-
- Tần Thiên không hẹp hòi như vậy chứ, chúng ta chỉ đùa một chút mà thôi...
Linh Nguyệt thầm nói, cùng Triệu Chỉ Vân nhìn nhau rồi một cái, rồi quay người đi tới phòng Tần Thiên.
- Tần Thiên, chúng em vào được không?
Linh Nguyệt vừa nói vừa mở cửa phòng, thấy Tần Thiên đang nằm trên giường, thấy hai nàng tiến vào thì nghiêng đầu qua chỗ khác, không để ý tới hai nàng.
- Hì hì, anh rễ, anh không nên tức giận. . em và Linh Nguyệt chẳng qua đùa một chút mà thôi, anh đại nhân có đại lượng đừng so đo với chúng em.
Triệu Chỉ Vân đi đến trước mặt Tần Thiên, làm nũng nói.
- Đúng đấy, Tần Thiên, anh không nên tức giận, cùng lắm thì chúng em đấm bóp cho anh, được không?...
Linh Nguyệt trực tiếp nhảy lên giường, can đảm kéo chân Tần Thiên ra, đặt mông ngồi trên mình hắn xoa xoa bóp bóp, khiến Tần Thiên phê phê.
- Tốt, nếu muốn anh tha thứ cho hai đứa cũng được, mỗi người mát 20 phút, nếu không thì không cần bàn nữa.
Tần Thiên nhìn hai người, thản nhiên nói.
- Anh rễ, anh đây là khi dễ người ta... , hai đại mỹ nữ chúng ta đấm bóp cho anh 20 phút sẽ rất mệt.
Triệu Chỉ Vân bĩu môi, làm ra bộ đáng thương, mà bộ dáng kia thật khiến người ta cảm thấy yêu thương.
Đáng tiếc Tần Thiên đã quá quen, hoàn toàn lơ đi không them nhìn.
- Thiếu một giây cũng không cần bàn nữa.
Tần Thiên nhắm mắt lại, không để ý đến hai nàng.
Hai nữ nhìn thấy Tần Thiên như thế, rất không muốn nhưng lại không thể làm gì, nếu Tần Thiên không để ý đến các nàng nữa thì làm sao bây giờ... , hai nữ liếc nhau một cái, rồi nhẹ gật đầu, xem như đã đáp ứng...
- Thôi được rồi, theo như tụi em sữa sai, nói trước không được thêm giờ đó.
Linh Nguyệt lên tiếng.
Tần Thiên đại hỉ, lập tức mở mắt ra nói:
- Đương nhiên sẽ không, nhanh làm anh thoải mái nào.
Hai nữ nhìn thấy Tần Thiên lộ vẻ cao hứng không khỏi cong miệng, nhưng không có biện pháp, đành phải ngoan ngoãn xoa bóp.
Tần Thiên nằm trên giường, nhìn hai nữ giúp mình mát xa, thoải mái muốn chết, vui thích hưởng thụ.
- Đến, lực mạnh chút, đúng, dùng sức chút, rất tốt, rất chuyên nghiệp...
Tần Thiên một bên hưởng thụ một bên chỉ đạo hai nàng mát xa, xem hai nữ như nhân viên mà sai sử, trong nội tâm thoải mái, xem các cô về sau còn dám chơi xấu hay không.
- Tần Thiên, đến thời gian rồi.
Linh Nguyệt cúi người nói, Tần Thiên vừa định trả lời, đã thấy hai trái bưởi to lớn trước ngực Linh Nguyệt, bởi vì người hơi cúi, cổ áo tự nhiên mở rộng, cặp bánh bao lớn lập tức hiện ra, thu hết toàn bộ vào mắt, gần như thấy được hai tiểu bồ đào lúc ẩn lúc hiện.
- Đúng đấy, anh rễ.
Triệu Chỉ Vân cũng đến, đồng dạng cúi người, cổ áo còn mở bạo hơn Linh Nguyệt, ngực của nàng nhỏ hơn Linh Nguyệt một chút, nhưng vẫn rất lớn, hoàn toàn hở hang trong mắt Tần Thiên, hai cổ mùi thơm đánh úp, lập tức khiến hắn nhiệt huyết sôi trào, hai đại mỹ nữ đồng thời dụ dỗ Tần Thiên, một nam nhân dâm hơn bình thường, lập tức khiến tiểu Tần Thiên không khỏi phất cờ khởi nghĩa.
- A... , đủ rồi đủ rồi, các em ra ngoài đi.
Tần Thiên đỏ mặt vội vàng nói, rất nhanh nhắm nghiền hai mắt, phi lễ chớ nhìn... con bé là em của Triệu Chỉ Nhược, mình cũng không thể tùy tiện dòm ngó được... Đương nhiên, Linh Nguyệt thì có thể, bất quá hiện tại không phải thời cơ thích hợp.
Hai nữ thấy Tần Thiên đột nhiên đỏ mặt, còn hai mắt nhắm nghiền, tự nhiên khó hiểu nhìn nhau, vừa nhìn đã phát hiện, mình bị lộ xuân quang bị Tần Thiên nhìn thấy, sắc mặt cũng lập tức đỏ thẫm.
- Tốt, anh rễ, anh rõ ràng nhìn ngực em, háo sắc rồi, em muốn nói cho chị em biết.
Triệu Chỉ Vân giả bộ có vẻ tức giận nói.
- Sắc lang, anh rõ ràng nhìn thấy bộ ngực của chúng em, phải cho chúng em một cái công đạo. Nếu không, em sẽ ra ngoài nói cho mấy chị biết, anh dám trộm xem ngực em vợ, muốn làm xằng bậy với em vợ.
Linh Nguyệt cũng thừa cơ hùa theo.
- Cái rắm ấy, là bọn em cho anh xem, được không... , anh nào có...
Tần Thiên tức giận mở mắt, nhìn hai nữ cả giận nói. Vừa mới mở mắt, hắn lại thấy đôi gò bông đảo trắng như tuyết, Tần Thiên lại lần nữa nhiệt huyết sôi trào, vội vàng nhắm mắt lại.
- Các em mau ra đi, anh hết giận rồi.
Tần Thiên thúc giục hai nữ đứng lên, hi vọng các nàng đi mau, nếu để mấy bà vợ bên ngoài đột nhiên tiến vào thấy được thì thật phiền toái.
- Hừ! Anh hết giận không có nghĩa chúng em không tức giận.
Linh Nguyệt dây dưa.
- Đúng đấy, anh dám nhìn chúng em, anh nói đi làm sao bây giờ, chúng ta là nữ hài tử thuần túy, anh phải chịu trách nhiệm.
Triệu Chỉ Vân cũng phụ họa, hai nữ hiện tại cực kỳ đắc ý, có thể trả thù Tần Thiên rồi, vừa rồi mát xa quá mệt đi.
- Nói đi, các em muốn thế nào, muốn anh mát xa lại cho không?
Tần Thiên biết tránh không khỏi, hai cô bé rõ rang đã xếp hắn vào bẫy a.
- Hì hì, tốt lắm, anh làm cho chúng ta mỗi người nửa tiếng, chúng ta sẽ không nói cho mấy chị biết.
Triệu Chỉ Vân cười hì hì nói.
- Sạc, các em muốn sướng chết sao mà đòi... nửa giờ!
Tần Thiên nghe xong muốn khóc.
- Vậy được, chúng em đi ra ngoài nói cho mấy chị Tiêu Du biết.
Linh Nguyệt uy hiếp muốn đứng lên, Tần Thiên vội vàng mở mắt bắt lại tay nàng.
- Đừng, nửa giờ thì nửa giờ, anh mát xa còn không được sao.
Tần Thiên bất đắc dĩ lên tiếng, vốn cho rằng lừa được hai cô bé một lần, kết quả lại bị lừa ngược lại, buồn bực chết mất.
- A vậy tốt quá, anh rễ, bả vai ta mõi chết đi được, anh mau giúp em xoa bóp nào.
- Em cũng vậy, em cũng muốn!
Hai nữ rất ngồi xuống giường, chờ Tần Thiên mát xa. Tần Thiên nhìn hai người các, một hồi ủ rũ.
(– )...
Nửa giờ sau.
- Ồ, Tần Thiên, anh làm sao vậy?
Triệu Chỉ Nhược thấy Tần Thiên ra ngoài với vẻ mặt phiền muộn, rất khó hiểu, lại nhìn qua hai nữ đang lộ vẻ sung sướng, ba người này làm sao vậy không biết.
- Hì hì chị, anh rễ cùng chúng ta chơi bài thua, xoa bóp cho chúng ta nửa giờ.
- Đúng thế, lần sau chúng ta chơi tiếp nhé!
Linh Nguyệt nói xong rất cao hứng ôm cánh tay Tần Thiên, một hồi đắc ý, Tần Thiên nghe hai nữ nói... , hận không thể đâm chết hai tai họa này, đương nhiên đâm này là đâm bằng thương thịt của hắn rồi.
- Tốt rồi, ăn cơm thôi, cơm nước xong em giúp anh xoa bóp.
Triệu Chỉ Nhược nhìn Tần Thiên nói.
Tần Thiên nghe xong, nhãn tình sáng lên, lập tức ôm lấy Triệu Chỉ Nhược.
- Vân là lão bà tốt nhất, hai tiểu cô nương kia khinh người quá đáng a...
- Tốt rồi, ăn cơm trước đi, anh không phải đói bụng sao.
Triệu Chỉ Nhược nói xong tách Tần Thiên ra với nhị nữ rồi đi về hướng phía nhà ăn, Tần Thiên căm tức nhìn hai nàng một cái cũng đi theo.
- Hì hì, chơi thật vui, Linh Nguyệt, chúng ta lần sau rũ anh rễ chơi tiếp mới được.
Triệu Chỉ Vân nghịch ngợm nói với Linh Nguyệt.
- Tốt, chị tán thành.
Hai nữ vỗ tay nhau một cái, rồi cùng đi tới nhà ăn.