Trong phòng, sau một phen giao hợp, Tần Thiên nhìn thấy Mị Ảnh đã ngủ, liền tiến vào bên trong không gian chiếc nhẫn, xem xét tình hình của các vị trưởng lão, bọn họ đều ở trong phòng tu luyện. Tần Thiên thay đổi trang phục cổ đại, sau đó để cho Ba Ba Ca đưa cậu ấy đến Thanh Phong trấn. Tần Thiên muốn đi tìm Tây Đảo Hợp một chút, cô ấy một mình ở lại nơi đó quá cô độc, Tần Thiên phải đến đó thăm hỏi cô ấy.
- Hưu!
Ánh sáng lóe lên, cả người Tần Thiên từ trên đỉnh núi mặt biến mất, sau một khắc, cả người đã đi tới cửa trấn Thanh Phong, chuẩn bị đi vào bên trong. Kết quả lại phát hiện người ở nơi đây lúc này đều hướng chạy vào trung tâm trấn bên kia, không biết làm gì.
- Ầm ầm ầm!
Tần Thiên đi chưa được mấy bước, đã nghe thấy trong tâm trấn bên kia truyền đến tiếng nổ kịch liệt âm vang, có người ở bên kia chiến đấu.
- Nơi đó dường như là nhà của Lưu gia!
Tần Thiên thầm nghĩ, nhanh chóng phóng xuất thần thức, hướng phía bên kia dò xét qua. Rất nhanh, một tràng cảnh đã xuất hiện ở trước mặt của Tần Thiên, cửa chính Lưu gia bên kia, Tây Đảo Hợp đang cùng hai lão giả chiến đấu. Hai lão giả kia thực lực cực kỳ cường đại, đánh cho Tây Đảo Hợp liên tiếp lui về phía sau, căn bản không phải đối thủ. Đại viện của Lưu gia bị nổ cho tan tát, tử thương mười mấy người.
- Đáng chết, dám động đến nữ nhân của ta, muốn chết!
Tần Thiên thấy toàn bộ cảnh tượng này, nhất thời giận dữ, cả người trong nháy mắt bay đi, nhanh chóng vọt tới Lưu gia bên kia.
Lúc này, Lưu gia bên kia, Tây Đảo Hợp một mình chiến đấu với hai người cao thủ. Hai tên cao thủ này có thực lực đều đạt tới cảnh giới sáu sao cấp hai, thực lực của Tây Đảo Hợp vừa mới đột phá cảnh giới sáu sao cấp một không bao lâu, căn bản cũng không phải là đối thủ của bọn hắn, bị đánh liên tiếp lui về phía sau, đã bị thương.
- Các ngươi không được đánh chết nàng ấy, ta muốn bắt sống nàng ấy, mang về, trở thành vợ của ta, ha ha ha... !
Bên cạnh, một tên thanh niên chừng hai mươi tuổi đưa bàn tay ẻo lả chỉ vào Tây Đảo Hợp, quay sang hai lão giả đang tiến công Tây Đảo Hợp hô.
- Vâng thưa thiếu chủ!
Hai lão giả đồng thanh nói, lần thứ hai nhanh chóng vọt tới phía Tây Đảo Hợp, phóng xuất ra công kích cường đại, tấn công cô ấy.
- Uống!
Tây Đảo Hợp hét lớn một tiếng, nhanh chóng thôi động pháp lực, phóng xuất ra một băng tiễn màu xanh da trời lao về phía hai tên kia.
- Rầm rầm rầm!
- A... !
Hai tiếng nổ vang lên, Tây Đảo Hợp phát ra một tiếng hét thảm, cả người trong nháy mắt bị đánh bay ra ngoài, thân thể hung hăng đập vào bên trong đống đổ nát, trong miệng phun ra một ngụm máu tươi. Cô ấy muốn từ dưới đất đứng lên, nhưng căn bản không đứng nổi, thương thế nghiêm trọng khiến cho cô ấy căn bản đứng lên không nổi.
Lưu Hồng bên cạnh thấy chứng kiến cảnh tượng như vậy, sắc mặt khó nhìn tới cực điểm, hướng về phía gia đinh bên cạnh hô:
- Nhanh, bảo vệ phu nhân!
Lưu Hồng vừa nói, một bên cầm binh khí, dẫn theo mấy gia đinh hộ ở trước mặt của Tây Đảo Hợp, vẻ mặt cực kỳ khẩn trương, trong lòng thầm nghĩ, Tần Thiên đã đi nơi nào, thế nào không đến, hai vị phu nhân khác thế nào cũng không tới, tiếp tục như vậy, thế nào chống đỡ được nữa.
- Đám người Đoàn Tụ Cốc các ngươi, ta nói cho các ngươi biết, các ngươi tốt nhất mau rời đi, bằng không chờ gia chủ của bọn ta trở về, đám ôn dịch các ngươi sẽ không không được sống thoải mái!
Lưu Hồng nhìn hai lão giả trước mặt chuẩn bị động thủ đối với nhóm người của hắn hô to. Hiện tại hắn chỉ có thể hy vọng như vậy sẽ có thể kéo dài thời gian một chút đợi được Tần Thiên đến.
- Hừ! Làm ta sợ sao, động thủ, bắt lại cho ta, những người khác, toàn bộ giết chết!
Tên thanh niên kia hướng về phía hai lão giả phân phó nói, giọng nói âm dương quái khí, dáng dấp giống như một tên thái giám.
Hai lão giả nghe được lời của hắn, lập tức vọt tới đám người Lưu Hồng.
- Động thủ, có chết cũng phải bảo vệ cho phu nhân, Tần gia chủ sẽ báo thù cho chúng ta!
Lưu Hồng nhìn thủ hạ của mình nói, huy động vũ khí, nhanh chóng vọt tới phía hai lão giả kia.
- Hưu!
- A... !
Mạnh mà, vào giờ khắc này, đột nhiên một đạo thân ảnh màu xanh lam xuất hiện ở trước mặt của Lưu Hồng. Không đợi Lưu Hồng kịp phản ứng, đã thấy một thanh niên mặc trường bào màu lam cầm trong tay một thanh chiến kiếm, trong nháy mắt đã chém vào trên thắt lưng của một lão giả, chém thành hai nửa, nhất đao lưỡng đoạn.
Trong nháy mắt, mặt đất tràn đầy máu tươi cùng chất bẩn bên trong cơ thể, thoạt nhìn cực kỳ ác tâm, thật kinh khủng.
Trong nhất thời tất cả mọi người ngây dại, toàn bộ ánh mắt dán ở trên người thanh niên mặc trường bào màu lam kia. Tên lão giả còn lại chuẩn bị động thủ động cước nhìn thấy đồng bọn của mình đột nhiên bị người ta giết trong nháy mắt, lập tức dừng công kích lại, sững sờ ở tại chỗ, vẻ mặt hoảng sợ nhìn người thanh niên mặc áo lam trước mặt.
- Tần gia, là ngài sao?!
Lưu Hồng nhìn bóng lưng của thanh niên mặc áo lam ngạc nhiên hô.
- Ừm, là ta, khổ cho ngươi rồi!
Tên thanh niên mặc áo lam quay đầu lại, nhìn Lưu Hồng nói, bất ngờ chính là Tần Thiên.
- Thật tốt quá, chúng ta được cứu rồi!
Lưu Hồng thấy Tần Thiên đã tới, kích động cả người đều từ dưới đất nhảy dựng lên.
Tần Thiên mỉm cười, một tay cầm lấy chiến kiếm cắm ở trên mặt đất, đi về phía Tây Đảo Hợp trên đất, một tay lấy bế Tây Đảo Hợp trọng thương lên.
- Lão công... Chàng tới rồi!
Tây Đảo Hợp nhìn Tần Thiên, mở miệng khó khăn nói, hiển nhiên là bị thương không nhẹ.
- Đừng nói chuyện, nhắm mắt lại, vận chuyển công pháp!
Tần Thiên nhìn Tây Đảo Hợp ôn nhu nói, hàng loạt năng lượng khí tức trên người tán phát ra, nhanh chóng chui vào trong thân thể Tây Đảo Hợp, chữa trị thương thế của cô ấy, Tây Đảo Hợp cũng vội vàng hấp thu vào.
Lúc này, mọi người vẫn còn ngẩn người tại chỗ, nhìn thấy người chết trên mặt đất, một hồi lâu mới hồi phục lại tinh thần, người vây xem đều sau thích. Tên thanh niên ẻo lẻ kia nhìn thấy người của hắn bị Tần Thiên một kiếm chém chết, trên mặt nhất thời lộ ra sắc mặt giận dữ.
- Tiểu tử, ngươi là ai, lại dám giết người của Đoàn Tụ Cốc ta, không muốn sống sao?!
Tên thanh niên ẻo lả đang thao thao khẩu âm thái giám hướng về phía Tần Thiên phẫn nộ quát.
- Thiếu chủ!
Tên lão giả còn chưa chết kia vội vàng ý bảo chủ nhân của hắn không nên nói nữa, bởi vì vừa rồi chỉ trong nháy mắt Tần Thiên đã giết chết đồng bọn của hắn, phóng xuất ra một loại khí tức kinh khủng, tuyệt đối là khí tức của cao thủ cảnh giới bảy sao trở lên mới có được.
Hắn bất quá chỉ là cảnh giới sáu sao cấp hai mà thôi, ở trước mặt cao thủ bảy sao, vậy thì đồng nghĩa với việc con kiến gặp con voi.
- Làm sao vậy, ngươi sợ cái gì, nhanh đi giết hắn cho ta!
Tên thanh niên ẻo lả kia nhìn lão giả, khó chịu nói.
Lão giả cũng lắc đầu, nhìn lại hắn chớp mắt ý bảo nhanh chóng rời khỏi.
Thế nhưng tên thanh niên ẻo lả kai cũng không hiểu, trái lại càng thêm lửa giận, đi tới trước mặt lão giả, cả giận nói:
- Ngươi nháy mắt cái rắm gì, ta kêu ngươi đi giết hắn, ngươi không nghe thấy sao, người bị điếc à?!
Lão giả nhìn thấy biểu hiện của tên thanh niên ẻo lả như thế, vội vàng nhỏ giọng nói:
- Thiếu chủ, chúng ta không phải là đối thủ của hắn, chúng ta nhanh chóng rời khỏi nơi này, nếu không, chỉ sợ chúng ta muốn đi cũng không đi được nữa!
- Vô liêm sỉ! Ngươi nói bậy bạ gì đó, ta là người của Đoàn Tụ Cốc, ta sợ cái gì, tiểu tử này còn dám giết ta sao, muốn chết à!
Tên thanh niên ẻo lả khinh thường nói, kiêu ngạo tới cực điểm.