- Người này là thế hệ trẻ tuổi kiệt xuất nhất của Kiếm vực, Kiếm Vô Tâm, nghe đồn thực lực đã đạt đến cảnh giới tám sao!
Trương Tứ Phong nhìn tên thiếu niên cầm đầu kia quay sang Tần Thiên nói.
- Không sai, ta chính là Kiếm Vô Tâm, gã đạo trưởng hèn mọn xem ra cũng có chút kiến thức!
Tên thiếu niên vẻ mặt cao ngạo nhìn hai người bọn họ, làm ra bộ dạng không ai bì nổi.
- Vô Lượng Thọ Phật, khốn kiếp, con mẹ nó ngươi mới hèn mọn, ngươi mới là tên hèn mọn, não tàn, ngu dốt, cả nhà ngươi đều hèn mọn!
Vốn Trương Tứ Phong rất nghiêm túc, nghe được Kiếm Vô Tâm lại nói mình hèn mọn, nhất thời khó chịu, lập tức chửi ầm lên, đem từ ngữ mắng chửi người học được từ Tần Thiên toàn bộ dùng tới, khiến cho Tần Thiên giật mình.
Kiếm Vô Tâm nhìn Trương Tứ Phong lại dám chỉ vào hắn mắng to, ân cần thăm hỏi mẫu thân của mình, nhất thời sắc mặt đại biến:
- Ngươi muốn chết, ta đã thay đổi chủ ý, coi như là các ngươi giao ra đồ đạc, ta cũng phải giết các ngươi, đem bọn ngươi bầm thây thành trăm mảnh!
Tần Thiên ghét nhất chính là người khác uy hiếp mình, đối với tên Kiếm Vô Tâm cuồng vọng này, Tần Thiên quyết định phải hung hăng quất chết hắn.
- Thật không, nói khiến người ta rất sợ nha, thế nhưng ta cũng sẽ không đưa cho ngươi, ngươi có thể làm gì ta?!
Tần Thiên nhìn Kiếm Vô Tâm chậm rãi nói, vẻ mặt lạnh nhạt, thần sắc cực kỳ nghiêm túc. Mấy người này thực lực cực kỳ cường đại, tên thiếu niên kia khả năng cùng một cấp bậc với mình, này mấy tên kia chí ít cũng là cao thủ cảnh giới bảy sao cấp tám đỉnh phong.
- Hừ! Không giao ra, chỉ có một con đường chết!
Kiếm Vô Tâm quát lạnh, trong nháy mắt phóng ra một đạo sát khí sắc bén kinh khủng hướng về phía Tần Thiên bôn tập mà đến, thế nhưng Tần Thiên tùy ý vung tay lên, trực tiếp hóa giải.
- Quá rác rưởi!
Tần Thiên khinh thường nhìn Kiếm Vô Tâm nói, vẻ mặt khinh bỉ Kiếm Vô Tâm.
Kiếm Vô Tâm nhìn thấy ánh mắt kia của Tần Thiên, trên mặt sắc mặt giận dữ càng đậm.
- Vô Lượng Thọ Phật, ngu dốt, chỉ bằng ngươi còn muốn giết đạo gia ta, trở về tu luyện cho tốt đi!
Trương Tứ Phong quay sang Kiếm Vô Tâm giơ ngón tay giữa lên, gương mặt khinh bỉ.
Kiếm Vô Tâm không biết đây là ý gì, nhưng thấy bộ dạng không có hảo ý của Trương Tứ Phong này cũng biết chắc không có ý gì hay.
- Hừ! Tốt, hai người các ngươi quá kiêu ngạo, ngày hôm nay chính là ngày chết của các ngươi. Ta nói cho các ngươi biết, không gian trong phạm vi hai nghìn mét đã bị ta đóng, các ngươi không cần nghĩ đến việc chạy trốn, dù cho trốn vào bên trong không gian, ta cũng sẽ nhanh chóng phát hiện được các ngươi. Các ngươi một tên cảnh giới bảy sao cấp chín, một tên bảy sao cấp tám, có dũng khí ở trước mặt ta còn dám kiêu ngạo, đơn giản là muốn chết. Ta cho các ngươi một cơ hội cuối cùng, quỳ ở trước mặt ta ngoan ngoãn dập đầu cầu xin tha thứ, sau đó đem toàn bộ các loại binh khí bảo vật trên người lấy ra, bằng không, ta lập tức giết chết các ngươi!
Kiếm Vô Tâm hừ lạnh một tiếng, nhìn hai người Tần Thiên, cực kỳ ngạo khí mà nói. Một cổ khí thế sắc bén khổng lồ trong chớp mắt từ trên người hắn bộc phát ra, lấn áp hai người, bất quá đối với hai người Tần Thiên cũng không có ảnh hưởng gì.
- Đạo trưởng, tên này quá kiêu ngạo, có muốn giết chết bọn hắn hay không?!
Tần Thiên nhìn sang Trương Tứ Phong hỏi.
- Nhất định, tên tiểu tử da mỏng thịt mềm này lại hung hăng như vậy, phải đánh roi cho hắn chết!
Trương Tứ Phong vẻ mặt oán hận nói.
- Mẹ kiếp, ngươi đặc biệt lớn miệng như vậy!
Tần Thiên liếc nhìn Trương Tứ Phong một cái.
Kiếm Vô Tâm ở phía đối diện nhìn hai người Tần Thiên còn đang nói lời vô ích, nhất thời càng phát lửa giận, đã không nhịn được nữa, vung tay lên, quát lớn:
- Động thủ!
Sau đó nhanh chóng vọt tới phía hai người Tần Thiên, bốn tên sau lưng cũng nhanh chóng theo sau.
Tần Thiên nhìn Kiếm Vô Tâm giết đến, liền đối với Trương Tứ Phong hô:
- Ta đi đối phó tên Kiếm Vô Tâm này, ngươi đối phó bốn tên còn lại là được rồi!
Nói xong Tần Thiên nhanh chóng hướng về phía Kiếm Vô Tâm nghênh đón, Trương Tứ Phong cũng hướng về phía bốn người khác xông tới.
- Oanh!
Trong chớp nhoáng này, trên người Kiếm Vô Tâm bạo phát ra thực lực đáng sợ, trực tiếp đạt tới cảnh giới tám sao cấp một kinh khủng, trên mặt lộ ra nụ cười đắc ý.
- Hừ! Tiểu tử, đây là thực lực chân chính của ta, sợ rồi chứ!
Kiếm Vô Tâm nhìn Tần Thiên vẻ mặt đắc ý nói.
Tần Thiên cũng không nói gì thêm, bỗng nhiên ánh sáng màu vàng từ trên người bạo phát, năng lực hủy diệt kinh khủng cũng từ Tần Thiên trên người bạo phát ra, trong chớp nhoáng này, thực lực của Tần Thiên cũng đạt tới cảnh giới tám sao cấp một.
Nhất thời, Kiếm Vô Tâm đối diện lập tức ngây dại, không nghĩ tới Tần Thiên cư nhiên cũng là cao thủ cảnh giới tám sao một sao.
- Làm sao có thể như vậy?!
Kiếm Vô Tâm nhìn Tần Thiên giật mình nói.
- Dế nhũi, cái gì gọi là làm sao có thể a, chưa từng nghe qua Lý Ninh nói sao không có điều gì là không thể!
Tần Thiên vẻ mặt khinh thường nhìn Kiếm Vô Tâm.
- Lý Ninh? LÀ ai?
Kiếm Vô Tâm một trận nghi hoặc.
- Lý Ninh, ông ấy là vận động viên vĩ đại của quốc gia ta, Lý Ninh người sáng lập của tập đoàn sản xuất dụng cụ thể thao, không hiểu thì tra đi!
Tần Thiên nhìn Kiếm Vô Tâm miệng đầy nói bậy.
Kiếm Vô Tâm căn bản không biết Tần Thiên đang chém gió cái gì, cả giận nói:
- Bớt nói bậy cho ta, dù cho ngươi là cảnh giới tám sao thì sao, thế nào cũng là chết, ăn một chiêu của ta!
Kiếm Vô Tâm nói xong nhanh chóng tấn công về phía Tần Thiên. Trong chớp nhoáng, cả người hắn tựa như biến thành một thanh chiến kiếm thật lớn mà sắc bén, trên người bỗng nhiên huyễn hóa ra vô số chiến kiếm, khí thế cả người tiếp tục kéo lên, từ trên người của hắn bạo phát ra năng lực hủy diệt cao tới cảnh giới tám sao cấp năm.
- Đi chết đi!
Kiếm Vô Tâm hét lớn một tiếng, trong nháy mắt vô số chiến kiếm từ trên người hắn lao đến diệt sát Tần Thiên, tốc độ vô cùng nhanh, cuồn cuộn nổi lên một cổ chiến kiếm cuồng bạo.
Tần Thiên cũng không chút hoang mang, nhìn chiến kiếm giết đến, hai tay Tần Thiên nhanh chóng huy động, chín đạo ánh sáng màu vàng từ Tần Thiên trên người như bay ra. Trong chớp nhoáng, chín con Thanh Điểu màu vàng xông lên thẳng chân trời, đột ngột biến thành chín đạo vòi rồng màu vàng to lớn, cao tới trăm mét, năng lực hủy diệt cực kỳ kinh khủng đạt tới cảnh giới tám sao cấp năm.
- Giết!
Tần Thiên vung tay lên, trong nháy mắt chín đạo vòi rồng to lớn nhanh chóng hướng về phía công kích của Kiếm Vô Tâm nghênh đón.
Công kích của hai người trong nháy mắt đánh vào nhau.
- Rầm rầm rầm!
- Ầm ầm ầm... !
Giờ khắc này, mây trời biến sắc, không gian vỡ vụn, hai đạo công kích đánh vào nhau sinh ra năng lượng hủy diệt cực kỳ kinh khủng, trong nháy mắt nổ tung phạm vi trong vòng một kilomet trực tiếp bị bao phủ ở bên trong năng lượng hủy diệt. Đám người Tần Thiên trong nháy mắt bị quét ngang ra ngoài.
- Oanh!
- Rầm rầm rầm... !
Tiếng nổ kịch liệt vang lên, mặt đất kịch liệt rung động, mặt đất vỡ ra, bạo khởi không ngừng, trong nháy mắt, tất cả hoa cỏ cây cối bị đánh nát bấy.
Cả người Tần Thiên rơi ở trên mặt đất, liên tiếp lui về phía sau, không bị bất kỳ tổn thương gì, Kiếm Vô Tâm cũng giống như vậy. Còn đám người Trương Tứ Phong bên kia lại thảm hơn một chút, cả đám còn chưa bắt đầu chiến đấu, đã bị oanh tạc bay ra ngoài, mỗi một người đều bị chôn ở bên trong hố đất, giống như bị chôn sống.
- Vô Lượng Thọ Phật, con mẹ nó, ngươi có thể canh giờ có được hay không, thiếu chút nữa mưu sát ta!
Trương Tứ Phong từ bên trong hố đất bò đi ra, rơi vào trước mặt Tần Thiên bất mãn nói, cả người đều là bùn đất.
- Khụ khụ... Chuyện này xin lỗi, quyền cước không có mắt, lần sau ta sẽ chú ý!
Tần Thiên ngượng ngùng nói.
- Hừ! Thảo nào có dũng khí lớn lối như vậy, thì ra thật sự có tài, nhưng ngươi còn không phải là đối thủ của ta, tiểu tử, chúng ta đến bên kia đi, nơi này để lại cho bọn hắn!
Kiếm Vô Tâm nhìn Tần Thiên cười lạnh nói, nhanh chóng hướng phía xa xa bay đi, bởi vì lo lắng hai người chiến đấu sẽ ngộ thương đối thủ.
- Hừ!
Tần Thiên khinh thường nhìn Kiếm Vô Tâm, nhanh chóng bay tới.
Lúc này, bốn tên Kiếm vực khác nhanh chóng hướng phía Trương Tứ Phong bên này giết tới.
- Đi chết đi!
Đệ tử Kiếm vực quát to, bốn người đồng loạt tấn công hướng về phía Trương Tứ Phong.
- Vô Lượng Thọ Phật, ngươi cho là đạo gia ta dễ bị bắt nạt sao, nhìn đạo gia ta làm sao giết chết các ngươi!
Trương Tứ Phong không quan tâm quát to, chợt lấy ra chén bể của mình, đồng thời khí thế cả người chợt tăng vọt, tu vi trực tiếp đột phá cảnh giới bảy sao cấp tám đạt tới cảnh giới bảy sao cấp chín đỉnh phong. Cả người trong nháy mắt vượt qua cảnh giới của bốn tên đệ tử Kiếm vực một cấp bậc, cả người thần hoa bốn phía.
- Uống! Vô Lượng Thọ Phật, nhìn đạo gia ta làm sao giết chết đám người ngu dốt các ngươi!
Hai tay Trương Tứ Phong khởi động chén bể trong tay, chợt lướt đến đám đệ tử Kiếm vực. Bốn tên đệ tử Kiếm vực nhất thời sắc mặt biến đổi, không nghĩ tới Trương Tứ Phong cư nhiên trong lúc bất chợt thăng cấp, hoàn toàn ngoài dự liệu của bọn hắn, thế nhưng cũng không có biện pháp khác, Trương Tứ Phong đã vọt tới trước mặt, không có biện pháp lui về sau, chỉ có thể kiên trì nghênh đón.
- Oanh!
- Oanh!
- A!
Công kích của Trương Tứ Phong trở nên cực kỳ sắc bén, năng lượng hủy diệt vô cùng đáng sợ từ trên người của hắn dâng trào ra, uyển như biển gầm núi lở, cực kỳ kinh người. Chén bể trực tiếp thay đổi hướng về phía đệ tử Kiếm vực cầm đầu tấn công, công kích như vậy khiến tên đệ tử Kiếm vực cầm đầu kia không cách nào ngăn cản, không nghĩ tới thực lực của Trương Tứ Phong lại đạt được cảnh giới như vậy, nhất thời trong lòng kinh hãi.
- Nhanh, tập trung năng lượng!
Một tên đệ tử Kiếm vực vội vàng hô lớn.
Ba gã đệ tử Kiếm vực bên cạnh nhanh chóng đồng loạt hướng về phía tên đệ tử Kiếm vực bị ám sát, chuẩn bị thả ra công kích, cùng nhau ngăn cản tiến công của Trương Tứ Phong, nhưng căn bản không còn kịp nữa.
- Oanh!
Một tiếng vang thật lớn, công kích của Trương Tứ Phong hung hăng nổ ở trên người bốn tên đệ tử Kiếm vực.
Trong nháy mắt, tên đệ tử Kiếm vực cầm đầu kia còn chưa kịp phản ứng, liền hóa thành một đống thịt vụn, thể xác lẫn linh hồn đều bị tiêu diệt, ba tên khác cũng bị đánh bay ra ngoài, nặng nề nện xuống đất, trực tiếp bị thương nặng.
- Vô Lượng Thọ Phật, cho các ngươi kiêu ngạo, đạo gia ta phải đập chết các ngươi!
Trương Tứ Phong nhìn thấy ba tên đệ tử Kiếm vực bị trọng thương, tiếp tục tấn công đến. Chén bể lần thứ hai phát sinh năng lượng hủy diệt chói mắt, hướng về phía ba tên đệ tử Kiếm vực.
Lúc này ba tên đệ tử Kiếm vực lọt vào bị thương nặng, còn chưa kịp từ dưới đất đứng lên đã nhìn thấy công kích của Trương Tứ Phong lần nữa lại đến, nhất thời sắc mặt cực kỳ khó coi, muốn chạy trốn cũng không kịp, chỉ có thể trơ mắt nhìn chén bể hướng phía mình tấn công.
- Oanh!
- A... !
Tiếng nổ lớn cùng với tiếng kêu thảm thiết lần thứ hai vang lên, trong đợt công kích lần này hai tên đệ tử Kiếm vực trực tiếp bị nổ nát bấy, hai chân đồng loạt bị vỡ nát, còn lại nửa người trên, tại miệng vết thương máu tươi chảy ròng, một mảnh chói mắt.
- A... Chân của ta, chân của ta!
Tên đệ tử Kiếm vực kêu la thảm thiết.
- Vô Lượng Thọ Phật, thực sự là thương cảm mà, ta đưa ngươi đi đến địa ngục tìm chân của ngươi!
Trương Tứ Phong thở dài nói, trực tiếp vọt tới, một cước đạp vỡ đầu tên đệ tử Kiếm vực, đoạt đi tính mạng của hắn.
- Vô Lượng Thọ Phật, không cần cảm tạ ta, ta là người tốt!
Vẻ mặt Trương Tứ Phong nghiêm túc nói, nhìn thấy muốn hung hăng tát cho hắn một tát...