Giờ phút này, Yến Phiêu Linh nhìn Tần Thiên, cảm thấy chán ghét chưa từng có qua. Tần Thiên ngang nhiên như thế, rõ ràng yêu cầu bọn họ cởi hết quần áo, từ trong chỗ này đi ra ngoài, cướp bóc tất cả đồ vật bọn hắn sở hữu, đây quả thực là vô cùng nhục mạ, trước nay chưa từng có.
Yến Phiêu Linh không phải là lần đầu tiên tiến vào Sang Thế Sơn, trước khi phong ấn cô ấy cũng là thiên tài tuyệt thế, đã tiến vào đây một lần, biết rõ quy củ ở chỗ này, biết rõ tình huống của việc ăn cướp.
Chỉ có loại tình huống cướp đi công pháp của người khác lấy được ở nơi này, sau đó thả người ta đi, tuyệt đối không có chuyện yêu cầu người ta toàn bộ cởi trống trơn, sau đó cút ra ngoài. Loại chuyện này như thế nào truyền ra ngoài, về sau làm sao còn có thể gặp mặt người khác.
- Tần Thiên, ngươi không nên quá phận, mọi thứ đều có chừng có mực. Mặc dù Thất đại gia tộc chúng ta có va chạm, nhưng tổng thể cũng là một thể thống nhất đấy, ngươi nhục mạ ta như vậy, ngươi không biết không thể tránh khỏi hình phạt sao?!
Yến Phiêu Linh sắc mặt lạnh lẽo, nhìn Tần Thiên khó chịu nói.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng tức giận của Yến Phiêu Linh, trong nội tâm rất là cao hứng, thầm mắng:
- Đậu xanh rau má, ngươi tới nơi này ăn cướp của lão tử, bây giờ thấy không phải là đối thủ, lại trả giá với lão tử. Theo như bàn tính muốn đánh một trận với lão tử, giờ lại muốn bỏ chạy, đáng tiếc lão tử không để cho các ngươi được như tính toán đấy, lẫn tránh lão tử, các ngươi đã tính toán sai rồi.
- Thật sao, ta cảm thấy chưa từng có, rất tốt, cô xem, cô đến ăn cướp của ta đúng không, hiện tại cô ăn cướp không được ta nữa, vậy thì không thể cho ta đánh cướp sao. Đại tỷ, chẳng lẽ cô cảm thấy ta đáng đời bị cô ăn cướp, ăn cướp không được lại phải tiễn đưa cô rời đi, cô cho ta là kẻ đần sao, hay là cô cho rằng chính cô là kẻ đần!
Tần Thiên nhìn Yến Phiêu Linh cười lạnh nói.
- Ngươi... Hừ! Tần Thiên, ta cũng không có động thủ, đối với ngươi không tạo thành bất cứ tổn hại nào, bây giờ rời đi, không quấy rầy ngươi, ngươi còn muốn thế nào?!
Yến Phiêu Linh nhìn Tần Thiên, bắt đầu có chút bực bội nói.
Tần Thiên nghe thấy cô ấy nói, cười lạnh một tiếng, nói:
- Đúng vậy, đích thật là không tạo cho ta bất kỳ tổn thương gì, đó là bởi vì ta đủ cường đại, cô không có cơ hội. Nếu ta bị thằng ngốc Sở Phàm kia đánh bại, cô cảm thấy cô sẽ đứng ở một bên quan sát, còn không phải động thủ cướp bóc sao!
Tần Thiên vừa nói, một tay nắm lấy Sở Phàm đang hấp hối lên, ném xuống đất, một chân dẫm mạnh lên đầu của hắn.
- Ngươi... !
Yến Phiêu Linh nghe Tần Thiên xong, trong lúc nhất thời không biết nói cái gì cho phải. Xác thực, nếu Tần Thiên thật sự bị đánh bại, cô ấy tuyệt đối không ngại đánh chó mù đường, dù sao cô ấy đến đây cũng bởi vì quyết định này, giáo huấn Tần Thiên, cho người trong gia tộc của cô ấy bị Tần Thiên giết chết báo thù.
Nhìn thấy Tần Thiên giẫm lên đầu Sở Phàm trên mặt đất, Yến Phiêu Linh biết rõ Tần Thiên là đang cảnh cáo cô ấy, không ngừng ám chỉ, cô ấy cũng sẽ có được kết cục như Sở Phàm.
- Hừ! Không bổn sự, quần áo trên người cỡi bỏ hết, đồ đạc cũng để lại, sau đó cút ra ngoài, bằng không mà nói, ta sẽ không quan tâm mà đánh các ngươi thành như vậy. Thằng lùn bên cạnh này sẽ không để ý đẩy các ngươi té ngã trên mặt đất hành quyết ngay tại chỗ!
Tần Thiên tà ác nhìn Yến Phiêu Linh, vừa nói một bên chỉ vào Sở Phàm trên mặt đất cùng với Tử Hoàng bên cạnh.
Tử Hoàng nhìn thấy Tần Thiên chỉ vào hắn, tuy không biết Tần Thiên nói cái gì, nhưng thật cao hứng hướng về phía Yến Phiêu Linh làm ra dáng tươi cười hèn mọn bỉ ổi, Yến Phiêu Linh nhìn thấy một hồi buồn nôn.
- Đáng chết, thật sự phải thoát y sao, cởi bỏ mà nói, ta về sau còn thế nào gặp người khác.
Yến Phiêu Linh nhìn Tần Thiên, trong nội tâm âm thầm cân nhắc, sớm biết như vậy lúc Sở Phàm vừa xảy ra chuyện, cô ấy nên chạy ngay đi, hoặc là không nên tới đây. Nhưng chỉ là hối hận muộn màng của cô ấy mà thôi, bởi vì đâu ai biết trước được mọi chuyện sẽ như thế nào.
- Cho cô mười giây đồng hồ thời gian cân nhắc, không thoát ra mà nói, ta sẽ ra tay giúp cô cởi bỏ!
Tần Thiên với vẻ mặt háo sắc nói, một bộ dạng lưu manh.
- Tên vô sỉ, ngươi mà là gia chủ Tần gia sao, Tần gia như thế nào chọn ra một gia chủ vô sỉ như ngươi vậy?!
Yến Phiêu Linh giận dữ hét lớn.
- Đúng đấy, ngươi quá vô sỉ, Tần Thiên!
- Đồ vô sỉ!
- Không biết xấu hổ!
Nguyên một đám đệ tử Yến gia cũng đồng thanh mắng, chửi. Nhưng Tần Thiên lại thờ ơ, ngược lại nói:
- Ta chính là vô sỉ đó, ngươi có thể làm gì ta, ha ha!
- Ngươi... !
Những lời này vừa ra tới, đám đệ tử Yến gia một hồi nghẹn lời. Xác thực, Tần Thiên coi như là vô sỉ, bọn họ lại có thể làm gì được hắn, người ta hung hăng càn quấy, đã có tiền vốn hung hăng càn quấy.
- Còn không mau, cô còn thời gian năm giây!
Tần Thiên nhìn Yến Phiêu Linh thúc giục nói.
Yến Phiêu Linh nhìn Tần Thiên, cắn chặt hai hàm răng, hai tay nắm lại, trong mắt lộ ra sát ý vô cùng hung mãnh.
- Tần Thiên, ta sẽ không làm, ngươi có thể đánh thắng ta, đi chết đi!
Yến Phiêu Linh giận dữ hét, giờ khắc này, Yến Phiêu Linh trực tiếp bộc phát lên, đột nhiên tầm đó, trên người bộc phát ra khí tức khủng bố. Yến Phiêu Linh hai tay đánh ra một pháp quyết khủng bố, lập tức khí thế bạo tăng, chợt trực tiếp bão tố lên tới cảnh giới bảy sao cấp tám đỉnh phong.
- Uống!
Một tiếng kiều hòa, hai tay Yến Phiêu Linh diễn biến ra một quả cầu nước màu xanh da trời. Quả thủy cầu mạnh mà phóng to ra, trong nháy mắt, đã hóa thành một mảnh biển lớn mênh mông, nhanh chóng hướng về phía Tần Thiên bên này vọt tới.
Giờ khắc này, mặt đất giống như biến thành một mảng biển rộng, mênh mông sóng nước trải rộng toàn bộ không gian, vô cùng nhanh, đã bao phủ đến Tần Thiên bên này, sóng lớn cao tới một hai trăm mét hung hăng đánh tới chỗ Tần Thiên.
Lập tức, hai người Tần Thiên bị nước biển của Yến Phiêu Linh diễn biến ra bao phủ, căn bản không kịp né tránh.
- Đáng chết, nữ nhân này như thế nào phóng xuất ra được nhiều nước biển như vậy, chẳng lẽ nữ nhân này là kẻ gây tai hoạ như những lời đồn trong truyền thuyết sao!
Tần Thiên trong nội tâm thầm nghĩ, vội vàng bơi lên trên, chuẩn bị thoát khỏi biển nước này.
Nhưng tại thời khắc này, một mảnh đại dương mênh mông đột nhiên trực tiếp biến thành một dòng sông băng, khiến cho hai người Tần Thiên cùng với Tử Hoàng đông cứng ở bên trong, cả người giống như côn trùng bên trong hồ nước, sau một khắc, hàn khí rét buốt thấu xương từ xung quanh truyền vào trong thân thể bọn họ.
Chỉ một thoáng, Tần Thiên đã cảm giác được vô cùng đau đớn. Giống như vô số cương châm mạnh mẽ đâm vào trong cơ thể của hắn, vô cùng đau đớn.
Xa xa Yến Phiêu Linh giờ phút này nhìn thấy Tần Thiên cùng với Tử Hoàng đều bị đông cứng ở bên trong không cách nào nhúc nhích, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ tươi cười đắc ý.
- Hừ! Thì ra cũng không gì hơn cái này mà thôi, ta còn tưởng rằng có bao nhiêu lợi hại!
Yến Phiêu Linh nhìn sang Tần Thiên, khinh thường mà nói.
- Đúng đấy, đại tiểu thư quả nhiên lợi hại, một chiêu đã tiêu diệt được ma đầu kia!
- Đúng vậy, đại tiểu thư thật là lợi hại, không hổ là thiên tài năm đó!
- Đại tiểu thư dung mạo võ nghệ song toàn, thiên hạ vô song!
- Đúng đúng đúng... Tần Thiên chỉ là một tên rác rưởi!
- Đúng vậy, đối mặt với một kích của đại tiểu thư đã chịu không nổi!
Nguyên một đám đệ tử Yến gia nhìn thấy một chiêu mà Yến Phiêu Linh xuất ra đã ngay lập tức phế bỏ Tần Thiên, trong nội tâm không cần bàn cũng biết thật sự cao hứng. Bọn hắn cảm giác Tần Thiên thật giống như mạt rệp bị một cô gái tài giỏi vô song đuổi ngược lại, kích động không cách nào diễn tả được bằng ngôn từ, thân thể cũng bắt đầu phát run lên. ...