- Anh Tần Thiên, vì sao vừa rồi anh không cho em nói ra vậy?
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên nghi ngờ hỏi, vốn vừa rồi cô ấy muốn nói chuyện đã xảy ra ở bên trong phòng, thế nhưng Tần Thiên đã ngăn cản cô ấy.
- Chuyện này tạm thời chớ nói ra ngoài mới ổn thỏa, chỉ anh và em biết là được rồi, những người khác đều không cần nói ra, hiểu chưa!
Tần Thiên nhìn Tiểu Bạch nói.
- Dạ, em đã rõ, đây là bí mật chúng ta trong lúc đó!
Tiểu Bạch nhìn Tần Thiên cười nói, nói xong ôm lấy cổ của Tần Thiên, quay sang hôn lên môi Tần Thiên, hung hăng hôn một cái, sau đó vùi đầu ở trong ngực của Tần Thiên.
Tần Thiên ôm Tiểu Bạch, nhanh chóng bay lên trên cao hướng phía hai người Hiên Viên Thác xa xa, sự việc hồ nước bên này được giải quyết rồi, nhưng chuyện này vẫn còn mơ mơ hồ hồ. Hai người Hiên Viên Thác đều là mơ hồ, cho rằng nguyên nhân sa mạc xảy ra dị biến còn chưa được giải quyết, cho nên chuẩn bị tiếp tục tìm hiểu một chút, xem còn có phát hiện cái gì không, thuận tiện tìm mấy vị trưởng lão môn phái khác bị thất tán.
Tần Thiên thì cảm thấy nguyên nhân sa mạc xảy ra dị biến hơn phân nửa là do sự kiện phát sinh vừa rồi kia, nhưng nếu hai người bọn họ nói như vậy, Tần Thiên quyết định đi theo xem sao, nói không chừng còn có phát hiện gì đó. ...
Đoàn người Tần Thiên ở khoảng không trên sa mạc bay chừng một tiếng đồng hồ, rất nhanh đã có phát hiện. Linh hồn lực của Tần Thiên đã nhận ra bên ngoài mấy cây số có người xuất hiện, tỉ mỉ tra nhìn một cái. Tần Thiên phát hiện hai vị trưởng lão của Tần gia, chính là hai người Tần Vô Ảnh và Tần Vô Khuyết, còn có một lão hòa thượng cùng với một lão giả mặc áo bào màu tím, đang nhanh chóng hướng về phía đám người Tần Thiên bên này bay tới.
- Có người đến!
Hiên Viên Thác hô lớn, hắn cũng phát hiện, bất quá không biết là ai, nhanh chóng làm ra trạng thái công kích, Kim Thiền Tử cũng giống vậy.
- Không cần khẩn trương, hẳn là mấy vị trưởng lão bị thất lạc, tôi thấy hai vị trưởng lão Tần gia bọn tôi, còn có một vị hòa thượng và một lão giả mặc áo bào màu tím, hẳn là người của môn phái các cậu!
Tần Thiên hướng về phía hai người Hiên Viên Thác nói.
- Thật sao, cậu làm sao nhận ra?!
Hiên Viên Thác nhìn Tần Thiên kinh ngạc nói.
- Cậu xem, bọn họ đã tới!
Tần Thiên không trả lời Hiên Viên Thác, trực tiếp chỉ vào phía xa nói. Hiên Viên Thác cùng với Kim Thiền Tử lập tức nhìn lên phía trước, quả nhiên thấy có bốn người bay tới.
- Quả nhiên là mấy vị trưởng lão bị thất tán!
Hiên Viên Thác cùng với Kim Thiền Tử nhanh chóng bay đi. Tần Thiên cũng mang theo Tiểu Bạch nhanh chóng bay đến, bốn người phía trước cũng phát hiện bốn người Tần Thiên, nhất thời vui mừng, đẩy nhanh tốc độ bay đến.
- Gia chủ, sao cậu lại tới đây?
Hai người Tần Vô Khuyết nhìn thấy Tần Thiên xuất hiện, cực kỳ kinh ngạc.
- Ừm, thái thượng trưởng lão nói cho tôi biết chuyện đã xảy ra ở nơi này, cho nên tôi liền tới xem một chút. Thế nào, các vị không có sao chứ, còn những người khác thế nào?
Tần Thiên quan tâm hỏi.
- Chúng tôi không có việc gì, những người khác cũng không!
Tần Vô Ảnh trả lời.
- Tốt, không có việc gì thì tốt rồi, dọc theo đường đi các vị có phát hiện được gì không?
Tần Thiên tiếp tục hỏi.
- Không, nhưng mới cách đây không lâu sa mạc đột nhiên mãnh liệt chấn động một cái, giống như xảy ra động đất, sau đó thì kết thúc, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì!
Tần Vô Khuyết nói.
Tần Thiên gật đầu, sau đó nói:
- Này, cỗ thi thể ngoài hành tinh cảnh giới chín sao đã bị chúng ta giết!
- Giết?!
- Giết thế nào?!
Lời này của Tần Thiên vừa ra tới, nhất thời bốn người Tần Vô Ảnh đều lộ ra vẻ mặt cực kỳ kinh ngạc.
- Chúng tôi liên thủ diệt sát cỗ thi thể kia... !
Hiên Viên Thác rất nhanh nói cho bốn người Tần Vô Ảnh toàn bộ quá trình chiến đấu đã diễn ra. Nghe xong bốn người bọn họ cực kỳ lay động, không nghĩ tới thi thể cảnh giới chín sao cường đại như vậy gặp phải Tần Thiên thì có cái kết bi thảm, thực lực của Tần Thiên thật đúng là không chút nào bình thường.
- Hai vị trưởng lão, các vị cùng với Hiên Viên Thác bọn họ cùng nhau ở nơi này điều tra một chút nguyên nhân sa mạc xảy ra dị biến đi, tôi còn có việc cần trở lại gia tộc tìm gặp thái thượng trưởng lão, phải rời đi trước!
Tần Thiên nhìn mọi người nói, theo Tần Thiên, nguyên nhân sa mạc xảy ra dị biến hơn phân nửa là vì những chuyện phát sinh vừa rồi kia, bất luận là khí tức hay là thứ khác, đều vô cùng tương tự, Tần Thiên tin rằng không thể khác đi.
- Tốt lắm, chúng ta ở lại tiếp tục điều tra, các cậu cứ rời đi trước đi!
Hiên Viên Thác gật đầu nói.
- Ừm, tốt lắm, tôi đây đi trước, các vị, gặp lại sau!
Tần Thiên nhìn mọi người nói, sau đó ôm lấy Tiểu Bạch nhanh chóng bay ra bên ngoài sa mạc. Đám người Hiên Viên Thác thì tiếp tục ở lại trong sa mạc mặt dò xét tình hình. ...
Đế Đô, đường Trường An.
- Hưu!
- Đập... !
Một tiếng vang thật lớn, bỗng nhiên trong lúc đó, hai người Tần Thiên từ trên cao đột nhiên rơi xuống, trực tiếp đạp vào bên trên nóc một chiếc xe Audi TT ở ven đường, trực tiếp đem trần xe cho đập bẹp dí.
Trong nháy mắt, tất cả mọi người hướng phía bên này nhìn lại.
- Là nhảy lầu sao?
- Hình như là vậy!
- Mau đi xem sao!
- Gọi điện thoại báo cảnh sát, gọi xe cứu thương!
- Ai đã phá xe của tôi?!
Người chung quanh nhanh chóng đi đến vây quanh chiếc xe thể thao bên kia, trong cửa hàng bên cạnh, một cô gái tóc ngắn mặc chiếc áo croptop cùng với quần jeans cực ngắn giận dữ chạy ra, nhanh chóng chạy đến bên cạnh chiếc xe. Lúc này chiếc xe Audi TT là của cô gái ấy, mới vừa dừng xe đi vào trong cửa hàng mua một ít đồ đạc, không nghĩ tới vừa ra tới xe của mình đã bị người khác đập nát, nhất thời vô cùng tức giận.
Hàng loạt người chạy tới chỗ chiếc xe bên này, kiểm tra tình huống, xem người có chết chưa.
Kết quả lại nghe được bên trong xe truyền đến tiếng đối thoại.
- Anh Tần Thiên, hình như chúng ta đã đập bể xe của người ta rồi!
- Không có việc gì, để ta đền cho cô ấy một chiếc mới!
Ngay sau đó Tần Thiên kéo lấy cánh tay của Tiểu Bạch từ bên trong xe đi ra. Người xung quanh vây xem nhìn thấy toàn bộ choáng váng, đây là cái tình huống gì chứ, xe đã đập vỡ thành như vậy rồi mà người cư nhiên không có việc gì.
- Tần Thiên?!
Lúc này, cô gái tóc ngắn vừa rồi nổi giận đùng đùng nhìn thấy hai người bọn họ đi ra ngoài, sắc mặt giận dữ trên mặt nhất thời biến mất, phát sinh một tiếng kêu kinh ngạc.
Mới từ trong xe đi xuống, Tần Thiên nghe được có người gọi cậu ấy, cho nên nhanh chóng nghiêng đầu qua chỗ khác nhìn lại, thấy bên cạnh một cô gái tóc ngắn xinh đẹp đã đi tới phía mình, Tần Thiên nhìn kỹ, không khỏi lộ ra vẻ kinh ngạc.
- Phùng Thần Thần, là cô, đã lâu không gặp!
Tần Thiên nhìn mỹ nữ tóc ngắn kinh ngạc nói, người phụ nữ này chính là Phùng Thần Thần, Tần Thiên đã lâu không gặp mặt.
Phùng Thần Thần nhìn Tần Thiên một trận cười khổ, nói:
- Đúng vậy, đã lâu không gặp, vừa thấy mặt cậu đã cho xe của tôi tan nát!
- A... Xe của cô sao, khụ khụ, không có cố ý, tôi sẽ đền cho cô một chiếc mới!
Tần Thiên nhìn Phùng Thần Thần ngượng ngùng nói.
- Không cần, giỡn thôi, vị này là ai vậy?
Phùng Thần Thần nhìn cô gái bên cạnh Tần Thiên hỏi.
- À, cô ấy là Tiểu Bạch, vợ của tôi, không có cô ý làm cho xe của cô bị hư như vậy, tôi lập tức gọi người đến xử lý, sắc trời không còn sớm, tôi mời cô ăn một bữa cơm, coi như thay lời xin lỗi cô!
Tần Thiên nhìn Phùng Thần Thần cười nói, hiện tại mặt trời đã nhanh xuống núi.
- Được, vừa lúc tôi cảm thấy đói bụng!
Phùng Thần Thần sảng khoái nói, sau đó ba người liền rời khỏi hiện trường, hướng phía nhà hàng gần đó đi đến, vừa đi Tần Thiên một bên gọi điện thoại cho cha của cậu ấy, để cho ông ấy tìm người đến xử lý chiếc xe kia. ...