Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1734 - Chương 1739: Bắn Chết Ngươi

 Chương 1739: Bắn Chết Ngươi Chương 1739: Bắn Chết Ngươi Chương 1739: Bắn Chết Ngươi

Giờ khắc này, ngoại trừ Tử Hoàng, tất cả mọi người ở đây thấy một kích của Tần Thiên hung tàn như thế đều kinh hồn bạt vía.

Nhất là đám đệ tử Sở gia, hoàn toàn sợ ngây người, bọn họ cũng đều biết, Sở Phàm kia thế nhưng mà phong ấn hơn 100 năm, bởi vì lúc này đây phải đi vào Sang Thế Sơn mà bỏ niêm phong thiên tài Sở gia. Toàn cả gia tộc chỉ có một người, thực lực cường hãn có thể đánh một trận chiến với thái thượng trưởng lão cảnh giới bảy sao cấp chín đỉnh phong trong gia tộc, không nghĩ tới rõ ràng dưới một chiêu của Tần Thiên trực tiếp đã thua, mà bề ngoài giống như Tần Thiên còn chưa sử xuất toàn lực, đã trực tiếp khiến cho tay của Sở Phàm bị đánh nát rồi.

Tên Tần Thiên này, rốt cuộc có thực lực gì chứ, khủng bố như vậy, đây là người sao.

Trong nháy mắt, Sở gia chợt nhớ tới uy danh của Tần Thiên, ma đầu, toàn bộ môn phái và gia tộc trong tu luyện giới đều đuổi giết đại ma đầu Tần Thiên, nhưng không ai có thể giết được hắn. Bây giờ ngẫm lại, lập tức có chút nghĩ mà sợ, ma đầu mà không ai có thể giết chết quả nhiên khủng bố như vậy.

Yến Phiêu Linh nhìn thấy một chiêu của Tần Thiên đã đánh bay Sở Phàm, vẻ mặt chấn kinh một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần. Thật chất, vừa rồi cô ấy có thể là hoàn toàn không để Tần Thiên vào mắt, bởi vì thực lực của Tần Thiên so với cô ấy kém hơn một cấp bậc.

Hơn một cấp bậc cũng không đơn giản, một cấp bậc có thể áp chết được người khác, cho nên đối với Yến Phiêu Linh, Tần Thiên trong lời đồn tuy rất lợi hại, nhưng tối đa cũng chỉ có chuyện như vậy, cô ấy tung mấy chiêu đã có thể đánh bại hắn.

Nhưng hiện tại, từ một chiêu của Tần Thiên rất nhanh đã đánh bay Sở Phàm, hơn nữa đánh nát cánh tay của hắn, hoàn toàn có thể nói là Tần Thiên có thực lực rất khủng bố. Yến Phiêu Linh phát hiện cô ấy hiện tại cũng không có khả năng đánh bại Tần Thiên.

Tần Thiên, quá kinh khủng.

Một hồi lâu, đám đệ tử Sở gia mới hồi phục tinh thần trở lại, vội vàng đi đến trong đống đổ nát tìm Sở Phàm.

Tần Thiên thì quay người một lần nữa ngồi ở trên ghế, một tay cầm lon bia một tay cầm khoai tây chiên, rất là tự tại nhìn sang Yến Phiêu Linh, nói:

- Đến đây, mỹ nữ, nhanh nói cho ta nghe một chút đi, chuyện người phong ấn là gì, rất lợi hại sao?!

Những lời này truyền đi xung quanh đệ tử Sở gia đều nghe thấy, thật giống như một cái tát hung hăng đánh vào trên mặt bọn hắn, vô cùng đau đớn. Sở Phàm vừa rồi cực kỳ hung hăng càn quấy còn nói hắn là nhân vật rất tài giỏi, hiện tại đã bị đánh bại, quả thực là một câu chuyện khiến người khác phải bật cười lớn.

- Tiểu tử, thực lực của ngươi càng ngày càng khủng bố rồi, ta cũng bắt đầu thấy càng ngày càng chờ mong con của ngươi ra đời, làm đồ đệ của ta được không, ta cho ngươi chiến kỹ, đến gần với vô hạn Thánh giai đấy!

Tử Hoàng hèn mọn bỉ ổi ở bên cạnh nói.

- Cút! Sang một bên đi chơi đi!

Tần Thiên nhìn Tử Hoàng cả giận nói, trực tiếp đưa khoai tây chiên đến trong tay hắn, một tay đẩy hắn đi ra xa.

- Hừ! Quỷ keo kiệt, làm đồ đệ mà thôi, cũng không mất khối thịt nào!

Tử Hoàng oán hận nhìn Tần Thiên, miệng lớn nhai lấy khoai tây chiên, ken két rung động.

Tần Thiên thì ung dung thong thả nhìn Yến Phiêu Linh nói:

- Tại sao ngươi không nói đi, ta đang nghe, ngươi nhanh giới thiệu cho ta nghe thử nhân vật phong ấn có nhiều tài mọn gì?!

Yến Phiêu Linh nhìn Tần Thiên, khẽ mỉm cười nói:

- Tần công tử, ta bắt đầu càng ngày càng thích ngươi rồi, ngươi theo ta vừa hay rất tốt!

- Oanh!

- Cút ngay!

Đúng lúc này, trong đống đổ nát bên kia truyền ra một tiếng nổ vang cùng với tiếng gầm lên giận dữ. Sở Phàm từ trong phế tích đi ra, những tên đệ tử Sở gia muốn dìu hắn trực tiếp bị hắn một cước cho bay mất, trên mặt tràn đầy vẻ dữ tợn, da trên mặt đều nhíu lại, thoạt nhìn giống như vỏ cây già.

Tay phải của hắn đã bị phá hủy mất phân nửa, máu đỏ tươi chảy đầm đìa, xương cốt đều có thể nhìn thấy.

Bị một quyền của Tần Thiên đánh nát cánh tay, khiến cho hắn cảm thấy được sự sỉ nhục trước nay chưa từng có.

- Tiểu tử, ngươi nhất định phải chết!

Sở Phàm từ từ đi tới, nhìn về phía Tần Thiên vô cùng phẫn nộ gầm rú nói, giống như con hổ già bị thương, phát ra tiếng gầm vô cùng khủng bố.

Nhưng đối với Tần Thiên mà nói hắn chỉ là một con chó nhỏ bị gãy chân mà thôi, hoàn toàn đối với hắn không hình thành nên bất luận uy hiếp gì.

- Ai nha, vậy sao, ta rất sợ đó nha!

Tần Thiên vỗ ngực, một dáng vẻ khẩn trương nói, hoàn toàn làm ra bộ dạng của một cô gái yếu đuối, nếu đám vợ của hắn chứng kiến hắn như vậy, khẳng định đi lên cho hắn một chầu quyền cước, quá cần ăn đòn rồi.

- Ngươi... Ngươi chờ đó... !

Sở Phàm đứt mất một phần cánh tay chỉ vào Tần Thiên hô, khuôn mặt mạnh mà ngửa mặt lên trời gầm lên giận dữ.

- A... !

- Rột rẹt... !

Lập tức, một tiếng cốt cách vang lên, chỗ cánh tay bị cụt của Sở Phàm, bắt đầu từ từ sinh trưởng, xương thịt mới dài ra, thời gian dần qua dài ra một bàn tay mới, mà cả người Sở Phàm thì mồ hôi đầm đìa, sắc mặt trắng bệch, giống như sắp chết.

- Oa... Cực kỳ giỏi nha, có thể dài ra rồi, ngươi làm ảo thuật sao, vậy thì ta đem tay trái của ngươi chặt xuống, để ngươi dài ra một lần nữa cho ta xem xem!

Tần Thiên xuất ra dao găm, cầm trong tay vuốt vuốt, một hồi hưng phấn nói, người ở chỗ này nghe được thiếu chút nữa đã hôn mê, thầm mắng:

- Con mẹ nhà ngươi, chuyện này đây có thể đùa sao.

Sở Phàm không quan tâm đến lời nói của Tần Thiên, mà là nhìn chằm chằm lấy Tần Thiên, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một viên đan dược màu xanh lá, trực tiếp uống vào.

Mới vừa rồi vẻ mặt của Sở Phàm còn giống như sắp chết, bây giờ khí tức cả người nhanh chóng tăng lên, một vài phút, đã khôi phục đến bộ dạng lúc trước, nhưng đã không còn tiêu sái như trước đó, mà là lộ ra vẻ vô cùng chật vật.

- Ừm ừm, không tệ, khôi phục thị lực rồi, đến đây, chúng ta lại đánh một quyền, ta lần nữa tạc toái tay của ngươi, ngươi chậm rãi khôi phục, ta từ từ xem, được không, tiểu bằng hữu!

Tần Thiên nhìn Sở Phàm, một bộ dạng một ông chú gãy chân lừa bán trẻ nhỏ.

Sở Phàm tức đến hai tay gắt gao nắm chặt nắm đấm, xương cốt khanh khách rung động.

- Ngươi rõ ràng còn dám xem thường ta, Tần Thiên, ngươi sẽ vì hành vi này của ngươi trả giá thật nhiều đấy, đến đây đi, xem ta như thế nào giết ngươi!

Sở Phàm nhìn Tần Thiên giận dữ hét, cả người nhanh chóng vọt lên bầu trời, bay phía trên ở giữa không trung.

Khẽ đảo tay, trên tay Sở Phàm xuất hiện một cây quạt, trực tiếp mở ra, trong nháy mắt, khí tức trên thân Sở Phàm hoàn toàn tăng vọt lên. Một cổ chi lực hủy diệt kinh khủng từ trên cây quạt bạo phát ra. Sở Phàm một tay véo động pháp quyết, vô cùng nhanh chóng, trên người tản mát ra ánh sáng màu trắng vô cùng chướng mắt, nhìn về phía trên giống như một vòng mặt trời, so với vừa rồi mãnh liệt hơn rất nhiều, khí tức bạo phát ra trực tiếp đạt đến cảnh giới bảy sao cấp bảy.

- Hêaaa... , đi chết đi!

Sở Phàm hét lớn một tiếng, cây quạt trong tay mạnh mà ném xuống Tần Thiên bên dưới.

Trong nháy mắt, một loại cảm giác giống như sao hỏa đụng phải trái đất hiện đầy toàn bộ không gian, cây quạt kia thật giống như thiên thạch lao về phía Tần Thiên.

- Đi, xem ta bắn chết ngươi!

Tần Thiên khinh thường nói, khẽ đảo tay, một bộ cung tiễn xuất hiện ở trong tay Tần Thiên, đây là lúc giết chết Hoàn Nhan luật mà Tần Thiên có được, một mực chưa bao giờ dùng qua. Bởi vì quá hao phí năng lượng, lần này nhìn thấy cây quạt kia giống như mặt trời nhỏ, vì vậy phải dùng chiêu như Hậu Nghệ bắn hạ mặt trời.

Cung tiễn trong tay, Tần Thiên đã sớm thử nghiệm qua uy lực của nó, cần hao phí năng lượng rất lớn. Hiện tại thực lực của Tần Thiên tăng lên, điều khiển cung tiễn vô cùng đơn giản. Tần Thiên thật nhanh chóng đáp cung kéo mũi tên, ánh sáng màu vàng từ trên cung tên bạo phát ra, khí tức nhanh chóng tăng vọt, trực tiếp trèo lên cảnh giới bảy sao cấp tám, năng lượng hủy diệt trực tiếp đã vượt qua cây quạt kia một bật. ...

Bình Luận (0)
Comment