Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1938 - Chương 1943: Tà Vương Xuất Thủ

 Chương 1943: Tà Vương Xuất Thủ Chương 1943: Tà Vương Xuất Thủ Chương 1943: Tà Vương Xuất Thủ

- Xiu... xíu... xíu... uuu... !

Vô số năng lượng hủy diệt từ trên người những tu luyện giả bạo phát ra, trọn vẹn mấy trăm đạo, toàn bộ hướng về phía hai người Tần Thiên giết tới.

- Con mẹ nó!

Tần Thiên nhìn thấy mắng to một câu, vội vàng cùng Trương Tứ Phong hai người ghé vào trong quan tài.

- Rầm rầm rầm!

Giờ khắc này, tiếng nổ mạnh khủng bố vang lên, hai người Tần Thiên bên trong quan tài trực tiếp bị năng lượng hủy diệt bao trùm, lập tức bị tạc bay đi ra ngoài.

- Oanh!

Quan tài trùng trùng điệp điệp nện trên mặt đất, hai người Tần Thiên ở trong quan tài, không có bị thương, nhưng bị chấn cho lao đao khốn đốn, gần như nôn mửa.

- Nhanh, chạy, đạo trưởng!

Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong hô lớn. Trương Tứ Phong vội vàng điều khiển quan tài rất nhanh bay lên không trung, tiếp tục chạy trốn.

Mà lúc này đây, bỗng nhiên ngay lúc đó, trong hố to, thiếu chủ của Luyện Ngục môn, Tà Vương từ bên trong vọt ra, trực tiếp lấy ra Luyện Ngục Phương Châu, nhanh chóng phóng to, cả người đứng ở phía trên, ngay sau đó lập tức xuyên việt không gian, biến mất ngay tại chỗ. Sau một khắc, tại Tần Thiên phía trước, không gian đột nhiên sụp xuống, Phương Châu mãnh liệt bay ra, một cỗ năng lượng màu vàng tràn đầy bay thẳng đến hai người, Trương Tứ Phong vội vàng ngừng lại.

- Giao ra bản chép tay của thánh nhân, ta sẽ tha cho ngươi!

Tà vương đứng ở trên Phương Châu, nhìn hai người Tần Thiên lạnh lùng nói. Hắn từ miệng của đại công chúa Vô Song Thiên Triều nên biết được hai người Tần Thiên cầm trong tay bản chép tay của thánh nhân, liền nhanh chóng đuổi theo bọn họ.

- Hừ! Hai người các ngươi, vội vàng đem bản chép tay của thánh nhân giao ra đây, nếu không sẽ phải chết!

Đúng lúc này, ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều cũng đuổi theo đến, nhìn hai người Tần Thiên nói.

- Mẹ kiếp đấy, rõ ràng vây quanh lão tử rồi, chuyện này thật phiền toái!

Tần Thiên nhìn ba người đại công chúa âm thầm nói, đợi chút nữa khẳng định sẽ còn nhiều người nữa kéo đến.

- Đại công chúa Vô Song Thiên Triều, khi trở về ta nhất định sẽ đem những chuyện mà cô đã làm nói cho chưởng môn!

Trương Tứ Phong nhìn sang đại công chúa Vô Song Thiên Triều cả giận nói. đại công chúa Vô Song Thiên Triều không để ý đến hắn.

- Hai người các ngươi, chỉ cần các ngươi đem bản chép tay của thánh nhân giao cho ta, ta cam đoan các ngươi bình an vô sự rời khỏi nơi này. Hơn nữa cho các ngươi một kiện thánh khí, như thế nào, bằng không mà nói, các ngươi chỉ có thể chết!

Tà Vương hướng về phía hai người Tần Thiên nói.

- Con mẹ nó, ngươi có bị ngu hay không, thánh khí đổi lấy bản thảo của thánh nhân, lão tử đổi với ngươi được không, não tàn!

Tần Thiên nhìn xem Tà vương lạnh lùng cười nhạo nói.

- Đúng đấy, não tàn, bần đạo đưa chân cho ngươi thè lưỡi ra liếm thoáng một phát muốn hay không?!

Trương Tứ Phong cũng nói, rất là buồn nôn, vừa nói còn một bên cởi giày.

- Hừ! Ta đây sẽ giết chết các ngươi!

Tà Vương nhìn hai người Tần Thiên quát lớn, ngay sau đó lập tức lấy ra Luyện Ngục Phương Châu hướng về phía Tần Thiên bên này đánh tới, phóng xuất ra một đạo Huyết nhận khủng bố dài đến trăm mét hướng về phía hai người diệt sát mà đến.

- Đi chết đi!

Ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều cũng nhao nhao xuất thủ, phóng xuất ra ba đạo công kích tấn công về phía hai người bọn họ.

- A!

- A!

- A... !

Vừa lúc đó, đột nhiên, từ xa truyền đến âm thanh kêu la hoảng sợ, mấy trăm tu luyện giả nhanh chóng bay tới bên này. Đằng sau đi theo một đoàn tử thi, tốc độ vô cùng nhanh, lực sát thương cũng cực kì khủng bố, một đường bay tới, đám tu luyện giả nhao nhao rơi xuống, đầy trời máu tươi vẩy ra, thịt nát rơi lộn xộn.

- Mẹ kiếp, tình huống như thế nào, đi mau, đến chiến phủ!

Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong hô lớn, Trương Tứ Phong vội vàng điều khiển quan tài chạy trốn.

Nhưng lúc này công kích của Tà vương đã đến trước mặt, công kích của ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều phóng xuất ra cũng giết đến rồi. Tổng cộng bốn đạo công kích hủy diệt đánh tới hai người Tần Thiên, toàn bộ đều đạt đến cảnh giới tám sao cấp bốn khủng bố, cực kỳ làm cho người ta sợ hãi.

- Má nó, đạo trưởng, chúng ta lao xuống đi!

Tần Thiên xem xét, đường đi đều bị phong kín rồi, chỉ có thể là bay đi xuống, vội vàng đối với lấy Trương Tứ Phong hô lớn. Ngay sau đó hai người bọn họ lập tức lái quan tài hướng phía dưới bay đi.

- Oanh!

- Oanh!

- Oanh... !

Tiếng nổ khủng bố vang lên, hai người Tần Thiên lái quan tài với tốc độ cực kỳ nhanh, tránh né vô cùng kịp thời. Kết quả là bốn đạo công kích đều thất bại, tạc lại với nhau, bộc phát ra năng lượng hủy diệt vô cùng đáng sợ, trực tiếp đem cánh rừng bên dưới đều bị đánh bay một mảng lớn.

Công kích của bốn người đã thất bại, mà lúc này đây, đằng sau số lượng lớn tử thi hướng phía bốn người bọn họ truy giết tới, thật nhanh chóng, trong nháy mắt đã giết đến trước mặt, bốn người xem xét, lập tức sắc mặt đại biến.

- Chết đi!

Đại công chúa Vô Song Thiên Triều nổi giận gầm lên một tiếng, một trương hướng về phía đám tử thi oanh tạc, lập tức nổ tung, khắp trời mảnh vụn tử thi bay tán loạn. Nhưng những tử thi khác lập tức tựu bổ sung lên, trực tiếp đã vây quanh ba người đại công chúa Vô Song Thiên Triều, bên cạnh cách đó không xa Tà vương cũng giống như vậy, nhưng hắn rất nhanh đã điều khiển Phương Châu nát bấy hư không, biến mất ngay tại chỗ.

Giờ phút này, hai người Tần Thiên đang điều khiển lấy quan tài ở trong rừng cây cấp tốc xuyên thẳng qua, vô cùng nhanh chóng, giống như tia chớp.

- Oanh!

Đúng lúc này, trước mặt hai người Tần Thiên không gian lần nữa nghiền nát, Tà vương điều khiển lấy Phương Châu xuất hiện ở trước mặt hai người bọn họ, mạnh mà phóng xuất ra ba đạo Huyết nhận dài hơn trăm mét đi ra, rất nhanh lao về phía hai người bọn họ, năng lực công kích đạt đến cảnh giới tám sao cấp bốn đỉnh phong.

- Con mẹ ngươi, ngươi được đấy, ngươi cho rằng một mình ngươi ta còn sợ ngươi chắc, đi chết đi!

Tần Thiên lập tức giận dữ, một tiếng gầm lên, hai tay rất nhanh đánh ra Thanh Điểu bí quyết.

- Thanh Điểu hoán Phượng Hoàng!

Tần Thiên phẫn nộ quát, Thanh Điểu màu vàng cực lớn từ trên người của Tần Thiên bạo phát ra, lập tức biến ảo đã trở thành một con Phượng Hoàng màu sắc rực rỡ to lớn, đạt đến cảnh giới tám sao cấp năm đỉnh phong đáng sợ, mạnh mà hướng về phía công kích của Tà Vương hung hăng giết tới.

- Oanh!

- Ầm ầm ầm... !

Lập tức, Phượng hoàng màu sắc rực rỡ trực tiếp đánh nát bấy ba đạo công kích Huyết nhận của Tà vương, trực tiếp hung hăng tấn công đến chỗ của hắn.

Tà Vương xem xét, lập tức sắc mặt đại biến, không nghĩ tới Tần Thiên rõ ràng có thể công kích cường đại như vậy. Không cần suy nghĩ, hắn vội vàng chấn nát hư không trực tiếp dùng Phương Châu tiến vào trong không gian, tránh thoát một chiêu này của Tần Thiên, để cho công kích của Tần Thiên trực tiếp rơi vào khoảng không.

- Con mẹ đấy, rõ ràng để hắn chạy thoát!

Tần Thiên lập tức mắng to một câu.

- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, đằng sau đã giết đến rồi!

Đúng lúc này, Trương Tứ Phong hô lớn.

Ở một nơi phía sau cách hai người Tần Thiên mấy trăm mét, một gã trưởng lão tóc trắng người ở bên cạnh đại công chúa Vô Song Thiên Triều mạnh mà tế ra một cái cổ đỉnh lớn bằng đồng thau, rất nhanh, một cỗ khí tức phong cách cổ xưa ở trên bầu trời tản ra, vô cùng cường đại, đạt đến cảnh giới tám sao cấp năm đỉnh phong.

Tên trưởng lão tóc trắng khẽ quát một tiếng, mãnh liệt hai tay rất nhanh đánh ra nguyên một mớ pháp ấn vô cùng huyền ảo, toàn bộ bay kèm theo ở phía trên cổ đỉnh đồng thau. Trong chốc lát, cổ đỉnh đồng thau phát ra ánh sáng màu vàng, mãnh liệt bắn ra bốn phía, hướng về phía Tần Thiên cùng với Trương Tứ Phong công tới.

- Má nó, chạy mau!

Tần Thiên vội vàng nói, Trương Tứ Phong lập tức điều khiển quan tài mạnh mà hướng phía không trung bay đi. Nhưng đúng lúc này, cái cổ đỉnh đồng thau kia lại vô cùng nhanh chóng hướng về phía quan tài của hai người bọn họ va chạm vào, đụng vào ở trên quan tài.

- Oanh!

Một tiếng vang thật lớn, tiếng nổ mạnh khủng bố vang lên, cổ đỉnh đồng thau đụng vào ở trên quan tài, lập tức đem quan tài cho nổ bay đi ra ngoài, mà cổ đỉnh đồng thau cũng bay ngược trở về.

Hai người Tần Thiên trốn ở trong quan tài, lại một lần nữa bị chấn cho giày vò, nhưng y nguyên vẫn bình an vô sự, chỉ là cảm thấy muốn nôn mửa.

- Má nó, khá may có cái này quan tài, quá nghịch thiên!

Tần Thiên thầm nghĩ.

Bình Luận (0)
Comment