Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1756 - Chương 1761: Đòi Hỏi Không Thành

 Chương 1761: Đòi Hỏi Không Thành Chương 1761: Đòi Hỏi Không Thành Chương 1761: Đòi Hỏi Không Thành

Một đám người, khí thế ngất ngưởng, mấy đại gia tộc, hai đại thánh địa, cũng không phải là đơn giản, không nghĩ tới đến đây, nhưng lại gặp phải đại sát thần Tần Thiên. Nguyên một đám còn không có vung lên hung hăng càn quấy, trực tiếp đã bị người ta cho làm bóng da đá bay ra ngoài, cực kỳ thê thảm.

- Tần huynh, không nghĩ tới mới bao lâu không gặp, thực lực của huynh lại tăng lên, đến cảnh giới khủng bố như vậy!

Hiên Viên Thác đi tới, nhìn Tần Thiên khách khí nói.

- Đâu có đâu có, Hiên Viên huynh, huynh cũng không kém, cảm tạ mọi người đến đây tương trợ!

Tần Thiên nhìn Hiên Viên Thác cười nói.

- Ta đâu, còn ta đâu, lưu manh, ngươi như thế nào không cảm ơn ta!

Hiên Viên Phiêu Nhi đi tới, vẻ mặt cường thế vô cùng nhìn Tần Thiên hô hào, trông giống như một bộ dạng cô gái trẻ tranh cường háo thắng.

Tần Thiên nghe xong mà mồ hôi lạnh ứa ra, không phải mới vừa hắn đã nói cảm tạ mọi người rồi sao, nhưng nhìn thấy bộ dạng kích động của Hiên Viên Phiêu Nhi, Tần Thiên cũng không rảnh đùa giỡn với cô ấy, vì vậy nói:

- Cảm tạ cô, cô nương xinh đẹp Hiên Viên Phiêu Nhi!

- Ừm ừm, cái này quả không sai!

Hiên Viên Phiêu Nhi nghe xong rất là thoả mãn.

Tần Thiên không có để ý tới cô ấy, mà là quay đầu hướng phía Tiêu Du bên kia bay đi, đã rơi vào trước mặt Tiêu Du, một bả ôm lấy bờ eo thon bé bỏng của Tiêu Du, đối với miệng đỏ của cô ấy hôn một ngụm, nói:

- Lão bà tốt của ta, may mắn mà có tỷ kịp thời xuất hiện, bằng không ta đã đi gặp tổ tiên rồi!

- Vậy đệ muốn cảm tạ ta như thế nào?

Tiêu Du nhìn Tần Thiên lộ ra vẻ mặt đắc ý nói, có chút dí dỏm, rất là hiếm thấy.

- Như vậy nha... Muốn không quay về ta sưởi ấm giường cho tỷ như thế nào?!

Tần Thiên vẻ mặt háo sắc nói.

- Đệ nghĩ thì hay lắm!

Tiêu Du bấm một cái bên hông Tần Thiên nói.

Xa xa Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn thấy Tần Thiên cùng với Tiêu Du ôm ấp nhau, lập tức mân mê miệng, rất là khó chịu, trong miệng nhỏ giọng nói thầm:

- Thằng chó Tần Thiên, sờ soạng ta hôn ta, rõ ràng đối với ta lãnh đạm như vậy, khốn nạn!

- Muội đang nói cái gì vậy, sư muội!

Hiên Viên Thác bên cạnh vỗ Hiên Viên Phiêu Nhi một cái nói, dọa Hiên Viên Phiêu Nhi kêu to một tiếng, vội vàng nói không có gì, trốn qua một bên. Nhưng Hiên Viên Thác lại nhìn xem Hiên Viên Phiêu Nhi lắc đầu, lộ ra một vẻ mặt bất đắc dĩ, vừa rồi Hiên Viên Phiêu Nhi nói kỳ thật hắn toàn bộ đã nghe được tất cả.

- Tần Thiên, huynh thật sự là hại người rất nặng, khiến cho cô tiểu công chúa này bị câu mất hồn mất vía, huynh còn làm gì thế không mau chóng thu nhận muội ấy!

Hiên Viên Thác nhìn Tần Thiên phía xa trong nội tâm thầm nghĩ.

Bên ngoài thành, nơi đóng quân Phật môn.

- Cái gì! Gậy tích trượng cửu hoàn bị Tần Thiên cướp đi!

Thái thượng trưởng lão Phật môn nhìn Kim Thiền Tử trọng thương trước mặt, bị đông cứng giống như đầu heo, vô cùng giật mình mà nói.

- Vâng... Đúng vậy!

Kim Thiền Tử miễn cưỡng nói, vừa nói ra miệng đã thấy đau, Tần Thiên ra tay thật sự quá độc ác, đơn giản chỉ cần đánh hắn cho đến chết.

- A Di Đà Phật, đó chính là pháp bảo trấn viện của nhà chùa, lưu truyền tới nay không biết bao nhiêu năm tháng, chính là thánh khí, là biểu tượng của Phật môn chúng ta. A Di Đà Phật, thánh vật Đại Thánh Phật truyền lại, như thế nào có thể rơi vào tay người khác, lúc này như thế nào bàn giao với lời nhắn nhủ của sư huynh!

Thái thượng trưởng lão Phật môn lòng như thiêu đốt.

- Đồ vật Tần Thiên đã cướp đi, thì tuyệt đối không có khả năng trả trở về, mình có đi khẳng định cũng không được, nhưng không đi cũng không xong.

- Chẳng lẽ vì thánh khí mà khai chiến với Tần gia.

Thái thượng trưởng lão Phật môn trong nội tâm thầm nghĩ. Khai chiến, thế thì phiền toái, đến lúc đó rất có thể sẽ xoáy lên trận đại chiến giữa toàn bộ các đại môn phái và thánh địa. Đây cũng không phải là điều mà Tứ Đại Thánh địa cũng với các đại gia tộc muốn xảy ra, mục đích cuối cùng nhất của bọn họ là đoàn kết nhất trí quay trở lại Cửu Châu tinh.

- A Di Đà Phật, không được, ta muốn đi đến Tần gia, nói chuyện với Tần Vô Phong mới được!

Đại trưởng lão Phật môn lầu bầu nói, nhanh chóng phân phó các trưởng lão Phật môn khác chiếu cố Kim Thiền Tử, còn ông ấy thì đi khỏi nơi đóng quân, đi đến Tần gia bên kia.

Tần gia bên này, Tần Vô Phong cùng với các trưởng lão khác đều đang nhắm mắt dưỡng thần, chuyện bên ngoài bọn họ đều biết đến. Bởi vì náo động vô cùng lớn, không nghĩ tới Tần Thiên hung hãn như vậy, trực tiếp đem tất cả mọi người đá bay ra bên ngoài, đánh cho những đại gia tộc không chút nể mặt.

Trong nội tâm của Tần Vô Phong thật sự cực kỳ cao hứng. Đã bao nhiêu năm qua, Tần gia tuy cường đại, nhưng lại không thể tháo vòng nguyệt quế tỷ thí của các đại gia tộc xuống, chỉ có thể đứng phía sau Tứ Đại Thánh địa. Cũng bởi vì công pháp tổ truyền của Tần gia không ai có thể tu luyện, một mực không có cách nào tạo ra nhân tài.

Lúc này đây, rốt cục Tần Thiên đã xuất hiện, biểu hiện vô cùng cường thế, giống hệt với lão tổ năm đó, uy lâm thiên hạ, trấn áp tứ phương. Tần Vô Phong tưởng tượng tương lai Tần Thiên có thể mang huy hoàng về cho Tần gia, khai sáng thời đại mới cho Tần gia, trong nội tâm vô cùng kích động đều không có biện pháp tu luyện tiếp.

- A Di Đà Phật, Vô Phong đạo hữu, lão nạp Tuệ Giác, không mời mà tới, xin hãy thứ lỗi!

Ngoài cửa, âm thanh ngạo mạn của một lão giả vang lên. Tần Vô Phong liền mở mắt, đứng lên, đi ra bên ngoài, thấy được thái thượng trưởng lão Phật môn Tuệ Giác đứng ở nơi đó, vẻ mặt bình thản, nhưng trong ánh mắt lại lộ ra một chút vẻ lo lắng.

- Tuệ Giác đạo hữu, đến thăm Tần gia ta, không biết có việc gì?

Tần Vô Phong nhìn Tuệ Giác cười hỏi, trong nội tâm thầm nghĩ, Tuệ Giác đến đây, mười phần là vì sự tình của Kim Thiền Tử. Nhưng ông ấy thấy được Kim Thiền Tử bị đánh bay đi ra ngoài, không biết Tần Thiên đã làm gì Kim Thiền Tử, mà cả Tuệ Giác là người hiểu chuyện cũng đã tìm tới cửa, chẳng lẽ Tần Thiên đã phế đi Kim Thiền Tử rồi chăng.

- A Di Đà Phật, Vô Phong đạo hữu, lão nạp cũng không phải đến gây sự, Tần Thiên nhà các vị đánh đả thương đệ tử Kim Thiền Tử của bọn ta, đây là do Kim Thiền Tử học nghệ không tinh, ta sẽ không so đo. Nhưng Tần Thiên đã cướp đi, gậy tích trượng cửu hoàn chi bảo trấn viện trong chùa của bọn ta, cái này chính là Đại Thánh Phật môn của bọn ta đã truyền lại, không thể mất đi, nếu không Phật môn sẽ bị diệt môn. Cho nên ta hy vọng Vô Phong trưởng lão có thể khuyên bảo Tần Thiên, đem gậy tích trượng cửu hoàn giao lại cho bọn ta, bọn ta nguyện ý dùng những vật khác để đổi lấy, như thế nào?

Tuệ Giác nhìn Tần Vô Phong nói.

Tần Vô Phong nghe được cả kinh tròng mắt thiếu điều chút nữa rớt ra, ông ấy hoàn toàn không nghĩ tới Tần Thiên dũng mãnh như vậy, trực tiếp đem bảo vật trấn viện của Phật môn cướp đi, quá xâu tạc thiên, đó chính là thánh khí, mọi người đều biết đến.

Tuệ Giác đến đây đòi hỏi như thế, Tần Vô Phong cũng không thể làm chủ, bởi vì là do Tần Thiên đoạt lấy, hơn nữa hợp pháp hợp lý, bên trong quy định có thể chiếm đoạt đồ vật. Bình thường ngươi cảm thấy thực lực của ngươi quá cặn bã, bảo vệ không nổi đồ vật quan trọng, thì ngươi cũng đừng mang vào, nếu không bị đoạt mà nói, không oán trách được ai.

- Chuyện này, Tuệ Giác trưởng lão, ông biết rõ, vật này hợp quy củ, Tần Thiên hắn đoạt lấy cũng không vi phạm quy định. Hơn nữa, hiện tại hắn là gia chủ Tần gia của bọn ta, ta không có quyền làm chủ để cho hắn trả lại cho các vị, việc này phải đợi hắn đi ra, các ngươi nói với hắn, có lẽ sẽ tốt hơn!

Tần Vô Phong nói rất đúng, hơn nữa hắn kết luận Tần Thiên hơn phân nửa là không thể nào buông tha, cho nên không dám đồng ý.

Tuệ Giác nghe xong lý do Tần Vô Phong thoái thác, vẻ mặt trở nên ảm đạm, nhìn Tần Vô Phong nói:

- Đã như vầy, thế thì lão nạp đi về trước, cáo từ, Vô Phong trưởng lão!

- Đi thong thả, không tiễn!

Tần Vô Phong ở phía sau nói. ...

Bình Luận (0)
Comment