-
Bởi vì Lâm Hiểu Di và Hàn Thi Vũ hai nữ còn muốn thương lượng về chuyện biểu diễn, Tần Thiên ở lại đó cũng không có ý nghĩa, còn sẽ ảnh hưởng hai người, nên hắn rời khỏi văn phòng, chuẩn bị đi dạo trong sân trường...
Trong Tần Thiên ngơ ngơ đi vòng quanh, ngay tại phòng mỹ thuật tạo hình, một nữ sinh đi từ trong ra, vừa ra đã thấy được Tần Thiên, con mắt lập tức sáng ngời.
- Tần Thiên!
Nữ sinh hướng về phía Tần Thiên hô.
Tần Thiên đi lung tung, nghe người gọi mình, lập tức quay đầu lại nhìn lại, vừa nhìn, đã thấy một đại mỹ nữ, nhìn kỹ lại, rất quen thuộc... , chăm chú nhìn một chút, nguyên lai là Tây Đảo Hợp, rất lâu không gặp nàng rồi, Tây Đảo Hợp biến hóa rất lớn, tóc đã cắt đi, một màu vàng nhạt, còn mang kính râm, thân mặc váy ngắn, giống như minh tinh.
- Xin chào!
Tần Thiên cười chào Tây Đảo Hợp, đi tới. Đối với nữ nhân này, Tần Thiên bảo trì cảnh giới, tuy lần trước cô nàng giúp hắn, nhưng hắn vẫn cảm thấy người Nhật Bản không đáng tin cậy. Cho nên trong nội tâm thiết lập một đạo phòng tuyến, không dám quá mức tiếp cận, miễn gặp chuyện không may.
- Tần Thiên, đã lâu không gặp, anh đã đi đâu... , thực lực anh giống như đã tăng trưởng nha... , ta nhìn không ra rồi.
Tây Đảo Hợp tháo kính râm, nhìn Tần Thiên lộ ra nụ cười mê người, trong nội tâm lại cực kỳ rung động, bởi vì nàng hoàn toàn thấy không rõ thực lực Tần Thiên đến cùng như thế nào, bình thường nhìn không ra thực lực người khác chỉ có một khả năng, thực lực đối phương cao hơn mình, nhưng Tần Thiên càng thêm bí hiểm, thoạt nhìn giống như người bình thường, Phản Phác Quy Chân, rất kì quái.
- Nào có, ngược lại là cô kia, thực lực tăng trưởng rất nhanh a...
Tần Thiên nhìn Tây Đảo Hợp, ngầm quan sát thực lực của nàng, nhất tinh cấp sáu, không cùng một cấp bậc với hắn. Nhớ ngày đó, mình còn không phải đối thủ của người ta, nhưng chưa đến một tháng, thực lực của hắn đã vượt quá xa của Tây Đảo Hợp rồi.
- Chúng ta ra ngoài uống chút đi, ta mời khách, ta nghe nói anh vẽ tranh rất đẹp, thuận tiện thỉnh giáo một chút, ta có nhiều chỗ không hiểu.
Tây Đảo Hợp mở lời.
- Chắc không được rồi, ta còn có việc, lần sau đi.
Tần Thiên cười cự tuyệt, nữ nhân này vẫn luôn bảo trì khoảng cách với mình, tuy rằng thực lực không bằng mình, nhưng nếu so với đám nữ nhân bình thường thì quả thật rất khác biệt.
Tây Đảo Hợp nghe Tần Thiên cự tuyệt, lập tức hiện vẻ kinh ngạc, nàng cứ nghĩ sắc lang như Tần Thiên nghe được mỹ nữ mời chắc sẽ không cự tuyệt mới đúng, nhưng không ngờ cự tuyệt, khiến nàng ngoài ý muốn.
- Vậy được rồi, để lần sau, ta về trước.
Tây Đảo Hợp cười cười, phất tay rời đi, Tần Thiên cũng phất tay chào, nhìn nàng rời đi, hắn tiếp tục đi dạo vài vòng, thấy thời gian không sai biệt lắm, sắp tan học rồi nên quay người trở vào văn phòng.
Văn phòng, hai nữ cũng thương lượng xong, đang chuẩn bị gọi điện thoại cho Tần Thiên, không nghĩ tới hắn đã trở lại.
- Đói bụng không, đi thôi, chúng ta đi ăn cơm.
Tần Thiên lên tiếng, các cô thật đói bụng, thu thập đồ vật một chút rồi ra ngoài.
- Thế nào, các em muốn ăn cái gì a... , chúng ta ra ngoài ngoài ăn hay ăn trong đây luôn?
Tần Thiên hỏi.
- Sao cũng được, trong trường học ăn đi, gần trường mới mở một tiệm ăn rất ngon đấy, chúng ta tới đó ăn đi.
Hàn Thi Vũ đề nghị, Tần Thiên cùng Lâm Hiểu Di không ý kiến, ba người đi hướng quán ăn mới.
Rất nhanh đã đến cửa tiệm mà Hàn Thi Vũ nói, người rất nhiều, cũng may là còn một cái bàn, ba người đi tới ngồi xuống, cầm menu lên xem.
- Thi Vũ đồng học, xin chào, bạn cũng ăn cơm ở đây?
Ba người vừa ngồi xuống không bao lâu, một nam sinh có chút anh tuấn đã đi tới, gia thế xem qua có chút giàu có, đằng sau theo hai người bảo tiêu.
Hàn Thi Vũ nghe thấy người gọi mình quay đầu lại nhìn, cười cười đáp.
- Đúng vậy, Kỳ Tích đồng học.
"PHỐC!"
Đang uống trà, Tần Thiên nghe được hai chữ "Kỳ Tích" trực tiếp phun hết ra, có người được đặt tên này sao, thật cmn kỳ tích mà.
Kỳ Tích vừa nhìn bộ dạng Tần Thiên đã biết đối đang cười tên hắn, hắn hung hăng trợn mắt nhìn Tần Thiên một cái, sau đó mỉm cười nói.
- Thi Vũ đồng học, buổi hòa nhạc của đại minh tinh Chu Tình sắp diễn ra, mà cô ấy tặng ta hai vé VIP vào cửa, ta muốn mời bạn cùng đi, không biết bạn có thể... ?
Kỳ Tích mỉm cười mở miệng mời, làm ra bộ dáng thân sĩ.
Người chung quanh nghe được hai chữ Chu Tình, nhao nhao quay sang nhìn Kỳ Tích xem ra, lộ vẻ hâm mộ, đây không phải người bình thường a... Có thể lấy được vé VIP của Chu Tình... ít nhất phải mua trước ba tháng... không nghĩ tới Kỳ Tích lại được tặng hai vé, mặt mũi như thế nào mới được chứ!
Kỳ Tích thấy nhiều người lộ ánh mắt hâm mộ nhìn mình, lập tức đắc ý, rất hưởng thụ loại cảm giác vạn người hâm mộ này.
Tần Thiên thấy Kỳ Tích dám cua lão bà trước mặt mình, còn đắc chí như vậy, không khỏi bật cười.
- Ta không đi đâu, Kỳ Tích đồng học, ta không thích Chu Tình cũng không muốn đi, cậu mời người khác đi.
Hàn Thi Vũ trực tiếp cự tuyệt, cô làm sao đáp ứng tên Phú Nhị Đại não tàn này. Mà gia hỏa này vừa quay lại đại học Quang Châu đấy, mấy ngày trước trong lúc vô tình thấy được Hàn Thi Vũ, đã muốn muốn truy cầu nàng, nhưng nàng đều không để ý tới hắn.
- A, vậy bạn thích minh tinh nào. . , nói cho mình biết, bằng gia thế của mình, cam đoan có vé vào cửa.
Kỳ Tích rất khoe khoang nói với Hàn Thi Vũ.
- Thật sao?
Hàn Thi Vũ hỏi lại.
Kỳ Tích nghe thấy Hàn Thi Vũ động tâm, lập tức vỗ bộ ngực cam đoan. .
- Đương nhiên, bạn cứ nói, chỉ cần bạn muốn, ta sẽ có.
- Vậy được, ta muốn xem buổi hòa nhạc của Tần Thiên, bạn có thể giúp ta lấy vé không?
Hàn Thi Vũ nói xong cũng nhịn không được muốn cười.
"PHỐC!"
"PHỐC!"
Lúc này Tần Thiên cùng Lâm Hiểu Di song song phun nước trà ra ngoài, hai người không ngờ Hàn Thi Vũ lại trêu đùa Kỳ Tích, không nhịn được mà phun mưa, nhất là Tần Thiên, cực kỳ khoa trương, trực tiếp phun nước trà lên mặt Kỳ Tích, rõ ràng cố ý.
- Thực xin lỗi, kỳ thai đồng học, bạn của ta không cố ý, ngươi không ngại chứ a.
Hàn Thi Vũ vàng nói, cố nén cười.
Sắc mặt Kỳ Tích cực kỳ khó coi, muốn bắt Tần Thiên hung hăng giáo huấn một lần, nhưng nghe Hàn Thi Vũ nói vậy, cứng rắn nhịn xuống, ngăn cản bảo tiêu đang muốn động sau lưng.
- Không ngại, không ngại!
Kỳ Tích cố nén giận nói, lần nữa hung hăng trợn mắt nhìn Tần Thiên một cái, chuẩn bị nói lý hung hăng giáo huấn đối phương.