-
Tần Thiên không rời đi mà ngược lại còn đi về phía cảnh sát.
- Tôi là bạn của cục trưởng Lương Văn Đạo, tên Tần Thiên.
Tần Thiên nhìn cảnh sát nói, bởi vì Lương Văn Đạo đã nói với hắn rằng ông ấy đã nói với cảnh sát bên đây, hắn chỉ cần báo họ tên là được.
- À, hóa ra là bạn của cục trưởng!
Khuôn mặt cảnh sát lập tức chuyển thành tươi cười. Người này do cục trưởng tự mình nhắn nhủ, có thể không tươi cười sao.
- Tần Thiên huynh đệ, chiếc xe cậu muốn tìm đây. Nhưng mà nó đã bị tạt xăng thiêu như cậu thấy đấy. Chúng tôi đã phái người đi lục soát rồi.
Cảnh sát nhìn Tần Thiên nói.
Tần Thiên gật đầu, đi tới nhìn một chút, người không thấy, xe thì cháy. Rất hiển nhiên, đối phương đã biết mình muốn tra xét, cũng phát hiện mình đã đuổi theo, cho nên muốn hủy diệt tung tích.
Cứ như vậy, đầu mối khó khắn kiếm được lại bị chặt đứt, trong lòng Tần Thiên gấp gáp muốn chết.
Cũng không biết Tiêu Du bên kia thế nào, hiện tại chỉ có thể dựa vào bên phía Tiêu Du rồi. Hi vọng bên đó có manh mối.
Nghĩ tới đây, hắn lấy điện thoại ra gọi cho Tiêu Du, hỏi xem tình hình thế nào.
- Bên đây tra được một phòng giam dưới đất. Nhưng người đã di dời toàn bộ, mới vừa đi không lâu. Chúng ta đang tìm kiếm manh mối quanh phụ cận khu công nghiệp.
Tiêu Du bên đầu bên kia nói.
- Hai người ở đó chờ em, em lập tức đi qua!
Tần Thiên gấp gáp nói, sau đó dặn dò cảnh sát giao thông, nếu có tin tức gì lập tức báo cho hắn, sau đó nhanh chóng lái xe đi về phía khu công nghiệp bỏ hoang kia.
Không lâu sau, Tần Thiên tới nơi. Từ xa đã thấy xe Phong Tử đậu ở đó, Tần Thiên nhanh chóng lái qua rồi ngừng lại. Lúc này, Phong Tử và Tiêu Du đang cầm đèn pin đi ra từ một căn nhà hoang. Hai người đã tìm kiếm xung quanh nhưng chỉ phát hiện nơi đây có dấu người ở, còn lại đều là phế tích.
Hai bên đều không tìm được manh mối gì, rất buồn bực.
Từ tình huống xem ra không phải các đại gia tộc làm. Bởi vì nếu các đại gia tộc thì hoàn toàn không cần phí lớn tâm tư như vậy để hủy diệt tung tích. Bọn họ nhất định sẽ bắt hai nàng ra uy hiếp mình.
Hiện tại mục tiêu của Tần Thiên là Tam Thiếu, vì hiện tại có khả năng nhất chính Tam Thiếu.
- Phong Tử, mày lập tức cho người đi dò la bên Tam Thiếu, xem có phải bọn họ làm hay không.
Tần Thiên phân phó, nếu Tam Thiếu làm, Tần Thiên tuyệt đối không tha cho bọn họ.
Tiêu Du thì đang trầm tư, rốt cuộc do ai làm, mà còn biết có người tra đến nơi đây mà dời đi nhanh như vậy.
- Không đúng!
Trông đầu Tần Thiên bỗng lóe lên một suy nghĩ. Hắn nhớ lại một chuyện, đó chính là sự kiện thiếu nữ mất tích.
Từ chuyện của Triệu Nhã Chi đến chuyện tình lần này không hề giống nhau, rất có thể hai nàng đã bị người ta bắt cóc, mà người này chính là thủ lĩnh hắc đạo thành Đông, Hắc Nhị.
Sự kiện thiếu nữ mất tích do Hắc Nhị làm, hai nàng vừa lúc phù hợp với mục tiêu của Hắc Nhị, hơn nữa chuyện này còn do người bình thường làm. Như vậy xem ra, nếu tình hình không chuyển biến xấu hơn thì chính là Hắc Nhị.
- Chị, em nghĩ chuyện này hẳn do Hắc Nhị thành Đông làm. Hắn là chủ mưu của sự kiện thiếu nữ mất tích. Nếu em đoán không sai thì nhất định do hắn bắt cóc Tương Tương cùng Thi Vũ.
Tần Thiên nhìn Tiêu Du nói.
Tiêu Du nghe vậy, nhất thời chau mày. Nhưng ngay sau đó ánh mắt nàng sáng lên, tựa hồ nghĩ tới điều gì.
- Đúng rồi, có chuyện này chị sơ suất. Vừa rồi lúc mới đến đây, chúng ta có thấy một chiếc xe buýt đi ra ngoài. Mà nơi này lại là khu công nghiệp bỏ hoang, xe buýt làm sao lại đến đây chứ. Nếu như dựa theo em nói, sự kiện thiếu nữ mất tích, cộng thêm số lượng phòng giam dưới đất. Như vậy rất có thể những nữ sinh bị bắt cóc cũng bị nhốt tại nơi này, mà chiếc xe buýt kia chở bọn họ rời đi.
Tiêu Du phân tích.
- Đúng vậy, rất có thể như thế. Phong Tử, lập tức phái người điều tra một chút Hắc Nhị, xem hắn dời mọi người bị bắt cóc đi đâu rồi.
Tần Thiên phân phó Phong Tử, Phong Tử lập tức đi làm.
Ngay sau đó Tần Thiên gọi điện thoại cho Lăng Vũ, để nàng trực tiếp phái người tra Hắc Nhị vì có thể người do Hắc Nhị bắt cóc.
Gọi xong cho Lăng Vũ, Tần Thiên suy nghĩ một chút rồi gọi cho Lương Văn Đạo, để hắn hỗ trợ tra xem xe buýt từ khu công nghiệp rời đi đâu.
- Mẹ kiếp, Hắc Nhị, nếu thật sự do mày làm, vậy mày chết chắc rồi!
Tần Thiên thầm nghĩ. Hắn cũng nghĩ xem có cần gọi cho Sở Văn Long hay không. Nhưng mà suy nghĩ lại vẫn cảm thấy đợi tra ra hai người Sở Tương Tương rồi hẵng nói.
- A Thiên, đã phân phó xong. Những tiểu đề nằm vùng hai bên đã đi làm. Tin tưởng không bao lâu nữa có thể nhận được tin tức.
Phong Tử có sắp xếp gian tế trong hai bang. Thật ra thì không chỉ hai bang mà các bang phái khác ở thành Quang Châu đều có. Giống như vậy, các đại bang phái cũng sẽ có nội gián trong bang ngày. Chỉ là những nội gian đã bị Phong Tử khống chế, cố ý đưa về tin tức giả, nói dối bọn họ.
- Tốt, chúng ta chờ một chút. Đợi có tin tức rồi hành động.
Tần Thiên nhìn Phong Tử và Tiêu Du nói. Hiện tại hắn đang chờ tin tức của Lương Văn Đạo, xem thử tin tức bên kia thế nào. ...
Thành đông, thôn Thành Trung.
Đây là thôn cuối cùng của thành Đông. Ở chỗ này ngươi có thể thấy nhà ngói với gạch xanh tường trắng, cấu tạo bất quy tắc. Nhà trệt cao thấp không đồng đều, người già thì phe phẩy cây quạt đứng trước cửa nói chuyện phiếm.
Giờ phút này, trong thôn Thành Trung chật chội bỗng có một chiếc xe buýt màu xanh đi vào, đi thẳng đến cuối thôn rồi dừng lại tại căn nhà ngói lớn nhiều năm không ai ở.
Căn nhà này không biết có bao nhiêu năm lịch sử rồi, diện tích chừng ba bốn trăm thước vuông, vách tường bằng đất gạch nung, loang lổ không còn hình dáng.
Xe ngừng lại, tên đầu undercut và tài xế bắt cóc Sở Tương Tương cùng Hàn Thi Vũ đi xuống trước. Đầu undercut lấy ra chìa khóa mở cửa, tài xế cầm đèn pin giúp hắn chiếu sáng. Cửa sau khi mở ra, hai người đi vào. Sau đó hai người kêu các tên côn đồ nhanh chóng mang người vào trong.
Những tên côn đồ kia nhanh chóng khiêng người xuống xe đi vào nhà. Đầu undercut chỉ dẫn bọn hắn thả toàn bộ người vào trong từng phòng.
- Trông chừng cho thật kỹ, không được sơ sảy. Nếu không, đầu của mày sẽ không còn đâu.
Đầu undercut nói với tên côn đồ cầm đầu, tên kia lập tức gật đầu đồng ý.
Sau đó, đầu undercut và tài xế lên xe rời đi.
- Tụi mày xem chừng cho thật tốt cho tao, thay nhau giám sát. Ai cũng không được ngủ. Còn có, không được đánh chủ ý với các nữ nhân bên trong, hiểu chưa?!
Tên cầm đầu lùng cảnh cáo đám thủ hạ.
Mọi người gật đầu đáp ứng, bọn họ cũng không dám làm loạn đám nữ nhân kia. Lần trước có tên say rượu muốn đi vào tìm nữ nhân vui đùa một chút, đã trực tiếp bị băm thành thịt nát. Mọi người vừa nghĩ đến đã sợ, nơi nào còn có tâm tư chơi đùa.
- Tụi mày đi mua đèn cầy, rượu bia và thức ăn về đây. Đèn pin sắp hết pin rồi!
Tên cầm đầu ném ba trăm đồng về phía hai tên tiểu đệ. Hai tên kia lập tức rời đi.
Không lâu sau, hai tiểu đệ đã đem gà quay và bia trở lại. Tên cầm đầu bày ra một cái bàn vài cái ghế dựa giữa nhà. Một nhóm người khóa chặt cửa, đốt đèn cầy trong nhà, uống rượu và bắt đầu đánh bài.