Sở dĩ nơi này được gọi là Thiên Trì, nguyên nhân căn bản nhất là vì nó được xây dựng ở trên một cái hồ nước cực lớn, hơn nữa cái hồ nước này lơ lửng ở giữa tầng mây trên không trung, tựa như tiên cảnh, cho nên gọi là Thiên Trì.
Tần Thiên bay ra khỏi chỗ ở của mình, mới phát hiện hình dạng nguyên bản của Thiên Trì. Tất cả công trình kiến trúc của Thiên Trì đều được xây dựng ở bên trên hồ nước cực lớn này, được nhân công xây ra các loại hòn non bộ, thực vật, ... mờ mịt vờn quanh, linh khí sung túc, giống như tiên cảnh, đẹp không sao tả xiết.
Toàn bộ linh khí đều là từ trong hồ nước diễn biến mà thành, chính là chỗ căn bản của cả Thiên Trì, vô cùng khủng bố. Cái tiên hồ này, không nghĩ qua nếu lạc vào bên trong, coi như ngươi là cao thủ cảnh giới tám sao cũng sẽ bị linh khí hoá lỏng trực tiếp nghiền nát.
- Thật xinh đẹp, thật sự giống hệt như tiên cảnh!
Sở Tương Tương nhìn thấy cảnh sắc xung quanh cảm thán mà nói, vừa nói một bên lấy điện thoại di động ra bốn phía chụp ảnh, hiển nhiên một bộ dạng du lịch ngắm cảnh, còn kém một chuyện là tìm phiến đá khắc lên rằng ta đã đến nơi này.
Thiên Tiên trước dẫn theo hai người Tần Thiên đại khái xem thoáng một phát cảnh sắc Thiên Trì, sau đó lại dẫn theo hai người bọn họ đi đến chỗ ở của sư phụ chưởng môn Thiên Trì của cô ấy, Thiên Mộng.
Chỉ chốc lát, ba người Tần Thiên đã đi tới một hành cung cực lớn trước mặt, bay xuống, đã rơi vào trên quảng trường.
- Tần huynh, Tương Tương, mời hai người ở chỗ này chờ một lát, ta đi thông báo một tiếng, rất nhanh sẽ trở về!
Thiên Tiên nhìn hai người Tần Thiên nói, hai người bọn họ nhẹ gật đầu, sau đó Thiên Tiên liền đi vào trong cung điện.
Tần Thiên xem xét lấy tòa cung điện này, trong nội tâm cực kỳ rung động, bởi vì trong tòa cung điện này tản mát ra vài đạo khí tức cực kỳ đáng sợ. Những đạo khí tức này so với bất kỳ một cao thủ nào trước đó cậu ấy gặp được đều cường đại hơn, so với Tử Hoàng càng cường đại hơn. Vài đạo khí tức này theo Tần Thiên xem ra, gần như có thể nát bấy hết thảy, mất đi thế giới.
Không bao lâu, Thiên Tiên liền từ bên trong đi ra, đến mời hai người đi vào. Tần Thiên dẫn theo Sở Tương Tương hướng đi vào trong cung điện.
Trong cung điện, chưởng môn Thiên Trì Thiên Mộng đang từ cửa ra vào bên cạnh đi ra, hai người Tần Thiên cũng vừa hay tiến đến. Thiên Tiên nhanh chóng hướng phía Thiên Mộng nghênh đón, vịn lấy tay của bà ấy, chậm rãi đi tới chỗ hai người Tần Thiên.
- Tần huynh, Tương Tương, vị này chính là chưởng môn Thiên Trì của chúng ta, cũng là sư phụ của ta, Thiên Mộng!
Thiên Tiên giới thiệu cho hai người Tần Thiên nói.
Tần Thiên nhìn Thiên Mộng, ánh mắt sững sờ, không nghĩ tới Thiên Mộng cư nhiên thành thục mê người như thế, khiến cho Tần Thiên tâm thần chấn động, nhưng rất nhanh khôi phục lại tinh thần. Tần Thiên cũng không dám lỗ mãng, miễn cho Thiên Mộng tức giận, trực tiếp tiêu diệt chính mình.
- Tại hạ Tần Thiên, bái kiến chưởng môn Thiên Trì, cảm tạ chưởng môn trong lúc tại hạ bị thương đã chiếu cố. Tần mỗ vô cùng cảm kích, hi vọng ngày sau có cơ hội báo đáp!
Tần Thiên nhìn Thiên Mộng cúi đầu cảm tạ nói, Sở Tương Tương nhìn thấy thế cũng khẽ khom người cúi đầu.
Thiên Mộng nhìn Tần Thiên, mỉm cười, thò tay để cho Tần Thiên không cần đa lễ, sau đó nói:
- Mạng của Tiên nhi nhà chúng ta là được ngươi cứu, cho nên ngươi không cần khách khí, nào, mời ngồi!
- Tạ ơn chưởng môn!
Tần Thiên nói, sau đó ở một bên ngồi xuống, bắt đầu trò chuyện.
Đàm luận đơn giản chính là thế cục thiên hạ vân... vân, các loại sự tình đau khổ không quan hệ, đều là nói chuyện khách sáo. Trong lúc Thiên Mộng nhiều lần thăm dò thân phận thật sự của Tần Thiên, Tần Thiên cũng phát huy khả năng thêu dệt vô cớ của bản thân, bản lĩnh chuyển hướng chủ đề cao siêu, từng đợt hóa giải.
Thảo luận trọn vẹn hơn một giờ đồng hồ, cuối cùng Tần Thiên cùng với Sở Tương Tương đứng dậy cáo từ, sau đó hai người bọn họ liền rời đi cung điện, tiến đến chỗ ở của Yêu Dạ, cáo biệt với hai huynh muội Yêu Dạ. Vừa vặn Yêu Dạ cùng với Yêu Minh Nguyệt cũng phải rời khỏi, đi trở về Yêu tộc, vì vậy liền hẹn nhau cùng một chỗ trở về, đồng thời Trương Tứ Phong cũng cùng đi theo một đoạn.
Không có biện pháp nào khác, không có người hỗ trợ, Trương Tứ Phong cảm thấy một mình hắn là không có cách nào bắt được chưởng môn Thiên Trì tới tay, để tránh cho không bị bắt ngược lại bị dầu nổ, vì vậy quyết định đi theo bốn người Tần Thiên cùng nhau rời đi. ...
Vân Thành.
Một chỗ thành trì cách Thiên Trì ba nghìn dặm, chính là đại thành trì thuộc top 10 của Bắc Vực, đã vượt qua ba mươi ngàn năm lịch sử, nội tình cực kỳ khổng lồ.
Sau khi Tần Thiên cùng với bọn người Yêu Dạ rời khỏi Thiên Trì đã chạy tới bên này, bởi vì Tần Thiên có ý định ở chỗ này mua sắm trận pháp cùng với luyện chế công pháp đan dược trở về nghiên cứu. Trước đó Tần Thiên có ý định làm cùng Ba Ba Ca, nhưng ngẫm lại bộ dạng của Ba Ba Ca, không chừng điểm tích lũy mà Tần Thiên vất vả có được lập tức bị hút sạch, cho nên phải cân nhắc. Tần Thiên vẫn là có ý định chính mình mua sắm một ít thì tốt hơn, dù sao tiền cũng không thiếu, trong tay Tần Thiên có vài ngàn khối cực phẩm Thiên Nguyên thạch, nếu không đủ mà nói thì đi trêu ghẹo Trương Tứ Phong.
- Nơi này là thuộc về thành trì liên minh của bốn gia tộc, chúng ta tốt nhất đừng gây chuyện. Tại Bắc Vực, ngoại trừ Thiên Trì ra chính là có thêm tứ đại liên minh là mạnh nhất, chúng ta phải cẩn thận một chút!
Yêu Dạ nhìn sang bọn người Tần Thiên dặn dò.
- Liên minh tứ tộc là gì?
Tần Thiên nghi hoặc nhìn Yêu Dạ.
- Liên minh tứ tộc là, Hậu gia, Phần gia, Lãnh gia và Vân gia, bốn gia tộc tu luyện giả lớn nhất Bắc Vực tạo thành một liên minh, giúp đỡ lẫn nhau, liên kết thống trị. Tại Bắc Vực, ngươi chọc vào Thiên Trì có thể sẽ không có việc gì, nhưng chọc phải người trong liên minh tứ tộc, thế thì hẳn phải chết không thể nghi ngờ, bất luận trả một cái giá lớn bao nhiêu, bọn hắn đều nhất định sẽ tiêu diệt ngươi đấy, không chút lưu tình. Chính vì như thế, bọn hắn tại toàn bộ Bắc Vực lực chấn nhiếp có thể so với Thiên Trì!
Yêu Dạ nhìn Tần Thiên giải thích nói.
Tần Thiên nghe nhẹ gật đầu, đã nắm được, Tần Thiên xem ra thật là muốn hành tẩu nhiều hơn tại đại lục, còn rất nhiều thứ mà Tần Thiên không biết đến.
- Bên trong chỗ đấu giá của liên minh tứ đại gia tộc có lẽ sẽ có đồ vật mà Tần huynh ngươi muốn, chúng ta vào xem một chút đi!
Yêu Dạ nhìn Tần Thiên nói, lập tức mọi người hướng phía trong Vân Thành bay vào.
Tại Vân Thành không cần giao nộp phí tổn nhận lấy lệnh bài thân phận để vào thành, tùy ý xuất nhập, nhưng ai cũng không dám ở bên trong lỗ mãng, bởi vì liên minh tứ tộc uy danh hiển hách, ai cũng không muốn chết.
- Vô lượng thọ Phật, Tần huynh, cái kia dường như là lệnh truy nã huynh!
Trương Tứ Phong chỉ vào bố cáo dán tại cửa thành bên kia đối với Tần Thiên nói. Tần Thiên xem xét, thật đúng là, nhưng lại vẽ tương đối không giống lắm.
Tổng cộng có hai tờ bố cáo, một tờ là Vô Song Thiên Triều phát ra, một tờ khác là Đông Thắng thần triều phát ra. Phần thưởng của Vô Song Thiên Triều là chỉ cần bắt được hoặc là giết chết Tần Thiên, thì có thể cưới được một công chúa của Vô Song Thiên Triều, trở thành phò mã. Còn Đông Thắng thần triều thì là chỉ cần giết chết hoặc là bắt sống Tần Thiên, có thể gia nhập vào Đông Thắng thần triều, trở thành người của bọn hắn, ban cho công pháp tu luyện của thần triều.
Bất luận là phần thưởng nào cũng đều vô cùng mê người, rất nhiều người ở đó vây xem.
- Tần huynh, huynh như vậy vào thành chỉ sợ rất dễ dàng đã bị người khác nhận ra, đến lúc đó bị người khác nhận ra thì phiền toái, huynh cần phải thay đổi bộ dạng một chút!
Yêu Dạ nhìn sang Tần Thiên nói.
- Lão công, chàng mang cái này lên đi!
Sở Tương Tương trực tiếp lấy ra một chiếc kính râm đưa cho Tần Thiên.
- Nàng thật sự là thứ gì cũng có!
Tần Thiên nhìn Sở Tương Tương cười nói, lập tức thò tay cầm lấy chiếc kính râm, đeo lên mặt, như vậy sẽ nhìn không ra rồi, khác biệt rất lớn.
Nhưng mà kỳ thật căn bản không cần ngụy trang, trong Vân Thành không cho phép ẩu đả, tính toán nhận ra thì như thế nào. Tần Thiên mua được đồ vật mình muốn, trực tiếp có thể bóp nát truyền tống tinh thạch rời khỏi, nhưng Sở Tương Tương đã lấy ra kính râm, thế thì Tần Thiên cũng mang lên là được rồi.
- Vô lượng thọ Phật, đây là đồ chơi mới lạ gì thế?
Trương Tứ Phong quay sang nhìn thấy Tần Thiên đeo kính râm hỏi.
- Với mức độ chỉ số thông minh của ngươi, có nói ngươi cũng không hiểu, chúng ta vào đi thôi!
- Vô lượng thọ Phật, huynh rõ ràng dám vũ nhục bần đạo, bần đạo liều mạng với huynh...