- Con mẹ nó, như thế nào chịu đánh như vậy?!
Tần Thiên sắc mặt đại biến.
- Vô lượng ngươi thọ Phật, quay lại, xem bần đạo giết chết ngươi!
Trương Tứ Phong quát to, tiếp tục ném chén bể ra hướng về phía quỷ thi đuổi giết tới. Tần Thiên cũng nhanh chóng phóng xuất công kích hướng về phía quỷ thi diệt sát.
- Rầm rầm rầm!
Tiếng nổ mạnh khủng bố vang lên, quỷ thi lọt vào công kích của hai người Tần Thiên, lần nữa bị tạc bay ra ngoài, nhưng y nguyên vẫn không thể bị tạc chết, lần nữa bay lên, vô cùng cường hãn, tiếp tục hướng phía hai người Tần Thiên giết tới đây.
- Con mẹ nó, như thế nào lợi hại như vậy, đạo trưởng, hay là chúng ta rời khỏi, chỗ này quá nhỏ, không cách nào phóng thích ra công kích cường đại, nếu không ngược lại chúng ta sẽ bị thương chính mình, rời khỏi nơi này, tiến vào một cửa động khác là được!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong nói, chỗ này chỉ rộng có vài mét, một khi phóng thích chiến kỹ cường đại, không chừng chính mình đã bị tạc chết rồi.
- Vô lượng thọ Phật, đi, còn nhiều thời gian, về sau lại thu thập ngươi!
Trương Tứ Phong nhìn về phía quỷ thi lông xanh nói, nói xong hai người bọn họ nhanh chóng hướng phía bên ngoài bay đi. Còn quỷ thi lông xanh thì không ngừng đuổi sát lấy hai người bọn họ.
- Hống hống hống... !"
Quỷ thi lông xanh phát ra tiếng gào thét kinh thiên, chặt chẽ truy đuổi theo đằng sau hai người Tần Thiên, tốc độ rất nhanh, thực lực rất mạnh, một đường đuổi theo. Loại lực lượng khủng bố trên người nó chấn cả sơn động đều lay động, giống như địa chấn, Trương Tứ Phong cùng với Tần Thiên hướng đến cửa động rất nhanh phóng đi.
Đúng lúc này, có không ít tu luyện giả tiến đến cái cửa động này, cẩn thận từng li từng tí đấy. Hai người Trương Tứ Phong cùng với Tần Thiên trực tiếp bỏ chạy hiện ra phía trước bọn hắn, mà những tu luyện giả kia không biết chuyện gì xảy ra, còn không có kịp phản ứng một cái đối mặt đã bị quỷ thi lông xanh diệt sát, cũng không kịp kêu thảm thiết.
Các tu luyện giả khác xem xét, nhao nhao rời xa, nhưng căn bản tránh không kịp, nguyên một đám thân thể trực tiếp bị quỷ thi lông xanh băng toái, nguyên thần trốn thoát, dốc sức liều mạng hướng phía bên ngoài bay đi, kết quả toàn bộ đều bị âm khí khổng lồ xé nát.
Hai người Tần Thiên rất nhanh đã chạy ra khỏi cái cửa động kia, trở lại địa điểm đi xuống ban đầu, nhìn nhìn, sau đó xoay người hướng phía một cái cửa động bên cạnh bay đi vào. Đằng sau truyền đến một trận tiếng kêu cùng bi thảm của đám tu luyện giả đồng thời có tiếng rống con quái vật lông xanh kia, nghe để cho người ta phải hoảng sợ.
Hai người Tần Thiên vừa vào cửa động này, lập tức đã cảm nhận được một cổ khí tức kinh khủng từ bên trong truyền ra, cường đại sát ý giống như thủy triều, mãnh liệt mà đến. Trong nháy mắt, toàn thân hai người bọn họ cũng nhịn không được vô cùng chấn động thoáng một phát, tóc gáy chuẩn bị dựng thẳng lên, trong chỗ này tuyệt đối là thứ hung địa.
- Mẹ nó, sẽ không lại xuất hiện thứ quỷ thi lông xanh kia chứ?!
Tần Thiên nhìn lên phía trước, cầm thanh đồng chiến kiếm trong tay, cảnh giác mà nói.
- Vô lượng thọ Phật, ta cảm thấy có khả năng!
Trương Tứ Phong cầm cái chén bể nói, chậm rãi tiến lên phía trước.
Hai người Tần Thiên đi lên, không có phát hiện quỷ thi lông xanh cùng với những thứ nguy hiểm khác, lập tức nới lỏng tâm tình một chút, nhưng vẫn y nguyên không dám buông lỏng cảnh giác.
Hai người Tần Thiên đi từ từ đại khái hơn 10 phút sau, phía trước đột nhiên phát sáng lên. Trong đại động, đột nhiên có một thứ sáng ngời xuất hiện ở trước mặt hai người Tần Thiên, một cỗ khí tức quỷ bí mà khủng bố từ trong đại động lập tức đánh úp về phía hai người. Hai người Tần Thiên liền nhìn về phía trong đại động, hai người bọn họ đều chảy ra mồ hôi lạnh. Tần Thiên vội vàng ngưng tụ khởi lên pháp lực toàn thân, chuẩn bị công kích.
- Con mẹ nó, đây là cái gì a?!
Tần Thiên giật mình nhìn lên phía trước nói.
- Vô lượng thọ Phật, không biết, bất quá xem ra bọn hắn đều đã chết mấy ngàn năm rồi!
Trương Tứ Phong nói.
Giờ phút này, ở chỗ phía trước bọn họ hơn 30m, một cỗ quan tài dài hơn mười mét cực lớn màu đen còn ở đó, ở trên khắc đầy các loại án đồ. Ở bốn phía của quan tài, có khoảng chừng bốn mươi năm mươi người đứng ở đó lý, những người này toàn bộ đều đứng ở chỗ đó, bày ra các loại tư thế công kích, cầm trong tay đủ loại kiểu dáng binh khí, nhưng toàn bộ cũng đã bị hủy hoại, vết rỉ loang lổ, không trọn vẹn không được đầy đủ.
Đáng sợ hơn chính là, những người này tuy đã chết đi không biết bao nhiêu năm tháng rồi, nguyên một đám, toàn thân đều là thương tổn, tứ chi gãy rơi lả tả đầy đất, sắc mặt trắng bệch, diện mạo dữ tợn. Đáng sợ nhất chính là, máu tươi trên người của bọn hắn còn đang không ngừng chảy xuống đất, nhưng lại không rơi đến mặt đất.
- Mẹ kiếp, chuyện gì đã xảy ra, nơi này là địa phương nào?
Tần Thiên đánh một cái lạnh run, cậu ấy nhìn cảnh tượng trước mắt lầu bầu nói.
- Vô lượng thọ Phật, tại đây nói không chừng chính là phần mộ của Ly Thiên đại năng rồi, chúng ta phát tài, nhanh đi đến quan tài!
Trương Tứ Phong hưng phấn nói, nước miếng đều nhanh chảy xuống rồi, muốn tiến lên, nhưng lại bị Tần Thiên kéo lại.
- Má nó, đạo trưởng, chờ một chút, đừng kích động, miễn cho có nguy hiểm gì, hại chết ta!
Tần Thiên trừng mắt nhìn Trương Tứ Phong nói.
Vừa dứt lời, đúng lúc này, cái quan tài chính giữa kia thời gian dần qua tản mát ra một cỗ sát ý khổng lồ lạnh như băng, rất nhanh tản ra xung quanh, một mảnh đạo văn huyền ảo dài hẹp thời gian dần qua từ trên quan tài hiện ra. Ngay sau đó từng tiếng kêu thảm thiết phảng phất xuyên việt vô tận thời không bỗng nhiên vang lên khắp nơi trong đại động, giống như tiếng Lệ quỷ thút thít nỉ non. Tần Thiên cùng với Trương Tứ Phong bị hù thiếu chút nữa co quắp té trên mặt đất. Hai người Tần Thiên vội vàng muốn rời đi, nhưng trong nháy mắt không gian bốn phía hai người bọn họ đột nhiên ngưng kết lại, hai người bọn họ không cách nào nhúc nhích, ngay cả nói chuyện cũng không thể, mà ngay cả biểu cảm cũng đều bị định tại bộ dạng hoảng sợ.
- Bà mẹ nó, chuyện gì đang xảy ra, như thế nào không thể cử động được.
Tần Thiên trong nội tâm hoảng sợ nghĩ ngợi, dốc sức liều mạng rung chuyển thân thể, nhưng lại bị một cỗ lực lượng vô cùng khổng lồ gắt gao ngăn chặn. Trương Tứ Phong một bên cũng là như thế, trong nội tâm lo lắng vạn phần.
- Vô lượng thọ Phật, bần đạo còn muốn đoạt chưởng môn Thiên Trì a, vẫn không thể chết!
Từ trong miệng Trương Tứ Phong cứ hô lấy.
Tần Thiên:
- ... !
Vừa lúc đó, hai người Tần Thiên chứng kiến một mảng mây máu cực lớn từ trong quan tài đen kịt nhẹ nhàng bay ra, hướng phía bọn họ đánh tới, mang theo sát khí cùng với vẻ thô bạo, đập vào mặt, còn có các loại năng lượng khủng bố. Ngay sau đó, trong lỗ tai của Tần Thiên vang lên đủ loại tiếng kêu bi thảm, các loại âm thanh đánh nhau, tiếng binh khí va chạm, tiếng hét phẫn nộ... Các loại âm thanh đột nhiên giống như đã phá vỡ tầng tầng không gian cùng với thời gian, đập vào mặt, bí mật mang theo lấy khí tức viễn cổ mênh mông.
- Xíu... uuu!
Một đạo ánh sáng lóe lên ở trước mặt Tần Thiên, cực kỳ mãnh liệt. Tần Thiên cảm thấy thân thể của mình dường như phiêu lên, lập tức xuyên việt đã qua tầng tầng không gian, thời gian.
Nháy mắt sau đó, đột nhiên một loạt huyễn cảnh chiến trường viễn cổ khổng lồ xuất hiện ở trước mặt Tần Thiên, ở phía trên một mảnh đất lớn trống trải bao la bát ngát, khói lửa nổi lên bốn phía, trống trận rung trời.
Mấy trăm vạn binh sĩ thân kỵ chiến mã, tay khua lưỡi đao sắc bén, trong miệng gào thét, hướng phía trước phóng đi. Phía đối diện của bọn họ, xông lại mấy ngàn vạn sinh vật kinh khủng, mỗi một con đều có hình thái không giống nhau, có dạng hồ ly chín đuôi ba đầu sáu tay, răng nanh sắc bén, móng vuốt sắc bén, cao lớn cường tráng.
- Giết! Giết! Giết!
Từng tiếng hữu lực gào thét, thiên quân vạn mã chạy từ trên xuống, khí thế ngút trời, tựa như sóng biển cuồn cuộn. Rất nhanh hai phe nhân mã chém giết cùng một chỗ, giống như một mảnh đại dương mênh mông, sóng lớn cuồn cuộn, máu tươi nổi lên bốn phía, rên rỉ từng cơn, sát khí trùng thiên.
Mà ở trên bầu trời lại là một chiến trường càng thêm khủng bố, vô số tu luyện giả bay ở không trung, rậm rạp chằng chịt hiện đầy bầu trời, giống như một đám mây đen cực lớn, che khuất bầu trời.
Vô số tu luyện giả nhân loại cầm binh khí trong tay chém giết qua lại, nguyên một đám chiến khí ngập trời, đầy trời vẻ mặt thấy chết không sờn. Mà đối thủ của bọn họ tất cả đều là sinh vật hình người, từng con đều cực kỳ cường đại, sau lưng mọc lên bốn cánh, sáu cánh, tám cánh, mười hai cánh, thậm chí 16 cánh. Từng con đều có khuôn mặt cực kỳ xấu xí, cực kỳ khát máu, trực tiếp đem tu luyện giả nhân loại ăn tươi nuốt sống, nguyên một đám Nhân tộc anh kiệt nhao nhao rơi xuống, máu đỏ nhuộm trời cao.
Tần Thiên im lặng phiêu phù ở một bên, giống như đang ở rạp chiếu phim xem một tác phẩm sử thi đồ sộ, tâm tình theo chiến trường biến hóa không ngừng mà phập phồng thay đổi, hoặc vui hoặc buồn.
Trận đại chiến có một không hai này đánh cho chín chín tám mươi mốt ngày, cuối cùng một vị tu luyện giả tuổi trẻ mặc áo trắng hướng đến chỗ Tần Thiên đang lơ lửng, hai mắt giống như có thể nhìn thấu vạn vật. Một hồi cảm giác lo lắng bi thống truyền đến trong nội tâm Tần Thiên, bất tri bất giác, Tần Thiên đã lệ rơi đầy mặt, đầy ngập cảm giác bi phẫn.
- Ta không cam lòng!
Tu luyện giả mặc áo trắng kia ngửa mặt lên trời thét dài, song mặt mũi tràn đầy vẻ áp lực phẫn nộ, hai tay đánh ra một trận pháp tắc vô tận, hướng phía vô số sinh vật hình người đối diện đánh tới, trong chốc lát, trời đất chịu biến sắc, núi sông chịu văng tung tóe.
- Chết!
Trên bầu trời đột nhiên xuất hiện một bàn tay to lớn, một phát bắt được Tu luyện giả mặc áo trắng kia, lập tức cả hai cùng một chỗ băng toái, cả phiến thiên không cũng tùy theo băng toái, vô số sinh vật hình người lập tức bị không gian loạn lưu thắt cổ, xoắn giết, không gian loạn lưu hướng phía Tần Thiên bên này đánh úp lại.
- Ầm ầm ầm!
Bỗng nhiên ngay lúc đó, hết thảy tất cả biến thành mảnh vỡ, trước mắt tựa như ảo mộng mọi thứ lập tức biến mất. Tần Thiên lại nhớ tới bản thân đang ở trong đại động, cậu ấy phát hiện thân thể của mình có thể hoạt động trở lại.
- Tần huynh, huynh bị làm sao vậy, tại sao lại khóc a?!
Đúng lúc này, Trương Tứ Phong bên cạnh nghi hoặc nhìn Tần Thiên hỏi. Tần Thiên quay đầu lại hướng nhìn về phía Trương Tứ Phong, phát hiện trên mặt hắn không có chút nào biến sắc.
- Đạo trưởng, ngươi không thấy gì sao?
Tần Thiên nghi hoặc nhìn Trương Tứ Phong hỏi.
- Cái gì?
Trương Tứ Phong khó hiểu nhìn Tần Thiên hỏi.
- Ầm ầm ầm!
Đột nhiên, quan tài phía trước hai người Tần Thiên đột nhiên mở ra, bắn ra ánh sáng màu trắng chói mắt, hư ảo, một vị tu luyện giả mặc áo trắng từ trong quan tài ngồi dậy, sau đó từ bên trong đi ra. Tần Thiên kinh ngạc kêu to một tiếng, bởi vì người tu luyện giả áo trắng này chính là vị tu luyện giả trên chiến trường vừa rồi. Giờ phút này, hắn với một bộ dạng thư sinh nho nhã, khuôn mặt vô thần, bay thẳng đến Tần Thiên, xuyên qua thân thể Tần Thiên, phát ra một tiếng thở dài bi thương, sau đó biến mất không thấy gì nữa. Mà đám tu luyện giả đã chết kia ở phía trước Tần Thiên, bỗng nhiên ngay lúc đó, thời gian dần qua biến hình, biến thành từng con sinh vật hình người sau lưng mọc lên cánh chim, tay cầm hung binh, ngay sau đó từng con toàn bộ chết đi, hóa thành hạt bụi.
- A! Đây là có chuyện gì xảy ra, quan tài như thế nào mở ra, tu luyện giả như thế nào đã biến thành sinh vật hình người rồi?!
Trương Tứ Phong nhìn thấy hết thảy mọi chuyện trước mắt giật mình hét lớn, chuyển người quay sang nhìn về phía Tần Thiên, lại phát hiện Tần Thiên căn bản không có để ý tới.
Giờ phút này, Tần Thiên ngơ ngác nhìn về bức tường phía sau, ý đồ tìm kiếm được vị tu luyện giả áo trắng kia, nhưng chỉ nhìn thấy vách tường một mảnh lạnh như băng.
- Tần huynh, huynh làm sao vậy, còn chờ cái gì nữa, huynh đang nhìn cái gì vậy?
Trương Tứ Phong lôi kéo Tần Thiên đang sững sờ nói, đem dòng suy nghĩ của Tần Thiên kéo lại.
- A, không có gì!
Tần Thiên nói, Trương Tứ Phong liếc nhìn Tần Thiên, mặt mũi tràn đầy vẻ không tin, bất quá không có hỏi lại, mà là hướng về phía quan tài mở ra đi đến, nhìn xem có bảo vật gì hay không.
- Xoát xoát xoát!
Đúng lúc này, bỗng nhiên ngay lúc đó, ba đạo nhân ảnh từ một cái cửa động bên cạnh bay ra, xuất hiện ở bên cạnh hai người Tần Thiên, một nữ hai nam. Tần Thiên định nhãn xem xét, là đại công chúa của Vô Song Thiên Triều cùng với hai gã trưởng lão cảnh giới tám sao.
Ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều liếc nhìn thoáng qua hai người Tần Thiên, lại nhìn về phía quan tài chính giữa, ngay sau đó ba người cầm lên chiến khí, hướng phía quan tài đã mở ra phóng đi.
- Xíu... uuu!
Bỗng nhiên ngay lúc đó, trong quan tài bắn ra một đạo ánh sáng màu trắng, bộc phát ra năng lượng cường đại, trực tiếp chấn khai ba người đại công chúa, bay đến giữa không trung. Tần Thiên xem xét, là một cuốn thẻ tre, tản ra một dạng khí tức ôn hòa.
- Bản chép tay của thánh nhân!
Đại công chúa Vô Song Thiên Triều cả kinh kêu lên, lập tức, không nói hai lời tựu thò tay chộp tới bắt lấy bản chép tay của thánh nhân đó, hai người khác kịp phản ứng, cũng nhanh chóng bắt lấy.
- Mẹ kiếp, là chúng ta tới trước đấy, bảo vật là của chúng ta, đạo trưởng, động thủ!
Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong hô lớn, nhanh chóng trực tiếp động thủ hướng về phía đại công chúa Vô Song Thiên Triều phát động ra công kích.
- Vô lượng thọ Phật, mơ tưởng đoạt bảo vật của đạo trưởng ta!
Trương Tứ Phong hô lớn, chén bể mạnh mà oanh tới ba người đại công chúa. ...