Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 1962 - Chương 1967: Bọn Người Mặc Áo Bào Màu Trắng Đánh Tới

 Chương 1967: Bọn Người Mặc Áo Bào Màu Trắng Đánh Tới Chương 1967: Bọn Người Mặc Áo Bào Màu Trắng Đánh Tới Chương 1967: Bọn Người Mặc Áo Bào Màu Trắng Đánh Tới

Trương Tứ Phong điều khiển lấy quan tài, mang theo mọi người nhanh chóng bay khỏi đó hơn mấy trăm kilomet, nhìn thấy những người kia không có khả năng đuổi theo tới, mới yên tâm ngừng lại.

- Chúng ta chia tay ở chỗ này!

Tần Thiên từ bên trên quan tài đi xuống, nhìn mọi người nói, hiện tại đồ vật đã tới tay Tần Thiên rồi, không còn chuyện gì khác, phải đi về rồi.

- Đợi một chút, trận pháp kia huynh còn chưa có đưa cho ta đây này!

Trương Tứ Phong vội vàng nói.

- Cầm lấy đi!

Tần Thiên trực tiếp lấy quyển trận pháp đã đấu giá được đem ra, bản thân xem một lần đã nhớ kỹ sau đó trực tiếp ném cho Trương Tứ Phong.

Trương Tứ Phong vội vàng tiếp nhận, nhanh chóng thu vào, giống như sợ bị Tần Thiên đoạt lại, bộ dáng kia, chính là của vẻ mặt keo kiệt tham tiền.

- Tần huynh, sau này còn gặp lại, có rảnh đến Yêu Hoàng thành tìm ta!

Yêu Dạ nhìn sang Tần Thiên nói.

- Được, nhất định!

Tần Thiên nhìn Yêu Dạ rất nghiêm túc nhẹ gật đầu, hai người thò tay ôm thoáng một phát, bộ dạng quan tâm thương tiếc phải chia xa.

- Sau này còn gặp lại!

- Sau này còn gặp lại!

Tần Thiên cùng với Yêu Dạ hai người cùng nhau nói một câu, sau đó Yêu Dạ liền dẫn muội muội Yêu Minh Nguyệt của hắn nhanh chóng bay lên, hướng phía xa xa mà đi.

Trương Tứ Phong còn ở nguyên tại chỗ, Tần Thiên nhìn về phía hắn, cười xấu xa mà nói:

- Đạo trưởng, quan tài của ngươi ta rất là thích thú, đều là bằng hữu, ngươi có muốn cho ta mượn chơi vài ngày hay không?

- Khục khục... Vô lượng thọ Phật, huynh đã suy nghĩ nhiều Tần huynh, ta một chút cũng không có, tạm biệt!

Trương Tứ Phong nhìn Tần Thiên, trực tiếp nhảy lên quan tài vội vàng bay đi, giống như sợ Tần Thiên đoạt lấy quan tài của hắn.

- Ha ha ha... Đạo trưởng, hối hận còn kịp!

Tần Thiên hướng về phía bóng lưng của Trương Tứ Phong hô lớn, Trương Tứ Phong phất phất tay, không nói gì, rất nhanh, liền biến mất ở trong mắt của hai người.

- Đi thôi, chúng ta cũng đi trở về!

Tần Thiên nhìn sang Sở Tương Tương nói, lấy ra truyền tống tinh thạch của mình, chuẩn bị bóp nát rời đi.

- Oanh!

- Oanh!

Mạnh mà, bỗng nhiên ngay lúc đó không gian phía sau hai người Tần Thiên ngoài ngàn mét đột nhiên vỡ vụn, sau một khắc, Tần Thiên liền chứng kiến hai tên mặc áo bào màu trắng đánh nát hư không đi ra, xuất hiện ở trước mặt hai người bọn họ.

Hai tên mặc áo bào màu trắng này đương nhiên chính là trước đó bị Tần Thiên dùng không không gian giới chỉ lừa gạt hùa theo đám người kia. Giờ phút này, hai người bọn hắn toàn thân quần áo rách rưới, bộ dáng vô cùng không chịu nổi, mặt nạ bảo hộ cũng nát, lộ ra hai gương mặt già nua, toàn thân đều là máu tươi, khí tức cực kỳ không ổn định, hiển nhiên là trong quá trình cướp đoạt không gian giới chỉ đã bị thương.

- Hừ! Tiểu tử, ngươi rõ ràng dám gạt chúng ta, trong không gian giới chỉ căn bản không có Thần mạch đồ!

Một lão giả mặc áo bào màu trắng mở miệng trước tiên, nhìn về phía Tần Thiên, trong mắt tràn đầy lửa giận, tức đến râu ria đều vểnh lên, xem bộ dáng kia của hắn, giương nanh múa vuốt, gần như là muốn ăn tươi nuốt sống Tần Thiên.

- Khục khục... Chuyện này, ta nói các ngươi cũng tin, ai bảo các ngươi ngốc, đúng không, không trách được ta à. Các ngươi phải nên để cho ta mở ra kiểm tra thoáng một phát nha, ngươi xem các ngươi, kiểm tra cũng không kiểm tra, đã trực tiếp ký tên nhận hàng. Ta nói cho nghe, công ty bưu kiện làm hư đồ vật ngươi mua, tuyệt đối sẽ không bồi thường tiền đấy, người bán cũng sẽ không bồi thường, có biết không, về sau nhớ kỹ, nhất định phải kiểm tra hàng trước khi đưa tiền!

Tần Thiên nhìn hai người bọn hắn, miệng đầy nói hươu nói vượn, Sở Tương Tương bên cạnh nghe thấy nhịn không được cười phá lên, Tần Thiên thật đúng là kẻ dở hơi, cái gì cũng có thể nói mò.

Hai gã lão giả kia căn bản cũng không biết Tần Thiên đang nói chuyện phiếm gì, nhưng cũng nghe được ra Tần Thiên đây là đang cười nhạo bọn hắn, lập tức càng tức giận hơn.

- Tiểu tử, rõ ràng còn dám hung hăng càn quấy như thế, nhanh chóng đem Thần mạch đồ giao ra, nếu không ta sẽ tiễn ngươi đi chết!

Một lão giả mặc áo bào màu trắng nộ chỉ vào Tần Thiên, cực kỳ phẫn nộ.

- Bình tĩnh, đừng có sốt ruột, đừng có nổi giận, bởi vì, coi như các ngươi sốt ruột, nổi giận, ta cũng sẽ không đem Thần mạch đồ đưa cho các ngươi đấy. Cho nên, ngươi có sốt ruột nổi giận cũng vô dụng, ngược lại chọc tức thân thể, đúng không, ngoan ngoãn về nhà tắm rửa đi ngủ đi, ngươi xem các ngươi, biến thành bộ dạng như vậy, mẹ của các ngươi sẽ rất tức giận, hiện tại kinh tế đình trệ như vậy, các ngươi phải biết quý trọng y phục của mình, có biết không!

Tần Thiên vẻ mặt nghiêm túc dạy dỗ hai lão giả kia mà thao thao bất tuyệt, hai lão giả kia nghe đến khí dồn lên tận não nhanh phát nổ.

- Mẹ nó, bớt nói nhảm, giết chết hắn!

Hai lão giả mặc áo bào màu trắng cũng nhịn không được nữa, mạnh mà bộc phát lên, nhanh chóng oanh giết về phía Tần Thiên bên này.

Tần Thiên nhìn thấy hai lão giả mặc áo bào màu trắng giết tới đây, nhanh chóng thu hồi tâm trạng vui đùa, nhìn sang Sở Tương Tương nói:

- Nàng trước đi vào trong tiểu thế giới, ta sẽ chơi đùa với bọn hắn một chút!

- Ừm, chàng phải cẩn thận!

Sở Tương Tương nhìn Tần Thiên lo lắng mà nói.

Tần Thiên nhẹ gật đầu, nhanh chóng đem Sở Tương Tương thu vào trong tiểu thế giới.

Hai lão giả mặc áo bào màu trắng nhìn thấy Sở Tương Tương đột nhiên biến mất không thấy, lập tức sững sờ, không biết đã xảy ra chuyện gì, bất quá vẫn là hung hăng giết tới Tần Thiên. Đồng thời cũng quan sát đến vị trí mà Sở Tương Tương biến mất xem có thể hay không đột nhiên từ nơi nào đó công kích ra.

- Hai lão già này, ta chơi đùa cùng với các ngươi, xem như kính lão rồi!

Tần Thiên nói xong, mạnh mà thực lực cả người chính là bộc phát đến cảnh giới tám sao cấp một, toàn thân ánh sáng màu vàng bao phủ, trong miệng hét lớn một tiếng, lập tức trên người bay ra hai con Thanh Điểu màu vàng cực lớn, vờn quanh trên hai tay của Tần Thiên.

- Uống!

Một tiếng gầm lên, cả người Tần Thiên liền hướng về phía hai lão giả mặc áo bào màu trắng kia. Mà hai lão giả này cũng rất nhanh lao đến tấn công Tần Thiên, đánh ra hai quyền, hung mãnh đập tới Tần Thiên.

Tần Thiên cũng hai tay đánh ra, hung hăng huy động nắm đấm, đón nhận nắm đấm của hai lão già kia.

- Oanh!

- Oanh!

Lập tức hai tiếng nổ vang lên, bốn quyền chạm nhau, kinh khủng giống như sao hỏa đụng phải trái đất, trực tiếp nổ tung. trong nháy mắt, ba người bị khí lãng bạo tạc nổ tung khủng bố bắn cho bay ra ngoài.

- Oanh!

- Rầm rầm rầm... !

Lập tức, ba người đồng thời rớt xuống, hung hăng đụng vào bên trong rừng rậm, trực tiếp khiến rừng rậm đâm cháy một mảng lớn, trên mặt đất đụng ra một cái hố cực lớn, bụi đất tung bay, cỏ cây đầy trời.

Một lần giao thủ đã đánh ra công kích cực kì khủng bố, bất quá ba người đều không có việc gì, nhanh chóng từ trong hố to bay lên, một lần nữa lơ lửng ở giữa không trung.

Tần Thiên nhìn hai lão giả mặc áo bào màu trắng đối diện, lộ ra vẻ mặt rất là nhẹ nhõm, trên mặt tươi cười. Thực lực của hai lão giả mặc áo bào màu trắng so với tưởng tượng của cậu ấy giống như đúc. Thực lực của hai lão giả kia đều đạt đến cảnh giới tám sao cấp ba, thực lực như vậy dưới tình huống bình thường Tần Thiên hoàn toàn không là đối thủ, nhưng vì bọn hắn vừa mới trải qua đại chiến thê thảm, tiêu hao nhiều khí lực, cho nên thực lực giờ phút này đã hạ xuống cùng một trình độ với Tần Thiên, cảnh giới tám sao cấp một.

Hai lão giả nhìn sang Tần Thiên, nhưng trong lòng thì nhấc lên sóng to gió lớn, bọn hắn không nghĩ tới thực lực của Tần Thiên rõ ràng cường đại như vậy, rõ ràng có thể ngạnh kháng công kích của hai người bọn hắn. Tuy hai người bọn hắn đã bị thương, nhưng y nguyên khủng bố, Tần Thiên rõ ràng có thể nhẹ nhõm như thế chống trả, xem ra hai người bọn hắn phải cẩn thận một chút, miễn cho không giết được Tần Thiên, ngược lại bị giết chết. ...

Bình Luận (0)
Comment