Tần Thiên bước lên sân đấu, đứng trước mặt hắn là một nam nhân cao tầm 1m70 đang bước lên, người này mặt chữ điền đường nét thô cứng, lông mài to dài uốn cong, sống mũi cao thẳng táp, ánh mắt sắc bén đầy mị lực, nhìn khắp người ẩn hiện ngạo khí, da mặt thì trắng nõn, tóc cắt ngắn, cả người thoạt nhìn vô cùng hoạt bát, vóc người cũng cực kỳ cường tráng, vạm vỡ, chính là hình mẫu người đàn ông lý tưởng...
- Hừ! Ngươi là Tần Thiên sao, hôm nay còn có thể đứng mà bước lên đây, cũng nên cố gắng mà đứng được đi xuống!"
Thổ Hào nhìn Tần Thiên bằng vẻ mặt vô cùng lạnh lùng pha chút giận dữ, nguyên nhân cũng rất đơn giản, lần này chặn đường Tần Thiên cũng có trưởng lão nhà hắn tham gia, hơn nữa, trước giờ bọn họ cũng không giao hảo cùng với Tần gia, hai điểm này đủ để cho Thổ Hào có địch ý với Tần Thiên.
- Được rồi, ngươi cho rằng ta sợ mấy thằng nhóc nhà giàu mới nổi như ngươi sao, bớt sàm ngôn đi, bắt đầu nào!
Tần Thiên nhìn Thổ Hào Ti thờ ơ nói, nhưng trong lòng cố gắng bĩnh tình, thực lực của Thổ Hào cũng rất mạnh, hai sao cấp năm, mặc dù Tần Thiên cao hơn hắn một cấp, nhưng ở ngay trận đầu tiên Tần Thiên cũng không dám sử dụng toàn lực, nếu sử dụng hết thực lực thì có khả năng sẽ bị kẻ khác nhìn thấu, mấy vòng sau sẽ cực kỳ khó khăn, có khi còn bị loại nữa.
- Nhà giàu mới nổi?
Thổ Hào còn chưa hiểu hắn nói gì, thì khán giả đứng xung quanh đã cười lớn, Thổ Hào nghĩ một lát, cũng hiểu ra, thì ra Tần Thiên lấy tên của mình để trêu chọc, lúc này càng thêm nổi giận.
- Mẹ nó! Dám giễu cợt ta, muốn chết sao!
Thổ Hào giận dữ, vừa dứt lời, lập tức bổ nhào về phía Tần Thiên, cũng không đợi trọng tài hô bắt đầu, vị trọng tài thấy Thổ Hào gấp gáp như vậy, cũng ngó lơ.
"Hưu!"
Tốc độ công kích của Thổ Hào cực nhanh, một quyền cực kỳ dũng mãnh đã đánh tới trước mặt của Tần Thiên, muốn đập cho mặt hắn nát bét, vẻ mặt còn cực kỳ đắc ý.
Đối với một người am hiểu tốc độ như Tần Thiên mà nói, tốc độ của Thổ Hào còn kém xa, Tần Thiên nhanh chóng lách qua bên cạnh, trong nháy mắt biến mất trước mặt Thổ Hào, sau một khắc liền xuất hiện ở bên trái, giơ tay lên một cái tát nhanh như gió đã đánh vào mặt Thổ Hào.
Thổ Hào nhất thời kinh hãi, không nghĩ tới tốc độ của Tần Thiên lại nhanh như vậy, nhưng mà hắn cũng đã chinh chiến rất nhiều, cũng chỉ hoảng sợ trong nháy mặt, sau một khắc, hắn mạnh mẽ giật đầu về đằng sau, tránh được cái tát của Tần Thiên, để cho tay của Tần Thiên quét vào khoảng không.
- Đi chết đi!
Thổ Hào quát to, trong nháy mắt bật đứng lên, lại tiếp tục tung ra một quyền nhắm vào mặt của Tần Thiên mà đánh tới.
"A!"
"A!"
Quả đấm của Thổ Hào còn chưa chạm tới Tần Thiên, thậm chí tinh thần còn chưa hồi phục, má phải đã ăn một tát của Tần Thiên, cả người bị đánh bay văng ra ngoài vài mét, cả thân hình ngã xuống đất, trên mặt cũng sung lên chảy máu ròng ròng, một tát của Tần Thiên vô cùng tàn nhẫn.
"Ba ba ba a!"
Trên khán đài mọi người lập tức vỗ tay khen ngượi, Sở Văn Long ngồi đó nhìn biểu hiện của Tần Thiên cũng rất cao hưng, mà mấy vị gia chủ ngồi đó sắc mặt ai nấy đều vô cùng oán hận nhìn hắn.
- Hỗn láo, ta phải giết ngươi!
Thổ Hào giận dữ, không nghĩ tới cái tát của Tần Thiên lại đến nhanh như vậy, tát bay hắn ra ngoài, mắc cở muốn người, lúc này hắn đã vô cùng nổi giận điên cuồng xông tới Tần Thiên, năng lực toàn thân trong nháy mắt bộc phát, từng tầng năng lực màu vàng phủ khắp người hắn, ngay sau đó, thân thể Thổ Hào đột nhiên bắt bắt đầu chuyển đổi, nhìn giống như ngày càng trở nên cứng rắng, bắt đầu trở nên giống đất đá.
- Nhìn xem, tuyệt chiêu của Thổ gia chủ, Thạch Hóa!
Có người hô lớn.
- Nghe nói khi bước vào trạng thái này đao thương bất nhập, xem ra Tần Thiên thảm rồi!
Lại có người hô.
- Thạch Hóa sao?
Tần Thiên nhìn bộ dáng của Thổ Hào, trong lòng sinh cảnh giác, thấy hắn đang điên cuồng lao đến, trong nháy mắt Tần Thiên tung một cước đá vào ngực của Thổ Hào, mà tên kia cũng không một chút tránh né, đứng ở đó đợi cú đá của Tần Thiên tới.
"Oanh!"
Cứng quá, Tần Thiên cảm giác giống như mình đá vào tấm thép vậy, cả người nhanh chóng bật trở lại, mà Thổ Hào vẫn đứng ở đó, như một cục đá, nhìn Tần Thiên vẻ mặt cực kỳ đắc ý.
- Hừ! Đây là dị năng của nhà chúng ta, ngươi không có biện pháp phá giải đâu, chờ chết đi!
Thổ Hào đắc ý hô to, vừa dứt lời cả người lại lao đến Tần Thiên.
Tần Thiên thấy vậy, lập tức muốn xuất ra chiến kiếm chém hắn một phát, bất quá nếu như vậy rất có thể trực tiếp bổ hắn ra làm hai, đến lúc đó thì phiền toái, vừa giết người, hơn nữa còn giết thiên tài kiệt xuất của Thổ gia chủ, rất có thể tên kia sẽ vô cùng nổi giận, xuất thủ giết chết mình, đến lúc đó phiền toái sẽ liên tục kéo tới.
Nghĩ vậy, Tần Thiên nhanh chóng né công kích của Thổ Hào, liên tục lùi mấy bước, đồng thời trong lòng suy nghĩ đối sách đối phó Thổ Hào, dị năng Thạch Hóa tuyệt đối không phải là vô địch, nếu không Thổ gia chủ đã trở thành thiên hạ đệ nhất rồi.
- Hừ! Ngươi chạy, tại sao ngươi lại chạy!
Thổ Hào hừ lạnh một tiếng, trong nháy mắt lộn người đánh về phía Tần Thiên, Tần Thiên còn chưa nghĩ ra biện pháp đối phó Thổ Hào, cho nên còn không dám cùng hắn đối kháng chính diện, cứ tiếp tục cù nhây né tránh công kích của hắn, để cho Thổ Hào liên tục đánh vào khoảng không.
- Mẹ cứ chạy đi, trốn đúng không, ta cho ngươi trốn, xem ngươi né được bao nhiêu cái!
Trong lòng Thổ Hào vô cùng tức giận, dị năng Thạch Hóa cũng có thời gian sử dụng tương đối ngắn, nếu trong lúc đó không thể đánh bại Tần Thiên, xem như hắn phải thua cuộc.
- Lên!
Thổ Hào mạnh mẽ quát to một tiếng, trong nháy mắt trên mặt đất xuất hiện một cây thạch trùy sắc bén, ước chừng dài hơn một thước, to như một cánh tay vậy, chi chít từ trên mặt đất lan rộng đến chân Tần Thiên, dọa cho hắn phát hoảng, lập tức nhảy lên.
Người bên ngoài quan chiến cũng ồ lên kinh ngạc.
- Gai đất của Thổ gia, Tần Thiên coi như xong đời rồi!
Có người hô lớn.
Trên đài Sở Văn Long nhìn thấy tất cả, nhất thời khẩn trương không nhịn được muốn đứng lên, không nghĩ tới Thổ Hào còn có một chiêu này.
Trong nháy mắt, trên sân trừ chỗ Thổ Hào đứng, thì ngoài ra chi chít trên mặt đất toàn bộ là thạch trùy, trong lúc này Tần Thiên không cách nào có thể né tránh, bị vây lại một chỗ.
- Hừ! Xem ngươi lần này trốn kiểu gì, biết điều một chút chịu chết đi!
Thổ Hào nhìn Tần Thiên cười nói.
- Tần Thiên có khi nào thất bại hay không? Tiêu Du tỷ!
Sở Tương Tương đừng bên ngoài quan sát, lập tức khẩn trương cầm lấy cánh tay Tiêu Du hỏi.
- Ngươi xem rồi sẽ biết!
Tiêu Du cười cười, ánh mắt chuyển hướng về hắn.
Triệu Chỉ Nhược thấy Yến Thủy Dao đứng đó vô cùng lo lắng, hận không thể đi tới giúp Tần Thiên.
- Xem ra lần này Tần Thiên chết chắc, gặp phải cái tên Thổ Hào biến thái như vậy!
Linh Nguyệt thấy Tần Thiên bị khốn trụ, nhất thời có chút hả hê nói, ai bảo cái tên này đã cự tuyệt mình lại lén nhìn ngực của mình chứ.
Triệu Chỉ Nhược và Dao Dao nghe Linh Nguyệt nói... , nhất thời bốn con mắt lạnh lẽo quét về phía Linh Nguyệt, dọa Linh Nguyệt kêu to, vội vàng cười ngượng ngùng.