Ba người Tần Thiên bay ở trong sa mạc đã hơn nửa ngày, cũng không có phát hiện điều gì khác thường. Thấy khí trời nóng bức như vậy, ba người bọn họ quyết định dừng lại, nghỉ ngơi một chút, vì vậy về tới ốc đảo mà trước đó Tần Thiên cùng với Tiểu Bạch qua đêm.
Tần Thiên ra tay ở một nơi gần đó săn giết ba con dê núi hoang trở về, lột da rửa sạch, gác ở trên đống lửa bắt đầu nướng.
- Được rồi, tiểu nha đầu kia phỏng chừng cũng đói bụng, thiếu chút nữa đã quên cô ấy.
Tần Thiên trong lòng thầm nghĩ, sau đó vung tay lên, đem Tiểu Bạch từ bên trong tiểu thế giới phóng ra. Hiên Viên Thác cùng với Kim Thiền Tử đối với chuyện Tần Thiên đột nhiên biến ra một người như thế không chút nào kinh ngạc, bởi vì Tần Thiên quá yêu nghiệt, với hắn mà nói, hầu như không có gì chuyện không thể làm.
- Anh Tần Thiên, anh xấu lắm, đem người ta một mình nhốt ở bên trong, không vui!
Tiểu Bạch ôm lấy cánh tay của Tần Thiên bĩu môi làm nũng nói, vừa mới xuất hiện có chút chuyện đùa tình, đã bị Tần Thiên cho thu lại, cô ấy phiền muộn muốn chết.
- Cái này là vì an toàn của em mà!
Tần Thiên cười nói, sau đó nhìn sang hai người Kim Thiền Tử và Hiên Viên Thác nói:
- Giới thiệu một chút, đây là Tiểu Bạch, vợ của tôi!
- Tiểu Bạch, đây là Hiên Viên Thác, em đã biết, người này là Kim Thiền Tử, em cũng đã gặp!
- Yêu thú?
Kim Thiền Tử nhìn Tiểu Bạch lộ ra vẻ mặt kinh ngạc, nét mặt có chút nghi hoặc, bởi vì hắn từ trên người Tiểu Bạch cảm thấy một cổ khí tức nguyên thủy.
- Tiểu Bạch, em khỏe không, đã lâu không gặp!
Hiên Viên Thác sớm đã biết Tiểu Bạch, cho nên cũng không kinh ngạc.
Tần Thiên nhìn thấy Kim Thiền Tử giật mình như vậy, khẽ cười nói:
- Không sai, Tiểu Bạch vốn là yêu thú!
- Yêu thú biến hóa chí ít đạt cảnh giới tám sao, thế nhưng tôi thế nào cảm giác vị nữ thí chủ này không phải cảnh giới tám sao?!
Kim Thiền Tử nhìn Tần Thiên nghi ngờ hỏi.
- Chuyện này... Cậu đoán xem!
Tần Thiên cười xấu xa nói.
Kim Thiền Tử:
- ... !
- Hì hì, tiểu hòa thượng, tôi có thể sờ sờ đầu của cậu không?
Tiểu Bạch nhìn Kim Thiền Tử nói, vừa nói, một bên sờ lên ở trên đầu Kim Thiền Tử, Kim Thiền Tử hoảng sợ mặt đỏ rần, vội vàng né qua một bên.
- A Di Đà Phật, tội lỗi, tội lỗi, thí chủ Tiểu Bạch xin tự trọng, nam nữ thụ thụ bất thân!
Kim Thiền Tử nhìn Tiểu Bạch khẩn trương nói, sắc mặt cực kỳ đỏ, bộ dạng vô cùng quẫn bách.
- Ha ha ha ha... !"
Ba người Tần Thiên nhìn thấy bộ dạng của Kim Thiền Tử như thế, đều cười phá lên.
- Kim Thiền Tử, cậu không bằng hoàn tục đi, làm hòa thượng quá buồn chán a, vẫn là người đương tục thì tốt hơn, cô gái xinh đẹp nhiều hơn, kỳ nhạc vô cùng a!
Tần Thiên nhìn Kim Thiền Tử trêu nói.
- A Di Đà Phật, tội lỗi, tội lỗi!
Kim Thiền Tử vội vàng nói.
- Ha ha ha ha... !
Ba người Tần Thiên nghe được lại một trận cười to. ...
Rất nhanh, thịt đã được nướng xong, ba người Tần Thiên cầm dao nhỏ cắt từng miếng thịt dê được nướng vô cùng thơm mà ăn. Kim Thiền Tử không ăn thịt, cho nên ba con dê vừa vặn đủ cho ba người mỗi người một con. Đều là người tu luyện nên sức ăn rất khỏe, hơn nữa Tiểu Bạch lại là mãnh thú, đối với một con dê căn bản không là bao, trực tiếp từng ngốn từng ngốn mà ăn, không bao lâu, đã ăn sạch sẽ một con dê.
- Ưm, thực sự là sảng khoái mà, Kim Thiền Tử, cậu không có lộc ăn a. Nếu cậu muốn ăn một ít, tôi sẽ không nói cho sư phụ của cậu biết!
Tần Thiên nhìn Kim Thiền Tử ngồi yên bên cạnh nói.
- Đúng vậy, tiểu hòa thượng, cái này ăn ngon lắm, cậu ăn một ít đi!
Tiểu Bạch nói, đem thịt dê đưa tới.
- A Di Đà Phật, cảm ơn ý tốt của hai vị, Phật ở trong lòng, mặc dù là không có người biết, cũng muốn tâm như gương sáng, thiết không thể phạm giới!
Kim Thiền Tử nhìn hai người Tần Thiên nói.
- Khiếp, cái gì mà Phật ở trong lòng chứ, tôi chỉ nghe nói qua, rượu thịt xuyên qua ruột, Phật tổ giữ trong lòng!
Tần Thiên nói.
Kim Thiền Tử:
- ... !
Cơm nước xong, nghỉ ngơi một hồi, Tần Thiên cùng với Kim Thiền Tử còn có hai người Hiên Viên Thác và Tiểu Bạch tiến hành thương lượng, xem bước tiếp theo làm gì bây giờ. Hiện tại ở trong sa mạc tạm thời không có có bất kỳ dấu hiệu biểu hiện nơi này có cái gì cổ quái, muốn tìm được nguyên nhân sa mạc dị biến dường như rất khó.
- Tôi xem không bằng như vậy đi, chúng ta đi trước tìm trưởng lão của các đại môn phái đã bị thất tán, thuận tiện kiểm tra nguyên nhân dị biến trong sa mạc, thế nào?!
Hiên Viên Thác đề nghị.
- Ừm, chủ ý này không tệ, dù sao cũng nhàn rỗi, cứ theo điều đó mà hành động đi!
Tần Thiên nhìn Kim Thiền Tử cùng với Hiên Viên Thác nói, hai người đều gật đầu, biểu thị tán thành.
- Tốt, vậy thì quyết định như vậy, Tiểu Bạch, mau tới đây, chúng ta phải lên đường!
Tần Thiên đứng lên, hướng về phía Tiểu Bạch đang chơi đùa trong hồ nước bên cạnh hô.
- Anh Tần Thiên, anh tới đây xem một chút, nước trong hồ này thay đổi rồi, anh nhanh tới xem một chút!
Tiểu Bạch ở bên kia hướng về phía Tần Thiên ngoắc tay nói.
- Hồ nước lớn như vậy, thay đổi đôi chút là điều bình thường, sẽ bay hơi bớt đi, có cái gì kỳ quái đâu, đi thôi!
Tần Thiên bất mãn nói, cũng không có đi qua.
- Không phải, anh Tần Thiên, anh mau đến nhìn xem, tốc độ nước trong hồ này giảm đi nhanh vô cùng, anh mau tới đi!
Tiểu Bạch ở bên kia nóng vội hô.
Tần Thiên không khỏi cau mày, lập tức đi tới Tiểu Bạch bên kia. Đi tới bên hồ, vừa nhìn, trên mặt không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc, bởi vì nước trong hồ dần dần biến mất từ mọi phương diện, nước trong hồ này dường như bị rò rỉ. Cùng lúc đó, một cổ năng lượng khí tức cực kỳ nhỏ từ giữa hồ truyền tới, vô cùng nhỏ bé, thế nhưng khí tức lại cực kỳ bất đồng, dường như đến từ một nơi rất xa.
- Viên Thác, Kim Thiền Tử, hai người tới đây xem một chút!
Tần Thiên liền hướng về phía hai người Kim Thiền Tử cùng với Hiên Viên Thác hô lớn. Hai người nghe được Tần Thiên nói, nhanh chóng chạy tới, thấy dị tượng trong hồ đều lộ ra vẻ ngạc nhiên.
- Đây là khí tức gì, rất cổ xưa!
Hiên Viên Thác cả kinh nói, mắt vẫn không nhúc nhích nhìn chằm chằm lối thông dưới nước kia.
Hồ nước biến mất thật nhanh, không bao lâu, toàn bộ hồ nước đã biến mất, một cái động nham thạch màu đen chiều rộng hơn hai thước xuất hiện ở trước mặt mọi người, một cổ khí tức Viễn cổ càng thêm mãnh liệt từ bên trong tán phát ra.
- Khí tức này thật quen thuộc, dường như là loại khí tức kỳ quái trong sa mạc đã xuất hiện trước đó!
Tần Thiên lập tức thốt ra.
- Không sai, nói không chừng dị biến trong sa mạc đến từ đây!
Hiên Viên Thác cũng nói.
- Nhìn qua có thể là một nơi thú vị, chúng ta nhanh chân đến xem!
Tiểu Bạch hưng phấn liền muốn tiến lên, thế nhưng trực tiếp bị Tần Thiên một thanh cho kéo lại.
- Chờ một chút, Tiểu Bạch, chỗ này còn không biết thế nào, không nên làm loạn đi vào, để tránh khỏi gặp nạn, nghe lời anh!
Tần Thiên nhìn Tiểu Bạch nói.
- Hừ!
Tiểu Bạch thè lưỡi, ngoan ngoãn đứng ở bên cạnh Tần Thiên.
- A Di Đà Phật, chúng ta đi xuống xem một chút!
Kim Thiền Tử nhìn hai người Tần Thiên nói, hai người Tần Thiên gật đầu, sau đó bốn người cùng nhau bay vào bên trong hắc động dưới đáy hồ. ...