- Hừ!
Tần Thiên nhìn Phượng Phi Yên giết tới, hừ lạnh một tiếng, cả người bộc phát ra một cổ khí tức kinh khủng vô hình, tóc dài không gió tự động lay.
Trong nháy mắt, cả người Tần Thiên đột ngột từ dưới đất bay lên, hai tay nhanh chóng khua động.
Chỉ một thoáng, phía sau Tần Thiên, bỗng nhiên giữa đó hiện lên hàng loạt bọt nước, trong khoảnh khắc hội tụ thành vì một đạo Thiên Hà to lớn, bên trong lao nhanh ra các loại thú dữ, sư tử, con cọp, giao long, phượng hoàng... khí thế dời non lấp bể đáng sợ nổi lên.
- Giết!
Tần Thiên một tay phất lên, trong nháy mắt thiên quân vạn mã tấn công về phía Phượng Phi Yên. Thiên Hà Chi Thủy đáng sợ trực tiếp bao phủ Phượng hoàng Cửu đầu của Phượng Phi Yên, trong nháy mắt đông lại, đem cả người Phượng Phi Yên đều đông lại ở bên trong.
- Ầm!
Một tiếng vang thật lớn, khối băng to lớn trong nháy mắt nổ tung, Phượng hoàng Cửa đầu của trực tiếp Phượng Phi Yên bị nát bấy, cả người trực tiếp bị nổ té bay ra ngoài, giống như đạn pháo. Quần áo trên người cô ấy gần như bị nổ nát bấy, thân thể tuyết trắng xinh đẹp lộ ra hơn phân nửa, sắc mặt một trận tái nhợt.
Hai bà lão kia nhanh chóng tiến lên, xuất ra y phục khoác lên trên người Phượng Phi Yên, miễn cho cô ấy bị người ta nhìn sạch.
Phượng Phi Yên bay ở trên không, mắt nộ trừng nhìn Tần Thiên, vừa tức vừa xấu hổ, gương mặt kiều mị giận dữ hầu như vặn thành một đoàn. Không nghĩ tới thực lực của Tần Thiên cư nhiên tiến triển đáng sợ như vậy, dưới một chiêu, hắn cũng đã càn quét được mình, còn đem y phục của mình đều làm cho nát bấy, hết sức vô sỉ.
- Tấm tắc, Nhị công chúa, da dẻ không tệ a, rất là trắng mịn!
Tần Thiên nhìn Phượng Phi Yên cười híp mắt trêu đùa nói, hai tay khoanh ở trước ngực, vẻ mặt cười tà nhìn Phượng Phi Yên đối diện vừa thẹn vừa giận.
- Mỹ nữ, đến để cho đại gia vui đùa một chút!
Tiểu Bạch cũng hướng về phía Phượng Phi Yên hô lớn, bên cạnh Tần Thiên nghe thiếu chút nữa đã từ không trung rơi xuống, đây là lời của cô ấy nói sao.
- Hừ! Tiểu tử không biết trời cao đất rộng, lại dám đùa giỡn chủ tử của ta, nhìn xem lão thân làm sao tiêu diệt ngươi!
Một bà lão chỉ vào Tần Thiên cả giận nói, tiếng nói vừa dứt, cả người liền nhanh chóng giết đến Tần Thiên, hai tay nhanh chóng khua động, khí tức kinh khủng từ trên người bà ta bộc phát ra. Trong nháy mắt, năng lượng ba tòa núi lớn xuất hiện ở phía sau bà ta, vung tay lên, trong đó một tòa liền hướng phía Tần Thiên đập tới.
- Hừ! Tạp kỹ trùng dế!
Tần Thiên vẻ mặt xem thường, trực tiếp lại vươn bàn tay to, nhanh chóng đánh đến chỗ năng lượng núi lớn kia. Một con bàn tay khổng lồ từ trong tay Tần Thiên biến ảo ra, nhanh chóng hướng về phía này ngọn núi to, trực tiếp vỗ cái nát bấy.
Bà lão thấy Tần Thiên dễ dàng như vậy đã tiêu diệt được công kích của mình, trên mặt nhất thời biến sắc, thế nhưng rất nhanh lại khôi phục nguyên dạng, hét lớn một tiếng. Hai tòa núi to còn lại nhất tề hướng về phía Tần Thiên đánh giết đi qua, đồng thời cả người cũng là theo sát ở phía sau, lao đến Tần Thiên.
- Hừ! Chịu chết đi!
Tần Thiên xem thường, Thanh đồng chiến kiếm xuất thủ, mạnh vung lên, hai đạo kiếm quang thật lớn bộc phát ra, trong nháy mắt chém vào trên đỉnh hai tòa núi to lớn, trực tiếp đánh nổ nát bấy chúng. Sau một khắc, cả người liền huy động Thanh đồng chiến kiếm hướng về phía bà lão kia hung hăng chém tới.
- Chết đi!
Bà lão kia nhìn Tần Thiên phẫn nộ quát, đánh ra một chưởng, một đạo năng lượng xanh biếc bộc phát ra, trong nháy mắt biến thành một dây mây to lớn, nhanh chóng quấn về phía Tần Thiên.
- Mở tung cho ta!
Tần Thiên hét lớn một tiếng, hai tay mãnh liệt huy động chiến kiếm, vô số kiếm quang cũng phát ra, trực tiếp vỡ vụn sợi dây mây kia, Thanh đồng chiến kiếm hung hăng bổ tới chỗ bà lão.
- Hừ!
Bà lão nhìn thấy Thanh đồng chiến kiếm chặt tới, cười lạnh một tiếng, mạnh mà trong tay xuất hiện một thanh ngọc kiếm, bay thẳng đến Thanh đồng chiến kiếm bổ tới.
- Ngô trưởng lão, không được!
Từ xa, Phượng Phi Yên hô lớn.
Cô ấy vừa dứt lời, Thanh đồng chiến kiếm đã trực tiếp chém đứt thanh kiếm ngọc này.
- Kiếm của ta!
Bà lão thấy bản thân ngọc kiếm lại dễ dàng bị Tần Thiên chém đứt, nhất thời rống lên, tâm đều nát. Đây chính là bảo bối của bà ta, tiệm cận thánh khí, thoáng cái đã bị chém đứt, Thanh đồng chiến kiếm này rốt cuộc là thứ binh khí gì.
- Đi chết đi!
Nhưng Tần Thiên không để ý tới bà lão kia có gào khan điều gì, tay hơi nghiêng, vung chiến kiếm lên, thẳng tắp hướng phía bà lão hoành giết qua.
Bà lão còn đang đau lòng chiến kiếm bảo bối của mình, căn bản không kịp chống trả và phòng ngự, cũng không có cách nào tránh né, trong kinh hoảng, vội vàng đưa tay chặn lại.
- Hưu!
Một tiếng dao khứa vào da thịt vang lên, cổ tay của bà ta trực tiếp bị chém, máu huyết ào ào chảy ra, cả người nhanh chóng bay ngược.
- Muốn chạy, không có cửa đâu!
Tần Thiên hét lớn một tiếng, nhanh chóng huy động chiến kiếm trong tay, bỗng nhiên giữa đó lại bạo phát ra vô số kiếm quang, nhanh chóng hướng phía bà lão này vây giết đi.
Lúc này tay của bà ta bị chém rơi, lọt vào trọng thương, căn bản không có biện pháp phòng ngự, nhìn thấy kiếm quang giết tới, chỉ có thể chạy trốn thật nhanh, thế nhưng chạy trốn sao qua được tốc độ của kiếm quang.
- Rầm rầm rầm!
- A... !
Tiếng nổ to lớn vang lên, toàn thân bà lão ở giữa hơn mười đạo kiếm quang, trong nháy mắt cả người trực tiếp lại bị thương nặng, nặng nề nện xuống đất. Trên người xuất hiện hơn mười vết kiếm thấy mà đau xót, máu huyết chảy ra cuồn cuộn, cả người đều trở thành một người đầy máu đỏ tươi, lọt vào tổn thương nghiêm trọng, không cách nào nhúc nhích.
- Nhanh, đưa Ngô trưởng lão mang về!
Phượng Phi Yên vội vàng hướng về phía một bà lão khác bên cạnh hô to, bà lão kia nhanh chóng phóng xuống dưới.
- Muốn cùng chết ở chỗ này sao?!
Tần Thiên quát lạnh một tiếng, thu Thanh đồng chiến kiếm vào, nhanh chóng vọt tới, một chưởng hướng về phía bà lão muốn cứu người này.
- Dừng tay!
Phượng Phi Yên vừa nhìn, vội vàng lại động thủ hướng về phía Tần Thiên lướt đi.
- Hưu!
Lúc này, Huyết Linh phân thân từ trên người Tần Thiên bạo phát ra, trực tiếp lao đến Phượng Phi Yên, huyết sát lực kinh khủng bộc phát ra, trong nháy mắt tràn ngập mỗi một tấc không gian, không gì sánh được đáng sợ.
Phượng Phi Yên thả ra công kích đánh giết ở trên thân thể Huyết Linh phân thân, căn bản không có bất kỳ tác dụng gì, trực tiếp bị trung hoà mất. Sau một khắc, Huyết Linh phân thân trực tiếp công kích tới trước mặt Phượng Phi Yên.
Phượng Phi Yên nhất thời sắc mặt đại biến, cô ta thế nhưng biết rõ uy lực của Huyết Linh phân thân, lập tức không cần suy nghĩ, quay đầu vội vàng chạy trốn, Huyết Linh phân thân đuổi theo ở phía sau.
Mà Tần Thiên, lúc này một chưởng giết đến bà lão trước mặt, bà ta cũng nghênh đón hướng về phía Tần Thiên.
- Tiểu tử cuồng vọng, đi tìm chết!
Bà lão nhìn Tần Thiên giận dữ hét, trực tiếp đối oanh cùng với Tần Thiên, hai bàn tay to lớn đụng nhau.
- Ầm!
- A... !
Lực lượng đáng sợ từ bàn tay Tần Thiên bộc phát ra, trong nháy mắt lại vỡ vụn cả cánh tay của bà ta, đem cả người bà ấy đều bùng nổ bay ra ngoài mấy trăm mét, hung hăng đụng vào trên mặt đất.
Tần Thiên nhìn lướt qua, không để ý, nhanh chóng hướng về bà lão phía trước bị chính hắn làm cho bị thương nặng phóng đi, trực tiếp một cước đạp vỡ đầu của bà ta, lấy đi tính mạng của bà ta. Sau đó mới hướng về phía bà lão vừa mới bị chính bản thân mình đánh cho vỡ vụn cánh tay lướt đi...