- Được rồi, Thiên Hà bọn họ đang ở đâu?
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh trong ngực hỏi.
- Bọn họ ở trong những phòng khác tu luyện, em ở chỗ này chăm sóc anh!
Mị Ảnh nói.
- Nga, anh đã hôn mê bao lâu rồi, có phát sinh chuyện quan trọng gì hay không?
Tần Thiên tiếp tục hỏi.
- Anh đã hôn mê ba ngày, chuyện Lang tộc bị diệt đã truyền khắp toàn bộ châu Âu, hiện đám người của Giáo Đình và Quỷ hút máu đều ở đây, chúng ta tạm thời tránh né ở chỗ này, tạm thời không có chuyện làm, nhưng rất có khả năng bọn hắn rất nhanh sẽ tìm tới nơi này!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên nói.
Tần Thiên vừa nghe, nhất thời sắc mặt đại biến, hoàn toàn không nghĩ tới bản thân đã hôn mê ba ngày. Lập tức, Tần Thiên liền hỏi Ba Ba Ca chân tướng mọi chuyện, để cho Ba Ba Ca tự nói với cậu ấy.
Ba Ba Ca đem chuyện đã xảy ra ba ngày nay nói một lần cho Tần Thiên nghe, nhưng không có giá trị gì, bởi vì Ba Ba Ca ở bên trong không gian chiếc nhẫn ngây ngô lấy được rất ít tin tức.
- Tần Thiên, cái tên huyết nhân kia một mực bên ngoài không biết làm gì!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên nói, cô ấy nói đó là Huyết Linh phân thân. Tần Thiên hôn mê, vẫn không có thu hồi hắn lại, mọi người trở về, Huyết Linh phân thân vẫn theo, ngây ngốc ở bên trong đại sảnh, ba ngày ba đêm bảo trì một tư thế bất động, rất là kỳ quái, mọi người biết Huyết Linh phân thân lợi hại, cũng không dám đi trêu chọc.
- Ừm, anh biết, trước cứ để nó ở đó, ngày mai chúng ta trước phải nghĩ ra một kế hoạch mới được, trước tiên em hãy ngủ đi, anh đi vào bên trong không gian chiếc nhẫn tu luyện một chút!
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh nói, sau đó mặc quần áo tử tế, tiến vào bên trong không gian chiếc nhẫn.
Ba Ba Ca đã chờ ở nơi nào.
- Ba Ba Ca, hiện tại tích lũy đủ chứ, bắt đầu mở cho ta dị năng mới đi!
Tần Thiên nhìn Ba Ba Ca nói, đợi giờ khắc này, Tần Thiên đã chờ lâu rồi.
- Đúng vậy, chủ nhân, vừa rồi ngài tổng cộng chiếm được 120 điểm tích lũy, hơn nữa điểm tích lũy trước đó ngài lấy được là 450, tổng cộng là 560 điểm tích lũy, bây giờ ngài có thể mở ra một dị năng hoàn toàn mới!
Ba Ba Ca nói.
- Tốt, bắt đầu mở dị năng mới cho ta đi!
Tần Thiên nhìn Ba Ba Ca nói, rất nhanh ngồi xuống mặt đất, nhắm hai mắt lại.
- Vâng thưa chủ nhân!
Ba Ba Ca nói một tiếng, chuẩn bị một chút, từ trên người của nó phát ra hai đạo ánh sáng, nhanh chóng bay vào trong hai mắt của Tần Thiên. Trong nhất thời Tần Thiên cảm giác cặp mắt của mình hình như bị thứ gì đó, chỉ trong nháy mắt mà thôi, liền biến mất.
Ngay sau đó âm thanh của Ba Ba Ca vang lên:
- Chủ nhân, dị năng mới của ngài Âm Dương Nhãn đã mở ra xong rồi, sau này ngài có thể nhìn thấy cô hồn dã quỷ lãng vãng bên cạnh ngài. Ngài có thể làm đem những thứ cô hồn dã quỷ này thu tập, dùng để hấp thu, cường đại linh hồn của ngài. Ba Ba Ca muốn đi nghỉ ngơi 24 tiếng đồng hồ, ngài còn dư lại 60 điểm tích lũy, tiếp theo mở ra dị năng hoàn toàn mới phải cần có 500 điểm tích lũy!
Ba Ba Ca nói, nói xong liền biến mất.
Tần Thiên cũng mở mắt, nhìn xung quanh, không có cảm giác gì, nhưng cũng cảm giác mắt hình như có cái gì không giống như lúc đầu.
- Cô hồn dã quỷ? Ta đi nhìn thử một chút!
Tần Thiên trong lòng thầm nghĩ, nhanh chóng rời khỏi không gian chiếc nhẫn, về đến trong phòng. Nhìn thấy Mị Ảnh còn đang ngủ, Tần Thiên lặng lẽ rời khỏi phòng, đem Huyết Linh phân thân trong đại sảnh thu vào, sau đó đi ra bên ngoài, đi khỏi căn nhà, đến đường cái.
Lúc này đã là rạng sáng ba bốn giờ, trên đường vắng ngắt không có một bóng người. Nhưng lúc này theo Tần Thiên, trên đường cái lại có thêm rất nhiều người, bất quá những người này không thể xưng là người, mà xưng là hồn.
Bởi vì trên đường cái lúc này xuất hiện rất nhiều Quỷ hồn lang thang, Tần Thiên mở ra Âm Dương Nhãn, tất cả du hồn dã quỷ cậu ấy đều nhìn thấy rất rõ. Những Quỷ hồn này linh hồn lực vô cùng yếu, toàn bộ đều mất đi ý thức, hình thái cũng thay đổi, đủ loại, giống hình người, hoặc là một đoàn như cây kẹo đường đều có.
Những thứ này cô hồn dã quỷ cũng không biết đã lang thang ở trong dân gian bao lâu, không có tiêu tán, rất là kỳ quái. Dựa theo hiểu biết của Tần Thiên mà nói, người đã chết linh hồn cũng nhanh chóng tiêu tan hết mới đúng, đáng tiếc hiện tại không giống vậy, điều này làm cho Tần Thiên rất là hoang mang.
- Được rồi, mình bắt lấy linh hồn này không biết tiêu tán hay không?!
Tần Thiên nhớ tới trận đại chiến với Lang tộc trước đó, những linh hồn của đám người Lang tộc đều bị cậu ấy bắt vào bên trong tiểu thế giới. Những linh hồn đó rời đi cũng không biết có bị tiêu tán mất hay không, nếu như tiêu tán thì quá thua thiệt.
Nghĩ tới đây, Tần Thiên vội vàng kiểm tra một chút.
Hoàn hảo chính là, còn không bị tiêu tán mất, nhưng cũng bắt đầu dần dần mất đi linh hồn chi lực, không có thịnh vượng như trước.
- Không được, mình phải nhanh chóng trước luyện hóa những linh hồn này mới được, nếu không, chậm chút thì cái gì cũng không có!
Tần Thiên trong lòng thầm nghĩ, nghĩ tới đây nhanh chóng rời khỏi con đường, tạm thời không có quan tâm đến Âm Dương Nhãn, dù sao cũng vẫn còn đó, có thể từ từ nghiên cứu sau.
Rất nhanh, Tần Thiên đã về tới bên trong không gian chiếc nhẫn, bởi vì Ba Ba Ca không ở đây nên không có cách nào đưa Tần Thiên tiến đến khu rừng rậm, cho nên Tần Thiên chỉ có thể ở trên đỉnh núi luyện hóa thu thập những linh hồn kia.
Ngày thứ hai, sáng sớm.
- Ưm... !
Một tiếng ngâm khẽ, Mị Ảnh từ trong lúc ngủ mơ tỉnh lại, nhìn một chút bên cạnh, không có một bóng người, nhìn lại chiếc nhẫn, hiển nhiên Tần Thiên vẫn chưa từ bên trong đi ra.
Mị Ảnh nhìn chiếc nhẫn, trên mặt lộ ra một tia đỏ ửng, trong đầu không khỏi nhớ lại cảnh cá nước thân mật đêm qua cùng với Tần Thiên, nhất thời tim đập mạnh hơn, loại cảm giác đêm qua này, thật là quá tuyệt vời.
- Ư... !
Mị Ảnh di chuyển thân thể muốn đứng lên, kết quả phát hiện giữa hai chân đau dữ dội, hiển nhiên là di chứng ân ái tối hôm qua.
- Đau quá!
Mị Ảnh nhíu mày, lẩm bẩm nói một câu, đưa tay mở chăn lên, liền nhìn thấy một vệt máu đỏ sôi nổi ở trên tấm khăn trải giường màu trắng. Mị Ảnh nhanh chóng đưa tay lấy ra một con dao nhỏ, trực tiếp cắt đi một mảnh vải dính máu đó khỏi tấm trải giường.
- Hưu!
Lúc này, chiếc nhẫn trên ngón tay của Mị Ảnh bỗng nhiên loé lên một đạo ánh sáng màu xanh, sau một khắc, Tần Thiên đã xuất hiện ở trước mặt của Mị Ảnh.
- Oa oa, em làm gì ác ý hủy hoại đi tài sản của người khác, tiểu mỹ nữ, đây chính là phạm pháp, nhanh chóng trả phí bịt miệng, nếu không anh sẽ báo cảnh sát!
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh cười híp mắt trêu đùa nói.
Mị Ảnh nhất thời sắc mặt trở nên xấu hổ, thẹn thùng trừng mắt nhìn Tần Thiên, sau đó cầm lấy mảnh vải nhuốm đỏ trong tay, chuẩn bị cất vào.
- Mị Ảnh, lão công thế nào...
Lúc này, đột nhiên cửa mở ra, hai người Thiên Hà và Liễu Như Thích đi đến, vừa nhìn thấy Mị Ảnh không mảnh vải che thân ngồi trên giường, nhìn lại mảnh vải nhuốm máu đỏ trong tay của cô ấy đứng ở bên cạnh Tần Thiên háo sắc, nhất thời ngây ngẩn cả người. ...