Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1753 - Chương 1758: Vương Giả Chi Uy

 Chương 1758: Vương Giả Chi Uy Chương 1758: Vương Giả Chi Uy Chương 1758: Vương Giả Chi Uy

Trong nội tâm Kim Thiền Tử nghĩ đến nên chiến đấu hay không, người của các gia tộc khác cũng như thế. Đương nhiên, bọn họ có khuynh hướng càng muốn chiến đấu. Bởi vì mấy người Tiêu Du tuy lợi hại, nhưng cũng chỉ có ba người, bọn hắn thế nhưng mà có sáu người, thực lực không kém nhiều. Chỉ cần thực lực của Tiêu Du không nghịch thiên giống như Tần Thiên, như vậy bọn hắn sẽ không có vấn đề, hoàn toàn có thể đánh bại bọn người Tiêu Du.

Nhưng mà trên thực tế, hiện tại vấn đề cũng không phải bọn hắn cân nhắc chiến đấu hay không, mà là Tiêu Du có nghĩ sẽ thả bọn họ đi hay không. Hiển nhiên, Tiêu Du bên này, tuyệt đối là không thể nào buông tha cho bọn hắn, nhất định phải chiến đấu.

- Đệ tử Côn Luân Tiên Cung nghe lệnh, phong tỏa lối ra, không cho phép bất cứ người nào đi ra!

Tiêu Du trực tiếp hạ lệnh, để cho tất cả mọi người ở đây đều chấn động, nguyên một đám người chiếm thượng phong còn chưa mở miệng tru sát Tiêu Du, ngược lại Tiêu Du đã mở miệng trước muốn ngăn cản bọn hắn, quá kiêu ngạo. Trận chiến đấu này, tất nhiên nhất định phải đấu, không còn lựa chọn nào khác.

Hiên Viên Thác nghe thấy Tiêu Du hạ lệnh, cũng vung tay lên, phân phó cho đám đệ tử:

- Đệ tử Hiên Viên thánh địa nghe lệnh, đi theo đệ tử Côn Luân Tiên Cung cùng nhau phòng thủ, không cho phép để cho bất kỳ một tên nào chạy thoát!

Hai người bọn họ đều ra lệnh, đệ tử của hai đại thánh địa nhanh chóng đã phong tỏa đường ra. Đã như vậy, bọn người Kim Thiền Tử nhất định phải chiến đấu không thể nghi ngờ. Trong nháy mắt, trên chiến trận, lập tức sôi trào, song phương đều làm ra tư thái giương cung bạt kiếm, chiến đấu hết sức căng thẳng.

- Tốt, Côn Luân Tiên Tử, vừa rồi ta đã lĩnh giáo sự cường đại của cô, hiện tại sẽ để cho cô cảm thụ sức mạnh to lớn của Ngã Phật!

Kim Thiền Tử nhìn Tiêu Du quát to, cả người cực kỳ tự tin, trên người bộc phát ra Phật lực cực kỳ kinh khủng, sau lưng kim quang bắn ra bốn phía. Một tượng Phật cực lớn từ phía sau hắn bạo phát ra, tản mát ra ánh hào quang cực kỳ chói mắt. Trong nháy mắt, một loạt tiếng tụng kinh cổ xưa vang lên, tản mát ra vô số Phật văn màu vàng, truyền khắp toàn bộ không gian từng nơi hẻo lánh. Cả người Kim Thiền Tử như là Thần Phật chuyển thế, trên người tỏ ra hào quang vạn trượng, vạn Phật ủng hộ.

Tất cả mọi người nghe được kinh Phật, trong nháy mắt, sát khí trên người đột nhiên đều chậm lại, sắc mặt bắt đầu trở nên bình thản, đồng loạt nhìn về phía Kim Thiền Tử bên này. Mỗi một người giờ phút này đều cảm nhận sự kêu gọi từ Kim Thiền Tử bên kia truyền đến, kêu gọi bọn họ hướng tới thế giới Tây Phương cực lạc.

- Hừ! Kinh Độ Nhân!

Tiêu Du lạnh quát một tiếng, một âm thanh bén nhọn vang lên, những Phật văn màu vàng tuôn về phía Tiêu Du trực tiếp bị đánh nát bấy, nổ tung.

- Rầm rầm rầm!

Tiếng nổ lớn vang lên, rất nhanh đánh thức đám tu luyện giả nhỏ yếu bị Phật văn mê hoặc, mới phát hiện bản thân đã ném hạ vũ khí dần đi đến bên cạnh Kim Thiền Tử, lập tức mồ hôi lạnh ứa ra.

Đám người cầm đầu các đại gia tộc vô cùng phẫn nộ, Kim Thiền Tử rõ ràng không tách biệt công kích, thiếu chút nữa để cho đệ tử bọn hắn cũng bị độ hóa, lẽ nào lại như vậy, nếu không phải nhờ Tiêu Du rất có thể đã xảy ra vấn đề rồi.

Đương nhiên, bọn hắn cũng không bởi vì vậy mà trợ giúp Tiêu Du đánh bại Kim Thiền Tử, hiển nhiên là không thể nào, kẻ địch ngay từ đầu đã thành lập nên, trước không phân ra thắng bại, nhất định sẽ là kẻ địch.

- Động thủ!

Phiêu Miểu Tiên Tử quát to, dẫn đầu tấn công về phía bọn người Hiên Viên Thác. Cùng lúc đó, những đệ tử gia tộc kia cũng cùng một lúc ra tay, Hiên Viên Thác bên kia cũng giống như vậy, nhanh chóng một hồi quần công khủng bố tuyệt luân vang lên.

- Rầm rầm rầm!

- Oanh!

Chiến đấu diễn ra, tiếng nổ chói tai không ngừng vang, đinh tai nhức óc.

Tiêu Du nhìn thấy Kim Thiền Tử ngồi thiền lơ lửng trên không trung, vẫn đang ở bên kia liên tục tụng niệm kinh Phật trôi qua, trên người không ngừng bay ra Phật văn màu vàng. Những Phật văn này ngoại trừ có tác dụng độ hóa người khác ra, còn có lực sát thương khủng bố, cực kỳ đáng sợ.

- Hê aaa... !

Tiêu Du kiều quát một tiếng, nhanh chóng ra tay, hai tay véo động pháp quyết, một Hỏa Phượng Hoàng cực lớn nhanh chóng lao đến Kim Thiền Tử bên kia.

Kim Thiền Tử chẳng quan tâm, miệng vẫn tiếp tục niệm Phật trôi dạt qua, Phật Quang trên người càng thêm thịnh, rậm rạp chằng chịt Phật văn hung hăng đập vào trên thân Hỏa Phượng Hoàng.

- Ngao... !

Hỏa Phượng Hoàng giống như đụng phải tra tấn cực lớn, phát ra tiếng kêu vô cùng thảm thiết, ngọn lửa trên người nhanh chóng tiêu vong, trực tiếp tiêu mất hết, bị Phật văn bao phủ.

Tiêu Du chứng kiến lập tức sắc mặt đại biến. Kim Thiền Tử thật cường đại, Phật văn của hắn có thể khủng bố như thế, không những có thể độ hóa con người tà ác, mà ngay cả năng lượng hình thái không phải sinh vật cũng có thể bị độ hóa, thật là đáng sợ.

Bất quá Tiêu Du sẽ không đơn giản như vậy mà buông tha, thực lực của cô ấy chẳng qua chỉ thể hiện ra một phần nhỏ mà thôi, còn không có thể hiện ra những thứ khác.

- Hừ!

Tiêu Du hừ lạnh một tiếng, chuẩn bị lần nữa ra tay.

Nhưng đúng lúc này, bỗng nhiên chiếc nhẫn của Tần Thiên trên tay cô ấy phát ra một luồng ánh sáng, sau một khắc, Tần Thiên từ trong không gian chiếc nhẫn bay ra, xuất hiện ở trước mặt mọi người.

Thời gian năm phút đồng hồ đã đến, thương thế của Tần Thiên hoàn toàn phục hồi như cũ, đạt đến trạng thái tốt nhất.

- Thương thế của đệ tốt rồi sao, Tiểu Thiên!

Tiêu Du nhìn Tần Thiên kinh hỉ mà nói.

- Ừm, không có việc gì rồi, lão bà, giao hắn cho ta, tỷ đi giúp bọn họ đi!

Tần Thiên chỉ vào phía xa Hiên Viên thác bên kia, bọn người Hiên Viên Thác chống cự vô cùng vất vả.

- Được!

Tiêu Du nhìn Tần Thiên nhẹ gật đầu, nhanh chóng bay đến bọn người Hiên Viên thác bên kia, gia nhập chiến cuộc.

Tần Thiên thì bay lơ lửng ở giữa không trung, nhìn sang Kim Thiền Tử bên kia, mặc kệ cho từng cái phù văn oanh kích ở trên người của hắn, Tần Thiên không chút sứt mẻ, một chút việc cũng không có.

- Tiểu hòa thượng, công kích này của ngươi đối với ta không có tác dụng gì, xuất ra chút bản lĩnh thật sự đi. Nếu không, một chiêu của ta đã tiêu diệt ngươi rồi!

Tần Thiên nhìn Kim Thiền Tử phía xa nói đâu vào đấy, trên mặt nở một nụ cười tươi, lộ ra một hàm răng trắng như tuyết, giống như quảng cáo bán kem đánh răng.

Kim Thiền Tử nghe xong mấy lời của Tần Thiên, cả người đều một hồi ảm đạm, rất nhanh Phật Quang trên người hắn giảm đi nhiều, có thể thấy được trong lòng của hắn sợ hãi Tần Thiên cỡ nào.

- Tần thí chủ, chút công kích này ngươi không để vào mắt, chúng ta đây sẽ thi đấu thử!

Kim Thiền Tử chậm rãi nói, Phật Quang trên người dần dần thối lui, lộ ra một thân rách rưới, hai tay chắp vào nhau, bộ dạng bảo tướng trang nghiêm.

Tần Thiên nhìn Kim Thiền Tử, mở miệng nói:

- Tiểu hòa thượng, đấu võ trước, có chuyện ta muốn nói cho ngươi biết, không biết ngươi có nguyện ý nghe hay không!

- Tùy ý Tần thí chủ!

Kim Thiền Tử nhìn Tần Thiên nói, vẻ mặt trông rất bình tĩnh, nhưng trong ánh mắt lại cực kỳ cảnh giác quan sát Tần Thiên.

Tần Thiên nhìn hắn, cười cười, chỉ một ngón tay vào đũng quần của hắn, nói:

- Con chim non của ngươi chạy ra rồi!

Kim Thiền Tử nghe xong, lập tức sắc mặt đại biến, vội vàng cúi đầu nhìn xuống, nhưng lại phát hiện không có.

- Đâu có!

Kim Thiền Tử nhìn Tần Thiên cả giận nói, phát hiện Tần Thiên giờ phút này đã xuất hiện ở trước mặt của hắn, một bàn tay cực lớn hung hăng tát đến, Kim Thiền Tử lập tức kinh hãi...

Bình Luận (0)
Comment