- Tình huống bây giờ thế nào, Thiên Bang phát triển ra làm sao?
Tần Thiên nhìn bọn người Phạm Kiến hỏi, tuy cậu ấy đã không quan tâm đến Thiên Bang rồi, nhưng dù sao Thiên Bang là do một tay cậu ấy sáng lập nên, vẫn tương đối quan tâm đến.
- Ừm, hơn một tháng này Thiên Bang phát triển vô cùng nhanh chóng, hiện tại toàn bộ vùng duyên hải khu vực phía nam cùng với khu vực trung nam đều là địa bàn của chúng tôi. Hiện tại chúng tôi đang suy nghĩ có nên hay không đi đến khu vực tây nam, khu vực phía bắc cùng với tây bắc phát triển, chiếm cứ toàn bộ khu vực Trung Hoa. Nhưng mà khu vực tây nam cùng với tây bắc không có gì để phát triển, nơi đó quá mức lạc hậu, chiếm cứ nó đối với chúng tôi cũng không có gì để dùng, khu vực phía bắc ngược lại là có thể, nhưng bên kia có bang phái uy tín lâu năm là trái tim của nó, không thể phát triển tốt!
Phong Tử nhìn Tần Thiên nói.
- Ừm! Toàn bộ đều phải phát triển, phát triển toàn bộ phương diện cho tôi. Tôi yêu cầu không chỉ là toàn bộ Trung Hoa, tôi muốn cho Thiên Bang chiếm cứ toàn bộ thế giới ngầm của các quốc gia khác trên địa cầu này, trở thành đệ nhất bang phái trên thế giới!
Tần Thiên nhìn bốn người Phong Tử nói.
- A... !
Bốn người bọn họ nghe thấy lời Tần Thiên nói, đều rất giật mình, miệng há thật to.
- A cái gì mà a, các cậu không muốn đứng ở đỉnh cao của thế giới sao?
Tần Thiên nhìn bốn người Phong Tử hỏi.
- Muốn, dĩ nhiên là muốn rồi, nhưng đây cũng không phải là chuyện đơn giản!
Phong Tử nhìn sang Tần Thiên nói.
- Việc này có cái gì khó, lúc vừa mới bắt đầu sáng lập bang phái mới, cậu nghĩ tới có thể có thành tựu của ngày hôm nay sao, chỉ cần có niềm tin thì không gì khó được. Đất nước của chúng ta không thể xâm lược quốc gia khác, nhưng bang phái của chúng ta có thể chiếm cứ các quốc gia khác trên thế giới, nắm rõ chưa?
Tần Thiên nhìn bốn người Phong Tử nói.
- Được!
- Vậy thì cố gắng!
- Vì chiếm cứ toàn bộ giới ngầm, vì đứng ở đỉnh cao của giới xã hội đen, cố gắng!
Bốn người Phong Tử nhìn Tần Thiên nói, sau đó mọi người nâng chén rượu lên, uống một hơi cạn sạch.
- Đúng rồi, ngôn ngữ kia của ba người các cậu ra thế nào rồi?
Tần Thiên nhìn ba người Phong Tử hỏi, còn có nửa tháng, Tần Thiên phải mang người triệt để tiến vào Dị giới rồi, bắt đầu một đoạn lữ trình mới.
- Chuyện này không có vấn đề, đã sớm ok cả rồi!
Phạm Kiến vẻ mặt đắc ý nói, trực tiếp dùng ngôn ngữ Dị giới trả lời Tần Thiên.
- Đúng vậy, chúng tôi cũng không thành vấn đề!
Phong Tử cùng với Sấu Tử cùng kêu lên nói, cũng là dùng ngôn ngữ Dị giới.
- Ừm, rất tốt, thế thì tôi an tâm, hai ngày nữa sẽ mang ba người các cậu đi nhìn các mặt của xã hội, cho các cậu lĩnh hội thoáng một phát chiến đấu chân chính. A Bàn, bốn người chúng tôi rất nhanh sẽ rời khỏi Trung Hoa rồi, trọng trách của Thiên Bang sẽ đặt ở trên người của cậu, tôi sẽ để cho người Tần gia đến hỗ trợ cậu, có vấn đề gì không giải quyết được cậu có thể tìm người Tần gia hỗ trợ, nắm rõ chưa?
Tần Thiên nhìn bốn người bọn họ nói.
- Ừm!
Bốn người cùng nhau nhẹ gật đầu.
- Tốt, nào, uống rượu!
- Uống rượu!
- Cạn ly... ...
Ngày hôm sau.
Tần Thiên một mực ngủ thẳng tới buổi chiều, vốn còn muốn tiếp tục ngủ đấy, nhưng đã bị Triệu Chỉ Vân đánh thức, trưởng lão Tần gia có chuyện quan trọng cần thông báo với Tần Thiên. Tần Thiên một lăn lông lốc từ trên giường bay lên, rất nhanh mặc xong quần áo, đi xuống bên dưới lầu.
- Gia chủ vẫn khỏe!
Trưởng lão Tần gia nhìn thấy Tần Thiên liền mở miệng chào hỏi.
- Trưởng lão không cần đa lễ, có chuyện gì nói thẳng là được, đã xảy ra chuyện gì?
Tần Thiên nhìn vị trưởng lão này hỏi.
- Gia chủ, nửa tháng trước, Hạp Sơn Thị truyền ra một dạng sóng năng lượng kỳ dị. Tần gia chúng ta đã phái ra mấy trưởng lão cảnh giới bảy sao đến đó, nhưng đến bây giờ tin tức đều không có. Hiện giờ ở bên kia lần nữa truyền ra sóng năng lượng, Thái thượng trưởng lão để cho tôi đi thông báo với cậu, hỏi cậu mau mau đến xem!
Trưởng lão Tần gia nhìn Tần Thiên nói.
- Hạp Sơn Thị phát ra sóng năng lượng?
Tần Thiên nghe xong, lập tức nhíu mày, nghĩ nghĩ, đột nhiên nghĩ tới, thời điểm đi đến Hạp Sơn Thị, dường như đã từng cảm nhận được một tia sóng năng lượng kỳ dị, nhưng rất nhanh đã biến mất. Tần Thiên cũng không để ý đến, cho rằng chỉ là có người tu luyện ở gần đó.
Nhưng lần này trưởng lão Tần gia đi đến lại biến mất, thế thì xem ra sự việc đã có chút nghiêm trọng.
- Được, ông nói với Thái thượng trưởng lão một lời, hiện tại tôi sẽ đi đến đó xem xét!
Tần Thiên nhìn trưởng lão Tần gia này nói.
- Vâng, gia chủ, vậy thì tôi trở về thông báo cho Thái thượng trưởng lão!
Trưởng lão Tần gia nói xong liền rời đi.
Triệu Chỉ Vân nhìn thấy trưởng lão Tần gia đã đi ra, nhanh chóng chạy đến trước mặt của Tần Thiên, nhìn Tần Thiên hô to:
- Em cũng muốn đi, chồng yêu, anh dẫn em đi chơi đi. Em rất lâu không có đi ra ngoài rồi, cả ngày ở trong nhà, thật nhàm chán, em đều đã học xong thứ ngôn ngữ kia rồi, anh hãy dẫn em đi chơi đi!
Tần Thiên nghe Triệu Chỉ Vân nói xong, do dự một chút, sau đó lắc đầu:
- Lần sau đi, sự việc lần này tương đối đột ngột, khả năng có phiền phức rất lớn. Mặt khác anh chuẩn bị mang mấy người Phạm Kiến người mới bọn họ đi tìm hiểu các mặt của xã hội, nếu em đi theo mà nói rất bất tiện, lần sau đi!
Tần Thiên nói xong hôn Triệu Chỉ Vân thoáng một phát.
- Hừ! Vậy anh phải đền bù tổn thất cho em!
Triệu Chỉ Vân bĩu môi, nhìn Tần Thiên với vẻ mặt không cao hứng nói.
- Đền bù tổn thất cho em? Em muốn anh đền bù tổn thất như thế nào a!
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân nghi hoặc hỏi.
- Hắc hắc, anh cứ nói đi, các chị đều không ở nhà, chỉ có chúng ta ở nơi này, anh nói đền bù tổn thất như thế nào a?!
Triệu Chỉ Vân thò tay đem quần áo trên người cô ấy cởi xuống toàn bộ, lộ ra cảnh đẹp mê người bên trong. Tần Thiên nhìn thấy vẻ mặt cười xấu xa.
- À, thì ra là như vậy, không có vấn đề, anh sẽ đền bù tổn thất cho em thật tốt!
Tần Thiên nhìn Triệu Chỉ Vân nói, nói xong ôm lấy Triệu Chỉ Vân, liền bay đi lên lầu hai, bay vào trong phòng, đem Triệu Chỉ Vân ném vào trên giường, cả người nhào tới... ...
Buổi tối, lúc bảy giờ.
Tại cửa ra vào Thiên Minh, một chiếc LandRover đã dừng ở nơi nào, Tần Thiên cùng với ba người Phong Tử, Sấu Tử, còn có Phạm Kiến từ trong quán rượu đi ra, lên xe, khởi động máy, hướng phía bên ngoài nội thành mà chạy.
- Tôi có chút kích động a, rốt cục có thể thi thố tài năng rồi, yêu ma quỷ quái gì, xem lão tử như thế nào thu phục bọn chúng!
Phạm Kiến ngồi ở trong xe vẻ mặt hưng phấn mà nói. Ba người Tần Thiên nhìn thấy hắn như vậy vẻ mặt im lặng. Từ lúc Tần Thiên bắt đầu nói muốn dẫn bọn họ đi đến Hạp Sơn Thị luyện tập, Phạm Kiến đã bắt đầu hưng phấn, đã hưng phấn cả một buổi chiều, trông giống như thằng có bệnh.
Vốn là Tần Thiên là có thể trực tiếp dùng truyền tống trận mang theo ba người bọn họ đến Hạp Sơn Thị, nhưng bởi vì Thiên Nguyên thạch đã dùng hết rồi, cho nên chỉ có thể lái xe mà đi, khá tốt khoảng cách đến Hạp Sơn Thị cũng không phải rất xa, lái xe mấy giờ đồng hồ là đến.
- Ba người các cậu nghe kỹ cho tôi, đến lúc đó mọi hành động đều nghe tôi chỉ huy, ngàn vạn lần không được tự tiện, miễn cho chết ở nơi đó, hiểu rõ chưa?
Tần Thiên nhìn ba người Phạm Kiến dặn dò.
- Yên tâm, chúng tôi không phải những đứa trẻ, cậu không cần phải lo lắng, lái xe nhanh lên, tôi chờ không được muốn đánh quái!
Phạm Kiến nhìn Tần Thiên nói.
Ba người Tần Thiên nghe xong trực tiếp đối với Phạm Kiến trợn trắng mắt.
- Đậu xanh rau má, nói cậu là không sai!
Ba người Tần Thiên nhìn Phạm Kiến cùng kêu lên nói.
Phạm Kiến:
- Khục khục... Chuyện này, tôi sẽ chú ý được chưa!...