Lúc này, cảnh tượng bên trong miếu cổ hoàn toàn lộ ra, một pho tượng phật Như Lai to lớn cao trăm mét màu vàng đứng ở trong đại điện. Nhưng mà khiến người ta cảm thấy kỳ quái là hai tay Phật tổ cũng không giống như bình thường Tần Thiên hay thấy, mà là hai tay nâng một bộ cỗ quan tài to lớn màu đen. Cỗ quan tài này không biết là chế tạo từ thứ gì, phát sinh ra ánh sáng màu đen sẫm, mặt trên khắc đủ loại hình phật, dùng một cái Phật châu lớn quấn chặt lấy, mà cổ khí tức kinh khủng kia chính là từ bên trên cỗ quan tài phát ra.
- Đây là vật gì a, lại phải dùng kim thân Phật tổ trấn áp!
Tần Thiên không tự chủ được hét lớn, vẻ mặt giật mình.
- Vào đi!
Lúc này, âm thanh già nua kia lần thứ hai vang lên bên tai Tần Thiên, phảng phất giống như thời không chuyển kiếp vô tận truyền tới.
- Ngươi là ai, là người hay quỷ, đi ra, để cho ta xem, đừng ở chỗ tối hù dọa người!
Tần Thiên hướng về phía bên trong hô lớn, trong lòng có chút kinh sợ, thầm nghĩ:
- Mẹ kiếp, rốt cuộc là người hay quỷ, nghe thấy âm thanh không thấy người, quá kinh khủng.
- Tác tác!
Chợt, lời của Tần Thiên vừa dứt, đột nhiên, trong đại điện truyền đến một âm thanh xích sắt kéo nâng trên sàn nhà. âm thanh này từ từ hướng đi ra bên ngoài, càng ngày càng gần, Tần Thiên không tự chủ được lui về phía sau, cả người thần lực nhanh chóng vận chuyển, một khi có gì đó không đúng lập tức công kích.
- Tác tác!
Chợt, âm thanh của xích sắt đột nhiên ngừng lại, lúc này, Tần Thiên nhìn về phía đại điện, kinh hãi thiếu chút nữa té trên mặt đất thổ huyết bỏ mình.
- Lão hòa thượng, là ngươi!
Tần Thiên ngạc nhiên nhìn về phía đại điện, một lão hòa thượng gầy trơ xương như khúc cây. Lão hòa thượng này chính là lão hòa thượng vừa rồi giết chết tên máu thi kia. Nhưng lúc này, bất đồng là, lão hòa thượng trước mặt trên vai bị hai sợi xích sắt to lớn màu đen móc vào, vết thương hoàn toàn khép lại, xích sắt tựa như là từ trên người ông ta mọc ra vậy. Hơn nữa những thứ này xích sắt kia nhìn qua cực kỳ không tầm thường, mặt trên dường như có một cổ năng lượng kỳ dị lưu động.
- Thí chủ, vào đi!
Lão hòa thượng nhìn Tần Thiên khẽ mỉm cười, hai tay tạo thành chữ thập, sau đó từ từ lui sang một bên.
Tần Thiên nhìn ông ta cũng không có đi vào, hắn đối với lão hòa thượng này không có cảm tình gì, đi vào có chút mạo hiểm.
- Thí chủ không cần lo lắng, lão nạp tuyệt không tổn thương đến ngươi, nếu không, vừa rồi cũng sẽ không ra tay cứu ngươi, để ngươi bình an xông qua chi hải giết chóc, đi tới nơi này!
Lão hòa thượng nhìn thấy Tần Thiên cảnh giác, khẽ mỉm cười, chậm rãi nói.
Tần Thiên nhìn ông ta, ngẫm lại cũng đúng, hơn nữa lão hòa thượng này có thực lực nhìn qua cực kỳ cường đại, ở trước mặt ông ta bản thân hắn không sinh ra nổi nửa điểm ý niệm phản kháng, đã như vậy, vậy thì vào xem thế nào. Nghĩ tới đây, Tần Thiên liền đi vào, lão hòa thượng nhìn thấy Tần Thiên đi tới, từ từ lui qua một bên.
Tần Thiên đi vào, vừa nhìn chung quanh, nhất thời kinh hãi, trong đại điện ngoại trừ tôn phật tượng to lớn cùng với quan tài màu đen kia ra không có gì khác, hai bên đều là hư không vô tận, mà sợi xích sắt ở trên người lão hòa thượng chính là từ trong hư không vô tận dọc theo người ra ngoài, cực kỳ thần kỳ.
- Thí chủ mời ngồi!
Lão hòa thượng nhìn Tần Thiên đi tới, xếp bằng ngồi trên chiếu, Tần Thiên nhìn thấy thế cũng ngồi xuống.
- Lão hòa thượng, nơi này là nơi nào, thế nào nhiều bộ xương của người chết như vậy. Còn có, vì sao trong tay tượng Phật tổ đang cầm quan tài a!
Tần Thiên ngồi xuống, liên tiếp nhìn sang lão hòa thượng hỏi.
- Lão nạp cũng không biết!
Lão hòa thượng nhìn Tần Thiên trả lời.
- Cái gì?! Ông không biết, làm sao có thể, ông thế nhưng ở chỗ này, làm sao ông lại không biết gì?
Tần Thiên nhìn lão hòa thượng hoài nghi nói.
- Xin thí chủ thứ tội, quả thực ta không biết, ta chỉ là phụng mệnh ở chỗ này thủ hộ mà thôi, nhân tiện chờ một người!
Lão hòa thượng nhìn Tần Thiên nói.
- Thủ hộ? Chờ một người? Chờ người nào, chẳng lẽ là chờ ta sao?!
Tần Thiên nói.
- Không sai, chính là chờ thí chủ!
Lão hòa thượng nhìn Tần Thiên trả lời.
- Cái gì, đùa gì thế, ngươi làm sao lại biết ta sẽ tới nơi này, chém gió!
Tần Thiên kích động nói, thấy lão hòa thượng cũng quá nói phét.
- Người xuất gia không nói dối, lão nạp ở chỗ này chờ ba ngàn năm, chính là vì chờ Cửu dương máu thể chuyển thế, mà ngươi chính là Cửu dương máu thể chuyển thế, lão nạp sẽ đưa đồ vật Phật tổ nhắc nhở giao cho ngươi!
Lão hòa thượng nhìn Tần Thiên chậm rãi nói.
- Đồ vật Phật tổ nhắc nhở? Phật tổ giao cho ta cái gì chứ, tại sao phải đưa cho ta?!
Tần Thiên nhìn lão hòa thượng nói.
- Lão nạp chẳng biết, lão nạp chỉ là phụng mệnh ở chỗ này chờ ngươi, đem đồ vật giao cho ngươi thì hoàn thành sứ mệnh, còn lại tất cả, lão nạp đều chẳng biết điều gì, cũng không cách nào trả lời!
Lão hòa thượng nhìn Tần Thiên nói, chợt, trong tay ông ta đột nhiên xuất hiện một quyển trục cuốn da dê. Quyển trục cuốn này tản ra một cổ phật quang cường đại, mặt trên tơ vàng lưu động, lão hòa thượng nhìn Tần Thiên, đem nó đưa qua cho Tần Thiên.
- Đây là cái gì?
Tần Thiên tiếp nhận, mới vừa nhìn một chút, sau một khắc, trục cuốn da dê chợt phát sinh một đạo ánh sáng màu vàng bắn về phía tiểu thế giới của Tần Thiên. Trong nháy mắt lao hết vào bên trong tiểu thế giới, đâm thẳng vào bên trong tiểu thế giới của Tần Thiên, dọa Tần Thiên giật mình, vội vàng kiểm tra tiểu thế giới của mình. Tần Thiên phát hiện quyển trục cuốn này đã đâm vào lý niệm trong tiểu thế giới, cũng không khác thường, lúc này mới yên lòng.
- Lão nạp đã hoàn thành sứ mệnh, cáo biệt thí chủ!
Lão hòa thượng nhìn thấy trục cuốn đã bay vào bên trong tiểu thế giới của Tần Thiên, cả người đột nhiên bắt đầu trở nên hư ảo, giống như tiêu tan thành mây khói.
- Chờ một chút, lão hòa thượng, trục cuốn này là đồ vật gì?
Tần Thiên vội vã nói, một tay hướng về phía thân thể của lão hòa thượng chộp tới, thế nhưng tay lại trực tiếp xuyên qua thân thể của ông ấy. Lão hòa thượng nhìn Tần Thiên, không nói gì, khẽ mỉm cười, sau một khắc, trực tiếp biến mất.
- Ầm ầm ầm!
Giờ khắc này, cả đại điện đột nhiên bắt đầu kịch liệt rung chuyển, giống như sắp đổ vỡ. Tần Thiên vừa nhìn, bất chấp suy nghĩ nhiều, lập tức bay ra bên ngoài, vừa bay ra ngoài. Khoảnh khắc này, khắp đại địa cũng bắt đầu rung động, giống như động đất, mặt đất bên dưới đột nhiên rạn nứt, Tần Thiên vừa nhìn, vội vàng bay lên bầu trời, liều mạng đi lên.
Phía dưới không ngừng truyền đến trận trận tiếng nổ vang, Tần Thiên nhìn lại, toàn bộ không gian to lớn bên dưới bị nghiền nát, trực tiếp nuốt chửng cả mặt đất. Trong nháy mắt, phía dưới biến thành một mảnh hư vô, hơn nữa còn hướng phía trên này cuốn tới, Tần Thiên vừa nhìn, sợ trực tiếp bay lên cao, rất nhanh đã bay ra khỏi vực sâu, lúc này, khắp vực sâu phía sau đều bị hư không vô tận nuốt hết.
- Đây rốt cuộc là nơi nào?
Tần Thiên nhìn phía dưới lầu bầu nói:
- Rõ ràng là một mảnh Niết bàn, lại có vô số xương khô, trên tay Phật tổ nâng cỗ quan tài đen, lão hòa thượng giao một quyển trục cuốn cho mình, nhưng cái gì cũng không tự nói với mình, chẳng biết tại sao?
Đây hết thảy cũng làm cho Tần Thiên cảm thấy rất là khó hiểu, lão hòa thượng bảo vệ thứ gì? Phật tổ giao phó cho lão hòa thượng giao trục cuốn cho hắn là có ý gì? Bản thân kiếp trước có quen biết với Phật tổ? Quan trọng nhất là, thật sự có Phật tổ sao?
- Nên rời khỏi nơi này trước, nơi này động tĩnh lớn như vậy, rất dễ dẫn dụ những tu luyện giả khác tới!
Tần Thiên suy nghĩ, chuẩn bị bay khỏi nơi đây, bỗng dưng ngay thời điểm này, đột nhiên, một tia sáng từ đâu nhanh chóng hướng về phía Tần Thiên.