Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1937 - Chương 1942: Có Được Bản Chép Tay Của Thánh Nhân

 Chương 1942: Có Được Bản Chép Tay Của Thánh Nhân Chương 1942: Có Được Bản Chép Tay Của Thánh Nhân Chương 1942: Có Được Bản Chép Tay Của Thánh Nhân

- Giết!

Tần Thiên nộ quát một tiếng, nhanh chóng ngưng tụ ra chiến kiếm màu vàng, toàn thân bộc phát ra khí tức hủy diệt khủng bố, nhanh chóng giết tới chỗ ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều.

- Chết đi!

Trương Tứ Phong cũng hét lớn một tiếng, chén bể trong tay bộc phát ra khí tức hủy diệt đạt tới cảnh giới tám sao cấp một, hướng phía ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều giết tới.

Ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều chỉ lo cướp đoạt bản viết tay của thánh nhân, quên đi hai người Tần Thiên cùng với Trương Tứ Phong. Sau khi ba người bọn họ nhìn thấy công kích của hai người Tần Thiên giết tới đây, cho nên nhanh chóng buông bỏ việc cướp đoạt bản chép tay của thánh nhân, rất nhanh nổi lên phòng ngự ngăn cản.

- Oanh!

- Oanh!

Tiếng nổ mạnh khủng bố vang lên, vội vàng ngăn cản phòng ngự ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều mạnh mà bị tạc bay ra ngoài, hung hăng đụng vào trên vách đá, nhưng bọn họ không có bị bất kỳ tổn thương nào, bởi vì thực lực của ba người bọn họ đều cực kỳ cường hãn.

Mà lúc này đây, Tần Thiên thừa dịp ba người bọn hắn bị tạc đã bay, lập tức thuấn di một cái, biến mất ngay tại chỗ, sau một khắc liền xuất hiện ở trước mặt bản chép tay của thánh nhân, khẽ vươn tay, trực tiếp bắt lấy, bỏ vào bên trong tiểu thế giới.

- Đi thôi, đạo trưởng!

Sau khi Tần Thiên lấy được bảo vật, lập tức không cần suy nghĩ, nhanh chóng hướng phía bên ngoài phóng đi, thật nhanh chóng. Tần Thiên cũng không muốn triền đấu cùng với đám người bọn bọ trong sơn động, như vậy chỉ đưa tới càng nhiều người nữa, đến lúc đó nếu như Tần Thiên có phóng xuất ra Huyết Linh phân thân, cũng sẽ chết trôi chết nổi ở đó.

- Vô lượng thọ Phật, chờ ta một chút!

Trương Tứ Phong hô lớn, rất nhanh đuổi theo.

- Đi chết đi!

Đại công chúa Vô Song Thiên Triều nổi giận gầm lên một tiếng, mãnh liệt lấy ra một thanh chiến kiếm không trọn vẹn, sát ý lập tức như vỡ đê hồng thủy tàn sát bừa bãi mà ra. Đại công chúa Vô Song Thiên Triều mãnh liệt đánh xuất ra mười mấy cái thủ ấn phức tạp, thao túng thanh kiếm gãy không trọn vẹn hướng về phía hai người Tần Thiên đánh tới, vô cùng khủng bố, đạt đến cảnh giới tám sao cấp bốn khủng bố.

- Vô lượng ngươi thọ Phật, đi!

Đằng sau, Trương Tứ Phong cảm thấy sát ý đáng sợ, cực kỳ kinh hãi, lập tức hét lớn một tiếng, trở tay đem chén bể của hắn mãnh liệt ném ra, hướng phía chiến kiếm đuổi giết mà đến.

- Oanh!

Cả hai lập tức đụng vào nhau, tu vi của Trương Tứ Phong rõ ràng không có lợi hại như đại công chúa Vô Song Thiên Triều, hơn nữa xuất thủ vội vàng, chuẩn bị chưa đủ. Chén bể trực tiếp bị oanh bay, Trương Tứ Phong cũng bị tạc bay đi ra ngoài, trực tiếp bay đến phía trước Tần Thiên, tạc trên mặt đất, miệng phun ra một ngụm máu tươi.

Bạo tạc nổ tung khủng bố bắt đầu khiến cho sơn động nổ nát bấy, số lượng lớn thi thể nát bấy rớt xuống, sơn động kịch liệt chấn động, dường như muốn sụp xuống.

- Bà mẹ nó, đạo trưởng, ngươi không sao chứ?

Tần Thiên nhìn thấy Trương Tứ Phong bay lên trước mặt cậu ấy nằm trên mặt đất nói, một tay bắt lấy hắn, rất nhanh bây lên phía trước.

- Khục khục... Bản chép tay của thánh nhân, ta muốn một nửa, bần đạo cực khổ nhất rồi, huynh dám độc chiếm, bần đạo sẽ liều mạng với huynh!

Trương Tứ Phong nhìn sang Tần Thiên nói, dưới tình huống nguy cơ như thế vẫn y nguyên không quên phân chia bảo vật, Tần Thiên nhìn hắn rất là im lặng,

- Yên tâm, không thể thiếu ngươi, trước sống sót rồi nói sau!

Tần Thiên mang theo hắn, như tia chớp phóng ra bên ngoài. Mà ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều ở phía sau mãnh liệt đuổi theo, khoảng cách với hai người Tần Thiên cũng không phải rất xa.

- Uống!

Đại công chúa Vô Song Thiên Triều lần nữa hét lớn một tiếng, kiếm gãy trong tay mạnh mà bộc phát ra sát khí hủy diệt kinh khủng, lần nữa hướng về phía hai người Tần Thiên diệt sát, hoàn toàn không lo lắng cửa động sẽ bị tạc hủy, chính mình sẽ bị vùi.

- Con mẹ nó, đạo trưởng, mau lấy quan tài của ngươi ra!

Tần Thiên cảm nhận được khí tức hủy diệt khủng bố đằng sau, vội vàng nói.

Trương Tứ Phong vội vàng đem quan tài ra, che chắn trên người bọn họ.

- Oanh!

Giờ khắc này, kiếm gãy bộc phát ra chi lực hủy diệt vô cùng đáng sợ, hung hăng oanh tạc ở trên quan tài, lập tức quan tài trực tiếp bị tạc bay ra ngoài. Mà hai người Tần Thiên bởi vì ở trong quan tài, cũng cùng một chỗ bị nổ bay ra ngoài, trực tiếp nện vào trên mặt đất.

- Oanh!

- Khục khục... !

Hai người Tần Thiên bị quan tài đè áp trên mặt đất, cả người bổ nhào trên mặt đất, trong mồm ăn hết một miệng lớn bùn đất, thiếu chút nữa nuốt xuống.

- Khốn nạn, đạo trưởng, ngươi không sao chớ, đau chết lão tử rồi!

Tần Thiên đứng lên, di chuyển quan tài, thụ lấy thương tích, bởi vì công kích đều bị ngăn cản, nhưng vẫn là bị chấn cho xương cốt đau nhức.

- Vô lượng ngươi thọ Phật, Đạo gia còn chưa có chết, mẹ đấy, đau chết Đạo gia rồi, phi phi phi!

Trương Tứ Phong đứng lên, phun bùn trong miệng ra nói.

Tần Thiên nhìn thấy Trương Tứ Phong không có việc gì, nhân tiện nói:

- Thế thì tranh thủ thời gian đi lên, bọn hắn sẽ đuổi theo tới!

Nói xong hai người Tần Thiên nhanh chóng nhảy vào trong quan tài. Trương Tứ Phong rất nhanh bố trí trận pháp, hướng phía trên phóng đi. Mà lúc này đây đại công chúa Vô Song Thiên Triều cùng với hai gã trưởng lão kia cũng từ trong sơn động bay ra, hướng phía hai người Tần Thiên bên trên nhanh chóng đuổi theo.

Cùng lúc đó, phía dưới đột nhiên có nhiều âm thanh truyền tới, ngay sau đó không ngừng có tu luyện giả từ cửa động lao ra. Nguyên một đám dốc sức liều mạng bay hướng lên trên, thanh âm hoảng sợ liên tục vang lên, giống như có thứ gì đó kinh khủng đuổi theo ở phía sau.

- Rầm rầm rầm!

Phía dưới đột nhiên vang lên từng đợt âm thanh nổ vang sụp xuống, ngay sau đó cả sơn động bỗng nhiên kịch liệt chấn động, vách tường hai bên lập tức rạn nứt, đồng loạt nứt vỡ, giống như có động đất. Phía dưới mãnh liệt vọt lên một cỗ âm khí âm lãnh mà khổng lồ, so với trước đó càng thêm mãnh liệt hơn, giống như núi lửa phun trào, thẳng vọt lên, khí thế mãnh liệt.

- A a a a... !

Trong chớp mắt, rất nhiều tu luyện giả không kịp thoát đi toàn bộ bị âm sát khí xâm nhập, lập tức chết bất đắc kỳ tử.

- Hống hống hống rống... !

Từng tiếng tru khủng bố từ phía dưới truyền đến, Tần Thiên nhìn lại, sợ hãi kêu lên một cái, sinh vật hoang cổ phía dưới động rõ ràng chạy ra khỏi rất nhiều, từng con đều có bộ dạng cực kỳ cổ quái, hoàn toàn là hình thái dã thú, hay chỉ đơn giản là hình người, hơn nữa từng con đều có âm khí trùng thiên, căn bản là đã chết đi. Đám sinh vật hoang cổ này đã chết chính giữa còn mang theo lấy rất nhiều thi thể của tu luyện giả đã bị giết, nguyên một đám toàn thân lông xanh bao phủ, sắc mặt trắng bệch, diện mục dữ tợn.

- Vô lượng thọ Phật, không hay, tại sao lại có nhiều tử thi như vậy?!

Trương Tứ Phong nhìn lại, cả kinh kêu lên. Mà lúc này, những tử thi kia đã vọt lên, khí lực cực kỳ cường đại, những tu luyện giả có tu vi hơi thấp một chút căn bản không hề có sức chống cự, trực tiếp bị xé rách trở thành thịt nát, máu tươi vẩy ra. Đáng sợ hơn chính là, đám tử thi này có tốc độ nhanh chóng, rất nhanh đã vọt lên, nguyên một đám tu luyện giả liên tiếp bị chết bất đắc kỳ tử.

- Xíu... uuu!

Hai người Tần Thiên vội vàng trực tiếp lao ra khỏi hố to, rất nhanh hướng phía xa xa bay đi. Đằng sau, ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều đuổi theo không bỏ.

- Ngăn bọn hắn lại, bọn hắn đã lấy được bảo vật của thánh nhân!

Đại công chúa của Vô Song Thiên Triều nhìn thấy tốc độ của đám người Tần Thiên quá là nhanh, đuổi theo không kịp, lập tức hướng về phía đám tu luyện giả không có xuống dưới ở bên cạnh hố to hô lớn.

Đám tu luyện giả vây quanh ở bốn phía của hố to nghe thấy hai người Tần Thiên rõ ràng có được bảo vật của thánh nhân, vội vàng đều lao về phía hai người Tần Thiên truy sát qua. ...

Bình Luận (0)
Comment