- Ngươi quá hèn hạ!
Kim Thiền Tử nhìn Tần Thiên cả giận nói, không nghĩ tới Tần Thiên đã lừa gạt hắn nói con chim non của hắn chìa ra, sau đó thừa cơ đánh lén, không có chút phong độ. Kim Thiền Tử một bên giận dữ, một bên nhanh chóng đưa tay ngăn cản.
- Hừ! Ngươi đánh lén không hèn hạ sao, chết đi, tiểu con lừa trọc đầu!
Tần Thiên nhìn Kim Thiền Tử lạnh lùng quát, bàn tay hung hăng ghé vào trên cánh tay của Kim Thiền Tử giương lên ngăn cản Tần Thiên.
- Oanh!
- A!
Một tiếng vang thật lớn, một tiếng hét thảm, cả người Kim Thiền Tử trực tiếp bị Tần Thiên hung hăng vỗ xuống, trùng trùng điệp điệp đập vào trên mặt đất, lập tức mặt đất bị ném ra một cái hố to, Kim Thiền Tử bị đánh tiến vào thật sâu trong đất bùn, trực tiếp bị chôn.
- Oanh!
Kim Thiền Tử rất nhanh lại từ dưới mặt đất bộc phá lên, nhanh chóng hướng phía xa xa mà đi. Một chiêu vừa rồi của Tần Thiên tuy vô cùng cường đại, nhưng Kim Thiền Tử cũng không phải dạng vừa, không có giống như những người khác, bị bàn tay của Tần Thiên tát một cái, đã bị nổ rớt một phần cánh tay, chỉ là thụ chút nội thương mà thôi.
Việc này đã nằm trong dự kiến của Tần Thiên, Kim Thiền Tử không có khả năng bị một chiêu của hắn làm trọng thương. Hơn nữa, nếu Kim Thiền Tử bị hắn đánh bại quá sớm, thì không có gì thú vị nữa, Tần Thiên muốn từ từ đánh hắn, thời gian dần qua hành hạ hắn đến chết, như vậy Tần Thiên mới có cảm giác thỏa mãn, ai bảo hắn động đếm nữ nhân của hắn.
- Tiểu trơ trọi, con chim non của ngươi lại chạy ra rồi!
Tần Thiên chỉ vào đũng quần của Kim Thiền Tử tiếp tục cười híp mắt nói.
- Hừ! Đừng mơ tưởng lại lừa gạt ta, ta sẽ không quan tâm đến lời nói của ngươi, lần thứ hai rồi!
Kim Thiền Tử nhìn Tần Thiên cả giận nói.
- Kim Thiền Tử, ngươi như thế nào lõa lồ nửa thân dưới thế!
Người cầm đầu Ngụy gia chiến đấu phía xa đột nhiên hướng về phía Kim Thiền Tử hô lớn.
- A!
Kim Thiền Tử nghe xong, lập tức nhìn xuống phía dưới, bởi vì hắn tin tưởng, người cầm đầu Ngụy gia sẽ không rảnh rỗi như vậy trêu đùa hắn.
Quả nhiên Kim Thiền Tử vừa cúi đầu xuống, phát hiện tăng bào nửa thân dưới của mình không biết từ lúc nào đã bị đánh nát, lộ ra cả con chim non, ngạo nghễ mà đứng.
Chỉ một thoáng, Kim Thiền Tử mắc cỡ, xấu hổ vô cùng, vội vươn tay che lại.
- Ha ha ha... Tiểu trơ trọi, ngươi đừng che, thứ đó của ngươi chỉ bằng cây tăm, che có làm được cái gì, ha ha ha... Mọi người mau đến xem đi, Kim Thiền Tử trần truồng chạy lung tung, Kim Thiền Tử trần truồng chạy lung tung!
Tần Thiên hướng về phía người chiến đấu bên kia hô lớn, quả nhiên có ít người nhìn về phía Kim Thiền Tử bên này, chứng kiến Kim Thiền Tử cởi truồng, vẻ mặt bối rối, lập tức cười phá lên, kết quả đã bị đối thủ cho vùi vào trong đất.
- Ngươi thật vô sỉ, Tần Thiên!
Kim Thiền Tử nhìn Tần Thiên, tức đến mức mặt đều tái xanh, tướng mạo trang nghiêm cũng biến mất, sau đó hắn vội vàng xuất ra một cái quần mới để thay đổi.
Mà Tần Thiên, đúng lúc này lại nhanh chóng lao đến Kim Thiền Tử.
- Tiểu trơ trọi, vật phía dưới kia của ngươi dù sao giữ lại cũng không có dùng gì, ta giúp ngươi đánh nát!
Tần Thiên hô lớn.
- Mắc mớ gì tới ngươi, vô liêm sỉ!
Kim Thiền Tử không để ý hình tượng chửi ầm lên, vẻ mặt trắng bệch, thế nào gọi là vô dụng mà không cần dùng, đánh nát hắn như thế nào đi tiểu được.
Kim Thiền Tử một bên mặc quần, một bên trong nội tâm mắng to Tần Thiên, nhìn thấy Tần Thiên giết tới đây, cuống quýt chạy thoát, bởi vì hiện tại hắn đang tại mặc quần, không có biện pháp chiến đấu.
Nhưng Tần Thiên không để ý tới hắn mặc quần hay là đi giày, trực tiếp không lưu tình đuổi theo hắn. Kết quả là, trên bầu trời đã xuất hiện một cảnh tượng, một tên hòa thượng cởi truồng phẫn nộ, kẻ chạy trốn, một bên chạy một bên mặc quần, đằng sau thì có một tên hưng phấn kêu to, kẻ đuổi giết, không biết còn tưởng rằng muốn phát nổ cây hoa cúc của Kim Thiền Tử.
- Tiểu trơ trọi, tặng cho ngươi mười vạn tám ngàn kiếm!
Tần Thiên nhìn Kim Thiền Tử quát to, hai tay nhanh chóng véo động pháp quyết, trong nháy mắt, năng lượng chiến kiếm màu vàng xuất hiện ở xung quanh thân thể Tần Thiên, vô cùng vô tận, uy lực vô cùng đáng sợ.
Kim Thiền Tử nhìn thấy sắc mặt đều thay đổi, bối rối mặc quần vào, hai tay nhanh chóng bắt đầu véo động pháp quyết, lẩm bẩm kinh chú gì đó, trong nháy mắt, một đạo khí tức đáng sợ từ trên người hắn bạo phát ra. Sau một khắc, một bàn tay Phật cực lớn hiển hiện từ phía sau của hắn, cao tới 40-50m, trực tiếp lơ lửng trên không chắn trước mặt của hắn, tạo thành một bức tường năng lượng phòng hộ.
Giờ khắc này, Tần Thiên hét lớn một tiếng, mười vạn tám ngàn kiếm nhanh chóng bộc phát, vô số chiến kiếm màu vàng lao về phía Kim Thiền Tử hung hăng đuổi giết.
- Xíu... uuu!
- Xíu... uuu!
- Xíu... uuu!
- Rầm rầm rầm!
- Rầm rầm rầm... !
Tiếng nổ kịch liệt vô cùng chói tai vang lên, giờ khắc này, toàn bộ thế giới đều biến thành biển năng lượng màu vàng, năng lượng phong bạo khủng bố không ngừng phá hủy không gian. Trong đó âm thanh công kích của Tần Thiên cùng với Kim Thiền Tử không ngừng vang dội.
Tần Thiên càng thích thú, bạo phát ra chiến kiếm càng ngày càng hung tàn, càng ngày càng lớn mạnh, trực tiếp đạt đến cảnh giới bảy sao cấp tám, dài đến hơn 20m, hung hăng kích đánh vào trên lòng bàn tay Phật màu vàng, nổ cho bàn tay Phật lung lay sắp đổ, gần như vỡ vụn.
Kim Thiền Tử gắt gao chống cụ, sắc mặt cực kỳ khó coi, cho rằng công kích của Tần Thiên càng ngày càng hung mãnh, hắn cảm giác bản thân sắp gánh không được nữa.
- Uống!
Mạnh mà, Tần Thiên lần nữa hét lớn một tiếng, giờ khắc này, một đạo năng lượng chiến kiếm màu vàng cực lớn dài hơn trăm mét từ hai tay Tần Thiên diễn biến đi ra, hủy diệt khí tức đáng sợ trực tiếp đạt đến cảnh giới tám sao cấp một. Kim Thiền Tử cảm giác được khủng bố đến mức nào, vẻ mặt khó coi so với Phượng tỷ còn ấn tượng hơn nhiều.
- Oanh!
Chiến kiếm cực lớn hung hăng đuổi giết trên lòng bàn tay Phật của Kim Thiền Tử. Kim Thiền Tử căn bản không có biện pháp ngăn cản, không có biện pháp lui lại.
Chỉ có thể mặt đối mặt, toàn bộ bàn tay Phật to lớn kia đã bị chiến kiếm của Tần Thiên chém cho nát bấy, năng lượng đáng sợ toàn bộ đều hướng về phía trên người Kim Thiền Tử, hung mãnh giống như sóng thần. Kim Thiền Tử hoàn toàn không kịp ngăn cản, cả người liền bị oanh bay ra ngoài.
- Oanh!
Một tiếng giống như tiếng sấm rền nổ vang, đám mây mù hình nấm cực lớn đột ngột từ mặt đất mọc lên, giống như bom nguyên tử nổ tung, khói đặc cuồn cuộn. Cả người Kim Thiền Tử đều bị tạc tiến vào trong đất, cực kỳ bi thảm, những người đang chiến đấu bên kia nhìn thấy Tần Thiên bên này như nghiêng về đúng một bên chiến đấu cũng không khỏi hít một hơi thật lạnh. Tần Thiên quả nhiên đúng khủng bố như vậy, Kim Thiền Tử cũng không phải là đối thủ, thật là đáng sợ.
Khói thuốc súng qua đi, Kim Thiền Tử từ bên dưới đống đất cát bò lên, cả người cực kỳ chật vật, quần áo vừa mặc lại bị tạc cho nát bấy, toàn thân lem luốc, đen sì, hoàn toàn là bộ dạng của dân chạy nạn Châu Phi, có đi đến Châu Phi cũng không sợ bị hoài nghi có phải là người địa phương hay không.
- Phốc!
Trong tay Kim Thiền Tử cầm gậy tích trượng cửu hoàn, cắm trên mặt đất, chèo chống lấy thân thể của hắn mà di chuyển, trong miệng toàn là máu tươi, thụ phải nội thương nghiêm trọng.
Một chiêu này của Tần Thiên, quả thực gây cho hắn tổn thương không nhẹ. ...