- Vô Lượng Thọ Phật, con mẹ nhà ngươi, cho ngươi chặn đường đạo gia, cho ngươi vây khốn đạo gia, cho ngươi kiêu ngạo, ta đập chết ngươi, ta đập chết ngươi... !
Trương Tứ Phong một bên hô, một bên cầm quan tài dùng sức vỗ vào đối thủ. Tên đối thủ kia vốn là thực lực vẫn còn rất tốt, chỉ tiếc chính là, gặp phải Trương Tứ Phong loại này cầm quan tài biến thái, sau khi đánh vài cái, trực tiếp dùng quan tài đám trúng, thiếu chút nữa tan xương nát thịt.
- Ầm!
- Rầm rầm rầm... !
Từng đợt âm hưởng, đối thủ của Trương Tứ Phong trực tiếp lại bị đánh tan xương nát thịt, đập thành đống thịt vụn, thi thể mơ hồ nhìn qua cực kỳ ác tâm. Thế nhưng Trương Tứ Phong còn không bỏ qua, còn đang liều mạng phát tiết, đánh tới cuối cùng chỉ còn nhìn thấy một bãi mềm nhũn màu đỏ, hoàn toàn không nhận ra là cái gì.
- Mẹ kiếp, đạo trưởng, được rồi, không phải làm thịt viên!
Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong hô, phất tay để cho hắn dừng lại, thật là ác tâm.
- Chết mất a, ta xem một chút, ai nha, đây là cái gì a, Vô Lượng Thọ Phật, tội lỗi, bần đạo không phải cố ý, xuống địa ngục nghìn vạn lần đừng tìm bần đạo gây phiền phức a!
Trương Tứ Phong nhìn đối thủ bị chính bản thân đập thành thịt vụn thì thầm.
Ba người Tần Thiên nghe thiếu chút nữa đã hôn mê, mẹ kiếp, ra tay đánh cho thành ra thế kia còn nói đạo lý.
- Đến, đến đây, ta nói với các ngươi một chút!
Tần Thiên nhìn ba người nói, kêu ba người đến một bên, nói với bọn họ một chút sự tình Kim Ô.
- Kim Ô, Thái Dương Thần thú!
Yêu Dạ nghe nhất thời kinh hô lên, cực kỳ kinh ngạc.
- Vô Lượng Thọ Phật, nơi hoang tàn này lại là nơi sinh sống của Kim Ô, khẳng định có bảo vật gì a, nói không chừng còn có mầm mống thần mộc Phù Tang!
Trương Tứ Phong vô cùng kích động, một bộ lập tức muốn xông ra tìm.
- Kim Ô có phải ăn rất ngon hay không?!
Tiểu Bạch nước bọt chảy ròng, ba người nhìn mồ hôi lạnh ứa ra.
- Dựa theo thế giới với mức độ rách nát này đến xem, nơi này không quá khả năng có đồ vật mà các ngươi nói, nhưng có lẽ sẽ có thứ khác. Nếu thật là nơi Kim Ô sống mà nói, như vậy nơi này tất nhiên có tồn tại bảo vật không giống bình thường!
Tần Thiên nhìn ba người nói, Kim Ô chính là Thần Điểu, Thần thú Thái Dương, tuyệt đối có thứ tốt ở trên người.
- Việc này không nên chậm trễ, chúng ta nhanh đi xem một chút đi, miễn cho đi trễ bị những người khác đoạt đi rồi, vậy thì thật thảm!
Trương Tứ Phong nóng vội nói.
- Ừm! Nói không sai, mặc kệ thật hay giả, trước đi xem!
Tần Thiên gật đầu, bốn người sửa soạn lại một chút, sau đó nhanh chóng bay lên, hướng phía xa bay đi.
Lão đại Long Ngạc bên trong đầm lầy đã bị Tần Thiên chém chết, còn lại một số Long Ngạc cũng không dám tác loạn, đều ngoan ngoãn ở phía dưới lặn xuống nước, không dám ló đầu. Bốn người Tần Thiên bay ở trên khoảng không rất là an ổn, không có gì phát sinh ngoài ý muốn.
Chỉ là khu đầm lầy này cũng không biết rộng lớn bao nhiêu, bốn người Tần Thiên bay vài giờ đồng hồ, cũng không thấy điểm cuối, bay đến bốn người đều mệt mỏi, cuối cùng không thể làm gì khác hơn là đem quan tài của Trương Tứ Phong ra, khởi động trận pháp, tiếp tục đi tới.
- Ai nha, thoải mái hơn, nào nào, uống chút rượu!
Tần Thiên nhìn Tiểu Bạch cùng với Yêu Dạ nói, liền đem ra, một người một chén, chậm rãi mà uống.
- Vô Lượng Thọ Phật, ta cũng muốn!
Người lái chiến thuyền quan tài, Trương Tứ Phong hô lên.
- Cút sang một bên, uống rượu lái xe là phạm pháp, sẽ ngồi tù!
Tần Thiên khoát khoát tay không để ý tới, cùng hai người Yêu Dạ tiếp tục uống, còn kém một chút không có đồ ăn nhắm rượu, nếu không sẽ thật hoàn mỹ.
Sau khi bay hơn một giờ, mọi người rốt cục bay vọt vào thảo nguyên, đi tới một mảnh lục địa.
- Vô Lượng Thọ Phật, chuyện gì đã xảy ra, nơi này, phát sinh đại chiến sao?!
Trương Tứ Phong nhìn cảnh tượng trước mắt kinh hô, ba người Tần Thiên nhìn thấy cũng rất là giật mình.
Lúc này, ở trước mặt mọi người, vừa nhìn khắp nơi, toàn bộ đều là đất đai đen ngòm, khe nứt kéo dài, độ rộng vài mét, nhìn qua giống như bị thiêu cháy rụi, đất cằn cỗi ngàn dặm, hoang vu không một vật, không khí trầm lặng.
- Nơi này nhìn qua giống như là bị đốt trụi, nói không chừng thật là nơi ở của Kim Ô!
Yêu Dạ đáp xuống mặt đất, cẩn thận tra nhìn dưới mặt đất.
Tần Thiên nhìn ra phía xa, híp mắt, không có phát hiện được gì.
- Đi, đi phía trước xem sao!
Tần Thiên hướng về phía mọi người nói, nhanh chóng bay tới phía trước.
Một đường bay, một đường càng tiến về trước mặt, cảnh tượng càng thảm liệt. Rất nhanh, mọi người phát hiện mặt đất xuất hiện rất nhiều hố to, còn có thật nhiều dấu móng tay to lớn, rộng chừng cây số, vô cùng kinh khủng, cũng không biết là sinh vật gì để lại.
- Nơi này hẳn là xảy ra một trận chiến đấu kịch liệt, các ngươi nhìn xem, xung quanh đây hẳn phải có dãy núi, nhưng đều bị đánh nát!
Yêu Dạ chỉ vào xung quanh đối với ba người nói.
- Ừm, trận chiến này hẳn là phát sinh ở thật lâu từ trước, những thứ vết tích này đều không phải là mới mẻ!
Tần Thiên nhìn mọi người nói, căn cứ theo phán đoán của hắn, trận chiến này hẳn là phát sinh ở hơn một trăm ngàn năm trước, thậm chí càng là thời điểm viễn cổ.
Chỗ này cũng không biết bao nhiêu năm không ai tới, một chút vết tích cũng chưa từng lưu lại. Bốn người Tần Thiên đoán chừng là nhóm đầu tiên đi tới cũng không nhất định.
Mọi người tiếp tục bay về phía trước, chiến trường này chiều ngang vô cùng kinh khủng, càng đi về trước chiến trường càng thảm khốc, bất quá lại nhìn không thấy bất luận hài cốt gì cùng với binh khí, chỉ có vết tích chiến đấu tồn tại, rất là quái dị.
- Các ngươi có cảm giác nhiệt độ tăng lên hay không?
Tiểu Bạch nhìn ba người Tần Thiên nói.
- Có chút, so với vừa rồi nóng hơn một chút!
Yêu Dạ nói.
- Dường như phía trước có gió nóng thổi tới, đi xem!
Tần Thiên nói xong, nhanh chóng bay lên phía trước.
Càng đi về trước mặt, nhiệt độ càng cao, không được bao lâu, mọi người trực tiếp đổ mồ hôi đầm đìa.
- Nóng quá đi, phía trước có lò lửa sao?!
Tiểu Bạch than thở.
- Vô Lượng Thọ Phật, đạo gia ta không chịu nổi nữa, ta muốn cởi quần áo!
Trương Tứ Phong hô lên.
- Cởi em gái ngươi a, dùng năng lượng tạo thành vòng bảo hộ ngăn chặn!
Tần Thiên hướng về phía Trương Tứ Phong nói, ở bên ngoài cơ thể nhanh chóng tạo thành một vòng năng lượng bảo hộ cách ly. Thoáng cái, khí nóng kia đã không thấy tăm hơi, ba người Tiểu Bạch cũng đều mô phỏng theo, tiếp tục đi tới.
- Mau nhìn, đó là cái gì, ngọn lửa sao?!
Yêu Dạ chỉ vào phía xa hô, đang lúc ánh mắt mọi người đều quan sát về phía đó, từng ngọn lửa đỏ chói đang nhảy nhót.
- Hẳn là vậy, đi xem!
Tần Thiên nói, tăng nhanh tốc độ, hướng phía bên kia bay đi.
Mà lúc này nhiệt độ cũng càng ngày càng cao, dưới vòng năng lượng phòng ngự cũng cảm thấy có chút nhiệt, mọi người phải gia tốc cường độ vòng năng lượng bảo hộ.
Không ngừng tiếp cận, bọn họ dường như đánh nhau với nhiệt độ của những ngọn lửa này, bọn chúng cao tới hơn trăm mét. Đồng thời mọi người cũng thấy rõ ràng nguyên trạng những thứ ngọn lửa này, một con sông lửa vô cùng to lớn, mặt đất khắp nơi trực tiếp bị đốt hòa tan, phạm vi trong vòng mười kilomet, không có chỗ nào có thể đặt chân.
Con sông lửa này cũng không biết dài bao nhiêu, kéo dài qua hai đầu. Liếc mắt trông không tới đầu cuối, phía trước nhìn không thấu, nhiệt lượng cực kỳ cao.
- Đây là Xích Diễm, ngọn lửa trên người Kim Ô trong truyền thuyết, nơi này thật sự là hang ổ của Kim Ô!
Yêu Dạ kích động nói. ...