Lúc Tần Thiên tỉnh lại đã là buổi tối ngày thứ ba, vừa tỉnh lại, Tần Thiên liền thấy Mị Ảnh ngồi ở bên cạnh nhìn cậu ấy, sắc mặt có chút tiều tụy, có chút trắng bệch. Nhìn thấy Tần Thiên tỉnh lại, trên mặt Mị Ảnh lộ ra nụ cười vui mừng.
- Tần Thiên, anh đã tỉnh, không có sao chứ?
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên kích động nói, lập tức đưa tay nắm lấy tay Tần Thiên, thân thể đều hơi run rẩy, có thể thấy được trong lòng cô ấy có bao nhiêu kích động.
- Ừm... Chuyện gì xảy ra, bây giờ là lúc nào rồi, trận chiến thế nào?
Tần Thiên từ trên giường ngồi dậy, nhìn Mị Ảnh hỏi, bởi vì sau khi Tử Hoàng đi ra cậu ấy đã ngất xỉu, căn bản cũng không biết chuyện kế tiếp.
- Trận chiến đã thắng, người của Lang tộc toàn bộ đều bị diệt, nhưng quá trình cụ thể thế nào em cũng không biết, bởi vì em không ở hiện trường. Nghe Thiên Hà nói mọi người đã bị hôn mê, bị trọng thương, nghe bọn họ nói dường như là một người từ bên trong thân thể của anh bay ra ngoài, cứu mọi người!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên nói.
- Nga, như vậy đã biết, hẳn là gã hèn mọn kia!
Tần Thiên gật đầu, nữ vương Lang tộc lợi hại như vậy, chỉ có Tử Hoàng xuất thủ mới có thể giết chết bà ấy, không còn ai khác.
- Anh cảm thấy thế nào, có đói bụng không, em đi gọi bọn họ làm đồ ăn cho anh, anh chờ một chút!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên nói, nói xong cũng muốn đi phân phó, nhưng lại bị Tần Thiên kéo lại, trực tiếp kéo vào trong ngực, hai tay ôm lấy thân thể Mị Ảnh.
Mị Ảnh nhất thời sắc mặt đỏ lên, thế nhưng cũng không có giãy giụa, chỉ có chút khẩn trương nói:
- Anh... Muốn làm gì, Tần Thiên?!
Tần Thiên nhìn thấy dáng vẻ khẩn trương của Mị Ảnh, biết Mị Ảnh đúng là nghĩ sai, Tần Thiên kéo cô ấy chẳng qua là cảm kích cô ấy mà thôi. Bởi vì Ba Ba Ca vừa mới nói cho Tần Thiên biết, Mị Ảnh ở chỗ này bảo vệ cậu ấy đã ba ngày, một tấc cũng không rời, một ít thức ăn cũng chưa từng ăn, điều này làm cho Tần Thiên trong lòng hết sức cảm động.
Thấy bộ dạng ngượng ngùng của Mị Ảnh, Tần Thiên nhịn không được trêu đùa nói:
- Em nói xem anh muốn làm gì?
Lời này vừa ra tới, Mị Ảnh nhất thời ngượng ngùng cúi đầu, một tay thật chặt bắt lấy quần áo của Tần Thiên, vô cùng ngượng ngùng, cúi đầu không nói câu nào, không biết là có ý gì.
Tần Thiên cúi đầu nhìn cô ấy, thầm nghĩ:
- Cô nàng này cư nhiên hai mắt nhắm nghiền, lẽ nào đây là muốn đưa tới cửa cho mình sao?
Quả thực, không khác gì so với suy nghĩ của Tần Thiên. Trong ba ngày này bên cạnh Tần Thiên, Mị Ảnh mới phát hiện bản thân yêu thương Tần Thiên bao nhiêu, không có Tần Thiên cô ấy phát hiện bản thân giống như sống không nổi nữa. Nhất là sau khi xác định quan hệ với Tần Thiên, cô ấy sợ mình sẽ mất đi Tần Thiên, cho nên trong ba ngày này, Mị Ảnh trái lo phải nghĩ, muốn tìm biện pháp đem thân thể của mình giao cho Tần Thiên, tựa như những cô gái khác kia của Tần Thiên, như vậy Tần Thiên sẽ yêu cô ấy như yêu những người đó.
Cho nên vừa rồi Tần Thiên ôm cổ cô ấy, Mị Ảnh liền cho rằng Tần Thiên muốn cùng cô ấy ân ái, tự nhiên là không cự tuyệt, bởi vì trong lòng đã vô cùng mong đợi.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng ngượng ngùng của Mị Ảnh, ngửi thấy mùi hương phụ nữ trên người cô ấy, lại nhìn thấy cặp ngực ngạo nghễ của cô ấy, vô cùng sinh động, đây hết thảy, cũng khiến cho Tần Thiên có chút cầm giữ không được.
Nếu cô nàng này đã đưa tới cửa cho Tần Thiên rồi, Tần Thiên cũng không muốn khách khí, dù sao cũng đều đúng là người phụ nữ của mình, giao càng sớm thì càng tốt.
Nghĩ tới đây, Tần Thiên liền đưa tay sờ lấy gương mặt của Mị Ảnh, quay đôi môi anh đào của cô ấy thẳng hôn lên.
- Ưm!
Cả người Mị Ảnh đều run lên, thân thể bỗng nhiên mềm nhũn, cái miệng nhỏ nhắn hơi mở, hương khí phun ra, chui vào trong miệng Tần Thiên. Tần Thiên cũng không chút khách khí đem đầu lưỡi đưa vào trong miệng của Mị Ảnh, nhào lộn lấy cái lưỡi thơm tho của cô ấy, từ từ hút duẫn.
Trong phút chốc, trong đầu Mị Ảnh một mảnh trống rỗng, cả người hoàn toàn mềm nhũn đặt trên thân thể Tần Thiên, không chút khí lực, mà là theo bản năng theo cử động của Tần Thiên, từ từ phối hợp với Tần Thiên. Trong lòng sinh ra một loại cảm giác chưa từng có bao giờ, làm cho cô ấy không nhịn được cũng chủ động, đưa tay từ từ ôm lấy cổ của Tần Thiên, hai người mãnh liệt hôn nhau.
Tần Thiên một bên hôn, tay một bên từ từ trượt tay, đi tới trên ngực của Mị Ảnh, hai tay một bả nắm chặt hai cái ngực của Mị Ảnh, từ từ nhào nặn, măng mê.
- Ưm!
Mị Ảnh nhất thời phát ra tiếng ngâm khẽ, cả người lần nữa run lên, thân người đều run rẩy, cảm giác vô cùng thoải mái, thân thể từng đợt như nhũn ra vô lực.
Còn Tần Thiên trong lòng âm thầm gọi thoải mái, bộ ngực sữa của Mị Ảnh thực sự quá tuyệt vời. Tần Thiên không kịp chờ đợi một tay cởi lấy quần áo trên người Mị Ảnh xuống, đưa tay thô bạo đem nội y của cô ấy kéo xuống. Lập tức ngực to lớn mềm mại trắng như tuyết xuất hiện ở trước mặt của Tần Thiên, hai điểm màu hồng anh đào cực kỳ kích thích, khiến cho người ta không kịp chờ đợi mà ngắt lấy.
- A... !
Mị Ảnh nhìn nửa thân trên của mình bị Tần Thiên cởi hết, nhất thời ngượng ngùng kêu lên một tiếng, đưa tay che ở trước ngực lại.
Thế nhưng Tần Thiên cũng một tay lấy tay của cô ấy ra, trực tiếp há mồm một bả cắn lên chấm đỏ nhỏ trên người cô ấy, ăn.
- A... Em chết mất... !
Mị Ảnh không kìm chế được hô một câu, cả người liên tục run rẩy, thân người nhấp nhô, phía dưới trở nên khó chịu. Lần đầu tiên bộ ngực của Mị Ảnh liên tục đẩy ra vào trong miệng của Tần Thiên, làm cho Tần Thiên cực kỳ kinh ngạc.
Nhưng Tần Thiên cũng không có dừng lại, vẫn tiếp tục tấn công, một bả xoay người đem Mị Ảnh đặt ở dưới thân, nhanh chóng đem quần của cô ấy cởi xuống. Cả người Tần Thiên cũng nhanh chóng được lột sạch sẽ, chuẩn bị mang dùng súng tiến vào bên trong thám hiểm, nhưng lại bị Mị Ảnh ngăn cản.
- Nghe... Nghe nói sẽ rất đau!
Mị Ảnh hợp hai chân lại nhìn Tần Thiên khẩn trương nói.
- Ừm, có một chút, thế nhưng sau đó sẽ rất thoải mái!
Tần Thiên đói sắc đến nơi nói.
- Thực sự sao... Sau này anh có thể đối xử tốt với em hay không?
Mị Ảnh lo lắng hỏi.
- Dĩ nhiên, em là người phụ nữ của anh, anh không đối tốt với em, thì đối tốt với ai chứ!
Tần Thiên cười nói.
- ... Vậy anh tới đi... Nhẹ một chút... !
Mị Ảnh mở hai chân ra, từ từ nhắm hai mắt nói.
Tần Thiên nhìn thấy Mị Ảnh như vậy, trong lòng càng thêm kích động, hôn một cái lên trán của Mị Ảnh, sau đó nhanh chóng mang dùng đĩnh đi vào...
- A... Đau quá... !
Ba giờ sau.
- Ưm... Em... Em không còn chút sức lực nào, Tần Thiên!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên đang đặt trên người cô ấy, hữu khí vô lực nói, cả người mềm nhũn giống như một sợi bún, toàn thân đều là mồ hôi, trên mặt lộ ra vẻ vô cùng thoải mái, sắc mặt cực kỳ hồng nhuận. Loại cá nước thân mật vừa rồi này thực sự là khoái chết cô ấy.
- Được, chúng ta nghỉ ngơi một chút!
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh nói, từ trên người cô ấy bay xuống, ôm chặt lấy cô ấy, cho cô ấy một loại cảm giác an ủi...