Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 513 - Chương 518: Hắc Nhị Ra Tay (2)

 Chương 518: Hắc Nhị Ra Tay (2) Chương 518: Hắc Nhị Ra Tay (2) Chương 518: Hắc Nhị Ra Tay (2)

- Bắt nàng mang đi!

Hòa thượng cầm kiếm nói với hòa thượng còn lại, hòa thượng kia lập tức vọt tới Lâm Hiểu Di.

- Cứu mạng!

Lâm Hiểu Di vừa thấy hòa thượng lao đến đã xoay người bỏ chạy, miệng hô to cứu mạng. Nhưng không chạy được mấy bước đã bị nắm tóc kéo về, trong nháy mắt cắt đứt một đoạn tóc, Lâm Hiểu Di đau đến chảy nước mắt.

- Hiểu Di, đã xảy ra chuyện gì?

Lúc này, mẹ Lâm Hiểu Di từ trong phòng đi ra hỏi. Lâm Hiểu Di vừa nghe, mặt đã biến sắc.

Hòa thượng cầm kiếm đi vào phòng.

- Đừng làm hại mẹ tôi!

Lâm Hiểu Di lập tức la lên, muốn giãy giụa khỏi tên hòa thượng kia. Nhưng mà đầu nàng bị nắm chặt, căn bản không có biện pháp.

Thình thịch!

Hòa thượng đang nắm tóc Lâm Hiểu Di đánh mạnh một phát vào gáy cô. Trong nháy mắt Lâm Hiểu Di đã ngã xuống đất, hòa thượng thuận thế khiêng cô lên, bay thẳng đến sân thượng.

Cùng lúc đó trong phòng, hòa thượng cầm kiếm nhìn mẹ Lâm Hiểu Di đang hoảng sợ, không do dự mà vung một kiếm giết chết bà, sau đó đi ra ngoài.

Hai hòa thượng rời khỏi nhà Lâm Hiểu Di, trực tiếp lái xe rời đi.

Trong lúc này, Tần Thiên đang chạy qua. Bỗng hắn cảm thấy tim đập nhanh một cái lên, mí mắt nhảy không ngừng, trong lòng rất bất an, tựa hồ chuyện gì đã xảy ra, hắn không khỏi bước nhanh hơn về phía nhà Lâm Hiểu Di.

Không lâu sau, Tần Thiên đến cửa tiểu khu mà Lâm Hiểu Di ở. Hắn còn chưa đi vào đã ngủi thấy mùi máu nhàn nhạt. Tần Thiên là một người tu luyện, khứu giác cực kỳ nhạy bén, lập tức đoán được mùi máu truyền ra từ trong nhà Lâm Hiểu Di. Trong lòng hắn nhất thời trầm xuống, lập tức chạy nhanh về nhà cô.

- Hiểu Di!

Tần Thiên vọt tới trước cửa nhà hô to, nhưng không có phản ứng. Mùi máu tươi nồng đậm từ bên trong truyền ra.

Oanh!

Tần Thiên chính đá văng cửa chính rồi vọt vào.

Đi vào đã nhìn thấy trên mặt đất nằm hai người chết, đất đầy máu, còn Lâm Hiểu Di không biết nơi nào. Tần Thiên lập tức đi tìm từng phòng nhưng không thấy Lâm Hiểu Di, chỉ thấy mẹ của cô đã chết trên giường, cổ bị cắt.

Sắc mặt Tần Thiên cực vi khó coi, lập tức gọi cho Lăng Vũ.

- Đã xảy ra chuyện, người của cô chết hết rồi, lập tức điều tra Lâm Hiểu Di bên này!

Tần Thiên lạnh lùng nói. ...

Đại học Quang Châu, lớp học vẽ.

Mọi người đang học, đột nhiên có một hòa thượng vọt vào tìm kiếm xung quanh, ánh mắt hắn nhất thời nhìn chăm chú vào Hàn Thi Vũ đang ngồi phía sau cùng.

Lão sư vừa định hỏi chuyện gì xảy ra thì hòa thượng đã vọt tới trước mặt Hàn Thi Vũ, một chưởng vỗ vào sau ót cô, cô còn chưa kịp phản ứng đã ngất đi. Sau một khắc, hòa thượng vác Hàn Thi Vũ lên đi ra ngoài. Mọi người trong lớp đều u mê, không biết rốt cuộc chuyện gì xảy ra.

Sau khi phục hồi lại tinh thần, lão sư lập tức đổi theo. Kết quả vừa đi ra ngoài nhìn đã bị hù té đái. Trước cửa phòng học, ba Hắc y nhân bị chém chết, máu tươi đất đầy cực kì khủng bố, hòa thượng kia chẳng biết đã đi đâu.

- Mau... Mau báo cảnh sát!

Lão sư bị hù nói năng cũng không rõ ràng.

Phạm Kiến nhanh chóng lấy điện thoại di động ra gọi cho Tần Thiên, nói cho hắn chuyện đã xảy ra.

Tần Thiên đang ở trong nhà Lâm Hiểu Di nhìn xem đối phương có lưu lại đầu mối gì hay không, vừa nghe đến Hàn Thi Vũ bị bắt, còn là hòa thượng đã nhanh chóng chạy tới trường.

Trong học viện hộ sĩ, nơi này đang diễn ra một cuộc chiến đấu, một ông già chừng sáu mươi mấy tuổi đang cùng với một hòa thượng vung tay múa chân, chiến đấu cực kì khủng bố, có thể nói kinh thiên động địa.

Sở Tương Tương trốn bên cạnh, một tay che ngực, một bên gọi điện thoại cho Tần Thiên, một bên nhìn chiến đấu.

Vừa rồi nàng chuẩn bị đi vệ sinh thì đột nhiên có một hòa thượng lao đến. Hắn ta muốn bắt nàng, nhưng lúc này, trên mái nhà đột nhiên có một người nhảy xuống rồi đánh nhau với hòa thượng.

- Alo! Tần Thiên, anh mau đến đây, có một hòa thượng muốn bắt em, có một Lão Nhân đang đánh nhau với hắn, anh mau tới đi!

Sở Tương Tương gấp gáp nói.

Tần Thiên mới vừa vọt vào trong trường đã nhận được cuộc gọi của Sở Tương Tương. Hắn nhanh chóng phòng về phía khu của nàng đang ở.

Chừng mười mấy giây sau, Tần Thiên đã tới học viện hộ sĩ, thấy được hai người đang chiến đấu. Tần Thiên biết lão giả kia, đó là một trong những Trưởng lão mà trước kia thúc thúc đã sai bảo vệ hắn lúc nhỏ. Lúc này được hắn an bài đi bảo vệ Sở Tương Tương.

- Tần Thiên!

Sở Tương Tương thấy Tần Thiên, lập tức hô to.

- Thiếu gia!

Trưởng lão kia thấy Tần Thiên tới thì hô một câu, nhưng ngay sau đó tiếp tục cùng hòa thượng chiến đấu. Thực lực hai người không kém nhau nhiều, cho nên rất khó phân thắng bại.

- Chết!

Tần Thiên nhìn hai người đang chiến đấu, trực tiếp xuất ra chiến kiếm, thuấn di một cái xuất hiện trước mặt hòa thượng, chuẩn bị một kiếm chém chết hắn.

- Thiếu gia dừng tay, lưu người sống lại tra hỏi!

Trưởng lão vội vàng hô.

Tần Thiên đang chuẩn bị một kiếm giết chết vừa nghe thấy thế thu kiếm lại, trực tiếp dùng tay bắt lấy gáy hòa thượng, hắn mạnh mẽ nhấc đối phương lên, hung hăng quăn mạnh xuống đất, rồi nhấc chân đạp nát tứ chi hòa thượng.

Tạp sát!

Âm thanh răng rắc vang lên, tứ chi tên hòa thượng bị đã gãy, hòa thượng kêu thảm thiết, sau khi phế tứ chi, Tần Thiên tung một cước phá hủy đan điền hắn, trong nháy mắt hòa thượng phun máu tươi.

Những người vây quanh nhìn tới u mê, rối rít lấy điện thoại ra chụp hình.

- Trưởng lão, nơi này giao cho ngài, bảo vệ tốt Tương Tương, ta đi cứu người!

Tần Thiên nói xong cũng không đợi trưởng lão trả lời đã nhanh chóng chạy về chỗ Thi Vũ.

Đến nới, giờ phút này an ninh đã tới, trên mặt đất đều là máu. Phạm Kiến thấy Tần Thiên tới thì nhanh chóng nghênh đón.

- Thi Vũ đâu rồi, hòa thượng bắt nàng chạy đi đâu?

Tần Thiên gấp gáp hỏi.

- Hướng bên kia!

Phạm Kiến lập tức chỉ hướng cửa sau trường học, vừa dứt lời, cả người Tần Thiên đã biến mất.

Nhưng mà sau khi tới đây, hắn không thấy gì ngoài xe cộ đang chạy tới lui. Tần Thiên đang gấp gáp thì điện thoại vang lên, cầm lên nhìn thì thấy một số xa lạ, lập tức ấn nút nghe máy.

- Mày khỏe chứ, Tần bang chủ!

Đầu dây bên kia vang lên âm thanh đắc ý của một người đàn ông.

- Mày là ai?

Tần Thiên cảnh giác hỏi.

- Ha hả, Tần bang chủ nhanh như vậy đã quên tao rồi? Ngày hôm qua chẳng phải mày đã dẫn người đoạt địa bàn của tao sao?

Bên kia nói.

- Mày là Hắc Nhị! Có phải mày bắt cóc nữ nhân của tao. Tao cho mày biết, nữ nhân của tao nếu thiếu một cọng lông, tao sẽ bầm thây mày thành vạn đoạn!

Tần Thiên rống giận, cả người bộc phát sát khí khiến những người đi bộ xung quanh giật mình, họ cảm thấy một cổ hơi thở lạnh như băng đánh sâu vào người mình.

- Tần bang chủ, không nên nha, nữ nhân của mày trong tay tao, tao sẽ hảo hảo chơi các nàng, ha ha ha... !

Hắc Nhị đắc ý phá lên cười to.

Bình Luận (0)
Comment