Ngày hôm sau.
Tần Thiên tỉnh lại, Sở Tương Tương ghé vào trên người của cậu ấy, toàn thân trơn bóng không mảnh vải che thân, da thịt tuyết trắng cùng với dáng người hoàn mỹ bạo lộ ở trước mặt Tần Thiên, nhìn thấy đường cong của bộ ngực sữa cùng với bờ mông, Tần Thiên liền cảm thấy trong tâm một hồi lửa nóng.
- Dậy đi, lão bà!
Tần Thiên ghé đến bên tai của Sở Tương Tương nói khẽ, thò tay ở trên ngực của Sở Tương Tương văn vê lên, cảm thụ được loại cảm giác mềm mại và trơn mềm này, vô cùng thoải mái.
- Ưm... Lão công, chàng thật xấu, mới sáng sớm cứ như vậy!
Sở Tương Tương tỉnh lại, phát hiện tay của Tần Thiên lại ở trên người của mình làm loạn rồi, lập tức sắc mặt đỏ lên, thò tay ôm lấy cổ Tần Thiên, giang rộng sải chân ở trên người Tần Thiên, cùng Tần Thiên kích hôn lại với nhau.
Hai người Tần Thiên hôn nhau được một hồi lâu mới chịu buông ra, không có tiếp tục xâm nhập, bởi vì phải lên đường, hai người bọn họ nhanh chóng mặc quần áo xong, Tần Thiên mang theo Sở Tương Tương đi ra ngoài sơn động, tiến đến tìm Trương Tứ Phong.
- Đạo trưởng, ở nơi nào, lăn ra đây, rời giường xuất phát!
Tần Thiên hô lớn, Trương Tứ Phong chậm rì rì từ bên cạnh cách đó không xa bay ra, nhìn thấy hai người Tần Thiên ân ái vẻ mặt hâm mộ ghen ghét hận.
- Vô lượng thọ Phật, bần đạo thật sự muốn cân nhắc đi đến cướp chưởng môn Thiên Trì về mới được, đạo sĩ độc thân sinh hoạt quá gian khổ rồi!
Trương Tứ Phong vẻ mặt bi thương nói, Tần Thiên cùng với Sở Tương Tương nhìn thấy hắn vẻ mặt im lặng, thầm nghĩ tên đạo sĩ này thật sự rất lưu manh.
- Đi thôi!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong nói, lập tức dẫn Sở Tương Tương bay lên, hướng phía Thiên Đạo tông bay đi. Trương Tứ Phong theo sát ở phía sau, ba người rất nhanh bay theo hướng đi đến Thiên Đạo tông.
Vốn là hôm nay cũng có thể đã đến Thiên Đạo tông rồi, chỉ tiếc tại Thanh thành đã xảy ra chiến đấu lớn như vậy, khiến cho không có biện pháp cưỡi Truyền tống trận rồi, bởi như vậy, lãng phí không ít thời gian. Tần Thiên quyết định có cơ hội muốn đi mua một ít chiến kỹ về trận pháp mang về, chính mình nghiên cứu thoáng một phát, học hội mới được, bằng không mà nói, về sau muốn đi xa nhà quá phiền toái.
Mặt khác, Tần Thiên còn cần học tập như thế nào luyện chế đan dược, cậu ấy đã có được cái Đan đỉnh ba chân đến bây giờ cũng không sử dụng, muốn dùng thoáng một phát mới được, nếu không thì thật lãng phí.
- Có người cùng đến rồi!
Ba người Tần Thiên đang bay lên, đúng lúc này, Tần Thiên đột nhiên cảm thấy một cỗ năng lượng khí tức rất nhỏ từ đằng xa truyền tới. Tần Thiên lập tức nhìn sang hướng phía bên kia, chứng kiến một cô gái mặc áo màu tím nhạt từ hướng đông nam bay tới chỗ của ba người bọn họ bên này, khí tức phát ra trên người cô ấy Tần Thiên cảm thấy rất là quen thuộc.
Tần Thiên nhìn kỹ, lập tức sắc mặt đại biến, lại là thần nữ Thiên Trì Thiên Tiên, thầm nghĩ:
- Đậu đen rau muống, rõ ràng ở chỗ này gặp phải cô ấy, cô nàng này sẽ không phải là biết mình lặng lẽ giết chết hai con Voi thần Viễn cổ sau đó truy giết tới đây đi à nha, thế thì mình phải cẩn thận một chút mới được.
- Là thần nữ Thiên Trì, lão công!
Sở Tương Tương cũng nhận ra rồi.
Giờ phút này, Trương Tứ Phong bên cạnh rất là kích động, nhìn sang Tần Thiên hưng phấn mà nói:
- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, cơ hội tới, ta giúp ngươi bắt lấy thần nữ Thiên Trì, sau đó huynh giúp ta bắt lấy chưởng môn Thiên Trì thế nào?!
Trương Tứ Phong vừa nói, một bên quan tài đều lấy ra rồi, một bộ dạng kích động.
Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng của hắn, biểu lộ thái độ hài lòng, rất là khách khí cười nói:
- Cút!
Trương Tứ Phong:
- ... Khục khục, được rồi!
Trương Tứ Phong nhìn thấy Tần Thiên một chút hứng thú cũng không có, đành phải thôi, đưa quan tài trong tay thu vào.
Mà lúc này đây, Thiên Tiên đã bay đến trước mặt ba người Tần Thiên, tại một chỗ cách ba người Tần Thiên hơn 10m thì ngừng lại, trên mặt mỉm cười nhìn Tần Thiên, bộ dáng y nguyên xinh đẹp như vậy, khí chất xuất chúng, dáng người cũng là rất nóng bỏng, trước ngực một đôi núi thịt rất là mê người. Tần Thiên nhìn thấy không khỏi nhớ tới thời điểm lần đầu tiên nhìn thấy Thiên Tiên, lúc đó Tần Thiên đã dùng thấu thị xem xét thân thể của cô ấy, thật sự là sướng vãi nồi, khá may Thiên Tiên không biết Tần Thiên dùng thấu thị nhìn cô ấy, nếu không tuyệt đối đã đuổi giết Tần Thiên khắp thiên hạ.
- Tần đạo hữu, nhiều ngày không gặp, không thể nghĩ ra huynh đã ở cùng một chỗ với Trương đạo trưởng. Các huynh đây là muốn đi trước đến Thiên Đạo tông hay sao?
Thiên Tiên nhìn Tần Thiên cười híp mắt nói.
- Khục khục... Đúng vậy a, thần nữ cô cũng là vậy sao, vậy cô đi trước, chúng ta không quấy rầy cô!
Tần Thiên vội vàng nói, nhìn về phía trên có chút khẩn trương, dù sao cũng đã làm ra một việc trái với lương tâm.
Thiên Tiên nhìn thấy bộ dạng của Tần Thiên, khẽ mỉm cười nói:
- Tần đạo hữu khẩn trương làm gì, chẳng lẽ là sợ ta oán huynh một mình độc thôn hai con Voi thần Viễn cổ sao?
- Đậu xanh rau má, quả nhiên đến rồi, quả nhiên là tới trả thù đấy, mình phải kiên quyết không được thừa nhận, đánh chết không thể thừa nhận, dù sao cô ấy cũng không có chứng cớ, chỉ cần mình không nhận, cô ấy cũng không thể làm gì được mình.
Tần Thiên lo lắng, trong lòng thầm suy toán.
- Khục khục... Thần nữ cô đang nói cái gì chứ, như thế nào ta nghe không hiểu vậy, Voi thần Viễn cổ? Chẳng lẽ hai con Voi thần Viễn cổ đã bị người khác giết chết rồi sao?
Tần Thiên rất là giật mình nhìn Thiên Tiên nói, một bộ dạng ta hoàn toàn không biết rõ tình hình, chuẩn cấp bậc diễn viên vua màn ảnh.
- Vô lượng thọ Phật, Voi thần Viễn cổ, ở nơi nào, Tần huynh?
Trương Tứ Phong vừa nghe đến có loại thú dữ Hồng hoang dị chủng này, lập tức tâm tham tiền đứng lên, rất là kích động, chỉ là không có ai thèm để ý tới hắn.
Thiên Tiên nhìn thấy bộ dạng của Tần Thiên như vậy, mỉm cười, sau đó nói:
- Thật sao, thì ra Tần đạo hữu không biết rõ tình hình sao, ta đây sẽ nói cho Tần đạo hữu biết, hai con Voi thần Viễn cổ từ khi chúng ta rời đi không được bao lâu đã bị người khác giết chết!
- A... Vậy sao, rõ ràng có chuyện như vậy, thật sự là quá đáng ghét, được rồi, dù sao hai con Voi thần Viễn cổ kia cũng không thuộc về chúng ta, bình tĩnh một chút, đừng so đo quá nhiều, như vậy mới sống vui vẻ được!
Tần Thiên nhìn Thiên Tiên làm ra một bộ dạng tầm nhìn rất là rộng mở, bởi vì Tần Thiên xác thực không có gì mà không thể rộng mở được, Voi thần Viễn cổ đều nằm ở trong tay Tần Thiên rồi, còn có cái gì không mở rộng tâm tình đây này.
Thiên Tiên nhìn thấy da mặt Tần Thiên dầy như vậy không biết xấu hổ, cũng một hồi im lặng, sau đó nói:
- Tần đạo hữu đã thấy như vậy, thế thì tiểu nữ tử đây còn có cái gì không bỏ xuống được đó a!
- Khục khục... Đúng vậy đó, đã thấy ra điểm tốt ha ha, thế thì chúng ta phải đi rồi, sẽ không nhiều lời với cô, có rảnh điện thoại liên hệ ha ha, chúng ta đi thôi, đạo trưởng, đi!
Tần Thiên miệng đầy nói hươu nói vượn, nói xong liền dẫn Sở Tương Tương rời đi.
Nhưng Thiên Tiên lại một thanh bay đến trước mặt Tần Thiên, chặn đường đi của Tần Thiên, nhìn cậu ấy nói:
- Tần đạo hữu, dường như huynh rất ghét bỏ tiểu nữ, tiểu nữ không thể đi cùng với huynh hay sao?
- A... Chuyện này sao, khục khục, kỳ thật nha, chủ yếu là, cô xem, gã đạo sĩ háo sắc như vậy, nhân phẩm thật không tốt, bất luận nam nữ hay là yêu thú, là ai đến hắn cũng không có cự tuyệt, chủ động tiến công đấy. Thú tính đi cùng ta cũng ngăn không được, ta lo lắng cho an nguy của cô, cho nên mới không cùng cô cùng đường, cô phải hiểu cho dụng tâm lương khổ của ta, thần nữ!
Tần Thiên nhìn Thiên Tiên vẻ mặt rõ ràng nói, trực tiếp đem Trương Tứ Phong bên cạnh nói cái gì cũng xấu xa, giống như cầm thú. Trương Tứ Phong nghe được lập tức giận dữ.
- Vô lượng ngươi thọ Phật, Tần huynh, huynh quá vô sỉ rồi, rõ ràng bại hoại thanh danh của ta, ta liều mạng với huynh!
Trương Tứ Phong nhìn sang Tần Thiên giận dữ hét.
- Oanh!
- A... !
Trương Tứ Phong vừa mới dứt lời, cả người trực tiếp bị Tần Thiên một cước cho đá bay ra ngoài, sau đó nhìn Thiên Tiên nói:
- Cô xem, ta không có lừa cô chứ, vạch trần nội tình của hắn, hắn liền không nhịn được muốn giết người diệt khẩu rồi, thật nguy hiểm a!
Tần Thiên vẻ mặt như cam chịu, nói rất hay giống như đều là sự thật.
Thiên Tiên:
- ... !
- Tần đạo hữu, ta vốn là muốn chế tạo trận pháp thuận tiện mang huynh cùng nhau tiến tiến đến Thiên Đạo tông đấy, như vậy so với việc huynh bay đến đó nhanh hơn một chút. Nhưng Tần đạo hữu đã không muốn, ta đây cũng không thể cưỡng cầu, như vậy sau khi từ biệt, đã không thể hối hận!
Thiên Tiên nhìn Tần Thiên nói, nói xong cũng muốn rời đi.
- Đợi một chút... Cái gì, trận pháp... ?!
Tần Thiên nghe xong, lập tức hai mắt sáng lên, rất nhanh hành động ngăn cản Thiên Tiên.