- Đi chết đi!
Tần Thiên hét lớn một tiếng, trên người lần nữa bộc phát ra rậm rạp chằng chịt con rồng nhỏ màu vàng vô cùng khủng bố, hướng đến chỗ thành chủ cùng với tên cao thủ cảnh giới tám sao đã té trên mặt đất oanh tạc qua.
Gã thành chủ và tên cao thủ cảnh giới tám sao kia vừa rồi đã bị Tần Thiên đả thương nặng, lúc này đây Tần Thiên lần nữa đánh tới, hai người bọn họ muốn tránh né đều không có khả năng, vừa đứng lên, cả người trực tiếp một lần nữa bị oanh tạc ngã trên mặt đất.
- Rầm rầm rầm!
- A!
- A!
Âm thanh nổ vang kịch liệt không ngừng vang lên, Trương Tứ Phong điều khiển quan tài phi thuyền mang theo Tần Thiên không ngừng oanh tạc lấy thành chủ cùng với tên cao thủ cảnh giới tám sao kia ở phía dưới. Tên tám sao cao thủ mới đầu còn có thể kiếm trát thoáng một phát, nhưng càng về sau, hoàn toàn không được, chỉ có thể nằm trên mặt đất bị hai người Tần Thiên diệt sát.
Cuối cùng nhất, hai người bọn hắn hoàn toàn bị Tần Thiên đánh cho trọng thương, triệt để đã mất đi sức chiến đấu.
Hai người Tần Thiên nhìn thấy thành chủ cùng với gã cao thủ cảnh giới tám sao kia đã triệt để mất đi sức chiến đấu mới ngừng lại, rơi xuống bên dưới. Rơi xuống trước mặt thành chủ, nhìn hắn ta nói:
- Ta nói rồi, giết ngươi, vậy thì nhất định sẽ giết ngươi!
Thành chủ nhìn Tần Thiên, giờ phút này hắn đã bị trọng thương nói không ra lời, chỉ có thể giương mắt nhìn, vẻ mặt oán độc.
- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, chúng ta mỗi người một tên, vơ vét bọn hắn!
Trương Tứ Phong vô cùng vui mừng phấn khích soát người tìm bảo bối, hoàn toàn mặc kệ trên thân thể của hai người bọn hắn đều là máu tươi, nhanh chóng tiến hành vơ vét.
- Ngươi tìm đi, đợi chút nữa chúng ta chia đều là được, ta đi xem đám cao thủ cảnh giới bảy sao vẫn còn sống không!
Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong nói, đem thanh đồng chiến kiếm ra, tiêu diệt gã thành chủ cùng với tên cao thủ tám sao này, sau đó nhanh chóng hướng phía xa xa bay đi, xem xét những cao thủ cảnh giới bảy sao đi theo thành chủ tới đây.
Nhưng mà Tần Thiên không thấy bất kỳ ai, bởi vì sau khi những người đó nhìn thấy thành chủ không địch lại Tần Thiên rất nhanh đã bay đi mất.
Trương Tứ Phong bên này rất nhanh vơ vét đã xong, trong nội tâm rất là vui mừng. Để tránh cho đám cao thủ của bọn hắn dẫn tới, hai người Tần Thiên nhanh chóng rời khỏi chỗ này, rất nhanh hướng về phía Thiên Đạo tông bay đi, sau đó đã bay được vài chục kilomet mới dừng lại, hai người Tần Thiên bắt đầu chia của.
Từ phía gã thành chủ lừa gạt được mười ngàn khối cực phẩm Thiên Nguyên thạch, Tần Thiên cùng với Trương Tứ Phong mỗi người phân ra một nửa, sau đó lại tiếp tục phân chia các loại vật phẩm khác. Tần Thiên phát hiện Tuyết Lang chiến kỹ của tên thành chủ, Thiên giai thượng phẩm, cực kỳ trân quý, rất nhanh giữ lấy, chuẩn bị mang về cho Tần gia.
- Vô lượng thọ Phật, thật sự là quá tốt, Tần huynh, ta phát hiện đi theo huynh thì vận may rất nhiều, ta quyết định, về sau thề sống chết đi theo Tần huynh, phóng hỏa giết người!
Trương Tứ Phong đạt được một đống lớn cực phẩm Thiên Nguyên thạch, cười đều không ngậm được miệng rồi.
Tần Thiên lườm hắn một cái, thầm mắng:
- Mẹ của ngươi đấy, nói lão tử tốt giống như là đạo tặc tội ác tày trời, là bọn hắn đến gây chuyện với lão tử đấy, nên mới giết bọn chúng đi đấy.
- Đáng chết, ta đã quên, nữ nhân kia lại để cho ả ta trốn thoát rồi!
Tần Thiên vỗ đùi nói, thầm nghĩ:
- Vừa rồi chỉ lo chiến đấu, đã quên mất Hoa Mãn Nguyệt rồi. Cô nàng kia rõ ràng lợi dụng mình để chạy trốn, thật sự là lẽ nào lại như vậy, lần sau gặp được nhất định phải bắt lại, hung hăng giáo huấn một lần.
- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, nữ nhân mà thôi, thiên hạ có rất nhiều, làm gì quan tâm một hai người, hôm nào chúng ta đi đến Thiên Trì đoạt mấy cô trở về, ta thích chưởng môn của bọn họ...
- Câm miệng, cút sang một bên cho ta, ta đối với Thiên Trì không có hứng thú!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong im lặng nói, trực tiếp đã cắt đứt câu nói của hắn, thầm mắng tên cuồng vọng này:
- Thằng này rõ ràng cứ nghĩ đến chưởng môn Thiên Trì, con mẹ nhà ngươi đấy, rõ ràng ưa thích ni cô già, khẩu vị quá nặng đi.
- Đêm nay chúng ta ở chỗ này nghỉ ngơi một chút, ngày mai tiếp tục xuất phát, ta đi nghỉ ngơi, ngươi chớ đi theo tới quấy rầy ta, nếu không chân to sẽ hầu hạ ngươi!
Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong nói, sau đó liền rời đi, đi đến bên cạnh cách đó không xa, một trương ném ra một sơn động, tiến vào bên trong, thay một bộ quần áo, sau đó ngồi xếp bằng xuống, bắt đầu nghĩ đến vấn đề của tu vi bản thân.
Dựa theo tình huống trong quá khứ, tu vi của Tần Thiên mỗi lần đều có thể bộc phát siêu việt hai giai tầng so với tu vi của bản thân, cậu ấy có thể vượt qua hai cảnh giới chiến đấu, nhưng lần này lại không giống như vậy. Từ sau khi tu vi đạt tới cảnh giới bảy sao cấp chín, rõ ràng chỉ có thể vượt qua cảnh giới tám sao cấp một, mà không thể đạt tới cảnh giới tám sao cấp hai, việc này hoàn toàn vượt quá dự đoán của Tần Thiên, khiến cho cậu ấy rất là phiền muộn.
Còn có một chuyện cũng lại khiến cho Tần Thiên rất là phiền muộn, chính là Bá Vương quyết. Hiện tại uy lực của Bá Vương quyết rõ ràng đã định chết ở tại cảnh giới tám sao cấp năm, rõ ràng không cách nào siêu việt, điều này lại làm cho Tần Thiên rất là khó hiểu, không biết chuyện gì xảy ra.
Theo lý mà nói, Bá Vương quyết phải theo tu vi tăng lên của Tần Thiên mà tăng lên mới đúng, như thế nào đã đình chỉ tiến lên, bây giờ trái lại Thanh Điểu bí quyết là lợi hại nhất, điều này khiến cho Tần Thiên rất là phiền muộn.
- Chẳng lẽ phải tu luyện đến thức thứ ba sao, thế nhưng mà thức thức ba chính mình căn bản không có đường nào tu luyện được.
Tần Thiên thử suy nghĩ một chút, nhìn xem có thể hay không ngộ ra điều gì, nhưng căn bản không thể dùng, vì vậy Tần Thiên liền thử nhìn xem có thể hay không đem chiến lực của mình tăng lên tới cảnh giới tám sao cấp hai.
Kết quả cũng giống như vậy, cũng không thể, chuyện này để cho Tần Thiên không khỏi nhớ tới mấy lời của tên hèn mọn bỉ ổi Tử Hoàng kia nói:
- Muốn mình sau khi đạt đến cảnh giới tám sao thì buông tha cho Bá Vương Quyết, Bá Vương quyết đối với chính mình không có tác dụng gì nữa, ngược lại sẽ trở ngại mình. Chẳng lẽ tên hèn mọn bỉ ổi nói trở ngại chính là bộ dạng ngay tại lúc này sao?
Tần Thiên không rất xác định, nhưng hiện tại tu vi cùng với chiến lực xác thực là không có tiến bộ khủng bố rồi, Tần Thiên nghĩ như thế nào cũng rất bất đồng, rất là đau đầu.
- Được rồi, sau này hãy nói, vẫn là ngủ cùng lão bà thì tốt hơn!
Tần Thiên trong miệng lầu bầu nói, lập tức vung tay lên, đem Sở Tương Tương từ trong tiểu thế giới dẫn đi ra.
- Lão công, thế nào rồi?
Sở Tương Tương vừa nhìn thấy Tần Thiên, lập tức khẩn trương hỏi.
- Nàng xem ta bây giờ như là người có chuyện gì sao?!
Tần Thiên mỉm cười, nhìn Sở Tương Tương nói, một tay ôm lấy cô ấy vào trong ngực, hôn thoáng một phát lên bờ môi của cô ấy.
Sở Tương Tương nhìn thấy Tần Thiên không có việc gì, lập tức rất là cao hứng:
- Vừa rồi trải qua thế nào, chàng hãy nói cho ta nghe một chút!
Tần Thiên nhẹ gật đầu, liền đem quá trình chiến đấu vừa rồi nói cho Sở Tương Tương nghe. Sở Tương Tương sau khi nghe được Tần Thiên vơ vét tài sản của thành chủ đến mười ngàn khối cực phẩm Thiên Nguyên thạch, kinh ngạc cái cằm đều nhanh rơi xuống rồi.
- Mười ngàn?!
Sở Tương Tương không thể tin được mà thốt lên.
- Đúng vậy a, không có gì phải kinh hãi á... , chúng ta đừng để ý tới những thứ này, chúng ta tới làm chút chuyện hữu ích đi, chúc mừng thoáng một phát thắng lợi hôm nay của chúng ta!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương cười xấu xa vừa nói, một bên đã thò tay phủ lên hai cái ngực to lớn của Sở Tương Tương, thời gian dần qua văn vê sờ mó, mềm mại vô cùng, co dãn mười phần, cực kỳ thoải mái.
- Chán ghét! Xấu lắm, đừng á!
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói, ngoài miệng nói đừng, nhưng thân thể lại không có cự tuyệt, ngược lại nghênh đón Tần Thiên.
- Hắc hắc, đừng sao, ta thấy hình như không phải là như thế!
Tần Thiên vừa nói, một bên thò tay cởi khỏi áo ngực của Sở Tương Tương, đối với hai cái ngực của cô ấy hôn lên...
- Ưm... Ưm... A... A!...