Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 505 - Chương 510: Giết

 Chương 510: Giết Chương 510: Giết Chương 510: Giết

-

Giờ phút này, trong một căn phòng tối om, Sở Tương Tương cùng Hàn Thi cùng với mấy nữ sinh bị nhốt tại đây. Trong bóng tối, Sở Tương Tương tỉnh dậy trước, nàng mở mắt ra thì thấy một màu đen tuyền, cái gì cũng không nhìn thấy.

- Đây là đâu?

Sở Tương Tương thầm nghĩ trong lòng, tay không khỏi sờ sờ chung quanh, bỗng mò tới một đồ vật lông xù.

- A!!!

Xèo xèo!

Trong nháy mắt, Sở Tương Tương thất kinh kêu lên. Ngay sau đó truyền đến tiếng chuột kêu, một con chuột trực tiếp chạy qua người nàng, hù nàng từ mặt đất nhảy lên. Kết quả không cẩn thận vấp phải chân người bên cạnh mà ngã lăn ra, thoáng cái lại đè lên người khác.

- A!!!

Lần này, Sở Tương Tương gọi lớn tiếng hơn, sắc mặt trắng bệch, mồ hôi lạnh ứa ra, cả người run rẩy.

- Tần Thiên! Tần Thiên, Thi Vũ! Thi Vũ!

Sở Tương Tương bị hù dọa, trong miệng không ngừng gọi tên Tần Thiên cùng Hàn Thi Vũ.

- Ui da! Đau quá!

Lúc này, bên cạnh bỗng vang lên tiếng một người.

- Thi Vũ! Thi Vũ! Là cậu sao?!

Sở Tương Tương lập tức nghe ra tiếng Hàn Thi Vũ, theo bản năng đưa tay qua chỗ phát ra âm thanh. Nàng sờ đến tóc, mò tới mặt Hàn Thi Vũ. Nhất thời kích động ôm chặt lấy Hàn Thi Vũ. Hiển nhiên bị hù không nhẹ.

- Tương Tương, cậu mau buông ra. Tớ thở không được!

Hàn Thi Vũ vội vàng nói. Tay vỗ lung Sở Tương Tương, Sở Tương Tương vội vàng buông Hàn Thi Vũ ra, bất quá hai tay vẫn gắt gao nắm áo Hàn Thi Vũ, nắm đến nhàu nát.

- Tương tương, đây là nơi nào? Sao tối đen như vậy, không có đèn hả? Ôi đầu tớ đau quá.

Hàn Thi Vũ gãi đầu, trước mắt tối om, một chút ánh sáng cũng không có. Nàng theo thói quen sờ tay lên vách tường, muốn mở công tắc điện. Nhưng mà mò không ra, chỉ mò đến vách tường loang lổ, nhất thời lạnh cả người.

- Tớ cũng không biết đây là đâu, tớ tỉnh lại thì đã ở đây. Còn có, nơi này còn có chuột!

Sở Tương Tương nói.

- Ừm!

Lúc này, bên cạnh lần nữa vang lên tiếng một nữ nhân, ngay sau đó càng nhiều tiếng vang vang lên, dọa hai người gần chết. Bên cạnh mình sao lại nhiều người như vậy, nơi này rốt cuộc là đâu. Hơn nữa bên ngoài còn có âm thanh nam nhân gào thét. Đây là xảy ra chuyện gì, hai người không phải đi mua thức ăn thôi sao, sao lại biến thành bộ dáng này.

Bên ngoài.

Lúc này, mấy tên côn đồ đang đánh bài đến cao hứng, chai bia đất đầy. Mọi người uống đến đỏ cả mặt, hoặc trắng bệch.

- Lão Đại, người ở bên trong tỉnh rồi. Đang bắt đầu la to kìa!

Một tên tiểu đệ nhìn tên cầm đầu nói.

- Đi, cầm đao hù một chút, ai dám la to thì chém chết các nàng!

Tên cầm đầu cũng không ngẩng đầu nói, tên tiểu đệ kia lập tức giơ đao và cầm đèn pin đi qua.

Bên trong khu công nghiệp bỏ hoang.

Ba người Tần Thiên nhanh chóng lên xe ra ngoài, Lương Văn Đạo gọi tới nói đã tra được tung tích xe buýt, nó tiến vào trong khu nhà cũ của thành Đông, ở đó biến mất một tí rồi nhanh chóng chạy ra. Chiếc xe buýt lúc này tiến vào bên trong tổng trạm xe hơi vận chuyển hành khách. Trước mắt đã bị cảnh sát giao thông tìm thấy, nhưng bên trong xe không có gì cả, chủ xe cũng không có bất kỳ nghi ngờ nào.

Tần Thiên đoán chiếc xe kia nhất định chở người đi nơi nào rồi, cho nên lập tức lái xe đi về trấn đông, đồng thời nhắn tin kêu các tiểu đệ Thiên bang đi qua hỗ trợ.

Không lâu sau, ba người Tần Thiên liền tới trấn Đông. Lúc này, hơn hai trăm tiểu đệ Thiên bang trong hai mươi mấy chiếc MiniBus rất nhanh tiến đến.

Tần thiên xuống xe nhìn chung quanh, trấn đông thuộc về vùng cũ sắp cải tạo cùng với thôn Thành Trung, phạm vi rất rộng. Muốn tìm được hai người Sở Tương Tương vô cùng khó khăn.

- Mọi người nghe kỹ, hỏi thăm một chút phụ cận xem có chiếc xe buýt nào đi qua không. Dừng lại ở đâu. Tìm được đầu mối thưởng mười vạn, tìm được người thưởng một trăm vạn, hơn nữa phần thưởng cao nhất là quyền quản lý một bãi!

Tần Thiên nhìn các tiểu đệ nói.

- Vâng!

Một đám tiểu đệ lập tức cùng kêu lên, khí thế kinh người. Người đi bên đường cũng bị giật mình, thấy loại trận thế này đã rối rít tránh né.

- Ba Ba Ka, ngươi có thể tìm được Tương Tương các nàng không?

Tần Thiên lúc này nghĩ tới, cảm giác năng lực của Ba Ba Ka rất cường đại, Sở Tương Tương hai người cũng là người tu luyện, Ba Ba Ka hẳn có thể cảm giác được hai năng lượng dao động của các nàng.

Nhưng mà Tần Thiên hỏi Ba Ba Ka hồi lâu cũng không được đáp lại, điều này làm hắn cảm thấy rất kỳ quái.

- Ba Ba Ka, Ba Ba Ka, chạy đi nơi nào rồi?

Tần Thiên hỏi, nhưng Ba Ba Ka vẫn không phản ứng.

- Trời ơi, thời khắc mấu chốt lại như này, chẳng khác nào xe bị tuột xích, thật vô dụng!

Tần Thiên trong lòng hận không thể hủy đi người máy Ba Ba Ka này.

- Thôi mình tự đi tìm vậy!

Tần Thiên thầm nghĩ, ngay sau đó để Phong Tử dẫn dắt tiểu đệ Thiên bang đi tìm. Mình và Tiêu Du cũng đi tìm, hai người tu luyện qua nên có thể cảm giác năng lượng dao động ở xung quanh. Nhưng mà Sở Tương Tương hai người tu vi quá kém, năng lượng dao động không rõ ràng nên rất khó tìm.

- Tỷ, chúng ta đi bên kia xem một chút!

Tần Thiên chỉ vào cách thôn Thành Trung cách đó không xa nói với Tiêu Du, Tiêu Du gật đầu. Sau đó hai người cùng đi về bên kia.

...

- Đi thôi, bây giờ rãnh rỗi. Tao mời đi chơi!

Đầu undercut choàng bả vai tài xế cao hứng nói. Hôm nay mệt mỏi gần chết, lại còn chết một huynh đệ. Hắn cần uống một chén an ủi mới được.

- Tốt!

Tài xế lập tức đáp ứng, cười tít mắt, có người mời khách không vui sao được.

Hai người đang đi thì đột nhiên một Hắc y nhân xuất hiện quỷ dị, người này phảng phất như không tồn tại, sắc mặt hoàn toàn thấy không rõ, tựa như hòa vào bóng đêm.

Hai người giật mình.

- Mày là ai, muốn gì?

Đầu undercut lập tức hỏi, tay lặng lẽ hướng ra phía sau, muốn lấy chủy thủ của mình ra. Nhưng còn chưa kịp lấy thì cổ đã bị kẹt. Chỉ nghe tạp sát một tiếng, cổ hắn bị hắc y nhân bóp nát, trong nháy mắt tử vong. Hắc y nhân không thèm liếc mắt nhìn hắn, buông tay để tên đó lập tức té trên mặt đất.

Tài xế bên cạnh thấy vậy sợ đái ra quần, vừa ra tay đã giết người. Hắn lăn lộn giang hồ lâu như vậy cũng bị hù sợ.

- Nói, hai cô bé các ngươi bắt cóc buổi tối hôm nay giấu ở đâu. Mày chỉ có cơ hội một lần, không nói liền chết!

Hắc y nhân lạnh lùng nói, một tay bắt cổ tên tài xế, chỉ cần hắn nói một chữ không sẽ bị giết.

- Tôi nói, tôi nói. Căn nhà lớn ở cuối thôn Thành Trung của thành Đông.

Tài xế vội vàng đáp, không chút nào giấu giếm. Hắn cũng không muốn chết.

Tạp sát!

Vừa dứt lời, Hắc y nhân đã xuất thủ bóp chết tài xế, ngay sau đó biến mất.

...

Bên thôn Thành Trung.

Hai tên côn đồ đang đi bộ bên ngoài, hai người được an bài ở chỗ này canh gác để tránh cho có người tìm tới. Bỗng chúng thấy nhiều người như vậy ở chỗ này hỏi chuyện xe buýt, hai người lập tức ý thức được không xong nên lấy điện thoại di động ra gọi cho rồi tên cầm đầu đang ở bên trong uống rượu đánh bạc.

- Mẹ nó chứ, người nào?

Tên cầm đầu không nhịn được cầm lấy điện thoại di động hỏi, hắn ta đang rất thoải mái đây.

- Đại ca, có người tìm tới, rất nhiều người. Chúng đang tìm chiếc xe vừa rồi chúng ta ngồi đó, giống như người của Thiên bang!

Tên côn đồ kinh hoảng nói.

- Thiên bang? Chuyện gì xảy ra, bọn họ tới đây làm gì? Bọn họ không sống ở thành nam cho tốt đi mà chạy đến Đông chúng ta thành làm gì?

Bình Luận (0)
Comment