Ăn xong bữa sáng, Tần Thiên cùng với Phùng Thần Thần và Mị Ảnh hàn huyên một hồi, đi thăm tham quan xung quanh quân đội. Sau đó, Tần Thiên liền rời khỏi quân đội, Mị Ảnh lái xe chở Tần Thiên đi về Tần gia.
- Hôm nay thật sự là cảm ơn cậu!
Mị Ảnh vừa lái xe một bên nhìn sang Tần Thiên cảm kích nói. Cô ấy cùng với Phùng Thần Thần có mối quan hệ rất tốt, Tần Thiên giúp Phùng Thần Thần, khiến cho cô ấy cực kỳ cao hứng.
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh, cười xấu xa nói:
- Nói ngoài miệng thì có được gì, cô phải thực tế lên mới được!
Vừa nói, Tần Thiên liền ngắm thoáng qua hai cái ngực to lớn của Mị Ảnh, bộ ngực của cô nàng này thật sự là quá mê người, chỉ tiếc chính là, chỉ có thể nhìn không thể đụng chạm, quá đáng tiếc.
- Hừ! Mơ tưởng, tên háo sắc!
Mị Ảnh giận dữ trợn mắt nhìn liếc Tần Thiên nói, quay đầu đi chỗ khác không để ý tới hắn. Tên khốn này, người ta vừa đối với hắn có chút hảo cảm, liền bị biểu hiện hèn mọn bỉ ổi của hắn kích mất không còn sót lại chút gì.
- Tránh đi, keo kiệt như vậy, lần sau đừng tìm tôi giúp đỡ, đánh chết cũng không giúp cô nữa!
Tần Thiên nhìn sang Mị Ảnh nói. Mị Ảnh chẳng muốn so đo với hắn, lái xe nhanh hơn, tiến vào trong thành phố, hướng đi về Tần gia mà đi.
Tần Thiên cũng không có tâm tình đùa giỡn với Mị Ảnh, miễn cho cô ấy nổi điên chở hắn gây ra tai nạn xe thì không tốt, cho nên Tần Thiên dựa vào cửa sổ xe bên cạnh thưởng thức mỹ nữ Đế Đô. Hiện tại đã là tháng 5, mỹ nữ Đế Đô ăn mặc trang phục tương đối ít, dáng người đường cong lồi lõm đều lộ ra, Tần Thiên ngắm nhìn rất thoải mái.
- Oa, lớn thật, dáng người quá đẹp, tướng mạo cũng là có một không hai. Ồ, không đúng, thấy thế nào lại quen thuộc như vậy, giống như đã gặp nhau ở nơi nào rồi!
Tần Thiên nhìn một nữ sinh đứng đợi cái xe buýt bên đường bên kia trên lưng cõng bàn vẽ lầu bầu nói.
- Đợi một chút, cho tôi xuống xe ở chỗ này, tôi cần đi xuống!
Tần Thiên đột nhiên nhận ra nữ sinh bên đường kia, nhanh chóng mở cửa xe, trực tiếp bay xuống. Mị Ảnh còn không kịp phục hồi lại tinh thần, Tần Thiên đã xuất hiện ở bên cạnh nữ sinh kia rồi.
- Lộn xộn!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên chạy tới bên cạnh cô gái kia, nhịn không được mắng một câu, hung hăng trợn mắt nhìn liếc Tần Thiên, giẫm chân ga, nhanh chóng chạy đi, biến mất trong tức thời.
Tần thiên xuống xe, đã rất nhanh xuất hiện ở bên cạnh nữ sinh lưng cõng bàn vẽ kia. Nữ sinh kia cảm giác được bên cạnh có người, chợt tỉnh, vừa nhìn thấy Tần Thiên bên cạnh, lập tức sững sờ, trên mặt lộ ra trạng thái vui mừng.
- Tần Thiên, là anh!
Nữ sinh nhìn Tần Thiên mừng rỡ nói.
- Đúng vậy, Tiểu Vũ!
Tần Thiên nhìn nữ sinh kia, trực tiếp mở ra hai tay, ôm lấy cô ấy vào trong lòng. Nữ sinh này chính là Mạc Tiểu Vũ, người Tần Thiên đã lâu không gặp, Tần Thiên một tay ôm lấy cô ấy vào trong ngực, cảm thụ được hai viên thịt mập ục ục mềm nhũn trước ngực Mạc Tiểu Vũ, trong nội tâm cảm thấy vô cùng thoải mái.
Tiểu Vũ không có cự tuyệt, trái lại cũng vươn tay ôm lấy Tần Thiên, vô cùng cao hứng, không có chút nào ý thức được Tần Thiên đang làm chuyện xằng bậy với cô ấy.
Sau khi Tần Thiên đã cảm thụ một chút dáng người mỹ diệu của Mạc Tiểu Vũ nên buông lỏng ra, bởi vì phía dưới có cảm giác rồi, sắp cứng rắn đi lên, nếu như bị Mạc Tiểu Vũ phát hiện, vậy thì thật vô cùng xấu hổ.
- Tần Thiên, anh trở về Đế Đô khi nào, ông nội của em thường xuyên nhắc đến anh, hỏi anh chừng nào thì đi qua học vẽ tranh với ông đây này!
Mạc Tiểu Vũ sửa sang lại quần áo, nhìn Tần Thiên cao hứng nói, sắc mặt khẽ ửng đỏ lên.
- Việc này, chờ khi nào anh rảnh rồi nói sau, gần đây đều bận rộn nhiều việc. Đúng rồi, em đi đâu vậy, đi học sao?
Tần Thiên nhìn sang Mạc Tiểu Vũ hỏi.
- Đúng vậy, em đến đại học Hoa Thanh đi học, anh muốn đi cùng em hay không?
Mạc Tiểu Vũ mời Tần Thiên đi cùng cô ấy.
Tần Thiên nghĩ ngợi, hắn về nhà cũng không có chuyện gì, hơn nữa nha đầu Phiêu Nhi kia luôn quấn quít hắn, nói rất nhiều lời đường mật, Tần Thiên đều không tiếp nhận nổi nữa. Lần một lần hai thì bình thường, cả ngày quấn quýt lấy nhau, Tần Thiên cũng chẳng còn nhiều lời tâm tình, đã cảm thấy phiền chết. Khi Mạc Tiểu Vũ mời hắn, nghĩ thấy đi đến đó có mỹ nữ làm bạn, thuận tiện còn có thể thăm thú trường đại học đứng đầu cả nước, nhìn một chút, xem bên trong là dạng như thế nào.
Nghĩ tới đây, Tần Thiên nhanh chóng mở miệng đồng ý.
- Thật tốt quá, hôm nay em có bạn rồi, đi thôi, xe buýt đến rồi, chúng ta lên đi!
Mạc Tiểu Vũ nhìn Tần Thiên nói, chỉ vào xe buýt đang tới.
- Được!
Tần Thiên nhẹ gật đầu, chờ xe tới, hai người cùng tiến lên xe, Mạc Tiểu Vũ giúp Tần Thiên mua vé xe.
Tần Thiên cũng không nhớ lần cuối ngồi phương tiện giao thông công cộng là lúc nào, gần đây không phải hắn bay tới bay lui, thì cũng là lái xe đi tới đi lui, vừa lên xe buýt công cộng, Tần Thiên có chút không quen.
- Ở đây chỉ còn một chỗ, em ngồi đi, anh đứng là được rồi!
Tần Thiên chỉ vào giữa xe nói, cùng Mạc Tiểu Vũ đi qua bên kia, Mạc Tiểu Vũ ngồi xuống, Tần Thiên thì đứng ở bên cạnh.
- A... !
Mạc Tiểu Vũ vừa ngồi xuống, đột nhiên mạnh mà phát ra một tiếng đau nhức, thò tay bưng kín bụng dưới, lộ làm ra một bộ dạng khó chịu.
- Làm sao vậy!
Tần Thiên vội vàng hỏi.
- A... Không có... Không có việc gì!
Mạc Tiểu Vũ vội vàng khoát tay nói, sắc mặt trong giây lát trở nên đỏ lên, bởi vì vừa rồi là dấu hiệu của bà dì đã đến, một hồi co rút đau đớn.
- Thật sự sao, có muốn anh giúp em một tay hay không, anh biết trị bệnh đấy!
Tần Thiên lo lắng hỏi.
- Không cần, cái này, trị không được!
Mạc Tiểu Vũ vội vàng nói.
Tần Thiên nghe xong, rất nghi hoặc, khó hiểu hỏi:
- Trị không được, sao lại như vậy, anh rất lợi hại đấy, anh giúp em xem thử, khẳng định được!
- Thật sự không cần... Em... Thứ kia của em đến rồi!
Mạc Tiểu Vũ thẹn thùng nói, để tránh cho việc Tần Thiên một mực hỏi tiếp, đành phải nói ra.
Tần Thiên nghe xong, lập tức đã hiểu rõ, cũng rất là xấu hổ, khó trách nói trị không được, thì ra là bà dì mỗi tháng của các cô gái đã đến, chuyện này thật đúng là trị không được.
- Vậy em nghỉ ngơi một chút đi!
Tần Thiên không còn ý gì khác, quay đầu sang nơi khác, không dám nhìn cô ấy. Mạc Tiểu Vũ cũng không nói lời nào, tựa ở trên ghế, nhắm mắt lại, tịnh dưỡng một chút, trên mặt lộ ra sự khó chịu.
Bà dì của Mạc Tiểu Vũ đã đến, Tần Thiên cũng không có tâm tình trò chuyện tình cảm, vì vậy đành phải xem phong cảnh ngoài cửa sổ, chờ xe đến đại học Hoa Thanh.
Nửa giờ sau.
Xe đến trước cửa trường đại học Hoa Thanh, dừng lại, Tần Thiên gọi Mạc Tiểu Vũ xuống xe.
- Tần Thiên, anh có thể vịn ta được không?
Mạc Tiểu Vũ nhìn Tần Thiên, có chút thống khổ nói, bởi vì bụng dưới còn đau nhức rất nhiều.
- Được, không có vấn đề!
Tần Thiên nói, duỗi tay vịn chặt Mạc Tiểu Vũ, dìu cho cô ấy đứng lên, nhưng đúng lúc này Mạc Tiểu Vũ đau nhức đứng đều đứng không thẳng, căn bản không có biện pháp từ trên ghế ngồi đứng lên.
- Em... Em đứng dậy không nổi, thật là khó chịu!
Mạc Tiểu Vũ nhìn Tần Thiên thống khổ nói.
Tần Thiên không nghĩ tới đau bụng kinh lại đau đớn như vậy, không đứng lên nổi, vì vậy nói:
- Như vậy đi, anh ôm em đi xuống!
Nói xong Tần Thiên cũng không đợi Mạc Tiểu Vũ có đồng ý hay không, trực tiếp ôm lấy Mạc Tiểu Vũ bế lên, cầm theo bàn vẽ, đi xuống xe buýt. Bởi vì đau bụng kinh, Mạc Tiểu Vũ cũng không có để ý đến chuyện Tần Thiên ôm cô ấy bế lên, mặc kệ Tần Thiên muốn làm gì. ...