Paris, đường Champs Elysees.
Trong một ngôi nhà.
- A... !
Một cô gái bị đứt cánh tay, phát ra một tiếng hét thảm, cả người té trên mặt đất, đầy người đều là màu đỏ tươi, cực kỳ đáng sợ. Nếu là Tần Thiên tất nhiên có thể nhận ra, cô gái bị đứt cánh tay này chính là Selina bị Tần Thiên phế bỏ.
Cô ấy rất thông minh, sau khi bị một kích của Tần Thiên làm trọng thương liền nhanh chóng mở trục cuốn không gian truyền tống tùy thân mang ra, vội vàng thoát khỏi, lúc này mới may mắn thoát khỏi hiểm cảnh, nếu không tuyệt đối đã biến thành thức ăn cho Huyết Linh phân thân của Tần Thiên rồi.
- Chuyện gì xảy ra, như thế nào sẽ biến thành cái dạng này, những người khác đâu?
Selina phía trước, một cái màn hình cực lớn ở nơi nào, lời nói bên trong truyền ra, một người đàn ông mặc tây phục, mang mặt nạ ngồi ở trên mặt ghế, nhìn cô ấy hỏi.
- A... Tình báo của chúng ta có sai sót, tên Tần Thiên kia, quá cường đại, thực lực tại cảnh giới bảy sao cấp bốn đã ngoài, bọn tôi không phải là đối thủ của hắn. Tôi may mắn có thể trốn về, những người khác tôi không biết, có lẽ đều đã chết hết!
Selina nhìn lên người đàn ông trên màn hình bên trên nói.
- Đáng chết!
Tên đàn ông đó mắng một câu, hung hăng vỗ thành ghế.
- Chúng tôi nhận được tin tức, thằng nhãi kia muốn đi đường Hal Avenue No. 18, ngài phái cao thủ qua bên kia phục kích hắn, tất nhiên có thể giết chết hắn!
Selina tiếp tục nói.
- Ừm, tôi đã biết, cô đi chữa thương đi!
Màn hình bên kia, tên đàn ông đó nói xong, màn ảnh liền tối lại.
- Tần Thiên! Tên khốn nạn này, tao nhất định phải giết chết mày, nếu không thề không làm người!
Selina nhìn màn ảnh tối đen, ngồi phẫn nộ nói, cả người từ trên mặt đất đứng lên, lảo đảo đi vào bên trong phòng...
Tần Thiên bên này, Liễu Như Thích dẫn theo hai người Tần Thiên cùng với Mị Ảnh, trực tiếp lên tàu điện ngầm hướng đến No. 18 Hal Avenue bên kia mà đi. Đối với Paris, Liễu Như Thích vô cùng quen thuộc, bởi vì cô ấy đã từng vì giết một người mà phải sinh sống ở chỗ này suốt một năm trời, cho nên vô cùng quen thuộc, tiếng Pháp nói cũng cực kỳ lưu loát, nếu không phải gương mặt phương Đông kia, tất cả mọi người sẽ ngộ nhận cô ấy là người bản địa.
Liễu Như Thích dẫn theo hai người Tần Thiên, rất nhanh đã đi tới Hal Avenue như lời người tiếp ứng theo. Nơi đây cực kỳ phồn hoa, trên phố khắp nơi đều là người đi đường. Liễu Như Thích dẫn theo hai người Tần Thiên, rất nhanh đã tìm được đường số 18, đây là một căn nhà lầu, chỉ có một cánh cửa, vừa mở ra chính là cầu thang, thông lên trên.
Tần Thiên dò xét xung quanh thoáng một phát, không phát hiện có cái gì khác thường, kết quả là ba người bọn họ theo chân cầu thang đi lên phía trên.
Cây cầu thang này cực kỳ dài, một vòng tròn vòng quanh luẩn quẩn hướng đi lên trên, giống như là của một tòa tháp. Sau khi đi được bảy tám vòng, ba người bọn họ đã thấy được một cái cửa phòng.
- Hẳn là ở đây rồi, ở đây chỉ có một cánh cửa!
Tần Thiên nhìn hai người Mị Ảnh nói, thò tay vào cái chuông trên cánh cửa ra vào ấn xuống một cái, chuông cửa lập tức vang lên, nhưng mà bên trong không có gì đáp lại, Tần Thiên lại ấn một lần nữa, vẫn không có phản ứng gì.
- Có chút không đúng, để anh nhìn xem, hai người các em lui ra phía sau!
Tần Thiên nhìn sang hai người Mị Ảnh nói, sau đó hai người lui ra phía sau, sau đó Tần Thiên mở ra dị năng thấu thị, nhìn vào trong phòng, lập tức sắc mặt đại biến, bởi vì trong phòng có một cỗ thi thể của người đàn ông gương mặt của người Trung Hoa, cổ bị người ta cắt đứt, đầy đất đều là máu tươi.
- Không tốt, bên trong có người chết, là một người thanh niên!
Tần Thiên quay đầu lại nhìn hai người Mị Ảnh nói.
Mị Ảnh lập tức sắc mặt đại biến, nhân tiện nói:
- Vào xem!
Sau đó Mị Ảnh thò tay cầm lấy nắm tay cửa, bên trong không có khóa trái, trực tiếp vặn một cái đã mở ra, cô ấy liền đi vào.
- Không tốt, đây là người sẽ hỗ trợ chúng ta!
Mị Ảnh nhìn thấy thi thể của người thanh niên kia trên mặt đất, lập tức sắc mặt đại biến, trước khi cô ấy đến đây đã xem qua tư liệu của người hỗ trợ bên này, biết rõ bộ dạng của hắn ra sao.
- Máu vừa mới đông lại, còn chưa biến thành màu đen, hiển nhiên, cậu ấy đã chết không đến thời gian một giờ. Theo như thời gian chúng ta xuống máy bay đến bây giờ, vừa mới được hơn một tiếng đồng hồ, cậu ấy rất có thể là ngay thời điểm chúng ta tìm tới bên này bị người khác giết chết!
Tần Thiên chạm vào máu bên dưới, tra nhìn nói.
- Hình như là đột nhập cướp đồ, tủ quần áo, ngăn kéo đều có dấu vết bị cạy ra!
Liễu Như Thích ở một bên nhìn hai người nói, hai người Tần Thiên đi tới, tra nhìn một chút trong phòng, quả là thế, tất cả ngăn kéo ngăn tủ đều bị cạy qua, bên trong một cái tủ sắt cũng bị cạy mở.
- Nói như vậy, hắn là bị trộm đột nhập vào giết chết hay sao? Ặc, cái này cũng quá hoang đường, người Long Tổ, rõ ràng bị ăn trộm vào nhà giết chết, truyền đi cười chết người rồi!
Tần Thiên nhìn hết thảy, thẳng lắc đầu.
Mị Ảnh lại nói:
- Rất bình thường, cậu ấy không phải dị năng giả, cậu ấy chỉ là một người bình thường, vì phòng ngừa bị người tu hành ở nước Pháp phát hiện người của chúng ta ở chỗ này, chúng ta đều là phái người bình thường đến nơi này nằm vùng!
- Thì ra là như thế, được rồi, không so đo chuyện này nữa, chúng ta ngẫm lại nên làm cái gì bây giờ, hiện tại người hỗ trợ chúng ta bên này đã bị giết chết, bước tiếp theo chúng ta nên làm gì, như thế nào đi đến hội đấu giá, ngày mai là đã đến hẹn rồi!
Tần Thiên nhìn sang Mị Ảnh nói.
- Chuyện này tôi phải gọi điện thoại cho tổng bộ trong nước hỏi trước!
Mị Ảnh nói xong, liền đi ra bên ngoài gọi điện thoại.
Tần Thiên thì cùng Liễu Như Thích ở bốn phía tra nhìn một chút.
- Cái này hình như là thư mời của hội đấu giá?!
Đúng lúc này, Liễu Như Thích từ trong ngăn kéo lấy ra hai tấm thiệp mời, nhìn sang Tần Thiên nói.
- Thật sao, em chắc chắn chứ?!
Tần Thiên cầm lấy, nhìn một chút, hoàn toàn xem không hiểu gì cả.
- Đích thật là nó, hội đấu giá Monto Leeward đường Champs Elysees, ngày mai chính là ngày hội đấu giá, anh xem, đây là thời gian, số Ả Rập!
Liễu Như Thích chỉ vào thời gian bên trên tấm thiệp mời nói, số 5, đúng vậy.
- Xem ra là nó rồi!
Tần Thiên nói, lập tức cầm lấy thư mời đi ra bên ngoài, chuẩn bị nói cho Mị Ảnh biết.
Đúng lúc này, Mị Ảnh cũng vừa hay nói chuyện điện thoại xong, nhìn thấy Tần Thiên đi ra, mở miệng nói:
- Trong nước bên kia nói chuyện chúng ta lần này đã bại lộ, nước Pháp bên này đã kháng nghị rồi, nhưng trong nước không có thừa nhận, để cho người Pháp tùy tiện làm gì thì làm. Cho nên nói, sự tình lần này chúng ta phải tự làm một mình rồi, sẽ không có người giúp chúng ta!
- Mẹ nó, anh biết ngay có thể là như vậy, đám khốn kiếp kia, vừa xảy ra chuyện thì ném qua cho chúng ta, lần trước vốn cũng là như thế, mẹ đấy, thiếu chút nữa bị hại chết, đậu xanh rau muống!
Tần Thiên lập tức mắng to, vô cùng khó chịu.
- Tần Thiên, anh đừng nóng giận, quốc gia cũng không phải cố ý ném cho chúng ta, chủ yếu là tránh cho xảy ra tranh chấp quốc tế, tránh cho quốc gia khác thừa cơ tiến hành đả kích đối với Trung Hoa, bất đắc dĩ mới như vậy, anh phải suy nghĩ thoáng một chút!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên nói.
- Hừ! Đầu óc của em đã bị tẩy rửa!
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh cười lạnh nói, trực tiếp quay người đi ra bên ngoài.
- Chồng!
Liễu Như Thích vội vàng đi theo.
- Tần Thiên!
Mị Ảnh cũng nhanh chóng đuổi theo. ...