Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 2056 - Chương 2061: Hải Ngưu Vương

 Chương 2061: Hải Ngưu Vương Chương 2061: Hải Ngưu Vương Chương 2061: Hải Ngưu Vương

- Lại có nhân loại cùng với lục yêu ở chỗ này, thật đúng là bất ngờ!

Tên thanh niên yêu dị cầm đầu nhìn mọi người, chậm rãi nói, vẻ mặt rất là kinh ngạc.

- Có kẻ nói thịt của loài người rất ngon, ta còn chưa ăn qua, cạc cạc!

Tên đàn ông râu rậm cường trán nhìn đám người Tần Thiên nước bọt chảy ròng, một bộ dạng sói đói, nhìn thấy khiến cho lòng người cảm thấy kinh hoảng.

- Vị công tử này, ngươi có hứng thú cùng nhau song tu với ta hay không?

Ả môi son má đỏ yêu mị nhìn Tần Thiên vẻ mặt mê hoặc nói, điệu bộ lả lơi, nhìn qua giống như phụ nữ bán thân đi mời chào khách vậy.

Tiểu Bạch vừa nghe cô gái ăn mặc lộ liễu kia nói, nhất thời cảm thấy khó chịu, trực tiếp mắng:

- Dâm đảng, tiện nữ không biết xấu hổ, cầm gậy gộc đâm chết ngươi!

Một câu cuối cùng đi ra, Tần Thiên nghe đều là mồ hôi lạnh túa ra, Tiểu Bạch thật đúng là mạnh mẽ, từ đâu học được những thứ này.

- Tiểu nha đầu, dám mắng ta, có tin ta kéo rách miệng ngươi hay không?

Ả má đỏ môi hồng kia nhìn Tiểu Bạch phẫn nộ quát.

- Mắng ngươi thì thế nào, tiện nhân chết tiệt, mắt ngươi bị đui sao, ngươi cho là diện mạo của ngươi rất đẹp a, chả khác gì cứt, còn uốn tới ẹo lui. Ngươi về điểm này, dáng người còn ra vẻ xoay chuyển đến vặn vẹo, có xấu hổ hay không a, không biết còn tưởng rằng chứng động kinh của ngươi phát tác, đồ ngu dốt!

Tần Thiên trực tiếp lại mở miệng mắng to, vô cùng lợi hại, luận mắng chửi người, Tần Thiên xưng thứ hai, không ai dám xưng thứ nhất.

Cô gái phấn hồng kia không nghĩ tới Tần Thiên vừa mở miệng lại mắng ác như vậy, trong lúc nhất thời ngây ngẩn cả người, không biết nói cái gì cho phải, những người khác cũng là ngẩn người ở đó, nhìn Tần Thiên.

- Nhìn ngươi như con quỷ dạ xoa, ngu dốt, muốn đánh nhau thì lao đến, không có bản lĩnh thì cút đi. Bớt con mẹ nó ở chỗ này chít chít méo mó, nếu không giết chết các ngươi!

Tần Thiên tiếp tục mắng, trực tiếp toàn bộ mắng đám người này.

- Vô Lượng Thọ Phật, Tần huynh, ngươi mắng chửi người như vậy không tốt, làm nhục hình tượng a... Bất quá, ta thích, đối với đám não tàn này phải cần mắng, còn muốn ăn chúng ta, ăn mẹ ngươi thì có!

Trương Tứ Phong cũng mắng theo.

- Đúng đúng, ăn mẹ ngươi thì có!

Tiểu Bạch hưng phấn hô lớn, ôm Tần Thiên cánh tay một trận lay động.

Năm tên đối diện tức đến sắc mặt đều tái rồi.

- Buồn cười, nhân loại nhỏ bé, đi tới Hải Vực bọn ta lại còn dám lớn lối như vậy, đơn giản là muốn chết, ngày hôm nay ta sẽ để cho ngươi biết một chút lợi hại, chịu chết đi!

Người đàn ông cao to vạm vỡ kia hô to một tiếng, lập tức huy động hai lưỡi búa to nhanh chóng tấn công hướng phía bốn người Tần Thiên bên này.

Tần Thiên vừa nhìn, nhanh chóng muốn động thủ, thế nhưng Trương Tứ Phong đã ngăn cản Tần Thiên.

- Vô Lượng Thọ Phật, để cho ta, xem ta đập chết nó không!

Trương Tứ Phong nói, trực tiếp mang theo quan tài của mình xông lên. Khiến cho đám người đối diện đều bị giật mình, cư nhiên mang theo quan tài đến đánh nhau, người nọ là không phải ngu chứ.

- Ha ha ha... Mang theo quan tài đi tìm cái chết, xem ra ngươi là chuẩn bị xong hậu sự!

Người đàn ông râu ria rậm rạp lập tức cười phá lên.

- Vô Lượng Thọ Phật, không phải vậy, ta đến để tiễn ngươi đi gặp diêm vương, tên to xác ngu dốt!

Trương Tứ Phong hô lớn, luân khởi quan tài trong tay hung hăng đập tới.

- Cuồng vọng, xem ta thế nào chặt vỡ quan tài nát của ngươi!

Tên to xác quát to, vung búa hung hăng hướng phía quan tài Trương Tứ Phong đập tới.

- Ầm!

- A... !

Một tiếng vang thật lớn, búa của người đàn ông râu ria rậm rạp trực tiếp lại bị quan tài của Trương Tứ Phong đập bể, cả người tức thì bị đập xuống, nặng nề đập xuống đất, nện ra một cái hố to lớn.

Lần này, bốn người tên thanh niên yêu dị đối diện toàn bộ choáng váng, đây là cái tình huống gì a, tên đàn ông thô cuồng cư nhiên bị một quan tài gạt ngã, không hợp lý, điều này thật phản khoa học.

- Vô Lượng Thọ Phật, bần đạo đến dạy cho ngươi cách làm người!

Trương Tứ Phong nói xong trực tiếp vọt tiếp nữa, lần thứ hai luân khởi quan tài hướng phía tên đàn ông lực lưỡng nằm trên đất hung hăng đập xuống.

Người đàn ông râu ria rậm rạp vừa mới bị đánh đầu óc còn choáng váng, cũng chưa kịp phục hồi lại tinh thần, đang từ dưới đất đứng lên, mạnh lại là một quan tài đập xuống tới, căn bản là không kịp tránh né, trong nháy mắt bị đánh trúng.

- Ầm!

- A... !

Tiếng nổ cùng tiếng kêu thảm thiết lần thứ hai vang lên, máu huyết văng khắp nơi. Trương Tứ Phong cầm quan tài này lại đến, nhất thời đem tên cường trán thô cuồng đập cho trọng thương, thân thể trực tiếp rạn nứt, đầu nở hoa.

- Rầm rầm ầm... !

Trương Tứ Phong tiếp tục quơ quan tài trong tay, liên tục đập lên trên người hắn, tuyệt không khách khí. Lần này, tên đàn ông lực lưỡng kia trực tiếp lại bị đập vỡ, trong nháy mắt bị đập chết mất, trực tiếp biến thành một đống thịt vụn.

- Ai nha, không cẩn thận đánh chết, thực sự là xin lỗi!

Trương Tứ Phong nhìn một đống thịt vụn trên đất, giả vờ kinh ngạc nói.

Đám người thanh niên yêu dị phía đối diện nghe thấy trực tiếp muốn đánh hắn một trận.

- Ngươi lại dám giết người của chúng ta, ngươi muốn chết!

Tên thanh niên yêu dị nhìn Trương Tứ Phong lạnh lùng quát lên, cả người bộc phát ra khí tức kinh khủng.

- Ngươi động thủ thử xem!

- Ầm!

Tần Thiên mạnh mà lăng không tung ra một cước, cả người bộc phát ra uy áp cường đại, trực tiếp nát bấy không gian, hướng phía đám người thanh niên yêu dị mang tất cả đi.

Yêu Dạ cũng là theo sát bước ra một cước, bộc phát ra thực lực đồng dạng vô cùng kinh khủng, không thua kém gì Tần Thiên.

- Đánh chết các ngươi!

Tiểu Bạch cũng hô to.

Đám người thanh niên yêu dị trong nháy mắt sắc mặt đại biến, không nghĩ tới Tần Thiên lại bộc phát ra thực lực cường đại như vậy, bọn họ vừa rồi đánh giá thấp đám người Tần Thiên.

- Hừ! Nhân loại, các ngươi giết chết là cháu trai của Hải Ngưu Vương, dù cho chúng ta không giết ngươi, các ngươi cũng chờ Hải Ngưu Vương truy sát đi, ngài ấy rất nhanh sẽ tới!

Tên thanh niên yêu dị thấy đám người Tần Thiên có thực lực cường đại như vậy, không dám đơn giản động thủ, bọn họ là tới tìm bảo vật, không phải đến tìm phiền toái.

- Rống... !

- Cháu của ta, vì sao khí tức của nó biến mất, chuyện gì đã xảy ra?

Một âm thanh rống giận rung trời từ đằng xa truyền tới, một đạo khí tức kinh khủng thuận tiện bao trùm phạm vi mấy cây số, để cho mặt đất đều chấn động, cực kỳ kinh khủng.

Đám người Tần Thiên trong nháy mắt sắc mặt đại biến, đám người thanh niên yêu dị còn lại với vẻ mặt lộ dáng tươi cười.

- Hừ! Hải Ngưu Vương tới, các ngươi chờ chịu chết đi, ha ha ha!

Tên thanh niên yêu dị đắc ý cười phá lên.

- Rống... !

Tiếng rống giận truyền tới vang lên, sau một khắc, từ xa lão già râu bạc cao gần tới ba mét bay tới, cả người mặc áo giáp, trong tay cầm thiết côn, một khuôn mặt mập mạp tròn vo, to lớn không gì sánh được, mắt trừng giống như chén trà, nhìn qua cực kỳ dọa người.

Lão già này rất nhanh đã bay đến đám người thanh niên yêu dị bên này, đám người bọn hắn vội vàng hành lễ.

- Cháu của ta đâu, không phải đi cùng với các ngươi sao?!

Lão giả hướng về phía bọn hắn giận dữ hét.

- Hải Ngưu Vương, lệnh tôn bị bọn họ giết chết, chỉ còn lại bãi huyết nhục này!

Tên thanh niên yêu dị chỉ vào Tần Thiên bên này, sau đó lại chỉ vào đống thịt vụn trên đất đối với hải Ngưu Vương nói.

- Cái gì?!

Hải Ngưu Vương vừa nghe, nhất thời nộ quát, nhanh chóng hướng phía đống thịt vụn kia bay đi, tra nhìn.

- Ghê tởm, các ngươi lại dám giết cháu trai của ta!

Hải Ngưu Vương mạnh ngẩng đầu, nhìn đám người Tần Thiên, trong hai mắt phóng xuất ra ánh nhìn đầy sát khí đáng sợ, hầu như có thể nát bấy không gian.

Bình Luận (0)
Comment