Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1790 - Chương 1795: Hôn

 Chương 1795: Hôn Chương 1795: Hôn Chương 1795: Hôn

- Đương nhiên, tôi không lừa cô, nếu không cô nói như thế nào cô mới nói ra lời thật lòng mình, làm sao biết cô yêu tôi, yêu sâu đậm như vậy!

Vẻ mặt Tần Thiên cười xấu xa nhìn Mị Ảnh, vừa rồi chính là cố ý đấy, lừa gạt Mị Ảnh nói ra lời nói thiệt tình.

Lời này vừa ra tới, Mị Ảnh lập tức sắc mặt đỏ thẫm, vô cùng ngượng ngùng.

- Tần Thiên, tên khốn nạn, tôi muốn giết cậu!

Mị Ảnh nhìn Tần Thiên nổi giận nói, một cái tát liền hướng phía Tần Thiên.

Nhưng bàn tay còn không có có đụng phải Tần Thiên, cũng là bị Tần Thiên khẽ vươn tay cho bắt được, tiếp theo, Tần Thiên nhẹ nhàng kéo một cái, cả người Mị Ảnh liền ngã xuống trong ngực Tần Thiên, bờ eo thon bé bỏng bị Tần Thiên ôm, Tần Thiên nhìn cặp môi đỏ mọng mê người của Mị Ảnh kia, trực tiếp hôn xuống.

- Ưm!

Trong nháy mắt, cả người Mị Ảnh đều hóa đá mất, hoàn toàn không nghĩ tới Tần Thiên phải làm như vậy, rõ ràng dám hôn cô ấy, rất nhanh, đầu óc của Mị Ảnh trở nên trống rỗng, tim bỗng nhiên đập nhanh hơn.

Tần Thiên hôn Mị Ảnh, nhẹ nhàng cạy mở hàm răng của cô ấy, đầu lưỡi chui đi vào, cùng cái lưỡi nhỏ thơm tho của Mị Ảnh dây dưa lại với nhau.

- Ưm!

Mị Ảnh toàn thân lần nữa chấn động, lúc này đây, cơ thể Mị Ảnh đều mềm nhũn, trực tiếp co quắp ngã xuống trên người Tần Thiên. Tần Thiên tham lam hôn Mị Ảnh, đồng ý mút lấy cái lưỡi nhỏ thơm tho của cô ấy, lay động tâm tình nam nữ nguyên thủy trong đáy lòng cô ấy, để cho cô ấy phối hợp với mình.

Thời gian dần qua, Mị Ảnh vô thức đã cùng Tần Thiên hôn lấy nhau, rất là lạnh nhạt, nhưng cảm giác rất là kích thích, một loại cuồng nhiệt từ tận đáy lòng của cô ấy được đưa lên. Tay của Mị Ảnh nhịn không được trèo lên cổ Tần Thiên, ôm lấy cổ Tần Thiên kích hôn.

Tần Thiên cũng chầm chậm buông lỏng tay Mị Ảnh ra, dần dần trèo lên hai hung khí vô dụng cực lớn trước ngực cô ấy, chậm rãi xoa bóp. Loại cảm giác mềm mại căng tràn co dãn mỹ diệu này làm cho Tần Thiên vô cùng hưởng thụ.

- Ừm!

Hai người Tần Thiên hôn đến thiên hôn địa ám, không biết hôn bao lâu, thẳng đến lúc hai người đều không thở nổi, lúc này mới tách ra. Giờ phút này, Mị Ảnh sắc mặt đỏ bừng cũng không dám nhìn Tần Thiên, trực tiếp ghé vào trong ngực Tần Thiên, chặt chẽ nằm sấp lấy.

- Chậc chậc, cô cũng sẽ thẹn thùng sao?

Tần Thiên nhìn thấy Mị Ảnh đang xấu hổ nói.

- Mắc mớ gì tới cậu, xấu xa, không cho cậu nói chuyện!

Mị Ảnh cũng không ngẩng đầu lên nói, đưa tay vỗ lên ngực Tần Thiên một cái, rất nhẹ, giống như làm nũng. Tần Thiên được gõ rất là thoải mái, xuân tâm nhộn nhạo, nóng không nổi thò tay lên trên bờ mông ngạo nghễ của Mị Ảnh đang ưỡn lên mà văn vê sờ soạng.

- Đừng!

Mị Ảnh giống như điện giật, lập tức thò tay đẩy tay Tần Thiên ra, nhanh chóng từ trên người Tần Thiên tránh khỏi, rất là khẩn trương liếc nhìn Tần Thiên, nhanh chóng sửa sang lại quần áo trên người cô ấy. Nội y trước ngực đều bị Tần Thiên làm cho lệch vị trí, phía dưới chỗ đó giống như cũng có chút ẩm ướt, khiến cô ấy giật mình:

- Đáng chết, tại sao có thể như vậy.

Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng chật vật như thế của Mị Ảnh, trong nội tâm âm thầm bật cười, cũng không nói chuyện, chỉ nhìn Mị Ảnh sửa sang quần áo.

- Cậu nhìn cái gì, không cho phép nhìn, xoay người sang chỗ khác!

Mị Ảnh nhìn thấy Tần Thiên đang nhìn ngó cô ấy, lập tức nổi giận nói, trong nội tâm cảm giác đặc biệt xấu hổ.

- Tôi không xoay người sang chỗ khác, cô có thể làm gì tôi?!

Tần Thiên xấu xa trêu ghẹo Mị Ảnh.

- Cậu... Cậu không xoay qua chỗ khác, tôi sẽ không để ý tới cậu nữa!

Mị Ảnh dậm chân một cái, cả giận nói, bộ dáng kia, thoạt nhìn hoàn toàn chính là một bộ dạng cô gái bé nhỏ làm nũng.

- À, như vậy sao, vậy thì đừng để ý tới tôi nữa, tôi đi ha ha, bye bye, có việc thì điện thoại liên hệ!

Tần Thiên rất dứt khoát nói xong, xoay người rời đi.

Mị Ảnh nhìn thấy biểu hiện của Tần Thiên, một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần, lập tức vô cùng nổi giận, vội vàng vọt tới chỗ Tần Thiên.

- Tên khốn, cậu dám bỏ đi, tôi sẽ đánh chết cậu!

Mị Ảnh nổi giận nói, mạnh mà nhào tới Tần Thiên bên này, cực kỳ tức giận. Tần Thiên quá khốn kiếp, vừa mới hôn cô ấy, sờ soạng cô ấy, bây giờ lại làm như không có phát sinh chuyện gì, điển hình là ăn no rồi lau miệng sạch sẽ. Đây là người sao, cô ấy làm nũng một chút hắn rõ ràng không dỗ dành cô ấy, tức chết cô ấy rồi.

Tần Thiên nhìn thấy Mị Ảnh nhào đầu về phía trước, trực tiếp lóe thân lên, tránh qua một bên, tránh được Mị Ảnh, sau đó từ bên cạnh khẽ vươn tay, trực tiếp kéo cô ấy đi qua, hai tay ôm cô ấy vào trong lòng.

- Ai nha nha, như vậy là không nỡ mặc kệ tôi à, ha ha ha... !

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh trong ngực cười nói.

- Quỷ mới không nỡ xa cậu, cậu đi chết đi!

Mị Ảnh phẫn nộ giơ nắm đấm lên, hung hăng đánh lên ngực Tần Thiên, lần này có thể thật sự là không có lưu thủ rồi.

- A... Được rồi được rồi, cô lại đánh nữa ta thật sự sẽ chết mất!

Tần Thiên vội vàng nói.

- Hừ! Tôi sẽ không ngừng, ai bảo cậu khi dễ tôi, đánh chết cậu, xem cậu về sau còn dám khi dễ tôi nữa không?!

Mị Ảnh vừa lòng hả dạ tiếp tục đánh Tần Thiên.

- Được rồi được rồi, không khi dễ cô nữa, mau dừng lại đi, chúng ta còn có chuyện quan trọng phải làm. Chúng ta còn phải đi tìm người trong tổ chức của cô đây này!

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh nói.

Mị Ảnh mới chịu ngừng lại, nhìn Tần Thiên nói:

- Đợi một chút đã, cậu trước cho tôi một cái công đạo, hiện tại tôi là gì của cậu?

- Chuyện này sao, cô là người theo đuổi tôi!

Tần Thiên bỡn cợt Mị Ảnh nói.

- Khốn nạn, cậu tùy tiện như vậy sao, xác định rõ ràng, tôi là gì của cậu!

Mị Ảnh kéo lấy lỗ tai Tần Thiên cả giận nói.

- A... Buông ra, đau quá, cô mau buông tay, cô là vợ của tôi được chưa?

Tần Thiên vội vàng nói.

Mị Ảnh nghe được câu này, trên mặt lập tức hòa hoãn một chút, nhưng còn không có buông ra, mà là tiếp tục nói:

- Hừ! Anh nhớ kỹ cho tôi, về sau không cho phép chọc tức tôi, không cho phép hung dữ với tôi, không được phép nhìn ngắm những cô gái khác, nếu không, tôi sẽ đánh chết anh!

- Được được được, tất cả nghe theo em!

Tần Thiên bất đắc dĩ nói, cô gái này, như thế nào trở thành vợ của hắn rồi, còn hung dữ như vậy.

Mị Ảnh nghe được lời Tần Thiên nói, lúc này mới buông tay ra, hai tay ôm lấy cổ Tần Thiên nói:

- Em rất mệt, không muốn nói nữa, anh hãy ôm em đi!

Tần Thiên:

- ... !...

- Thế nào, có liên lạc được không?

Tần Thiên nhìn Mị Ảnh gọi điện thoại hỏi.

- Không được, xem ra chúng ta phải tự mình đi tìm rồi!

Mị Ảnh nói.

- Tự mình tìm? Em hiểu tiếng Pháp sao?

Tần Thiên hỏi.

- Không hiểu, em sẽ liên hệ trong nước thử xem!

Mị Ảnh lắc đầu, chuẩn bị liên hệ với tổ chức trong nước.

Tần Thiên thò tay ngăn cản cô ấy:

- Có lẽ anh có biện pháp!

- Biện pháp gì?

Mị Ảnh nghi hoặc hỏi.

- Đợi lát nữa em sẽ biết!

Liễu Như Thích cũng là sát thủ của hội Thiên Đường, hành tẩu thế giới, có lẽ ngôn ngữ cũng sẽ không nhất định. Nghĩ tới đây, Tần Thiên liền để cho Thiên Hà đưa Liễu Như Thích từ Thanh Phong trấn trở về.

Chỉ chốc lát, Liễu Như Thích đã được dẫn tới trước mặt Tần Thiên.

- Như Thích, nơi này là Paris, chúng ta không hiểu ngôn ngữ ở đây, cũng tìm không được nơi cần đến, em có biết không?

Tần Thiên vội vàng hỏi Liễu Như Thích.

- Vâng, em hiểu, hai người muốn đi đâu, em có thể dẫn hai người đi đón xe!

Liễu Như Thích nhìn Tần Thiên nói.

- Thật tốt quá, dẫn anh đi phố Hal Avenue No. 18!

Tần Thiên cao hứng nói, Mị Ảnh bên cạnh nghe cũng cực kỳ cao hứng, không nghĩ tới Liễu Như Thích sẽ biết tiếng Pháp, thật quá tốt.

Bình Luận (0)
Comment