- Hừ! Chịu chết đi!
Thổ Hào thấy Tần Thiên không còn chỗ đứng, lập tức hưng phấn lao về phía Tần Thiên, lực lượng toàn thân trong nháy mắt bộc phát, tập trung lực lượng vào hai tay, chuẩn bị một chiêu giết chết Tần Thiên, trong lúc hắn dồn lực lượng vào tay thạch trùy trên mặt đất cũng biến mất, bởi vì... Mấy cái thạch trùy này cũng do hắn dồn lực khống chế...
Tần Thiên thấy Thổ Hào lao đến, hắn cũng thấy cực kỳ bối rối, rút từ trong giới chỉ ra một cái quần jean, việc này làm cho khán giả đứng hình.
- Con mẹ nó, tiểu tử này bị hù đến ngu người rồi à!
- Chuẩn cmnr, trốn không trốn, lại lấy quần ra làm gì, có bệnh sao!
Khán giá rối rít nghị luận, nhìn Tần Thiên lắc đầu, nghĩ là hắn chết chắc rồi.
Các nàng cũng vô cũng lo lắng, Tần Thiên đang làm cái gì vậy, không tìm cách mà né tránh, lại muốn tìm chết sao, Triệu Chỉ Nhược hô to kêu Tần Thiên mau tránh ra, Sở Tương Tương cũng không kiềm được muốn kéo hắn ra, bởi vì một quyền kia chứa đựng toàn bộ lực lượng của Thổ Hào, sức mạnh cực kì khủng bố, một khi đánh trúng, Tần Thiên khó mà toàn mạng được.
- Tiểu tử này đang làm gì đó, tại sao không tránh ra!
Sở Văn Long cũng không nhịn được đứng lên, nhưng chỉ có Dịch lão cùng Tiêu Du vẫn rất bình tĩnh, ngược lại còn mỉm cười.
Mà đám người Thổ gia, thấy Thổ Hào xông đến đã cho rằng Tần Thiên chết chắc, cả đám chuẩn bị ăn mừng rồi.
- Sư huynh, tên kia muốn chết sao, sao không tránh ra!
Hiên Viên Phiêu Nhi nhìn Hiên Viên Thác hỏi.
- Không phải đơn giản vậy đâu, ngươi cứ xem, hắn chuẩn bị thắng!
Hiên Viên Thác thản nhiên nói.
- Thắng? Làm sao thắng được.
Hiên Viên Phiêu Nhi không hiểu cho lắm, Hiên Viên Thác cũng không muốn nói nhiều, chỉ lẳn lặng nhìn nàng.
- Hừ! Muốn thể hiện con mẹ gì, đi chết đi!
Thổ Hào thấy Tần Thiên không chịu né, cho rằng Tần Thiên còn đang giả vờ, một quyền nhắm thẳng trái tim của Tần Thiên mà đánh tới, nhìn qua có thể đoán được tử vong đã đến trước mặt Tần Thiên Tử, khóe miệng Thổ Hào lộ ra nụ cười chiến thắng.
"Hưu!"
Trong nháy, Tần Thiên đột nhiên nhảy lên, lập tức vụt qua đỉnh đầu của Thổ Hào, để cho một quyền toàn lực của hắn đánh vào hư không, lập tức làm nổ tung thạch trùy phía trước, tạo một rãnh to trên mặt đất.
Mà Tần Thiên, đã nhảy ra đằng sau Thổ Hào, Thổ Hào còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại, một tay lấy hai ống quần buộc vào cổ của hắn, một tay giữ chặt, trong lúc Thổ Hào còn chưa kịp phản ứng đã bị Tần Thiên ném ra khỏi sần, mà Tần Thiên thì đứng ở sát đó, cười híp mắt nhìn Thổ Hào.
- Ừ! Lấy nhu thắng cương, hiệu quả không tệ!
Tần Thiên nhìn cái quần tả tơi trong tay làu bàu nói, mới vừa rồi trong đầu hắn chợt nảy ra một ý tưởng, nếu cứng đối cứng không được, thì dùng nhu thắng cương, hắn nhớ lúc trước đã xem một bộ phim hoạt hình, một gốc cây mây quấn lấy con hổ, tình huống của mình với bộ phim đó không khác cho lắm, nên Tần Thiên lập tức dùng một chiêu này, lập tức ném Thổ Hào ra ngoài.
Giờ phút này, khắp sân đấu chìm vào một thế giới im ắng lạ thường, chuyện này cũng quá là phim điện ảnh con mẹ nó rồi, trong nháy mắt, Thổ Hào mạnh mẽ như vậy đã bị Tần Thiên đội quần ném ra ngoài.
Sở Văn Long nhìn thấy tất cả, sửng sốt ước chừng bảy tám giây mới phục hồi tinh thần lại, ngay sau đó vô cùng vui vẻ, lớn tiếng vỗ tay.
Mà ở bên phía Thổ gia, một đám đang ngẩn ra, hoàn toàn không thể tin được, Thổ Hào lại có thể thua như vậy, lại biệt khuất như vậy sao, chiến lực của hắn còn chưa kịp phát huy ra hết, đã bị Tần Thiên ném ra ngoài, trong lòng đám người Thổ gia vô cùng khó chịu.
Thấy Tần Thiên thắng, thần kinh của các nàng cũng thả lỏng.
- Hừ! Cái này coi là gì, thủ đoạn hạ lưu!
Hiên Viên Phiêu Nhi thấy Tần Thiên thắng, nhất thời không vui.
- Đây cũng là một loại kỹ xảo chiến đấu, muội tốt nhất phải học hỏi, không nên suốt ngày chỉ biết đấm đấm đá đá!
Hiên Viên Thác nhìn Hiên Viên Phiêu Nhi dạy dỗ.
- Hừ! Ta không cần học cái loại thủ đoạn hạ lưu đó!
Hiên Viên Phiêu Nhi khinh thường nói, Hiên Viên Thác thấy Hiên Viên Phiêu Nhi như vậy, thầm thở dài một hơi, ngay sau đó bước về phía Tần Thiên, chuẩn bị chúc mừng hắn.
Giờ phút này, Thổ Hào nhìn Tần Thiên, thấy mình đã nằm ngoài sân đấu rồi, trong lòng rối bời, chuyện gì xảy ra, chuyện gì xảy ra, tại sao lại có thể như vậy, mình tại sao thất bại, phải là Tần Thiên bị mình đánh chết mới đúng, khuôn mặt Thổ Hào lộ ra vẻ không thể tin được.
- Được rồi, ngươi thua, đừng có mà hoảng sợ, bình tĩnh thôi không việc gì phải kiếp sợ cả!
Tần Thiên nhìn Thổ Hào thản nhiên nói, ngay sau đó không để ý tới hắn nữa.
Vị trọng tài cũng giật mình, lập tức bước về phía Tần Thiên, giơ một tay của hắn lên, hô lớn:
- Trận đấu cuối cùng, quân khu Quang Châu, Tần Thiên thắng! -
- Không, không, là ta, là ta!
Thổ Hào tức giận nói, lập tức đứng lên, bộc phát ra toàn bộ năng lực đánh lén Tần Thiên, hắn không muốn thua, trận thua này sao lại oan uổng đến thế, thực lực của mình còn chưa kịp phát huy ra mà, tại sao có thể thua, mình là đệ tử kiệt xuất nhất một đời của Thổ gia, từ nhỏ đến lớn, vô số hào quang bao phủ trên người, hắn không chịu được một trận thua như vậy, hắn muốn thắng, muốn thắng.
- Dừng tay!
Thổ gia trưởng lão thấy Thổ Hào như phát điên cắm đầu lao về phía Tần Thiên, nhất thời kinh hãi, việc này sai qui tắc rành rành rồi, lập tức trưởng lão Thổ gia không để ý hình tượng chủ tịch nữa lao từ trên khán đài xuống, hướng Thổ Hào phóng tới, muốn ngăn chặn hắn, cùng lúc đó, những người phụ trách duy trì trật tự cũng bay về phía Thổ Hào, nhanh chóng ngăn cản hắn.
Nhưng cho dù vậy cũng đã quá muộn rồi, Thổ Hào đã vọt tới sau lưng Tần Thiên, quả đấm của hắn chỉ cách Tần Thiên vài cm, lực lượng cuồng bạo của nó đã thổi bay tóc của Tần Thiên lên.
- Tần Thiên!
- Tần Thiên!
- Mau tránh ra!
Chúng nữ cùng hô lớn, nhanh chóng vọt tới.
"Hưu!"
Trong nháy mắt, một thanh kiếm mang chút phong cách cổ xưa xuất hiện, sau một khắc, Thổ Hào đang điên cuồng lao tới bị một kiếm của Tần Thiên chặt làm hai, trong nháy mắt mất mạng, cho dù là dị năng Thạch Hóa trước mũi kiếm của hắn cũng chỉ như chém đậu hủ mà thôi, một kiếm chém thành hai, máu tươi và nội tạng rơi vung vãi khắp mặt đất.
- Hừ! Muố giết ta, ngươi còn non lắm!
Tần Thiên thu hồi chiến kiếm, nhìn Thổ Hào nằm trên mặt đất lúc này đã là một xác chết rồi, trong thời khắc hắn động sát tâm với Tần Thiên, Ba Ba Ca đã thông báo cho Tần Thiên biết, Tần Thiên vốn có ý định giết Thổ Hào rồi, bởi vì trong lúc chiến đấu sát tâm của hắn đối với Tần Thiên vô cùng dữ dội, đang tìm phương pháp giết chết Thổ Hào, không nghĩ hắn lại tự tìm chết, đúng là cơ hội ngàn năm có một, trực tiếp gọn gàng giải quyết hắn.
Vị trọng tài đứng bên cạnh Tần Thiên thấy thí sinh Thổ Hào bây giờ chỉ còn hai mảnh sợ run rẩy cả người, lập tức co quắp ngã trên mặt đất.
- Không!
Thổ gia trưởng lão vọt tới trước mặt, lúc này hắn đã thấy được tất cả, cả người choáng váng, chỉ chậm một giây, Thổ Hào đã chết.