Ba người sau khi ăn xong, nghỉ ngơi một lát, sau đó tiếp tục xuất phát, xem có thể tìm được hai người Yêu Dạ cùng với Trương Tứ Phong hay không.
Sào huyệt Côn Bằng cũng không biết lớn bao nhiêu, ba người bay vài giờ thứ gì cũng không có phát hiện. Tiểu Bạch cùng với Tiểu Hồng đều mệt mỏi, Tần Thiên dứt khoát mang bọn họ đưa vào bên trong tiểu thế giới, để cho bọn họ ở bên trong nghỉ ngơi, mình và Thiên Tiên thì tiếp tục đi tới.
- Hưu hưu!
Hai người đang bay, lúc này, phía dưới rừng rậm đột nhiên truyền đến vài tiếng xé gió, vài đạo thần thức từ phía dưới hướng về phía hai người Tần Thiên quét tới, cực kỳ cường đại, mơ hồ sinh ra một loại cảm giác áp bách. Tần Thiên cùng Thiên Tiên nhất thời kinh hãi, còn chưa kịp phản ứng, một giây kế tiếp, xung quanh hai người truyền đến vài tiếng vang sạch sẽ lưu loát, lập tức sáu đạo thân ảnh rơi vào bốn phía hai người Tần Thiên, sáu cổ thần thức cường đại trong nháy mắt hướng phía hai người quét tới.
- Các ngươi là ai?
Tần Thiên nhìn trong rừng rậm đột nhiên xuất hiện sáu đạo thân ảnh, mỗi một tên đều tản mát ra khí tức kỳ dị, thần thức cực kỳ cường đại, nhất thời sắc mặt biến đổi, vẻ mặt nghiêm trọng, lập tức quát lên. Một bên Thiên Tiên nhất thời khuôn mặt đại biến, nhanh chóng hướng phía bên này nhích lại gần, cả người cảnh giác.
- Ngươi không cần biết chúng ta là ai, chỉ cần ngươi đem hai cánh cửa bên trong tiểu thế giới của ngươi giao cho chúng ta là được!
Một âm thanh khàn khàn nặng trĩu từ trong miệng tên đối diện Tần Thiên truyền ra, không có chút tâm tình nào, quả thực giống như người chết, khiến người ta cảm thấy cực kỳ bất an.
Tiếp theo, Tần Thiên phát hiện sáu người này ăn mặc trang phục đều cực kỳ kỳ quái, tất cả từ đầu đến chân đều là màu đen, khí tức cũng cực kỳ kỳ quái, rất lơ lửng, phảng phất như không có thân thể.
Tần Thiên vừa nghe, nhất thời sắc mặt đại biến, đám người này là ai, cư nhiên biết đến hai cánh cửa bên trong tiểu thế giới của mình.
- Cánh cửa gì? Ta căn bản không biết các ngươi đang nói cái gì, ngươi tìm nhầm người rồi!
Tần Thiên lạnh lùng nói, trực tiếp phủ nhận.
- Nếu ngươi không muốn chết thì giao ra, chỉ cần ngươi giao ra, ta bảo đảm ngươi sẽ không chết!
Tên mặc áo đen với giọng nói khàn đặc ở trước mặt Tần Thiên lại một lần nữa khẳng định, âm thanh vô cùng băng lãnh, trực tiếp bộc phát ra khí tức nghiền ép cường đại hướng về phía linh hồn Tần Thiên chèn ép mà đến, không gì sánh được kinh khủng. Tần Thiên nhất thời khuôn mặt đại biến, lập tức muốn chống lại, nhưng phát hiện căn bản không có biện pháp chống cự. Đối phương thả ra linh hồn lực kinh khủng hoàn toàn chế trụ hắn, giờ khắc này, Tần Thiên có cảm giác đầu váng mắt hoa, vội vàng xuất ra Ngọc Như Ý chống đối, lúc này mới khá hơn một chút.
- Không tốt, Tần Thiên, bọn hắn là tu luyện giả chuyên tu luyện linh hồn, chúng ta chỉ sợ không phải đối thủ, chúng ta đi mau thôi!
Thiên Tiên cảm giác được khí tức kinh khủng của sáu người này, khuôn mặt chợt đại biến, hướng về phía Tần Thiên nói. Loại này tu luyện giả chuyên tu luyện linh hồn này có linh hồn lực cực kỳ kinh khủng, người bình thường căn bản không phải là đối thủ.
Tần Thiên cũng phát hiện, những người này cùng với đám ngườiâm dương thần giáo trước đây ở trên địa cầu là giống nhau, hơn nữa càng thêm lợi hại, mặc dù là có Ngọc Như Ý, Tần Thiên vẫn như cũ cảm giác được kinh khủng.
- Đi!
Tần Thiên lập tức bắt lấy tay của Thiên Tiên, lôi kéo cô ấy nhanh chóng hướng phía xa bay đi. Tần Thiên vừa mới đột phá, tu vi cường đại hơn nhiều, tốc độ cũng nhanh hơn rất nhiều, vì thế chủ động mang theo Thiên Tiên bay đi.
Thế nhưng sáu gã mặc quần áo màu đen sớm đã có chuẩn bị, vừa nhìn thấy hai người Tần Thiên chạy trốn, lập tức động thủ.
- Giết chết bọn chúng!
Tên đàn ông giọng khàn khàn hô lên, chợt, hai tay nhanh chóng kết xuất một cái pháp ấn, một cổ khí tức kỳ dị mà bàng bạc từ trên người hắn bộc phát ra, một giây kế tiếp, một đạo năng lượng màu vàng từ trên người hắn bắn ra, hóa thành một thanh đao sắc bén, hướng phía Tần Thiên ám sát mà đến.
- Không tốt, linh hồn công kích!
Tần Thiên vừa nhìn, theo bản năng hét lớn. Lúc này, năm tên còn lại bên cạnh cũng bắn ra năm đạo năng lượng linh hồn màu vàng hướng tới hai người Tần Thiên, cực kỳ cường đại, áp chế bọn họ căn bản không cách nào nhúc nhích. Đám người này công kích mạnh mẽ tới cực điểm, Tần Thiên tuy rằng đột phá, nhưng linh hồn lực cũng không có đột phá theo.
- Sưu!
Lúc này, cả người Tần Thiên thần lực bạo phát, không chút do dự, nhanh chóng đem Ngọc Như Ý ra, chắn ở trước người, đồng thời nhanh chóng đem Thiên Tiên hộ ở trong ngực của mình.
- Ầm!
Sáu đạo linh hồn công kích kinh khủng trong nháy mắt ầm nổ ở trên Ngọc Như Ý.
Giờ khắc này, tuy rằng Ngọc Như Ý chặn được công kích, thế nhưng đầu của Tần Thiên vẫn một trận mê muội. Tần Thiên vội vàng cắn đầu lưỡi một cái, miễn cho bản thân đã hôn mê. Mà Thiên Tiên tựa trong ngực hắn thì đã trực tiếp hôn mê ngất đi qua, thất khiếu trực tiếp chảy máu, hiển nhiên là không đỡ được làn sóng công kích này.
Tần Thiên vừa nhìn thấy, vội vàng đem Thiên Tiên thu vào bên trong tiểu thế giới, sau đó nhanh chóng hướng phía xa xa chạy như bay, trực tiếp thuấn di.
- Hưu hưu hưu!
Sáu tên mặc quần áo màu đen nhanh chóng truy sát Tần Thiên, tốc độ của bọn hắn vô cùng nhanh, thần thức cường đại vẫn bao phủ ở trên người Tần Thiên, cực kỳ đáng sợ. May mắn chính là tốc độ của bọn hắn mặc dù nhanh, thế nhưng vẫn thua Tần Thiên, Tần Thiên rất nhanh đã vứt bọn chúng ở phía sau mấy cây số.
- Ầm!
Vừa lúc đó, xảy ra chuyện khiến cho Tần Thiên không tưởng được, chợt, trước mặt Tần Thiên không gian đột nhiên một trận vặn vẹo, ngay sau đó ầm ầm sụp xuống, trong nháy mắt, một tên mặc quần áo màu đen từ bên trong bay ra.
- Các ngươi trốn không thoát đâu!
Ten mặc áo đen đứng ở trước mặt Tần Thiên, lạnh lùng nói, một thanh kiếm nhỏ màu vàng từ trán của hắn bắn ra, đánh tới Tần Thiên. Áp lực linh hồn khổng lồ khiến cho đầu của Tần Thiên trận trận mê muội, mắt thấy năng lượng màu vàng bắn đến, căn bản không có biện pháp chống trả.
Tần Thiên ngay cả Ngọc Như Ý cũng không kịp xuất ra.
- Ầm!
Một thân nổ vang, trong chớp mắt, một cổ thần thức kinh khủng hung hăng bạo phát ở bên trên linh hồn của Tần Thiên. Trong nháy mắt, Tần Thiên cảm giác được đầu óc của mình giống nổ tung, cực kỳ khó chịu.
- A!
Tần Thiên phát sinh một tiếng kêu than cực kỳ thê lương, tê tâm liệt phế, cực kỳ bi thảm, cả người trong nháy mắt rơi xuống bên dưới. Tên mặc áo đen lập tức theo sau, một tay chộp tới Tần Thiên.
- Hưu!
Ngay tại thời khắc này, bên trong tiểu thế giới của Tần Thiên, đột nhiên, Thanh đồng chiến kiếm trực tiếp bay ra, một cổ khí tức đáng sợ không gì so nổi từ bên trong bộc phát ra, cường đại không thể chống lại.
- A!
Tên mặc áo đen kia chỉ kịp phát sinh một tiếng hét thảm, sau một khắc, bị một đạo năng lượng màu xanh bên trong Thanh đồng chiến kiếm bắn cho hồn phi phách tán. Năm tên mặc áo đen còn lại vừa thấy, nhất thời cả kinh ngừng lại, không dám hành động thiếu suy nghĩ, cũng không biết Thanh đồng chiến kiếm kia là vật gì, cư nhiên kinh khủng như vậy, một chiêu đã đánh một tên trong số chúng cho hồn phi phách tán.
- Hưu!
Thanh đồng chiến kiếm cũng không có chủ động công kích, trực tiếp phát sinh một đạo ánh sáng nhu hòa màu xanh, bao bọc Tần Thiên lại, bay thẳng đi, chớp mắt biến mất. Năm tên mặc áo đen kia căn bản đuổi theo không kịp, chỉ có thể thở dài.
- Đáng chết! Làm sao bây giờ, có nên trở về trước hay không!
Trong năm người bọn hắn, tên mặc áo đen bên phải nhất nhìn tên áo đen chính giữa hỏi.
- Không cần, chúng ta đuổi theo, hắn chạy không được!
Tên mặc áo đen ở chính giữa nói. ...
Bên này, Tần Thiên được Thanh đồng chiến kiếm mang theo bay đi không biết bao xa, sắc trời cũng tối xuống, từ từ đáp xuống đất, trở vào trong cơ thể Tần Thiên, lúc này, Tần Thiên gần như bất tỉnh.
- Chủ nhân, ngài không sao chứ?!
Thanh đồng chiến kiếm hỏi.
- Ta không sao, vẫn an toàn, cảm ơn ngươi, nghỉ ngơi một chút là được rồi!
Tần Thiên trả lời, thời khắc mấu chốt may mà có Thanh đồng chiến kiếm cứu hắn một mạng, bằng không nhất định sẽ chết.
- Không có việc gì thì tốt rồi, ta cần nghỉ ngơi, tiếp theo sẽ tiến vào trạng thái ngủ say, vừa rồi tiêu hao quá lớn!
Thanh Đồng chiến kiếm nói.
- Được!
Tần Thiên miễn cưỡng nói, đầu vô cùng đau nhức, vội vàng xuất ra Ngọc Như Ý ân cần săn sóc linh hồn, tiến hành khôi phục. ...
Rất nhanh, một đêm trôi qua, hừng đông, Tần Thiên từ từ tỉnh lại, mở nửa mắt, sờ lấy đầu của mình, lúc này, đầu óc đã không còn đau đớn nữa, Tần Thiên đứng lên vừa nhìn chung quanh đã sợ hãi trực tiếp mồ hôi lạnh tràn ra.
Bởi vì giờ khắc này, Tần Thiên phát hiện mình cư nhiên đứng ở bên trên một ngọn núi cao mấy ngàn trượng cao lớn và hiểm trở. Nơi mà bản thân đang đứng yên cư nhiên chỉ là một tảng đá lớn cứng nhắc vài mét vuông, bốn phía tất cả đều là sương mù vấn vít vực sâu, sâu không thấy đáy. Có rất nhiều ngọn núi khác xung quanh chỉ nhìn thấy bóng mờ màu đen, trong vòng phạm vi trăm dặm không gặp được ngọn núi to lớn và hiểm trở thứ hai giống với chỗ mình đang đứng.
- Đây là nơi nào?!
Tần Thiên nhìn xung quanh vẻ mặt ngưng trọng.
- Đông!
Đột nhiên, lúc này, một tiếng chuông rất xa xưa truyền vào trong tai Tần Thiên. Tần Thiên quan sát, hướng phía dưới vực sâu vô tận nhìn lại, tiếng chuông bắt đầu từ bên dưới truyền lên.
- Đông!
Lại là một thanh âm vang lên từ phía dưới truyền đến, Tần Thiên dùng nhãn thần tìm kiếm vị trí tiếng chuông truyền tới, trong lòng thầm nghĩ:
- Chỗ này tại sao lại có tiếng chuông chùa vang lên.
Tiếng chuông vang lên hai lần, đã không có vang lên nữa. Từ từ, phía dưới trong vực sâu bắt đầu có gió nhẹ nổi lên, rất nhanh, sương mù dần dần bị thổi mở ra, vực sâu vô tận chậm rãi lộ ra bộ mặt vốn có. Đợi đến lúc hết thảy sương trắng biến mất, Tần Thiên quả thật người đều ngây dại, nhìn cảnh tượng phía dưới, trên mặt vô cùng lay động.
Lúc này, bên dưới vực sâu sâu ngàn trượng, sau khi sương trắng bị thổi ra, từng ngôi chùa cổ to lớn hiển lộ ra rõ ràng, có chừng mấy nghìn ngôi chua, một cổ khí thế tường hòa khổng lồ chậm rãi từ phía dưới bay lên, lao thẳng vào mặt. Điều khiến cho người khác không thể tưởng tượng nổi chính là, bên trong mỗi một ngôi miếu cổ đều đèn nhang nghi ngút, bóng người nhốn nháo, hòa thượng mặc cà sa màu xanh ra ra vào vào.
Lúc này, ánh mắt Tần Thiên gắt gao nhìn chằm chằm một ngôi cổ miếu hoành vĩ nhất trong mấy nghìn cổ miếu này. Lúc này, ở đâu tọa trên đỉnh ngôi chùa cổ hoành vĩ nhất, một hòa thượng mặc áo trắng đang xếp bằng ngồi lơ lửng ở phía trên, hai tay tạo thành chữ thập. Thời điểm Tần Thiên nhìn về phía hắn, hòa thượng kia cư nhiên hướng về phía Tần Thiên mà nhìn, trong miệng lộ ra vẻ tươi cười, đưa tay ngoắc về phía Tần Thiên, ý bảo Tần Thiên đi xuống.
- Không! Làm sao có thể!
Chợt, Tần Thiên kinh hãi quát lên, cả người run run, đầu đổ đầy mồ hôi, phía sau lưng mơ hồ lạnh ngắt. Thời điểm lần thứ hai Tần Thiên nhìn xuống bên dưới, vẻ mặt trong nháy mắt ảm đạm, cảm giác sợ hãi lông trên người dựng đứng từ trong nội tâm Tần Thiên tự nhiên mà có.
Lúc này, phía dưới đâu còn có chùa miễu gì, tất cả đều là một tảng lớn sương trắng, không có gì cả. ...