- Lão công, chàng trở về rồi sao, chàng đã đột phá!
Sở Tương Tương từ trong phòng trên đỉnh núi đi ra, nhìn Tần Thiên vui vẻ nói, một bả thò tay ôm lấy Tần Thiên. Tần Thiên cũng đưa tay ôm lấy Sở Tương Tương bế lên.
Sở Tương Tương ăn mặc một thân cổ trang, nhìn thấy có một phen phong vị khác thường, hai cái khổng lồ xốp giòn trước ngực, nhìn thấy vô cùng hấp dẫn, cổ áo thấp ngực trong quần áo cổ trang lộ ra hơn phân nửa. Tần Thiên nhìn thấy mà dục vọng phát hỏa nổi lên lan tràn, ở cùng một chỗ với Sở Tương Tương đã lâu như vậy, cũng là thời điểm để làm với cô ấy.
- Lão bà, hôm nay chúng ta làm chuyện kia được không?
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương vẻ mặt háo sắc, hai mắt híp lại nói, bàn tay lớn đã ở trên mông Sở Tương Tương vểnh lên làm loạn cả lên.
- Ừm... Lão công chàng thích là được rồi!
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói, trong nội tâm có chút khẩn trương lên. Trước kia đã cùng Tần Thiên thẳng thắn thành khẩn tương kiến qua, nhưng còn kém một bước cuối cùng, cô ấy còn chưa chuẩn bị cho tốt, hiện tại cô ấy đã hoàn toàn chuẩn bị xong, hơn nữa bây giờ ở chỗ này chỉ có hai người cô ấy và Tần Thiên, thiên thời địa lợi nhân hòa.
Tần Thiên nghe thấy thì thật vui sướng, rất nhanh hung hăng hôn Sở Tương Tương một cái, sau đó ôm lấy cô ấy đi vào trong phòng, một tay đặt cô ấy ở trên giường.
- Lão công, chàng phải nhẹ nhàng một chút!
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên khẩn trương mà nói.
- Yên tâm, ta sẽ ôn nhu đấy!
Tần Thiên cười nói, nói xong liền thò tay đem quần áo trên người của mình toàn bộ đều cởi hết, không mảnh vải che thân. Sở Tương Tương nhìn thấy cực kỳ thẹn thùng, vội vàng bưng kín mặt, tuy đã sớm nhìn qua rồi, nhưng bản chất thiếu nữ rụt rè khiến cho cô ấy không được không làm như vậy.
- Hắc hắc, sợ cái gì!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương cười xấu xa nói, thò tay đem trang phục cổ trang của cô ấy từ từ cởi xuống, chỉ còn lại có nội y cùng với cái yếm. Trước ngực Sở Tương Tương hai cái ngực to lớn căng tràn cái yếm căn bản là che chắn không hết, lộ ra hơn phân nửa, thoạt nhìn cực kỳ hấp dẫn người.
Tần Thiên thò tay một kéo, hai cái ngực to lớn liền hoàn toàn lộ liễu ra, giống như quả bóng chuyền, nhìn thấy làm cho tâm trí người ta nhộn nhạo. Tần Thiên cũng nhịn không được nữa, hai tay nhanh chóng bắt lấy, từ từ sờ nắn, hé miệng đối với một cái trong đó ăn hết đi vào.
- A... !
Sở Tương Tương lập tức kêu lên một tiếng, toàn thân đều một hồi rung động, thò tay nắm lấy bả vai của Tần Thiên, sắc mặt một hồi ửng hồng, cực kỳ khẩn trương, trước ngực truyền đến một cảm giác khác thường, khiến cho cả người cô ấy có chút chấn động.
Tần Thiên chậm rãi ăn xuống bên dưới, đi tới chỗ thầm kín của Sở Tương Tương, thò tay đem nội y che chắn lấy ra, đối với vùng kín của Sở Tương Tương hôn lên.
- Ưm... Ưm... A... !
Sở Tương Tương khẻ ngâm nói, cả người không khỏi rung động, một loại cảm giác kỳ diệu từ phía dưới truyền đến, vô cùng thoải mái.
Tần Thiên cảm nhận được trạng thái của Sở Tương Tương, từ từ khơi gợi tình dục với Sở Tương Tương, thời điểm đạt đến nhất định được trình độ mới ngừng lại.
- Chuẩn bị xong chưa, lão bà, ta muốn tiến vào!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương ôn nhu mà nói.
- Ừm... Chuẩn bị xong, chàng vào đi!
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên nói, giờ phút này cả người đã cực kỳ buông lỏng, trong nội tâm tràn đầy cảm giác nhu cầu.
Tần Thiên nhìn thấy Sở Tương Tương đã chuẩn bị xong, rất nhanh mãnh liệt một cái, tiến vào trong thân thể của Sở Tương Tương.
- A... !
Sở Tương Tương lập tức phát ra một tiếng đau nhức, nhíu mày.
- Không có việc gì, rất nhanh sẽ không đau!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói, hôn hít lấy cô ấy, chậm rãi yêu, để cho cả người cô ấy dần dần buông lỏng, sau đó bắt đầu vận động.
- Ưm... Ưm... !
Không bao lâu sau, trong miệng Sở Tương Tương đã phát ra tiếng kêu thoải mái, mà Tần Thiên cả người cũng bắt đầu vận động với tốc độ nhanh hơn... ...
Một giờ sau...
- A... Lão công, ta muốn lên đỉnh!
Sở Tương Tương kêu to một tiếng, hai tay gắt gao ôm lấy Tần Thiên.
- Ta cũng tới rồi!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói, cả hai người đều đạt đến trạng thái lên đỉnh, ôm chặt lấy nhau.
Một hồi lâu, hai người bọn họ mới buông nhau ra. Sở Tương Tương nằm thẳng ra, cả người đều mơ mơ màng màng, vô cùng mệt mỏi, trực tiếp bất tỉnh đã ngủ. Tần Thiên thì tương đối thanh tỉnh, nhìn thấy Sở Tương Tương đã ngủ, liền thò tay ôm lấy cô ấy để cho cô ấy nằm ở trên ngực của cậu ấy mà ngủ. ...
Hai người Tần Thiên cùng nhau ngủ, không biết ngủ bao lâu, thẳng đến lúc cả hai người đều bị bụng đói làm cho tỉnh giấc.
- Thế nào, còn đau nhức không?
Tần Thiên ôm Sở Tương Tương hỏi, nhìn thân thể tuyết trắng mềm mại của Sở Tương Tương, phía dưới của Tần Thiên lại nhịn không được, nhưng do Sở Tương Tương vừa mới phá qua, không được làm nhiều như vậy, còn nhiều thời gian.
- Có chút, ta đói bụng, lão công!
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên nói.
- Ta cũng đói bụng, chúng ta đi ăn ít đồ a!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói, sau đó hai người rời khỏi giường mặc quần áo chỉnh tề. Sở Tương Tương cắt lấy tấm trải giường dính phải huyết hồng, cất giữ thật tốt, sau đó đi ra bên ngoài.
- Ba Ba Ca, ta vừa rồi đạt được bao nhiêu điểm tích lũy?
- Báo cáo chủ nhân, 130 điểm tích lũy!
Ba Ba Ca nói.
- Ừm, không tệ, ngươi hãy đưa bọn ta đi đến thành Thanh Nham!
Tần Thiên nhìn Ba Ba Ca nói.
- Vâng thưa chủ nhân!
Rất nhanh, Ba Ba Ca mở ra Truyền tống trận, hai người Tần Thiên cùng với Sở Tương Tương tiến vào bên trong, lập tức biến mất khỏi đỉnh núi.
Sau một khắc, hai người Tần Thiên đã xuất hiện ở bên ngoài Thanh Nham thành.
- Đứng lại, đạo sĩ thúi, còn Thiên Nguyên thạch của chúng ta!
- Ngăn hắn lại!
- Đánh chết hắn!
- Vô Lượng Thọ Phật, bần đạo cũng là kiếm miếng cơm để ăn, mọi người làm gì đau khổ bức bách như vậy, làm người thì phải chừa một đường, ngày sau dễ nói chuyện a!
Hai người vừa mới đáp xuống đất, đã chứng kiến một hồi âm thanh hô to gọi nhỏ. Hai người Tần Thiên nhìn về phương hướng nơi âm thanh phát ra, chứng kiến một đám tu luyện giả đang đuổi theo lấy một vị đạo trưởng, hướng phía xa xa bay đi.
- Bà mẹ nó, thật sự là tên đạo trưởng bất lương, đi, chúng ta đi nhìn xem!
Tần Thiên quay sang Sở Tương Tương nói, không nghĩ tới rõ ràng ở chỗ này gặp phải tên đạo sĩ lừa đảo Trương Tứ Phong. Thằng này mỗi lần xuất hiện đều là bị người ta đuổi giết, có thể thấy được thất đức nhiều cỡ nào.
Tần Thiên dẫn theo Sở Tương Tương rất nhanh đuổi tới, theo sát ở phía sau, không có tiến lên, mà là từ xa đi theo, nhìn xem bộ dạng Trương Tứ Phong bị người đuổi giết.
- Vô lượng ngươi thọ Phật, bần đạo xuất thủ!
Trương Tứ Phong nhìn đám người đằng sau truy tới cả giận nói, vung tay lên bốn viên hạt châu màu đen từ trong lòng bàn tay của hắn bay ra, lập tức nổ tung, trực tiếp trên không trung dấy lên một bức tường lửa. Sau đó Trương Tứ Phong rất nhanh hướng xuống đất bay đi, đã rơi vào trong núi rừng, từ trong không gian giới chỉ lấy ra một tấm vải rách màu xanh lá, trùm lên trên người của mình, lập tức cả người hắn đều biến mất, khí tức cũng không có, căn bản phát hiện không được.
- Người đâu, chạy đi đâu rồi, như thế nào không thấy rồi?!
Kẻ đuổi giết tìm kiếm bóng dáng Trương Tứ Phong khắp nơi, nhưng lại không tìm được.
- Qua bên kia tìm xem!
Có người hô lên, sau đó những người này nhanh chóng bay mất.
Trương Tứ Phong nhìn thấy bọn họ đã bay mất, hiển hiện đi ra, đắc ý nói:
- Vô lượng ngươi thọ Phật, đấu với ta, các ngươi còn quá non!
- Thật sao?
Đúng lúc này, bên cạnh truyền đến âm thanh nhàn nhạt của một người thanh niên.
- Vô Lượng Thọ Phật, như thế nào còn có người!
Trương Tứ Phong lập tức kinh hãi, nhìn cũng không nhìn, trực tiếp trùng thiên mà đi, hướng phía không trung bay đi.
Nhưng hắn còn chưa bay lên, đã bị vô số tơ nhện trong suốt triền trụ, trực tiếp bị kéo xuống phía dưới.
- Đạo trưởng, ngươi sợ cái gì chưa, ta lại chưa nói giết ngươi!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong chậm rãi nói.
Trương Tứ Phong xem xét là Tần Thiên, lập tức ngây ngẩn cả người:
- Vô Lượng Thọ Phật, tại sao là ngươi?!...