-
Hắc Nhị mở laptop, phía trên lần lượt hiện ra hình của đám người Triệu Chỉ Nhược.
- Ừ, rất tốt!
Hòa thượng gật đầu, khóe miệng lộ ra một tia dâm tà.
- Sư huynh yên tâm, không tới hai ngày, ta sẽ tra được lai lịch Tần Thiên!
Hắc Nhị vỗ ngực bảo đảm.
Thình thịch!
- Đại ca, đã xảy ra chuyện rồi!
Đột nhiên vang lên tiếng đổ vỡ, sau đó chỉ thấy một tên tiểu đệ lảo đảo chạy vào, Hắc Nhị nhất thời giận dữ.
- Mẹ mày, chuyện gì bối rối như vậy, nếu không phải chuyện trọng yếu tao chém mày chết!
Hắc Nhị cả giận quát.
- Trọng yếu, rất trọng yếu, quân đội tới giết sạch toàn bộ chúng ta, niêm phong rất nhiều ma túy, bắt giết rất nhiều tiểu đệ, hiện tại đang chạy đến hướng này.
Tiểu đệ vội nói.
- Cái gì
Hắc Nhị vừa nghe lập tức đứng lên, khuôn mặt không tin, đang yên đang lành, tại sao có quân đội tới tra địa bàn của mình, mình đã đánh tốt quan hệ rồi mà, hắn lấy điện thoại cho người của mình ở cục cảnh sát.
- Này, cục trưởng, chuyện gì xảy ra, tại sao có quân đội tới tra bãi của bọn tôi, sao ông không cho tôi biết trước?
Hắc Nhị quát qua điện thoại.
- Cái gì! Quân đội tra bãi của cậu, ta không được báo trước tin này!
Đầu dây bên kia, một nam tử cả kinh đáp.
- Mẹ nó!
Hắc Nhị mắng một câu.
Lúc này, trên đường cái phía ngoài, mười mấy quân nhân tay cầm súng thật đạn thật lục soát từng gian quầy rượu từ hai đầu đường cái, từ từ đi đến Bảo Uy Nhĩ. Bên trong quán rượu, đại lượng ma túy đã bị lục soát ra, đồng thời bắt được rất nhiều vụ bán dâm, đánh bạc, cả một con đường trở nên hỗn loạn, rất nhiều người bị bắt, ai phản kháng thì bị bắn chết.
Hắc Nhị mang theo tiểu đệ cùng hòa thượng kia từ Thiên Thượng Nhân Gian đi ra, thấy tình huống như thế, không khỏi u mê.
- Đi, sư huynh, trước đi khỏi nơi đây!
Hắc Nhị nói với hòa thượng, nếu lúc này không đi, quân nhân sẽ đến đây, ngay khi Hắc Nhị dẫn hòa thượng một lần nữa trở lại Thiên Thượng Nhân Gian, hai bên đường phố đã bị phong bế, không qua bao lâu toàn bộ đã bị lục xoát hoàn tất.
Hai người mới vừa đi không lâu, Tần Thiên và Tiêu Du đã tới Thiên Thượng Nhân Gian, lần này quân đội hành động khá nhanh, hai người vừa tới quân đội đã lục xoát gần xong rồi.
Dẫn đội chính là Triệu thiếu soái Tần Thiên quen thuộc, hai người gặp mặt gật đầu, Tần Thiên để cho hắn dẫn người vây xung quanh, hắn và Tiêu Du đi vào trong.
Bên trong đã hỗn loạn thành một mảnh, Tần Thiên cảm giác không ổn, hai người có thể đã tới chậm một bước.
Quả nhiên, Hắc Nhị đã đào tẩu, hai người đi một chuyến không công.
- Mẹ nó, lại để cho hắn trốn rồi!
Tần Thiên mắng một câu, ngay sau đó cùng Tiêu Du chạy ra ngoài.
- Như thế nào!
Trương thiếu soái nhìn hai người đi ra, hỏi.
- Hắn chạy rồi!
Tần Thiên trả lời.
Lúc này, tiếng còi cảnh sát vang lên, đại lượng xe cảnh sát từ tiến vào, sau khi nhận được tin của Hắc Nhị, phó cục trưởng lập tức dẫn người đến. Cùng lúc đó, thị trưởng Quang Châu cũng đến, đây cũng người có liên lạc với Hắc Nhị, Quang Châu là địa bàn của hắn, há lại cho quân đội nhúng tay vào đây.
- Cảnh sát đã tới, các người đi trước, nơi này giao cho chúng tôi!
Trương thiếu soái nói với hai người Tần Thiên. Trước khi đến, Sở Văn Long đã cho hắn một lý do.
- Tốt, làm phiền anh rồi!
Tần Thiên nói xong kéo Tiêu Du rời đi. ...
Bên phía Hắc Nhị.
Hắn mang theo hòa thượng rời đi từ cửa sau Thiên Thượng Nhân Gian, Hắc Nhị lên xe mà tiểu đệ chuẩn bị sẳn chạy ra ngoài thành. Ra khỏi thành, thì chạy đến Bình An Tự ngoài thành.
- Tin tức bên kia thế nào?!
Hắc Nhị nhìn tiểu đệ phía trước, hỏi.
- Không biết, tiểu đệ bên kia nói hiện tại cảnh sát và quân đội đang đối mặt, thấy có một nam một nữ đi cùng đám quân đội, nhưng không thấy rõ là ai, hiện tại vẫn đang điều tra!
Tên tiểu đệ trả lời.
- Mẹ nó, đang yên đang lành lại có quân đội tới tra, rốt cuộc là ai âm sau lưng, nếu biết thì phải lột da róc xương nó.
Hắc Nhị hung hăng nói.
Chuyện này rõ ràng có người cố ý muốn âm mình, nếu không thì sao xuất hiện quân đội được.
Hắc Nhị suy nghĩ một hồi, mình đắc tội quá nhiều người, nhưng thực lực những người đó không đủ để hiệu lệnh quân đội, muốn quân đội nghe lệnh thì phải có quan hệ trong đó, bởi vì quân đội không thể nhúng tay vào sự vụ địa phương, từ xưa Quân Chính tách ra, nếu không rất dễ xảy ra tạo phản.
Tần Thiên và Tiêu Du rất nhanh đã về tới nhà. Tuy không bắt được Hắc Nhị nhưng hiện tại địa bàn của hắn hầu như đã vào trong tay mình. Không đến mấy ngày, mình có thể tiếp quản.
Nhưng hiện tại Tần Thiên lo đối phương sẽ trả thù. Hắc Nhị đào tẩu, tất sẽ trả thù mình. Thế lực phía sau lưng hắn không đơn giản, tùy tiện phái ra cao thủ tam tinh, tuyệt đối không bình thường. Hiện tại Bách Hoa Tông còn chưa điều tra ra người đứng sau Hắc Nhị. Nhưng trước đó Tần Thiên giết chết bốn tên hòa thượng. Đầu mối này cần đưa cho Lăng Vũ, hắn tin Lăng Vũ có thể điều tra ra.
Hiện tại điều Tần Thiên muốn bảo vệ nữ nhân của mình thật tốt, tránh trường hợp bị trả thù. Nếu lại xuất hiện chuyện giống như Sở Tương Tương và Hàn Thi Vũ nữa thì phiền toái.
Cho nên Tần Thiên vội vàng gọi cho Lăng Vũ, để nàng bảo vệ nữ nhân của mình nhiều hơn. Đồng thời tăng thêm tốc độ tìm kiếm hướng đi của Hắc Nhị, không giết được Hắc Nhị, trong lòng hắn vẫn luôn bất an. ...
Ngày thứ hai.
Buổi sáng.
Sau khi ăn sáng xong, Tần Thiên cùng hai nàng đến trường. Hắn tự mình hộ tống, chỉ cần không phải cao thủ tứ tinh đến đánh lén thì hắn không lo.
Rất nhiều ngày không tới trường, cũng lâu rồi không gặp Lâm Hiểu Di nên trong lòng Tần Thiên rất nhớ nàng. Vì vậy hắn để hai người Tương Tương đi đến phòng học trước, mình thì về phòng làm việc của giáo viên.
Nhưng sau khi đến phòng làm việc thì phát hiện Lâm Hiểu Di chưa tới. Hắn nhìn đồng hồ thấy hơn tám giờ, bình thường giờ này Lâm Hiểu Di đã tới rồi.
Nghĩ tới đây, Tần Thiên gọi điện cho nàng, nhưng gọi hồi lâu cũng không ai bắt mày. Tần Thiên có chút nghi ngờ nên gọi lại lần nữa, điện thoại đồ chuông thật lâu nhưng vẫn không có người bắt.
- Chuyện gì xảy ra?
Tần Thiên thầm nghĩ, trong lòng có loại dự cảm xấu. Hắn quyết định đi qua nhà Lâm Hiểu Di xem một chút, mong rằng không xảy ra chuyện gì.
Nghĩ tới đây, Tần Thiên gọi cho Sở Tương Tương, nói cho nàng biết mình đi qua nhà Lâm Hiểu Di. Sau đó cúp điện thoại ra khỏi trường.
Giờ phút này, trong nhà Lâm Hiểu Di.
Trong đại sảnh, một thi thể nam tử ngã trong vũng máu, nhuộm đỏ sàn nhà. Ở bên cạnh có một hòa thượng chừng ba mươi đứng đó, trong tay cầm một thanh trường kiếm rỉ máu. Một hòa thượng khác còn đang nắm cổ một Hắc y nhân, trực tiếp bẻ gãy cổ, cực kỳ tàn nhẫn.
- Các ngươi là ai, muốn làm gì?
Lâm Hiểu Di nhìn hai hòa thượng, mặt đầy sợ hãi, không ngừng lùi về phía sau.
Cô vừa mới chuẩn bị đi làm đã thấy hai người này từ ban công vọt vào muốn bắt mình. Nhưng ngay sau đó có hai Hắc y nhân vọt vào, họ muốn ngăn cản hòa thượng. Nhưng thực lực Hắc y nhân không bằng, cho nên một người bị một hòa thượng cầm kiếm cắt cổ họng, người còn lại thì bị bẻ gãy cổ.