Gia tộc Bruch là một trong mười ba gia tộc Quỷ hút máu đã bị Tần Thiên tiêu diệt, thế lực của các gia tộc còn lại đều cực kỳ yếu, không có được cao thủ cảnh giới tám sao, hầu như đều là cao thủ cảnh giới bảy sao tạo thành gia tộc. Đối với đoàn người viện trợ của Tần Thiên, toàn bộ đều là cao thủ với chiến lực cảnh giới tám sao mà nói, quả thực vô cùng nhẹ nhàng .
Sau khi đám người Tần Vô phong khôi phục hoàn tất, Tần Thiên nhanh chóng dẫn bọn họ trực tiếp quét ngang mười hai gia tộc Quỷ hút máu còn lại, hoàn toàn tiêu diệt gia tộc Quỷ hút máu một trong những thế lực to lớn ở Châu Âu, không bỏ sót bất kỳ ai.
Người của gia tộc Quỷ hút máu một cũng không rời khỏi Nước Anh đi đến Vatican, bởi vì bọn họ đều nghĩ Tần Thiên đang đi đến Vatican đối đầu với đám người của Giáo hội. Bọn hắn vẫn tâm vây xem thì tốt rồi, bọn hắn tin tưởng rằng Tần Thiên đi vào Giáo hội tất nhiên là phải chết.
Nhưng điều mà bọn hắn không nghĩ tới chính là, Tần Thiên lại một lần nữa dương đông kích tây, trước tiêu diệt đám người Quỷ hút máu bọn hắn, có thể nói là vô cùng bi ai.
Ngày thứ hai.
Tin tức mười ba gia tộc Quỷ hút máu bị toàn diệt đã truyền khắp toàn bộ châu Âu. Lúc này đây giống như có một cơn lốc quét ngang toàn bộ giới tu luyện giả ở châu Âu, những tiểu gia tộc kia cũng không có biện pháp bình tĩnh, đều tỏ ra thái độ rằng bản thân và Giáo hội không có bất kỳ quan hệ gì, miễn cho bị Tần Thiên tiêu diệt.
Lúc này thằng nhãi Tần Thiên đến từ Trung Hoa ở trong lòng bọn hắn cả kinh biến thành một Ác ma vậy, thật là đáng sợ. Đi đến Châu Âu không tới mười ngày, giống như mãnh hổ xuống núi, trong nháy mắt đã tiêu diệt hai thế lực trong ba thế lực lớn ở Châu Âu, kế tiếp còn muốn đối kháng với Giáo hội thế lực cường đại nhất.
Quá điên cuồng, trước đó tất cả mọi người cảm thấy không thể tưởng tượng nổi, thế nhưng hiện tại sau đó, tất cả mọi người chỉ có chung một loại cảm giác. Đó chính là, Tần Thiên nói muốn diệt người nào, thì bản thân liền nhanh chóng đoạn tuyệt tất cả liên hệ cùng người đó, nếu không bản thân sẽ chết rất khó nhìn.
Nhưng lần này có một hiện tượng kỳ lạ, đó chính là, lúc này đây Giáo hội đối với hành động hung tàn của Tần Thiên không có phát biểu bất kỳ ý định gì, không có phách lối đứng ra nói muốn tiêu diệt Tần Thiên như hai lần trước đó, không biết là vì nguyên nhân gì. Có người suy đoán có thể là sợ mất mặt, bởi vì liên tục nói giết chết Tần Thiên hai lần cũng không công được, ngược lại là hai đồng của bọn hắn bị Tần Thiên tiêu diệt, cho nên lúc này đây đã yên lặng hành động đối phó với Tần Thiên.
Đương nhiên, cụ thể có phải như vậy hay không ai cũng không biết, mọi người cũng là tùy ý suy đoán mà thôi.
- Tần Thiên, hiện tại toàn bộ tiểu tu luyện giả gia tộc ở nước Pháp đều biểu thị nguyện ý đi theo gia tộc phụ thuộc vào gia tộc Oceanus. Những tiểu tu luyện gia tộc của các quốc gia khác cũng có ý này, ba ba để cho tôi hỏi cậu một chút cậu thấy thế nào, có muốn nhận thủ hạ hay không?
Bên trong phòng khách, Alice nhìn Tần Thiên nói, trên mặt lộ ra vẻ không cách nào che giấu nổi vui thích.
Gia tộc xuống dốc nhiều năm như vậy, hầu như cũng nhanh muốn tuyệt diệt, không nghĩ tới Tần Thiên đem nó một lần nữa mang về thời kỳ hưng thịnh, trở về vinh quang, hướng đến tài nghệ năm đó.
- Ừm, vậy thì đồng ý đi, dù sao cũng không có việc gì!
Tần Thiên gật đầu nói.
Những tu luyện giả của tiểu gia tộc này bây giờ mới thực sự biết sợ, muốn cậy nhờ vào gia tộc Oceanus, như vậy mới không bị Tần Thiên tiêu diệt, ai trong bọ họ cũng đều biết, gia tộc Oceanus cũng là phụ thuộc gia tộc Tần gia.
- Được, tôi sẽ đi nói cho ba ba ngay bây giờ!
Alice cực kỳ cao hứng liền hướng đi ra bên ngoài.
Tần Thiên nhìn bóng lưng của cô ấy mỉm cười, trong lòng ám nghĩ. Đêm qua tiêu diệt tất cả gia tộc Quỷ hút máu, kế tiếp đó chính là Giáo hội Vatican, đám người kia mạnh mẽ hơn Quỷ hút máu nhiều, ngoại trừ có cao thủ cảnh giới tám sao ra, còn có loại công kích thiên sứ giáng thế, cộng lại cũng không chỉ có bảy tám cao thủ cảnh giới tám sao.
Phía Tần Thiên có cậu ấy, Huyết Linh phân thân còn có Thiên Hà, trước mặt rốt cuộc có mười cao thủ cảnh giới tám sao, điều này hiển nhiên có chút không đủ, hẳn là nên nói một tiếng trong nước, phái nhiều hơn cao thủ cảnh giới tám sao đến, để phòng ngừa vạn nhất.
Nghĩ tới đây, Tần Thiên liền lấy điện thoại di động ra, đi ra ngoài gọi điện thoại.
Vatican, Giáo hội bên này.
Trong đại điện của giáo đường trung tâm, giáo hoàng Benedict XVI tọa ở bên trên, vẫn là một bộ tư thế liếc mắt nằm nghiêng, nhìn người phía dưới.
Phía dưới hắn tổng cộng có tám đại giáo chủ Hồng y đứng ở nơi đó, vốn là mười hai đại giáo chủ Hồng y, nhưng đã bị Tần Thiên tiêu diệt, hiện tại chỉ còn lại có tám.
- Đều chuẩn bị xong chưa?
Benedict XVI nhìn người phía dưới hỏi.
- Đều chuẩn bị xong, chúng ta đã chuẩn bị mười hai nữ tu sĩ có tu vi thích hợp, cũng đủ dung nạp cho Thiên sứ giáng thế!
Một đại giáo chủ Hồng y đứng ra nhìn lên Benedict XVI nói.
- Ừm, linh hồn tinh thuần, chuẩn bị xong chưa?
Benedict XVI tiếp tục hỏi.
Một đại giáo chủ Hồng y khác đi ra, nhìn Benedict XVI nói:
- Đã chuẩn bị xong, sẵn sàng chờ hiến tế!
- Tốt, lúc này đây, ta không muốn xảy ra bất kỳ chuyện ngoài ý muốn, đám người phương Đông kia, nhất định phải diệt trừ, không cho phép bọn chúng rong ruổi ở trên đất của chúng ta, mà là chúng ta phải rong ruổi bọn chúng trên đất!
Benedict XVI nhìn người phía dưới phân phó nói.
- Vâng thưa đức giáo hoàng!
- Ừm, đi xuống đi!
Bản Turner phất phất tay, sau đó nhắm hai mắt lại, bên dưới tám đại giáo chủ Hồng y lập tức lui ra ngoài.
- A... !
- Tần Thiên... Em chết mất... A... Ư... !
Trên giường, Mị Ảnh cưỡi ở trên thân thể Tần Thiên, trong miệng không ngừng phát sinh một loại âm hưởng tựa như khóc nhưng không phải khóc, cả người không ngừng run, cuối cùng ghé vào trên thân thể Tần Thiên, sắc mặt ửng đỏ, thần sắc mệt mỏi rã rời, nhìn qua hình dạng một trận vô lực.
- Thế nào, không được nữa sao?!
Tần Thiên đưa tay ôm Mị Ảnh trong ngực nói.
- Dạ... Cảm thấy mệt mỏi quá, giống như muốn rời ra từng mảnh, thế nhưng rất thoải mái!
Mị Ảnh nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói, trên mặt lộ ra vẻ cực kỳ thỏa mãn.
- Em rất thoải mái, thế nhưng anh còn không có đây này!
Tần Thiên cười xấu xa nhìn Mị Ảnh, bàn tay to đang từ từ thưởng thức một đôi tuyết trắng mềm mại ở trước ngực Mị Ảnh, làm cho Mị Ảnh cả người đều không khống chế được mà run rẩy.
Mị Ảnh vừa nghe, trên mặt lộ ra một bộ dáng đáng thương, nhìn Tần Thiên, làm bộ đáng thương nói:
- Lần sau có được hay không, hiện tại em thực sự không còn chút sức lực, lão công yêu dấu à!
- Ha ha ha... Được rồi, vậy thì buông tha cho em!
Tần Thiên nhìn Mị Ảnh cười to nói, đang cầm mặt của cô ấy hôn một chút.
Mị Ảnh nhất thời cực kỳ vui vẻ, đột nhiên từ trên người của Tần Thiên ngồi dậy, ghé vào giữa hai chân Tần Thiên, nhìn Tần Thiên vô cùng mê hoặc nói:
- Em dùng miệng giúp anh có được hay không?!
- Đương nhiên được!
Tần Thiên lập tức vui mừng nói.
- Bại hoại, nhìn bộ dạng háo sắc của anh kìa!
Mị Ảnh liếc Tần Thiên một cái, lộ ra một dáng dấp phong tình vạn chủng, sau đó bắt đầu mở cái miệng nhỏ nhắn, một tay cầm lấy cậu lớn của Tần Thiên nuốt vào...
- A... Thật thoải mái... !
Tần Thiên nhất thời phát ra một tiếng thỏa mãn. ...