Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 2064 - Chương 2069: Giết Chết Kiền Nhất

 Chương 2069: Giết Chết Kiền Nhất Chương 2069: Giết Chết Kiền Nhất Chương 2069: Giết Chết Kiền Nhất

Trên bầu trời, Sơn Hà Đồ to lớn bao phủ về phía Tần Thiên mà đến, cùng lúc đó, Tần Thiên thả ra kiếm quang Thanh đồng chiến kiếm kinh khủng hung hăng hướng phía Sơn Hà Đồ đánh giết qua. Một kiếm tồn tại ở cấp bậc gần thánh khí và một thứ là thánh khí, hai bên thả ra năng lực công kích tới cùng cũng không phân biệt ai mạnh ai yếu.

- Hưu!

Trong khoảnh khắc, kiếm quang Thanh đồng chiến kiếm hung hăng chém vào bên trên Sơn Hà Đồ, trong khoảnh khắc, kiếm quang trực tiếp đem Sơn Hà Đồ một đao chém thành hai đoạn, trực tiếp phá huỷ.

- Ầm!

Tiếng nổ mạnh đinh tai nhức óc vang lên, Sơn Hà Đồ trực tiếp nổ tung, năng lượng hủy diệt chói mắt màu trắng giống như một đám mây to lớn hình nấm nhanh chóng hướng phía chu vi càn quét tản ra.

- Ầm ầm ầm!

Trong nháy mắt mặt đất trực tiếp nát bấy, hàng loạt yêu thú bị càn quét bay ra ngoài. Kiền Nhất điều khiển Sơn Hà Đồ cả người cũng té bay ra ngoài, một lần nữa nện xuống đất, đập ra một cái cái hố to lớn.

- Phốc!

Kiền Nhất nằm trên mặt đất, che ngực, một ngụm máu đỏ tươi từ tận cùng bên trong hắn phun ra, nhiễm đỏ chiến y màu trắng trước ngực hắn. Gương mặt anh tuấn mê người lúc này cũng chợt tái nhợt, trên mặt lộ ra vẻ giận dữ không cam lòng, cảm giác cực kỳ bất lực, giống như một ông già đang giãy giụa, vẻ mặt oán niệm.

Lần trước chiến đấu, Kiền Nhất hoàn toàn có thể nói là nghiền ép Tần Thiên, Tần Thiên căn bản không phải là đối thủ của hắn, nếu không phải những người khác hỗ trợ hắn, Tần Thiên sớm đã bị hắn băm thành trăm mảnh.

Cách không lâu sau, một lần nữa chống lại Tần Thiên, Kiền Nhất với lòng tin tràn đầy cho rằng vẫn như cũ có thể nghiền ép cường thế Tần Thiên, thế nhưng không nghĩ tới lúc này Tần Thiên, cường đại ngoài dự liệu của hắn, hai người hoàn toàn không phải nhân vật có tố chất như nhau nữa mà đã là hai loại người.

Kiền Nhất không cam lòng, khó chịu, phẫn nộ, hắn không tin:

- Mình tại sao có thể xảy ra một cớ sự như vậy. Chính bản thân đường đường là thái tử Vô Song Thiên triều, tương lai là người thống trị Vô Song Thiên triều, vương giả được dân chúng kính úy tôn thờ, tại sao có thể để cho một tên tiểu tử không biết từ đâu mà chạy đến... không thể, không thể, tuyệt đối không thể!

- A!

Nghĩ tới đây, Kiền Nhất nổi giận gầm lên một tiếng, phát sinh tiếng kêu như dã thú, từ dưới đất đứng lên, hai mắt bắn ra hai đạo quang mang sắc bén đâm người, nhìn chằm chằm Tần Thiên trên bầu trời xa xa, sát khí nồng nặc.

Tần Thiên bay lơ lửng ở trên không, trong tay cầm lấy Thanh đồng chiến kiếm, vẻ mặt tùy ý nhìn phía dưới Kiền Nhất, cả người một bộ lạnh nhạt, đưa tay hất lấy mái tóc dài của mình, đem Thanh đồng chiến kiếm thu vào.

- Ngươi không phải là đối thủ của ta, ngày hôm nay, ta sẽ tiễn ngươi đi một đoạn!

Tần Thiên nhìn Kiền Nhất mở miệng nói, nói xong cả người trong nháy mắt biến mất ở không trung. Sau một khắc, đã xuất hiện ở trước mặt Kiền Nhất, tốc độ vô cùng nhanh, giống như oan hồn, không thể tìm ra tung tích, khiến người ta sợ hãi.

- Uống!

Tần Thiên một tiếng quát lớn, mạnh mà lại huy động thiết quyền kinh khủng của mình, hung hăng hướng phía mặt của Kiền Nhất đập tới. Một tiếng rồng ngâm kinh thiên trong nháy mắt vang lên, vòi rồng to lớn màu vàng từ bên trong quả đấm của Tần Thiên biến ảo ra, mở miệng to như chậu máu, hung hăng cắn xé về phía Kiền Nhất.

Kiền Nhất không nghĩ tới Tần Thiên cư nhiên nhanh như vậy đã xuất hiện ở trước mặt của mình, con ngươi đen kịt như mực đích xác mạnh co rụt lại, trái tim khống chế không ngừng run rẩy một chút, sau đó theo bản năng lại giơ nắm tay lên, thả ra ngoài công kích cường đại hướng về phía công kích của Tần Thiên đánh tới.

- Ầm!

- A... !

Một tiếng vang thật lớn, trong nháy mắt, cánh tay phải của Kiền Nhất vừa mới khôi phục tay trực tiếp nổ tung, máu đỏ tươi cùng với thịt vụn bay ra chung quanh, phủ đầy đất. Cả người Kiền Nhất giống như bị xe chạy trên cao tốc va chạm vào nhau, trong nháy mắt lại té bay ra ngoài, đập vào trên mặt đất cách đó hơn mười mét, mặt đất trực tiếp rạn nứt, xuất hiện một hố to lớn hình người.

- Hưu!

Tần Thiên một chiêu đắc thủ, cả người lần nữa biến mất, rất nhanh lại xuất hiện ở trước mặt Kiền Nhất, quỳ một gối xuống trước mặt Kiền Nhất, trong con ngươi đen nhánh mặt bắn ra một tia sáng khiếp người.

Sau một khắc, Tần Thiên giương tay phải lên, hướng về phía Kiền Nhất bị thương nặng không ngừng thổ huyết trên mặt đất từng quyền hung hăng đập xuống, đập vào trên đầu của hắn.

- Không!

Kiền Nhất quát to, hắn không muốn chết, rống giận giơ lên tay trái của mình, chắn trước mặt.

- Ầm!

Một tiếng vang thật lớn, tay trái của Kiền Nhất nát bấy. Thiết quyền của Tần Thiên giống như cối xay thịt, trực tiếp vỡ vụn tay trái của hắn, hung hăng đập vào trên lồng ngực của hắn. Một quyền trực tiếp đập vỡ thân thể của hắn, quần áo vỡ nát, cơ thể trước ngực giống như gốm sứ, xuất hiện vô số khe nứt tinh mịn.

Bên trong khe nứt, một tia máu đỏ tươi từ bên trong thẩm thấu đi ra, rất nhanh lại một mảnh huyết hồng.

- A... !

Kiền Nhất thống khổ thảm thiết kêu lên, dáng dấp vô cùng đau đớn, cả khuôn mặt đều vặn vẹo hẳn lên, thoạt nhìn không gì sánh được dữ tợn, không gì sánh được thống khổ.

- Chết đi!

Tần Thiên nhìn hắn, sắc mặt vô thần, lần thứ hai huy động quả đấm của mình, một quyền hướng phía hắn hung hăng đập xuống.

- Dừng tay!

Lúc này, từ xa trên bầu trời, âm thanh của một cái cô gái truyền tới. Tất cả mọi người hướng phía bên kia nhìn lại, thấy một cô gái xinh đẹp tuyệt trần đang bay trên không trung mà đến, phía sau có hai bà lão một thân áo tơ trắng đi theo.

Tần Thiên nghe thanh âm phía sau, lập tức dừng nắm đấm lại, nghe xong nấm tay cách trước lỗ mũi Kiền Nhất không tới một centimet xuống tới, nhưng khí lực mãnh liệt từ trên nấm đấm đã trực tiếp đem mũi của Kiền Nhất oanh cho rách tả tơi.

- Là ngươi!

Tần Thiên nhìn cô gái kia chậm rãi nói, tuyệt không ngoài ý muốn, cô gái này lại là em gái của Kiền Nhất, nhị công chúa Vô Song Thiên triều, Phượng Phi Yên.

- Tên khốn nạn, buông ca ca ta ra, bằng không sẽ để cho ngươi sống không bằng chết!

Phượng Phi Yên bay ở trên không, nhìn Tần Thiên quát lớn, trên gương mặt tuyệt mỹ lộ ra một tia sát ý, một đôi mắt phượng, cực kỳ băng lãnh, giống như một cỗ máy giết người không có tình cảm.

Tần Thiên nhìn cô ấy, không nói gì thêm, trong miệng lộ ra một điệu cười khẩy, sau đó mạnh mà nâng lên nắm tay, trực tiếp đập xuống đầu của Kiền Nhất.

- Ầm!

Chỉ một thoáng, đầu của Kiền Nhất mở tung, máu huyết vung vẩy khắp nơi, rơi đầy đất. Trên quần áo của Tần Thiên cũng dính một mảng lớn, đỏ trắng giao nhau, nhìn qua vừa máu tanh lại ác tâm.

Phượng Phi Yên chứng kiến Tần Thiên cư nhiên giết chết Kiền Nhất, đầu óc trong nháy mắt trở nên trống rỗng.

Chăm chú hai giây, cô ấy liền phục hồi lại tinh thần, khóe miệng hơi mở, lộ ra răng trắng như tuyết, gắt gao cắn chặt, mắt phượng câu người bắn ra hai đạo sát ý băng lãnh khiến người ta tuyệt vọng, sau một khắc, cả người lăng không hướng về phía Tần Thiên đánh tới.

- Ngươi muốn chết!

Phượng Phi Yên phẫn nộ quát, thanh âm bén nhọn chói tai, giống như một cây châm nhỏ đâm vào bên trong màng tai, khiến người ta khó chịu, khó có thể chống lại.

- Ông!

Trên người Phượng Phi Yên bộc phát ra Phượng Hoàng Cửu Đầu to lớn, vây quanh thân thể của cô ấy, phóng xuất ra một cổ khí tức hủy diệt vô lực lạ thường. Cả người giống như một khối sao băng đang rơi, mang theo ánh sáng chói mắt giết đến phía Tần Thiên, dáng dấp vô cùng chói mắt, khí tức đáng sợ không gì sánh được... ...

Bình Luận (0)
Comment