Ngày hôm sau.
Hơn 10h sáng, Tần Thiên từ trong không gian chiếc nhẫn đi ra, đêm qua đã luyện hóa được bốn người Âm Nữ, linh hồn chi lực của Tần Thiên lại một lần nữa đã được tăng lên. Chỉ có điều tiếc nuối chính là, linh hồn chi lực cũng không có đột phá, chỉ đạt đến cảnh giới bảy sao cấp một đỉnh phong.
Kỳ thật, việc này đã nằm trong dự liệu Tần Thiên rồi, bởi vì hiện tại tu vi của Tần Thiên càng ngày càng lớn mạnh rồi, càng đi về phía sau, đột phá sẽ càng ngày càng khó. Bây giờ Tần Thiên cũng không vội đột phá, tu vi linh hồn cùng với năng lượng vừa mới song song đột phá đã đến cảnh giới bảy sao. Hiện tại Tần Thiên còn thiếu việc thực chiến để kiểm nghiệm lực chiến đấu của hắn, cho nên không vội mà đột phá, từ từ sẽ đến, miễn cho tương lai bởi vì đột phá quá nhanh, mà lưu lại di chứng gì, ảnh hưởng đến tu luyện thì phiền phức.
- Ưm! Thoải mái quá, đói bụng thật!
Tần Thiên duỗi lưng một cái, bước xuống giường, đẩy cửa ra, vừa đi ra ngoài phát hiện trong nhà chỉ còn có một mình Kiều Hi, những người khác đều đã đi ra ngoài.
- Chồng, anh đã tỉnh rồi, em đi hâm nóng bữa sáng cho anh!
Kiều Hi nhìn thấy Tần Thiên đã tỉnh, vội vàng đứng lên.
- Không cần, em cứ ngồi, tự anh đi làm là được rồi, đúng rồi, Phỉ Nhi đâu?
Tần Thiên nhìn Kiều Hi hỏi.
- Hai người Phỉ Nhi và Dư Kiều đi ra ngoài rồi, nói là mua túi LV bản số lượng có hạn, toàn cầu chỉ có năm mươi cái, chi nên đã đi mua. Em đối với mấy cái đó không có hứng thú, nên ở trong nhà với chồng!
Kiều Hi nhìn Tần Thiên nói.
- Quá nghe lời rồi, ngoan!
Tần Thiên nhìn Kiều Hi nói, ôm hôn Kiều Hi một cái, nói tiếp:
- Phỉ Nhi cũng không nghe lời, đang mang thai còn chạy khắp nơi, bên ngoài người đến người đi nhiều chen chút vào nhau, nếu gặp chuyện không may làm sao bây giờ, không được, chúng ta cũng đi ra ngoài!
- Được, vậy anh trước ăn điểm tâm đi đã!
Kiều Hi nói.
- Ừm!
Tần Thiên nhẹ gật đầu, nhanh chóng đi ăn điểm tâm.
Sau khi ăn điểm tâm xong, hai người Tần Thiên tay trong tay đi ra ngoài. Bây giờ là giờ cao điểm đi làm, trên đường rất đông người, xe không có biện pháp nào di chuyển, cho nên Tần Thiên không lái xe, mà là nắm bàn tay nhỏ bé của Kiều Hi, hai người từ từ đi đến trung tâm thương mại bên kia.
Dù sao chỗ đó cũng không phải rất xa, Tần Thiên vừa đi, một bên gọi điện thoại cho Dư Kiều, hỏi cô ấy đám người bọn họ ở vị trí nào, sau khi biết rõ địa chỉ, đã trực tiếp ẩn thân, ôm lấy Kiều Hi trực tiếp bay đi.
Chỉ chốc lát, Tần Thiên đã dẫn Kiều Hi hiện ra ở trước mặt Dư Kiều cùng với Lý Phỉ Nhi, hai người bọn họ đang đứng ở cửa ra vào trung tâm mua sắm, chờ Tần Thiên.
- Nhanh thật, hai người đã bay tới sao?
Dư Kiều nhìn Tần Thiên giật mình nói.
- Đúng vậy, chồng mang theo em bay tới đây!
Kiều Hi nói.
- Thật sao, em đây cũng muốn, chồng, mau dẫn em bay đi!
Lý Phỉ Nhi làm nũng ôm lấy Tần Thiên nói.
- Được, đợi chút nữa lúc trở về anh sẽ dẫn bọn em bay, đi thôi, không phải các em muốn đi mua túi xách sao. Đi, vừa ý cái túi nào thì anh đây sẽ mua cho các em, tùy ý mà lựa!
Tần Thiên nhìn ba người Lý Phỉ Nhi nói, sau đó cùng nhau tiến vào trong trung tâm thương mại.
Hôm nay là ngày đi làm, người trong trung tâm cũng không phải rất nhiều, cộng thêm bây giờ là buổi sáng, rất nhiều cửa hàng vừa mới mở cửa, cho nên lượng khách cũng không phải rất đông.
Tiến đến cửa hàng, Lý Phỉ Nhi cùng với Dư Kiều dẫn Tần Thiên và Kiều Hi thẳng đến quầy chuyên doanh LV bên kia. Phụ nữ, trời sinh chính là như vậy, đều yêu thích trang phục xinh đẹp cùng với túi xách hàng hiệu, lòng hư vinh tương đối mạnh.
- Hoan nghênh mua sắm!
Nhân viên cửa hàng nhìn thấy bốn người Tần Thiên tiến đến, vội vàng lễ phép chào đón. Nhìn thấy ba mỹ nữ đều vây quanh Tần Thiên, rất là kinh ngạc, bởi vì cách ăn mặc của Tần Thiên quá tùy tiện, trông giống như tên côn đồ, rõ ràng đi cùng với nhiều mỹ nữ như vậy, nhìn bộ dạng rất thân mật, rất không cân đối.
Một câu mà nói, chính là dáng vẻ không có chút nào là một người giàu có đẹp trai.
Nhưng mà nhìn người không thể chỉ nhìn bề ngoài, nhân viên cửa hàng cũng không có bởi vì Tần Thiên trông rất nghèo mà xem thường Tần Thiên, vẫn là có bộ dạng hoan nghênh đến tiếp đón Tần Thiên. Bởi vì máy tên nhà giàu bây giờ rất biến thái, hay thích cách ăn mặc giống như người nghèo kiết xác, cho nên nhân viên cửa hàng không dám chút nào coi thường, miễn cho không cẩn thận đắc tội một người nhìn như nghèo khổ nhưng lại giàu có đẹp trai.
- Các em đi chọn đi, chọn xong nói cho anh biết, anh qua bên kia ngồi một chút!
Tần Thiên nói, đã đi qua một bên ngồi xuống, còn chúng nữ đều đi chọn túi xách.
- Các vị, những thứ này đều là hàng mới nhất trong cửa hàng của chúng tôi, tuyên bố có cùng một thời gian với Paris. Loại này là số lượng có hạn trong năm nay, toàn cầu chỉ có 50 cái, trong cửa hàng của chúng tôi cũng chỉ có hai cái, hôm nay hàng mới vừa đến!
Nhân viên cửa hàng nhìn mọi người giới thiệu nói.
- Chính là nó, tôi yêu chết nó!
Lý Phỉ Nhi nhìn nhân viên cửa hàng giới thiệu style mới kích động nói.
- Nhanh lấy ra cho chúng tôi nhìn xem!
Dư Kiều cũng nói.
- Được, xin chờ một lát!
Nhân viên cửa hàng nói, nhanh chóng mở tủ kính ra, lấy túi xách ra, chuẩn bị đưa cho Lý Phỉ Nhi.
- Đợi một chút, cái đó, tôi cũng muốn!
Đúng lúc này, âm thanh của một người phụ nữ từ đằng sau ba người Lý Phỉ Nhi truyền tới. Ngay sau đó một phụ nữ mập mạp trực tiếp một thanh đem gạt ba người bọn họ sang một bên, thân thủ bắt lấy túi xách trong tay nhân viên cửa hàng.
- A!
Kiều Hi phát ra một tiếng kêu, cả người bị bà mập kia lách vào liên tục lui ra phía sau, gần như đứng không vững muốn ngã xuống mặt đất. Dư Kiều xem xét, vội vàng vươn tay đỡ Kiều Hi, cho nên cô ấy mới không bị té ngã.
- Rốt cuộc cũng tới tay, cái còn lại, tôi cũng muốn, gói lại cho tôi!
Người phụ nữ mập mạp kia nhìn nhân viên cửa hàng kích động nói, không chút nào để ý tới ba người Kiều Hi bên cạnh.
Giờ phút này, ba người bọn họ cực kỳ tức giận, nhất là Lý Phỉ Nhi và Dư Kiều. Đây chính là túi xách hai người bọn họ vừa ý, hơn nữa mụ mập chết bầm này còn lách vào đi qua, thiếu chút nữa đã làm cho Kiều Hi té ngã, hoàn toàn không xin lỗi, còn làm như không thấy.
Tần Thiên cũng nhìn thấy tình huống bên này, chứng kiến mụ mập chết bầm lách vào, thiếu chút nữa làm cho Kiều Hi té ngã, Tần Thiên giận tím mặt.
- Mụ mập chết bầm, bà muốn chết à?!
Tần Thiên nổi giận vọt tới trước mặt mụ đàn bà mập ú chết bầm kia, xoay tròn một cái tát hung hăng đánh lên trên mặt bà ta.
- Bã!
- A... !
Mụ mập chết bầm kia lập tức bị một cái tát của Tần Thiên đánh cho ngã trên mặt đất, phát ra tiếng tru như giết heo. Hàm răng của mụ mập đó bị cái tát của Tần Thiên trực tiếp làm cho gãy, máu tươi chảy ra.
Chúng nữ vừa mới chuẩn bị lý luận với mụ mập chết bầm thì bà ta đã bị Tần Thiên hung hãn đánh như thế lại càng thêm hoảng sợ, vội vàng ngừng lại.
Cái miệng của nhân viên cửa hàng kia trực tiếp trương thành hình chữ O, giật mình cái cằm đều nhanh mất, cảm giác đầu óc sắp bị nổ tung, cảm giác như trời sắp sụp xuống. Tần Thiên dám đánh người đàn bà mập mạp này, đây là sẽ xảy ra chuyện lớn, vì người đàn bà kia không đơn giản, bà ấy chính là vợ của cục trưởng Cục Xây dựng, khách quen trong cửa hàng.
- Vợ, em không sao chớ, bụng có cảm giác gì không thoải mái hay không?
Tần Thiên xoay người nhìn về phía Kiều Hi lo lắng hỏi, căn bản không thèm để ý đến mụ đàn bà bị hắn đánh kia. Đối với Tần Thiên mà nói, nếu ai dám gây điều bất lợi tới người phụ nữ của hắn, thì chính là kẻ địch, mặc kệ là nam hay nữ, trực tiếp ra tay. Nếu vợ của hắn có xảy ra chuyện gì, Tần Thiên tuyệt đối dám ra tay giết chết mụ đàn bà mập ú kia, không chút do dự.
- Em không sao, Dư Kiều đã đỡ em!
Kiều Hi nhìn Tần Thiên nói.
Tần Thiên nghe thấy không có việc gì, lập tức thở dài một hơi, thời điểm vừa mới mang thai rất dễ gặp chuyện không may, là nguy hiểm nhất.
- Thằng khốn nạn kia, rõ ràng dám đánh tao, mày không muốn sống nữa chăng, mày biết tao là ai không?
Giờ phút này, mụ đàn bà mập ú kia bị Tần Thiên đánh ngã trên mặt đất đứng lên hướng về phía Tần Thiên giận dữ hét, bụm lấy mặt đổ máu, bộ dạng cực kỳ phẫn nộ. ...