Bốn người Tần Thiên rơi vào bên cạnh cái động đen tối kia, không vội vàng đi vào, mà là đang nhìn vào bên trong quan sát tình hình.
Cái động đen này là một lối đi rất dài, bên trong một mảnh đen kịt, cái gì đều không nhìn thấy. Nhưng bốn người Tần Thiên là tu luyện giả, những thứ bóng tối này căn bản không có biện pháp ngăn cản đám người Tần Thiên, liếc mắt đã thấy rõ ràng tình trạng bên trong, thấy cuối lối đi xuất hiện một cánh cửa sắt màu đen đóng chặt.
Thời điểm Tần Thiên nhìn thấy cánh cửa sắt màu đen này, cả người đều run lên bần bật. Bởi vì cậu ấy phát hiện, cánh cửa sắt này cùng với cánh cửa sắt bên trong tòa cổ thành dưới lòng đất trước đó Tần Thiên gặp phải dường như giống nhau như đúc.
Vì muốn xác nhận một chút có đúng như vậy hay không, Tần Thiên nhanh chóng nhắm mắt lại, nguyên thần chìm vào bên trong không gian chiếc nhẫn của mình, tra nhìn.
Kết quả phát hiện cánh cửa này cùng với cánh cửa bên trong không gian chiếc nhẫn của mình quả nhiên giống nhau như đúc, Tần Thiên nhất thời càng thêm kinh hãi.
- Chỗ này cùng với thế giới bên trong không gian chiếc nhẫn có liên hệ gì sao? Lẽ nào mở ra sau đó cũng là một tòa cổ thành?
- Đi, chúng ta vào xem!
Tần Thiên nhìn ba người nói, có chút không thể chờ đợi, nói xong liền lôi kéo Tiểu Bạch nhảy vào bên trong.
Đi vào bên trong, hai người Tần Thiên liền cảm nhận được một cổ năng lượng cực kỳ cường đại tác động ở trên người. Thân thể của hai người hoàn toàn không bị khống chế hoành lên, trong nháy mắt hai người bọn họ có thể đứng vững trên lối đi, mà trước đó bọn họ nghĩ có thể sẽ té ngã, điều này cho nên hai người cực kỳ kinh ngạc.
- Hai người cảm thấy thế nào?
Hiên Viên Thác cùng với Kim Thiền Tử ở phía trên hỏi, nhìn thấy hai người Tần Thiên đứng vững, rất là kinh ngạc.
- Tạm thời không có chuyện gì, các cậu có thể xuống đây!
Tần Thiên nhìn hai người nói, hai người bọn họ gật đầu, lập tức cùng nhau rơi xuống, đứng ở trên lối đi.
- Không nghĩ tới nơi đây sẽ như vậy, có thể đứng thẳng!
Hiên Viên Thác rất là kinh ngạc.
- A Di Đà Phật, nơi này không đồng nhất với không gian bên trên, chúng ta hẳn là vào bên trong một không gian khác!
Kim Thiền Tử nhìn ba người nói ra suy nghĩ.
- Ừm, tôi cũng cảm giác như vậy!
Hiên Viên Thác gật đầu.
- Đi thôi, chúng ta trước đi xem cánh cửa phía sau kia là cái gì!
Tần Thiên nói, sau đó nắm lấy cánh tay của Tiểu Bạch cẩn thận đi đến phía trước. Hai người Hiên Viên Thác theo ở phía sau, tất cả mọi người vô cùng cảnh giác, không dám đi quá nhanh.
Lối đi đại khái dài bốn mươi năm mươi mét, mọi người đi được mấy phút, rốt cuộc cũng đi tới cánh cửa bên dưới.
Nhưng Tần Thiên không có vội vàng mở cửa, mà là để cho mọi người lui ra phía sau một bước.
- Tôi sẽ mở cánh cửa này ra, các cậu chuẩn bị tiến công cho tốt, một khi có cái gì không tốt, lập tức động thủ, hiểu chưa!
Tần Thiên nhìn ba người Kim Thiền Tử nghiêm túc nói.
- Được!
Ba người bọn họ gật đầu, khí tức trên người bạo phát lên, hết sức chăm chú nhìn về phía cánh cửa.
Tần Thiên cũng chuẩn bị xong, hít một hơi thật sâu, sau đó đưa tay từ từ đẩy cánh cửa sắt màu đen vào bên trong.
Lập tức, một tia sáng chói mắt từ bên trong cánh cửa bắn ra, đồng thời một cổ khí tức phong cách cổ xưa mênh mông cũng từ bên trong xuyên ra ngoài, vô cùng ôn hòa, không có bất kỳ nguy hiểm nào.
Nhưng Tần Thiên không dám lơ là cảnh giác, vẫn từ từ đưa tay đẩy cánh cửa ra, cảnh tượng phía sau cánh cửa lúc này cũng xuất hiện đôi chút ở trong mắt của Tần Thiên.
Một cái sơn cốc to lớn xuất hiện ở trước mặt Tần Thiên, bên trong sơn cốc này đầy các loại hoa cỏ, nở ra hoa tươi đủ các màu sắc. Hơn nữa những thứ này toàn bộ đều là Linh dược, mỗi một gốc cây đều tản mát ra mùi thơm kỳ dị, chí ít đều là Linh dược hơn một nghìn năm, vô cùng trân quý.
Cách đó không xa, một tòa nhà bằng gỗ xuất hiện ở đâu, không phải rất lớn, đại khái một hai trăm mét vuông, trang nhã rất khác biệt, nhìn qua vô cùng có ý nhị, trước cửa cách đó không xa còn có một dòng suối nhỏ từ đằng xa chảy ra.
Nhìn thấy cảnh tượng như vậy, Tần Thiên lập tức đưa tay mạnh đẩy, trực tiếp mở toàn bộ cánh cửa ra, khí tức thiên địa linh khí cường đại nồng đậm từ bên trong truyền đến, đắm chìm vào trên người tất cả bọn họ, để cho mọi người cảm giác vô cùng thoải mái.
- Thật xinh đẹp!
Tiểu Bạch nhìn thấy tình huống như vậy, cái gì cũng không để ý, trực tiếp vọt vào bên trong.
- Chờ một chút, Tiểu Bạch, cẩn thận a!
Tần Thiên vội vàng đuổi theo, Hiên Viên Thác cùng với Kim Thiền Tử hai người cũng cẩn thận đi theo vào.
- Nơi này vốn không có gì nguy hiểm, Tần Thiên ca ca, anh yên tâm đi!
Tiểu Bạch cực kỳ vui thích nói, bay thẳng đến bên trong bụi hoa, cả người nhào vào bên trong biển hoa, hưng phấn đến không còn chút hình tượng.
Còn Tần Thiên thì lo lắng ở bên cạnh, tra xét tình huống chung quanh, nơi này không có có bất cứ khí tức sinh vật nào, tựa như một làng du lịch, vô cùng xinh đẹp, chu vi đều là ngọn núi to lớn san sát, mây dày đặc vờn quanh, vô cùng tuyệt vời, giống như tiên cảnh.
- Chúng ta đi qua gian nhà bên kia xem sao!
Hiên Viên Thác hướng về phía Tần Thiên hô.
- Được!
Tần Thiên gật đầu, sau đó một tay bế Tiểu Bạch dưới đất lên, hướng phía gian nhà bên kia đi đến.
- Tần Thiên ca ca, anh nói nơi này xinh đẹp như vậy, chúng ta đem mấy thứ này đều cất vào bên trong tiểu thế giới của anh đi có được hay không?
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên nói, cô ấy rất thích những thứ hoa cỏ này.
- Ừm, cái này để xem sao, có cơ hội sẽ mang đi!
Tần Thiên nói, nói xong hôn Tiểu Bạch một cái, sau đó đem cô ấy để xuống, nắm tay cô ấy đi về phía gian nhà bên kia.
Rất nhanh mọi người đã đi tới cửa gian nhà. Hiên Viên Thác đưa tay đẩy cửa ra, đi vào bên trong, một phòng khách cổ kính xuất hiện ở trong tầm mắt của mọi người, đồ vật bên trong trưng bày cực kỳ chỉnh tề, cẩn thận tỉ mỉ, không nhiễm một hạt bụi, nhìn qua hình như mỗi ngày đều có người quét dọn, vô cùng sạch sẽ.
Mọi người đứng ở phòng khách, cẩn thận tra xét khắp nơi, không lộn xộn, vô cùng cẩn thận.
- Chúng ta phân công nhau đi xem, các cậu đi gian phòng bên này, chúng tôi đi bên kia!
Tần Thiên nhìn Hiên Viên Thác cùng với Kim Thiền Tử tử nói, hai người gật đầu, sau đó liền tách ra. Tần Thiên mang theo Tiểu Bạch hướng phía một căn phòng bên trái đi vào.
- Ông!
Lúc này, đột nhiên, thanh đồng chiến kiếm của Tần Thiên trực tiếp từ bên trong tiểu thế giới bay ra, trôi lơ lửng ở giữa không trung, sau đó nhanh chóng bay vào trong phòng.
Hai người Tần Thiên bị giật mình, sửng sốt một chút, sau đó nhanh chóng cũng đi vào trong phòng.
Đi vào bên trong, hai người bọn họ đều giật mình, bởi vì trong căn phòng này, có một người mắc áo bào màu trắng đưa lưng về phía bọn họ đứng ở nơi đó. Thanh đồng chiến kiếm còn đang trôi lơ lửng ở trước mặt người này, vẫn không nhúc nhích, chỉ thấy người này đưa tay vuốt ve thanh đồng chiến kiếm.
Tần Thiên nhìn thấy tình huống như vậy, vô cùng kinh ngạc, đồng thời vô cùng cảnh giác, nhanh chóng đem Tiểu Bạch cho chắn ở phía sau, cả người vô cùng nghiêm túc nhìn về phía người phía trước này.
- Tại hạ Tần Thiên, vốn chẳng biết có người trong phòng, cho nên đã quấy rầy, xin thứ tội!
Tần Thiên nhìn người này nói.
Người này nghe được lời Tần Thiên nói, từ từ xoay đầu lại, nhìn về phía hai người bọn họ.
- A... !
Trong chớp nhoáng, thời điểm Tần Thiên cùng với Tiểu Bạch nhìn thấy hình dạng của người này, nhịn không được cũng trong lúc đó kêu lên, gương mặt lộ ra vẻ không thể tin được. ...