Trương Tứ Phong nghe thấy lời Tần Thiên nói, nhất thời ngượng ngùng, nhìn Tần Thiên lúng túng nói:
- Khụ khụ, chuyện này, ta chỉ là đùa giỡn, huynh chớ coi là thật, ta đi gọi bọn họ đến!
Nói xong Trương Tứ Phong vèo một cái liền chạy mất dạng.
Tần Thiên nhìn thấy Trương Tứ Phong rời đi, từ trên giường ngồi dậy, cảm giác thân thể vô cùng thoải mái, hơn nữa dường như so với trước càng mạnh hơn. Tần Thiên cảm giác mình chí ít so với trước lên một giai tầng, cũng không biết cảnh giới gì, đây là sau khi cuồng hóa mang tới hiệu quả. Huyết mạch trong cơ thể Tần Thiên lại một lần nữa đạt được khai phá, hiện tại năng lực khôi phục càng thêm cường đại rồi.
Bất quá tu vi cũng không có đột phá, vẫn là cảnh giới bảy sao cấp chín, một chút tiến bộ cũng không có. Tần Thiên cũng không vội vàng, cảnh giới tám sao không phải dễ dàng như vậy đã có thể tiến vào, hẳn là từ từ sẽ đến.
Tần Thiên vốn cho là mình cũng không thể ở cuồng hóa, không nghĩ tới lúc này đây cư nhiên lại có thể cuồng hóa. Đáng tiếc loại cuồng hóa này không thể khống chế, hoàn toàn không do Tần Thiên chủ động, căn bản không có bất kỳ biện pháp thao tác, nếu không, vậy thì sướng rồi.
- Tần huynh!
- Tần huynh, huynh đã tỉnh lại!
Lúc này, Yêu Dạ cùng với đám người Thiên Tiên đều đi đến, thấy Tần Thiên đã tỉnh, nhất thời lộ ra khuôn mặt tươi cười.
- Ừm, ta không sao, đây là nơi nào a, ta hôn mê bao lâu rồi!
Tần Thiên nhìn Yêu Dạ bọn họ hỏi.
- Nơi này là Thiên Trì, huynh đã hôn mê được bảy ngày!
Thiên Tiên nhìn Tần Thiên cười nói.
- Bảy ngày sao! Lâu như vậy!
Tần Thiên nghe được mấy lời này, giật nảy mình, trước cũng từng cuồng hóa, thế nhưng không có nghiêm trọng như vậy, không nghĩ tới lần này lại hôn mê lâu như vậy.
- Đúng vậy, lần trước hẳn là huynh vận dụng cấm pháp, cho nên mới trong thời gian ngắn trở nên cường đại như vậy, cấm pháp rất tổn hao thân thể bổn nguyên, huynh có thể tỉnh lại đã rất không dễ dàng!
Yêu Dạ nhìn Tần Thiên nói, hắn không biết đây là huyết mạch Tần Thiên cuồng hóa, cho nên cho là cấm pháp nào đó.
- Tiểu tử huynh, bây giờ huynh đã nổi danh, toàn bộ đại lục đều biết đến huynh, huynh đã giết chết nhị hoàng tử của Đông Thắng thần triều, đại công chúa của Vô Song Thiên triều cũng bị giết. Hiện tại hai nước đang ở toàn bộ đại lục phát lệnh truy nã huynh, huynh phải cẩn thận!
Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên nói.
- Khốn kiếp, không phải chứ!
Tần Thiên nghe nhất thời kinh hãi.
Thiên Tiên nhìn thấy bộ dạng kinh ngạc của Tần Thiên, mỉm cười, nói:
- Tần huynh, không cần lo lắng, huynh tạm thời ở chỗ này, không người nào dám đến Thiên Trì quấy rối, huynh ở nơi này yên tâm tĩnh dưỡng đi!
- Ừm, vậy thì cảm ơn Thần nữ!
Tần Thiên nhìn Thiên Tiên cười nói.
- Không cần khách khí, mạng của chúng ta đều là do huynh cứu được, ngày đó nếu không có huynh vận dụng cấm pháp, chúng ta có khả năng đều đã chết ở nơi đó!
Thiên Tiên mỉm cười.
- Đúng vậy, Tần huynh, bây giờ hai huynh muội chúng ta đều nợ huynh một ân tình, Minh Nguyệt, nhanh cảm tạ Tần huynh!
Yêu Dạ nhìn sang muội muội của hắn nói.
- Cảm ơn Tần ca ca!
Yêu Minh Nguyệt nhìn Tần Thiên ngượng ngùng nói lời cảm tạ.
- Không cần khách khí, ít nhiều mọi người cũng đến để hỗ trợ, giúp cho ta và đạo trưởng không có nhanh như vậy mà chết, ta nên cảm ơn mọi người mới đúng!
Tần Thiên nhìn bọn người Yêu Dạ cười nói. ...
Mọi người hàn huyên một hồi, sau khi biết Tần Thiên không có việc gì, sau đó rời đi chỉ còn lại có Tần Thiên cùng với Trương Tứ Phong ở chỗ này, bởi vì hai người muốn chuẩn bị chia của. Trương Tứ Phong ngày rồi đêm cứ nhớ đến chuyện trên người Tần Thiên đang cất giữ bản chép tay của thánh nhân, đây chính là bảo vật tuyệt thế.
Tần Thiên đem bản chép tay của thánh nhân ra, nhất thời một cổ khí tức bí ẩn cường đại bắt đầu từ bên trên bạo phát ra, ánh sáng màu vàng sáng chói, làm cho người ta không cách nào nhìn thẳng.
- Cái này làm sao chia, đạo trưởng!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong nói.
- Mở ra nhìn, chúng ta cùng nhau nhìn nội dung bên trong!
Trương Tứ Phong nôn nóng nói, không kịp chờ đợi muốn nhìn nội dung bên trong bản chép tay của thánh nhân.
- Được rồi!
Tần Thiên gật đầu, nhanh chóng đưa tay đem bản chép tay của thánh nhân này từ từ mở ra. Lập tức, bên trong một dãy văn tự màu vàng bay ra, tổng cộng có chín văn tự, toàn bộ trôi lơ lửng ở giữa không trung, phóng xuất ra một lực lượng kỳ dị, phảng phất cảm giác một văn tự chính là một thế giới.
Sau khi chín văn tự từ bên trong bay ra, toàn bộ bản chép tay đó biến thành mớ tro tàn, chỉ còn lại có chín văn tự này.
- Đây là thứ văn tự gì?
Tần Thiên nhìn chín văn tự bay ở trước mặt hai người bọn họ nghi ngờ nói. Những văn tự này Tần Thiên cũng không nhận ra, không phải ngôn ngữ ở trên địa cầu, cũng không phải ở trên Tử Vi Tinh, chưa từng thấy qua, thoạt nhìn rất kỳ quái, như là ký hiệu nào đó.
- Đây là văn tự đại thánh, chính là đạo pháp cùng với quy tắc soạn viết ra văn tự, chúng ta không có biện pháp xem hiểu những thứ này, chỉ có thể ngộ ra, bên trong cũng là đạo đại thánh, nếu chúng ta có thể ngộ ra được, vậy thì vô địch!
Trương Tứ Phong nhìn mớ văn tự màu vàng này hưng phấn nói, rất nhanh đưa tay chộp tới hướng mớ văn tự này, muốn bắt lấy xem một chút.
- Hưu!
Lúc này, tất cả chín văn tự mạnh bay tới chỗ Tần Thiên, nhanh chóng chui vào trong đầu Tần Thiên.
Trương Tứ Phong nhất thời ngẩn người, tay giữ ở giữa không trung, ngơ ngác nhìn Tần Thiên, không biết là loại tình huống gì.
Tần Thiên cũng rất nghi hoặc, chín văn tự này cư nhiên bay vào linh hồn chi hải của cậu ấy, trôi lơ lửng ở bên trong, vây quanh linh hồn của cậu ấy, không biết là chuyện gì đã xảy ra.
- Vô Lượng Thọ Phật, Tần huynh, đây chính là chúng ta thứ chúng ta cùng nhau lấy được, tại sao huynh có thể độc chiếm, ta liều mạng với huynh!
Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên kích động nói, lập tức nhào về phía Tần Thiên mà đánh.
- Ba!
- A... Mặt của bần đạo!
Trương Tứ Phong còn không có chạm được trên người Tần Thiên, trực tiếp đã bị Tần Thiên tát một cái cho phiến ngã trên mặt đất.
- Độc chiếm em gái ngươi, ngươi không thấy là chính nó tự bay vào bên trong đầu óc của ta sao!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong cạn lời mà nói.
- Vậy làm sao bây giờ, huynh mau lấy nó ra, đây chính là bần đạo liều mạng lấy trở về a!
Trương Tứ Phong bụm mặt, nhìn Tần Thiên vẻ mặt đau khổ mà than trách.
Tần Thiên gật đầu, sau đó thử khống chế mớ văn tự này, lấy chúng nó ra, nhưng căn bản không có biện pháp lay động bọn nó chút nào. Bên trên những văn tự này tồn tại một lực đàn hồi cực kỳ cường đại, Tần Thiên vừa nghĩ tới gần chúng nó, cũng sẽ bị văng ra, căn bản không có biện pháp.
Thử nhiều lần, vẫn là không có cách nào mảy may lay động đám văn tự này.
- Đạo trưởng, không được, trừ phi ngươi giết ta, bằng không căn bản không có cách nào lấy ra nữa!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong vẻ mặt xin lỗi nói, hắn không nghĩ tới sẽ như vậy. Tần Thiên cảm giác thân thể của mình giống như giấu bảo khố, bên trong tiểu thế giới ẩn dấu thánh khí, hiện ở trong đầu lại có văn tự đại thánh bay vào.
- Vô lượng thọ Phật, ta đây sẽ giết chết ngươi!
Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên kích động nói, lập tức muốn động thủ.
- Ầm!
- A... Ngươi lại đã bần đạo!
Trương Tứ Phong trực tiếp đã bị Tần Thiên một cước cho đạp bay ra ngoài, kêu thảm thiết một tiếng, sau đó hét lên.
- Mẹ nó, nói đùa một chút mà thôi, ngươi thật đúng là tưởng thật, tên đạo trưởng thúi!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong bị mình đá bay rất là cạn lời mà nói.