Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 2098 - Chương 2103: Kêu Gọi

 Chương 2103: Kêu Gọi Chương 2103: Kêu Gọi Chương 2103: Kêu Gọi

- Đây là nơi nào, thế nào tà dị như vậy?!

Tần Thiên vẻ mặt khẩn trương, lầu bầu nói, đứng lên, liền muốn rời khỏi, thế nhưng lúc này, trong vực sâu lại đột nhiên truyền ra một giọng hô hoán cực kỳ hư nhược, gọi Tần Thiên đi xuống. Đồng thời, bên dưới bỗng nhiên bạo bắn ra một đạo năng lượng màu trắng, cực kỳ chói mắt, phát sinh một cổ khí thế mãnh liệt, bao phủ ở trên người Tần Thiên, trực tiếp kéo lấy Tần Thiên xuống bên dưới.

- A!

Tần Thiên còn chưa kịp phản ứng, trong nháy mắt, cả người đã rơi xuống vực sâu, tốc độ cực nhanh. Tần Thiên liều mạng vận chuyển thần lực bay lên, kết quả phát hiện không hề có tác dụng, cả người rơi vào trong sương trắng. Trong nháy mắt, sương trắng khắp nơi biến thành sương mù màu đỏ như máu, một cổ khí tức mùi máu tanh thô bạo xông thẳng vào não, vô số tiếng kêu thảm thiết thê lương trong nháy mắt ở bên tai Tần Thiên vang lên, bên trong mây đỏ đột nhiên xuất hiện từng cổ tử thi, có chừng mấy ngàn cổ. Mỗi một cổ tử thi tất cả đều không có đầu, thân thể không trọn vẹn, không được đầy đủ, cả người máu chảy đầm đìa, còn đang không ngừng chảy ra, hướng về phía Tần Thiên bay tới.

Lúc này, Tần Thiên bị sát khí huyết xông vào đầu choáng váng mắt hoa, thần lực căn bản không cách nào vận chuyển, mắt thấy đám tử thi này vây đến mình, căn bản không có bất kỳ biện pháp. Bất quá lúc này, phù chú trên cổ tay của Tần Thiên tản mát ra vạn đạo kim quang, bao bọc Tần Thiên, hết thảy thi thể tới gần Tần Thiên toàn bộ bị năng lượng màu vàng nghiền nát, phát sinh tiếng kêu rên thảm thiết.

- Rống!

Chợt, một âm thanh gầm rú hung mãnh từ truyền đến bên cạnh Tần Thiên, sát khí huyết nhanh chóng bắt đầu khởi động, sau đó hàng loạt tử thi thật nhanh lao tới, một cổ sát khí huyết vô lực lạ thường hướng phía Tần Thiên tập kích tới, giống như thủy triều cuộn trào mãnh liệt, cực kỳ tà ác.

- Mẹ kiếp, đây là vật gì chứ?!

Chợt, trước mặt Tần Thiên đột nhiên xuất hiện một cỗ thi thể to lớn không đầu máu chảy đầm đìa, cao tới mười mấy trượng, tản ra sát khí huyết vô tận, bên trong ẩn chứa lực lượng cực kỳ khổng lồ vô cùng kỳ dị, tựa như khí thế chiến trường chết chóc vạn dặm.

- Kiệt kiệt kiệt!

Một âm thanh khàn khàn từ trên thi thể không đầu truyền ra, vô cùng kinh khủng, khiến người ta không khỏi sợ hãi lông mao dựng đứng. Tần Thiên mặc dù muốn thoát đi, thế nhưng lúc này, cỗ thi thể không đầu bộc phát ra một cổ lực lượng kinh khủng, vô số dòng máu đột nhiên huyễn hóa thành máu loãng tanh hôi tà ác, từ bốn phương tám hướng vọt tới Tần Thiên, Tần Thiên căn bản không cách nào tránh né.

- Đông!

- A di đà phật!

Đột nhiên, một tiếng chuông rất nặng cuồn cuộn vang lên, trong nháy mắt chấn khai vô tận máu loãng. Sau một khắc, thanh âm của một lão tăng vang lên, ngay sau đó một cổ lực lượng tinh thuần từ trong hư không bộc phát ra, trong chớp mắt vô số máu loãng phát sinh tiếng thét chói tai kinh khủng mà lại thê lương, hết thảy máu loãng nhanh chóng biến ảo thành từng cổ một thi thể, chạy tứ tán.

- A! Lão già đầu hói, lại là ngươi, ta muốn tiêu diệt ngươi!

Cổ máu thi to lớn không đầu điên cuồng hô lớn, đột nhiên phía sau máu thi dâng lên một đóa hoa sen màu đỏ như máu, ánh sáng màu đỏ xông lên tận trời từ trên Hồng Liên vọt ra. Tiếp theo, cỗ thi thể chợt nhanh chóng nhỏ đi, bay lên bên trên đóa hoa sen, ngồi xếp bằng, hai tay tạo thành chữ thập, nghiễm nhiên thành một bộ dạng Phật Đà. Tần Thiên vừa nhìn, nhất thời kinh hãi, đây là có chuyện gì.

- Lão già đầu hói, để cho ta siêu độ cho ngươi!

Cỗ thi thể không đầu phát sinh một âm thanh âm lãnh đạo, chợt, ánh sáng đỏ vô tận từ trên Hồng Liên bạo phát dựng lên, biến ảo thành từng cỗ tử thi cụt tay, không có một tử thi nào trông giống với trước đó, tất cả đều là từng cổ một hòa thượng không đầu mặc thanh y thắt lưng dây dưa Phật châu. Những thứ hòa thượng không đầu này tản ra sát khí huyết vô cùng tà ác, hướng về phía Tần Thiên đánh tới, giống như thủy triều cuồn cuộn, khí thế tận trời.

Giờ khắc này, trong hư không sau lưng Tần Thiên một đạo năng lượng màu vàng bộc phát ra, ngay sau đó một lão hòa thượng bay ra, hai tay nhanh chóng vũ động, biến ảo thành một pho tượng Phật Như Lai to lớn, vô lượng phật quang, trong nháy mắt hiện đầy toàn bộ không gian.

- A! Không!

- Ầm!

Giờ khắc này, cỗ thi thể không đầu phát sinh hoảng sợ kêu la thảm thiết, trực tiếp nổ tung, vô lượng phật quang chiếu khắp mỗi một tấc đất, trực tiếp độ hóa vô số hòa thượng không đầu. Sau một khắc, các tia máu phát sinh tiếng thét kinh thiên động địa, thật giống như bị người đâm, trực tiếp tiêu tán, trong nháy mắt, ánh sáng vô tận màu đỏ biến mất, đến tượng phật cũng đang biến mất, chỉ còn lại có Tần Thiên đứng ở bên trong sương trắng.

Giờ khắc này, giống như một trận ảo giác, chớp mắt đã biến mất, trong lúc nhất thời Tần Thiên không thể tin được, sau khi phản ứng kịp mới phát hiện mình đang rơi xuống, vô số phế tích miếu thờ đang ở trước mắt mình nhanh chóng thành lớn, càng ngày càng lớn.

- Mẹ kiếp!

Tần Thiên hô to một tiếng, lập tức ổn định thân thể, chỉ kém chừng trăm mét đã trực tiếp đập vào phế tích bên dưới.

- Hô! Mẹ nó, đây là Địa Ngục à?!

Chờ Tần Thiên phục hồi lại tinh thần, bình phục tâm tính, nhìn kỹ lại phía dưới, thiếu chút nữa lần thứ hai rớt xuống, mắt trừng thiếu chút nữa rớt ra ngoài.

Lúc này, ở phía dưới Tần Thiên, khắp nơi đều là chùa miễu bị tàn phá, không biết là năm nào tháng nào, chung quanh đều đổ nát thê lương, cỏ dại mọc thành bụi, một cổ tử khí xông thẳng tới chân trời. Đáng sợ nhất chính là trên mặt đất đều là xương cốt trắng xóa, rơi lả tả chung quanh, quả thực có thể lót đường.

- Đây là đại tàn sát à?!

Tần Thiên nhìn hàng loạt chiếc xương trắng phía dưới lầu bầu nói, từ từ đáp xuống bên dưới. Vừa rơi xuống tới đất, nhất thời, Tần Thiên liền cảm giác được một cổ khí tức âm lãnh kinh khủng từ xa quét tới, phảng phất như có thể quét xuyên thân thể. Tần Thiên trực tiếp không tự chủ được rùng mình một cái, nhìn chằm chằm về phía trước.

Lúc này, ở một chỗ phía trước cách Tần Thiên mấy trăm mét, một ngôi miếu thờ thật to đứng ở đó trong. Ngôi miếu này được bảo toàn tương đối hoàn hảo, chiếm diện tích đạt mấy nghìn mét vuông, kiến trúc mộc mạc đại khí, mặt trên khiến cho người ta có được một loại cảm giác trầm ổn rất cao, nhưng không khí lại trầm lặng, hư hư thật thật, lộ ra vẻ cực kỳ bí hiểm. Bên trong miếu không có Phật quang, có cũng là tử khí, hơn nữa những thứ này tử khí còn đang di chuyển, kết hợp với những thứ xương trắng này, Tần Thiên nhất thời toát ra một loại ý nghĩ đáng sợ. Tại vô tận năm tháng trước, nơi này có khả năng khiến người ta tàn sát không còn, lập tức, một vài cảnh tượng máu tanh xuất hiện ở trước mặt Tần Thiên.

Nghĩ đến những thứ này, Tần Thiên không khỏi rùng mình một cái, xoay người trước hết rời đi. Thế nhưng bên trong ngôi miếu cổ to lớn này dường như có vật gì đó đang gọi Tần Thiên, để cho Tần Thiên không tự chủ được hướng lên phía trước mà đi.

- Mẹ nó, thứ quái gì đang kêu gọi lão tử a!

Tần Thiên trong lòng mắng to, từ từ hướng phía ngôi miếu đi tới, càng đi càng gần, trong lòng cảm giác loại kêu gọi kia càng ngày càng mãnh liệt. Đồng thời, cổ khí tức đáng sợ cũng càng ngày càng phát khiến người ta run rẩy, bất quá, Tần Thiên phát hiện, dường như có lực lượng đang tiêu trừ uy áp của loại khí tức kinh khủng này, để cho hắn đi tới.

Rất nhanh, Tần Thiên đã đến trước mặt miếu thờ, cánh cửa của cổ miếu cao tới mấy chục mét, hai mảnh gỗ rất nặng đóng chặt, không biết trải qua bao nhiêu năm tháng, tường đã xuất hiện hàng loạt khe nứt, màu hoa văn bên trên tượng phật đã không còn trọn vẹn. Cả ngôi miếu thờ khiến người ta có một loại cảm giác muốn sụp đổ, một loại cảm giác năm tháng trôi qua vội vã từ phía trên truyền đến, Tần Thiên không khỏi một trận thất thần.

- Ầm ầm ầm!

Lúc này, cánh cửa to lớn của miếu thờ từ từ mở ra, đồng thời bên trong truyền ra một âm thanh già nua:

- Vào đi, ta đợi ngươi đã lâu, Cửu dương máu thể!

- Là ai?

Nhất thời, Tần Thiên kinh hãi, trước tiên cả người cảnh giác, chiến lực vận chuyển, nhanh chóng chuẩn bị cho tốt, chỉ cần có một thứ gì đó lao tới, Tần Thiên lập tức tấn công đáp trả, sau đó xoay người bỏ chạy. Nhưng thẳng đến khi cánh cửa to lớn hoàn toàn mở ra, cũng không có thứ gì bay ra, người đã nói chuyện cũng không thấy đi ra. ...

Bình Luận (0)
Comment