Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 511 - Chương 516: Thất Thủ

 Chương 516: Thất Thủ Chương 516: Thất Thủ Chương 516: Thất Thủ

-

- Sắc lang. .

Thiên Hà vừa nói, cái miệng nhỏ nhắn đã hôn tới miệng Tần Thiên. Đôi môi hai người dán chặc chung một chỗ, tay Tần Thiên say sưa bóp nắn bộ ngực của Thiên Hà, vết tích hai người kết hợp để lại từng vùng.

- Dát chi!

Yêu thú Tiểu Bạch ở một bên tỏ vẻ kháng nghị, đáng tiếc kháng nghị không có hiệu quả. ...

Ngày thứ hai.

Tần Thiên và Thiên Hà quan hệ cả đêm không ngủ, hừng sáng mới tách nhau ra, chúng nữ còn chưa tỉnh, Tần Thiên tắm rửa sạch sẻ, sau đó đi mua đồ ăn sáng rồi trở lại.

Không qua một hồi, chúng nữ mới thức, sáng sớm Lý Phỉ Nhi đã đổi lại cảnh phục, đánh răng rửa mặt xong, thấy Tần Thiên thì hừ một tiếng, nàng vẫn rất giận Tần Thiên, khiến main ta rất buồn bực, mình rốt cuộc chọc Lý Phỉ Nhi chỗ nào, không có mà.

- Phỉ Nhi, em không nên đi làm, quá nguy hiểm, để cho người khác xử lý vụ này đi!

Tần Thiên lo lắng Lý Phỉ Nhi bị Hắc Nhị làm hại vậy thì thảm, cho nên không muốn cho Lý Phỉ Nhi đi.

- Ai cần anh lo!

Lý Phỉ Nhi liếc Tần Thiên một cái, phi thẳng ra ngoài, Tần Thiên nhìn cũng không biết nói cái gì cho phải, chỉ có thể để cho nhiều người âm thầm bảo vệ Lý Phỉ Nhi.

- Tại sao, Tiểu Thiên, em chọc Phỉ Nhi nữa à.

Tiêu Du đi tới nhìn Tần Thiên hỏi.

- Em cũng không biết, tối hôm qua cô ấy hỏi em chuyện Tương Tương bị bắt cóc, sau đó em nói cho cô ấy biết, sau khi nghe xong tự nhiên sinh khí, không biết chuyện gì xảy ra.

Tần Thiên rất bất đắc dĩ nhìn Tiêu Du.

- Em nói với cô ấy thế nào, nói một lần cho chị nghe xem.

Tiêu Du lại hỏi, ngay sau đó Tần Thiên kể đầu đuôi mọi chuyện một lần.

Tiêu Du nghe xong liếc Tần Thiên một cái, dạy dỗ:

- Em đúng là đầu gỗ, Phỉ Nhi theo vụ án này lâu như vậy, vì vụ án bỏ ra rất nhiều, trong lòng cô ấy khẳng định rất muốn đích thân phá án. Hơn nữa, lòng háo thắng nàng mạnh như vậy, sao có thể cho phép vụ án của mình tiếp nhận bị người khác phá chứ, mà em đã đáp ứng cùng nàng phá án, hiện tại em trực tiếp phá án, rồi ném vụ án cho người khác giải quyết, những điều nàng làm trước giờ đều uổng phí, công lao gì cũng mất, không giận em mới lạ!

- Nguyên lai là vậy.

Tần Thiên vừa nghe, không khỏi sờ đầu, không nghĩ tới lại như vậy, mình phải đi xin lỗi cô ấy mới được.

- Phỉ Nhi, đợi đã nào... !

Tần Thiên thấy Lý Phỉ Nhi sắp đi mất vội hô, nhanh chóng đuổi theo, kéo tay Lý Phỉ Nhi lại.

- Buông ra

Lý Phỉ Nhi phủi phủi, rất tức giận nhìn hắn.

- Hắc hắc, Phỉ Nhi, anh biết sai rồi, xin lỗi mà, anh cùng em đi phá án có được không?

Tần Thiên cười hì hì nói.

- Hừ! Thật sao, anh không gạt em nữa đó chứ!

Lý Phỉ Nhi không tin nhìn Tần Thiên.

- Làm sao có thể, anh phụng bồi em phá án mà!

Tần Thiên lộ vẻ mặt thật tình nói.

- Vậy đi thôi!

Tức giận trong lòng Lý Phỉ Nhi hơi chút giảm bớt.

- Không được, em còn chưa ăn sáng này, không ăn sáng rất không tốt đối với cơ thể, nếu bụng em đói, anh sẽ rất đau lòng, tới đây, lão bà, chúng ta đi ăn điểm tâm trước, lại đi phá án cũng không muộn a!

Tần Thiên cười hì hì nói.

- Em không đi, lên lầu mệt chết đi được, trừ phi anh cõng em.

Lý Phỉ Nhi làm nũng.

- Không thành vấn đề!

Tần Thiên không nói hai lời, lập tức ôm Lý Phỉ Nhi, đi lên lầu, Lý Phỉ Nhi đầy mặt vui mừng, hai tay ôm cổ hắn, vui vẽ không thôi.

- Như thế nào lão bà, có thấy lão công tốt với em chưa, đừng tức giận nữa nha.

Tần Thiên ôm Lý Phỉ Nhi, vừa đi vừa nói.

- Hừ! Em còn rất giận, ít khoe mã cho em

Lý Phỉ Nhi hừ một tiếng, ra vẻ sinh khí.

Tần Thiên nhìn nàng cười cười, ôm nàng thật nhanh đi lên lầu. ...

Ăn bữa sáng xong, Tần Thiên cùng Lý Phỉ Nhi ra ngoài, Sở Tương Tương và Hàn Thi Vũ lưu lại trong nhà tránh xảy ra chuyện, đợi tối nay diệt Hắc Nhị rồi hãy nói.

Tần Thiên phụng bồi Lý Phỉ Nhi đi tìm chứng cớ, bất quá nữ sinh được cứu đã bị Lương Văn Đạo phong miệng, tránh việc các nàng nói lung tung chuyện tối hôm qua Tần Thiên giết người, cho nên hỏi thật lâu, cái gì cũng không hỏi được, điều này làm cho Lý Phỉ Nhi rất buồn bực, sau đó kéo Tần Thiên đến hang ổ Hắc Nhị điều tra.

Dĩ nhiên, Lý Phỉ Nhi không biết Hắc Nhị ở đâu, Tần Thiên biết, nhưng vì chuyện đêm nay, hắn không muốn ra xãy ra chuyện gì ngoài ý muốn, cho nên dẫn Lý Phỉ Nhi đi dạo loạn, làm tốn một ngày nhưng cái gì cũng không tra ra, Lý Phỉ Nhi chán nản gần chết.

- Tần Thiên, anh không phải nói tìm được đầu mối à, sao hiện tại một chút dấu vết cũng không có thế.

Lý Phỉ Nhi nghi hoặc Tần Thiên, cảm giác có gì đó không đúng, nhưng không biết là cái gì.

- Anh cũng không biết, anh cứ cứu người ra thì có thể phá án, không ngờ vẫn không thể phá, chỉ có thể nói Hắc Nhị quá giảo hoạt, quá khốn kiếp.

Tần Thiên mắng.

Hiện tại Lý Phỉ Nhi cũng không có cách nào, không biết tra xét làm sao.

- Trời đã tối rồi, chúng ta đi về trước đi, ngày mai lại đi điều tra.

Tần Thiên nói, mặc dù Lý Phỉ Nhi không cam lòng nhưng giờ không còn đầu mối, hơn nữa còn mệt muốn chết, cho nên quyết định trở về, buổi tối sẽ suy nghĩ xem nên làm thế nào.

Tần Thiên thấy Lý Phỉ Nhi rốt cục bỏ qua, thở phào nhẹ nhõm một hơi, qua tối nay là tốt rồi.

Ngay sau đó, hai người lái xe trở về nhà. ...

Buổi tối.

Tần Thiên ra khỏi nhà, mở cửa xe chạy tới thành Đông, được nửa đường thì Phong Tử gọi điện thoại lại nói Tần Thiên biết địa phương Hắc Nhị đang ở.

- Tốt, Phong Tử, mày dẫn người chuẩn bị tiếp nhận địa bàn!

Tần Thiên nói xong cúp máy, sau đó gọi cho Sở Văn Long, để bên kia hành động.

Lập tức, quân khu Quang Châu, một chiếc quân xa dẫn đầu năm chiếc xe quân sự từ quân khu đi ra, chạy thẳng đến thành đông.

Giờ phút này, thành đông, Thiên Thượng Nhân Gian.

Một trong sương phòng, Hắc Nhị đang nói chuyện cùng một hòa thượng mặc áo cà sa, hòa thượng kia lớn lên khô gầy, mặt không có chút máu, một đôi mắt lộ vẻ âm tà, toàn thân cũng tản ra một hơi thở u ám, làm cho người ta không thoải mái.

- Sư huynh, tất cả nữ nhân ngươi muốn đều bị một người tên Tần Thiên, lão Đại Thiên Bang mới phất gần đây cứu đi hết rồi. Không chỉ thế, hắn cũng giết bốn sư đệ chúng ta, ta hoài nghi bên kia có cao thủ, cho nên ta muốn nhờ sư huynh ngươi dẫn người xuất thủ diệt Tần Thiên, thuận tay thu sản nghiệp của hắn, tương lai thành Đông và thành Nam là của chúng ta, điều này càng có lợi đối với việc tu luyện của ngươi.

Hắc Nhị cung kính nói, tựa hồ rất sợ hòa thượng này.

- Hừ! Tần Thiên sẽ chết, dám giết người của ta, không chết không được, ngươi nói Tần Thiên này cũng không phải người bình thường, nếu không thì sao có thể giết nhóm cao thủ của ta được, hắn không đơn giản, ngươi lập tức đi tra rõ ràng, tránh việc động thủ thất bại nhân mã tổn thất, nếu còn tổn thất nhân mã nữa thì lấy mạng ngươi bồi vào đi.

Hòa thượng lạnh lùng lên tiếng, một cổ khí thế âm lãnh bộc phát hù Hắc Nhị sắc mặt trắng bệch.

- Vâng, ta đã cho người điều tra, trước mắt còn chưa tra được phía sau hắn có thế lực gì, nhưng ta tra được bên cạnh Tần Thiên có không ít nữ nhân, toàn là tuyệt sắc, vô cùng thích hợp làm lô đỉnh cho ngươi, nhìn xem!

Bình Luận (0)
Comment