- Vô lượng thọ Phật, bần đạo thua thiệt chết mất, bản chép tay của thánh nhân đổi lấy năm nghìn cực phẩm Thiên Nguyên thạch, quá thua thiệt!
Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên lẩm bẩm, nhanh chóng đem năm nghìn cực phẩm Thiên Nguyên thạch Tần Thiên cho hắn thu vào.
Bởi vì từ bản chép tay của thánh nhân bay ra chín văn tự màu vàng ở trong đại não của Tần Thiên không cách nào bay ra ngoài. Tần Thiên không thể làm gì khác hơn là đưa cực phẩm Thiên Nguyên thạch cho hắn, đương nhiên, còn có phương pháp khác, đó chính là giúp hắn đoạt lấy chưởng môn Thiên Trì.
Tần Thiên đương nhiên không làm mấy chuyện não tàn như vậy, tình nguyện đem chưởng môn Thiên Trì buộc lại đưa cho Trương Tứ Phong.
- Mẹ nó, có tiền cầm còn ghét bỏ, không muốn thì lão tử lấy về!
Tần Thiên nhìn Trương Tứ Phong cả giận nói, Trương Tứ Phong sợ đến vội vàng thu lại, nhanh chóng rời đi.
Tần Thiên nhìn thấy Trương Tứ Phong rời đi, liền vung tay lên, đem Sở Tương Tương từ bên trong tiểu thế giới mang ra ngoài, từ ngày đó sau khi hôn mê, đến bây giờ đã đủ bảy ngày không gặp Sở Tương Tương.
- Lão công, đã xảy ra chuyện gì, thế nào lâu như vậy không mang ta ra ngoài, chàng không sao chứ?!
Sở Tương Tương vừa ra tới, cảm thấy lo lắng nhìn Tần Thiên hỏi, cầm lấy cánh tay của Tần Thiên nhìn Tần Thiên từ trên xuống dưới, nhìn xem có thụ thương hay không.
Tần Thiên nhìn cô ấy mỉm cười, đem cô ấy ôm chặt vào trong lòng, nói:
- Không có việc gì, trước đó ở bên trong cổ mộ chiến đấu, tương đối nguy hiểm cho nên không có mang nàng đi ra, hiện tại không sao rồi!
- Không có việc gì thì tốt rồi, cổ mộ thế nào, nói cho ta nghe một chút đi!
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên hỏi.
Tần Thiên gật đầu, sau đó đem chân tướng sự tình nói một lần cho cô ấy nghe, nghe được Tần Thiên đã hôn mê bảy ngày, Sở Tương Tương sợ đến mức mặt mũi trắng bệch, may là đã không có việc gì.
- Lão công, chàng đại nạn không chết, có muốn hay không chúng ta chúc mừng một chút a!
Sở Tương Tương ôm lấy hông của Tần Thiên mập mờ nói, vẻ mặt mê hoặc nhìn Tần Thiên.
- Chúc mừng, chúc mừng thế nào a, chúc mừng như này sao?!
Tần Thiên cười xấu xa nhìn Sở Tương Tương nói, vừa nói vừa đưa tay lên bộ ngực sữa của cô ấy, từ từ nhào nặn lên.
- Ừm!
Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên gật đầu, khuôn mặt ngượng ngùng.
Tần Thiên nhìn cô ấy, đưa tay nâng cằm của cô ấy lên, quay sang cái miệng anh đào của cô ấy mà hôn, hai người kích hôn vào cùng nhau, cả hai ngã xuống trên giường. Tần Thiên vung tay lên, phóng xuất ra một kết giới che ở gian nhà, miễn cho bị người khác quấy rối.
Lập tức hai người ở bên trong phòng rất nhanh đã tiến hành giao hợp... ...
Một chỗ trong cung điện Thiên Trì.
- Tiên nhi, lai lịch thân phận của Tần Thiên, con có biết không?
Một mỹ nữ cốt cách tao nhã khoảng chừng bốn mươi tuổi nhìn Thiên Tiên hỏi. Người phụ nữ này chính là chưởng môn Thiên Trì, Thiên Mộng, tuy bà ấy đã hơn bốn mươi tuổi, nhưng là dáng dấp của bà ấy vẫn như cũ vô cùng xinh đẹp, vóc người đẫy đà, lồi lõm có hứng thú, vô cùng có hương vị, bất kỳ người đàn ông nào nhìn thấy tuyệt đối cũng sẽ si mê.
- Sư phụ, đồ nhi chẳng biết, lai lịch của Tần Thiên rất thần bí, ngay cả Trương Tứ Phong bên cạnh hắn cũng không biết, bọn họ cũng chỉ là ở trong Đốt Tiên Tông di chỉ mà quen biết!
Thiên Tiên nhìn Thiên Mộng nói.
Thiên Tiên đã từng hỏi Trương Tứ Phong thân phận của Tần Thiên, kết quả đối với thân phận của Tần Thiên hoàn toàn không biết gì cả.
Thiên Mộng nghe Thiên Tiên nói, gật đầu sau đó nói:
- Trên người của Tần Thiên lưu động một huyết mạch bất đồng, cực kỳ cường đại, phảng phất là huyết mạch Thượng Cổ truyền thừa xuống, thân phận của hắn cũng không tầm thường, còn nghìn vạn lần không được đối nghịch với hắn!
- Sư phụ người yên tâm, con sẽ không cùng Tần Thiên làm thù địch, con và hắn đã là bằng hữu!
Thiên Tiên nhìn Thiên Mộng nói, sở dĩ cô ấy lựa chọn trợ giúp Tần Thiên, đó là đã nhìn ra Tần Thiên có lai lịch bất phàm, cũng không phải là hạng người đơn giản, cho nên mới cùng Tần Thiên kết giao, không có đắc tội Tần Thiên.
- Ừm, ta chỉ là nhắc nhở con, Tần Thiên người này, cho ta cảm giác trên người hắn cất giấu rất nhiều bí mật, bản chép tay của thánh nhân đều bị hắn cầm tới tay, đủ để chứng minh người này có chỗ bất phàm. Đồ vật của thánh nhân, không phải người nào muốn đoạt là có thể cướp được, cậy mạnh thì không cách nào làm được, nhất định phải có cơ duyên nhất định mới được!
Thiên Mộng nói.
Thiên Tiên gật đầu, nói:
- Con đã hiểu, sư phụ!
- Ừm, hiểu rõ thì tốt rồi, đi ra ngoài đi!
Thiên Mộng nhìn Thiên Tiên phất phất tay, Thiên Tiên liền cáo lui.
Nhìn thấy Thiên Tiên rời đi, Thiên Mộng lẩm bẩm nói một câu:
- Vì sao có gì đó cho ta một loại dự cảm bất an, dường như còn có đại sự gì sắp phát sinh!...
- A... Lão công, ta không được nữa rồi!
Bên trong phòng, Sở Tương Tương quát to một tiếng, cả người trong nháy mắt ngã xuống giường, gần như đã hôn mê, trên người một trận đỏ lên, mở miệng to thở dốc, vẻ mặt mệt mỏi rã rời, trái với bộ dạng rất thỏa mãn.
- Ừm, ta cũng không được nữa!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói, nhịn không được đã lên đỉnh, đem hàng tỉ tinh binh của mình đưa vào trong thân thể của Sở Tương Tương, sau đó nằm xuống, ôm lấy Sở Tương Tương vào trong lòng, hai người đều không nói lời nào, hưởng thụ cảm giác mãnh liệt còn dư âm.
- Chúng ta phải ở chỗ này đợi tới khi nào, lão công, ta muốn về nhà, ta nhớ Thi Vũ các nàng!
Sở Tương Tương nhìn lên Tần Thiên nói. Dị giới mặc dù tốt, rất mới mẻ, thế nhưng nơi này không có người quen, để cho cô ấy cảm giác có chút cô độc.
- Ngày hôm nay sẽ rời đi, chúng ta đi mua ít đồ, sau đó trở về nhà!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương nói.
- Thực sự a!
Sở Tương Tương nghe được nhất thời vui mừng.
- Đương nhiên là sự thật, ta lừa nàng làm gì!
Tần Thiên hôn một chút lên trán Sở Tương Tương nói.
- Lão công thật tốt!
Sở Tương Tương lập tức vẻ mặt hạnh phúc nói, ôm lấy Tần Thiên thật chặt.
Hai người Tần Thiên ôn tồn tiếp một hồi lâu thì bước xuống giường, tự mặc quần áo tử tế, rời khỏi phòng. Tần Thiên muốn đi thăm hỏi chưởng môn Thiên Trì đôi chút, dù sao ở chỗ người ta ngây người lâu như vậy, nếu không đi chào hỏi một chút, vậy thì không được.
Hai người Tần Thiên mới ra cửa, liền thấy Thiên Tiên từ đằng xa bay tới, rơi vào trước mặt hai người.
- Ta đang muốn đi tìm cô, Thần nữ, không nghĩ tới cô đã tới rồi, thực sự là có duyên!
Tần Thiên nhìn Thiên Tiên cười nói.
- Tần huynh tìm ta có chuyện gì?
Thiên Tiên nhìn Tần Thiên hỏi.
- Chúng ta ở chỗ này đã quấy rầy nhiều ngày, ngày hôm nay chuẩn bị rời đi, trước khi đi muốn thăm hỏi chưởng môn quý phái một chút, trò chuyện biểu lộ lòng biết ơn, xin Thần Nữ hãy chỉ đường!
Tần Thiên nhìn Thiên Tiên ôn nhu nói.
Thiên Tiên nghe Tần Thiên nói, không có cả kinh, nói:
- Tần huynh vì sao gấp gáp như vậy rời đi, lúc này mới vừa tỉnh lại, không tu dưỡng thêm vài ngày sao. Tiểu nữ tử cũng muốn dẫn huynh đi du lãm một chút Thiên Trì, hơn nữa, bên ngoài chung quanh đều là người muốn truy sát huynh, huynh đi ra ngoài, rất nguy hiểm!
Tần Thiên nghe thấy Thiên Tiên nói, gật đầu một cái nói:
- Quả thực như vậy, nhưng mà ta còn có việc gấp, phải mau chóng rời đi, về phần bọn người muốn giết ta, nếu ta còn không muốn chết thì bọn họ tạm thời còn không giết được ta!
Sở dĩ Tần Thiên vội vã rời đi, không chỉ bởi vì Sở Tương Tương, mà là bởi vì Tần Thiên chuẩn bị đi trở về nghiên cứu thật kỹ chín văn tự màu vàng trong đầu. Bởi vì Tần Thiên mơ hồ cảm giác chín văn tự đại thánh màu vàng này dường như cùng mình có liên hệ gì, mặt khác chính là chuẩn bị đi mua một chút trận pháp cùng với đan dược bí tịch, tìm cách chế tác. Nhất là trận pháp, truyền tống trận, lúc này đây, Tần Thiên nhận thức sâu đậm đến tác dụng của truyền tống trận.
Thiên Tiên nghe Tần Thiên nói, nhìn Tần Thiên có dáng vẻ rất tự tin, vì vậy nhân tiện nói:
- Tần huynh xin mời đi theo ta!...