Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 514 - Chương 519: . Đi Bình An Tự

 Chương 519: . Đi Bình An Tự Chương 519: . Đi Bình An Tự Chương 519: . Đi Bình An Tự

-

- Khốn kiếp, rốt cuộc mày muốn thế nào?

Tần Thiên quát lớn.

- Hừ! Như thế nào, Tần Thiên, dám đoạt địa bàn của tao, chơi tao. Tao cho mày biết, tao muốn mày dùng mạng đền lại. Một giờ sau đến Bình An Tự ngoài thành, không được mang theo người. Nếu không, mày vĩnh viễn sẽ không gặp lại đám nữ nhân của mày nữa!

Hắc Nhị nói xong lập tức cúp máy.

- Mẹ kiếp, dám động đến nữ nhân của tao, Hắc Nhị, mày nhất định phải chết!

Tần Thiên lạnh lùng nói, ngay sau đó trở về trường. Đi được nửa đường thì hắn nhận được điện thoại của Sở Tương Tương, nàng bảo hắn đến phòng bảo vệ.

Trưởng lão cùng Sở Tương Tương đã đợi ở đó. Ngoài ra còn có mấy cảnh sát, hòa thượng kia đã chết, cắn độc dược tự sát, cái gì cũng không hỏi được. Tần Thiên cũng không cần, vì hắn biết Hắc Nhị ở đâu rồi.

Tần Thiên gọi điện thoại cho Tiêu Du, nói cho nàng chuyện đã xảy ra chỗ này. Tiêu Du thật ra đã biết, chuyện vừa xảy ra thì trưởng lão đã gọi cho nàng.

Tần Thiên muốn đi cứu người, cho nên dẫn Sở Tương Tương về nhà, đồng thời cũng bảo Lý Phỉ Nhi trở về. Sau đó hắn gọi cho Sở Văn Long, đưa hai nàng vào quân khu, nơi đó tương đối an toàn.

Sau khi an bài xong, Tần Thiên cùng Tiêu Du một trước một sau đi đến Bình An Tự. Nửa đường Lăng Vũ gọi tới, rốt cục tra được thế lực sau lưng Hắc Nhị, chính là Bình An Tự.

Ngoài mặt, Bình An Tự tựa như một chùa miếu bình thường, nhưng nơi đó là một môn phải tu luyện nhỏ, Hắc Nhị từ bên trong đi ra.

Chủ trì Bình An Tự là sư huynh Hắc Nhị, pháp sư Trí Hoành. Hắn phái Hắc Nhị đi Quang Châu để giành địa bàn, âm thầm bắt một ít nữ nhân về cho hắn tu luyện, mà giờ vì bắt phải nữ nhân của Tần Thiên mà tận diệt.

Trước mắt, người mà Bình An Tự phái ra đã bị Tần Thiên giết bốn người, cao thủ vượt tam tinh hơn mười vị, cực kì khủng bố. Nhất là chủ trì Trí Hoành, tu vi đến Tứ tinh, cực kỳ dọa người. Một đám người như vậy mà thả ra thì nhất định sẽ hủy diệt thành phố Quang Châu.

Nhưng Tần Thiên không sợ, thực lực của hắn hiện tại đã đến tam tinh cửu giai đỉnh, cộng thêm dị năng thì có thể đánh một trận với cao thủ tứ tinh, về phần mấy tên tam tinh còn lại, chỉ cần không cùng cấp bậc thì miểu sát dễ dàng.

Hắn chỉ lo Hắc Nhị sẽ lấy Hàn Thi Vũ ra uy hiếp mình, vậy mới phiền toái.

Không nghĩ nữa, Tần Thiên lái xe ra khỏi thành phố chạy về phía Bình An Tự. Không lâu sau, hắn đã đến. Từ xa nhìn lại, Tần Thiên thấy Hàn Thi Vũ và Lâm Hiểu Di bị trói hai bên cửa Bình An Tự, quần áo cả người rách nát, tất cả đều là vết roi, máu tươi nhiễm đỏ y phục. Bên cạnh có mười mấy hòa thượng đứng đó, trong tay cầm gậy gộc, Hắc Nhị đứng chính giữa, trong tay cầm một cây roi da, hắn thấy Tần Thiên đến thì trong mắt tràn đầy sát ý.

Tần Thiên nhìn Hắc Nhị, mắt cũng đầy sát ý. Hắn hận không thể lập tức giết đối phương, tên kia vậy mà dám đánh nữ nhân mình thành dạng này. Hắn phải chịu cái chết thảm khốc nhất.

- Tần Thiên!

- Tần Thiên!

Hai nàng vừa thấy Tần Thiên tới thì quát to, nhưng đã bị đánh cho nửa sống nữa chết, hữu khí vô lực, vừa động thì máu tươi trên người đã rớt xuống đất.

Tần Thiên đau lòng, sát khí cả người như muốn bộc phát, nhưng hắn đè lại. Tần Thiên vẫy vẫy tay với các nàng, để các nàng không nên kích động, hắn tất nhiên sẽ cứu các nàng ra ngoài.

- Hừ! Mày rốt cuộc đã tới, tụi bây, trói hắn lại cho tao!

Hắc Nhị hô. Bên cạnh có hai người cầm dây thừng đi về phía Tần Thiên, trực tiếp trói Tần Thiên lại. Tần Thiên cũng không có phản đối, tùy ý bọn họ buộc chặc. Việc này đối với hắn hoàn toàn vô dụng, chỉ cần nhẹ giãy thì sẽ thoát ra được.

Hắc Nhị cũng không biết Tần Thiên biết võ công, bởi vì Tần Thiên che dấu hơi thở của mình hoàn mỹ, giống như người bình thường, hắn cho rằng sợi dây kia có thể trói được Tần Thiên.

Tần Thiên bị dẫn đến trước mặt Hắc Nhị, cách Hắc Nhị chừng một thước, hắn bị hai hòa thượng bắt quỳ gối trước mặt Hắc Nhị, chúng hoàn toàn muốn chết, chỉ cần Tần Thiên thoáng giãy giụa đã có thể mở trói, như vậy Hắc Nhị chết chắc.

Nhưng Tần Thiên cũng không lập tức hành động mà dò xét một chút, xem có bao nhiêu người âm thầm ẩn giấu. Vừa tra, hắn đã phát hiện rất nhiều cao thủ đang ẩn núp, tất cả đều trên tam tinh. Hẳn phòng bị Tần Thiên mang theo người tới nên mai phục. Pháp sư Trí Hoành tinh kia thì Tần Thiên không thấy, có lẽ vận dụng pháp thuật nào đó che dấu bản thân.

- Hắc Nhị, tao tới rồi, thả nữ nhân của tao ra, muốn đánh muốn giết thì hướng đến tao nè!

Tần Thiên nhìn Hắc Nhị nói, âm thầm chuẩn bị cứu hai nàng.

- Gấp cái gì, Tần Thiên, thấy nữ nhân của mày bị tao đánh thành cái bộ dáng này, có phải rất đau lòng?!

Hắc Nhị lên tiếng, nói xong mạnh mẽ vung roi quất vào người Lâm Hiểu Di.

- A!

Lâm Hiểu Di hét thảm một tiếng, trong lòng Tần Thiên chợt đau, lập tức muốn xông qua.

- Lộn xộn tao giết ả!

Hắc Nhị lập tức rút ra một thanh chủy thủ kề lên cổ Lâm Hiểu Di.

- Như thế nào, thấy nữ nhân của mình bị đánh nhưng lại không thể ra tay, có phải rất thoải mái, ha ha ha ha!

Ba!

- A!

Hắc Nhị vừa nói, lại lần nữa đánh vào người Lâm Hiểu Di, Lâm Hiểu Di lần nữa hét thảm.

- Hắc Nhị, mày nhất định phải chết!

Tần Thiên nhìn Hắc Nhị, thanh âm vô cùng âm lãnh, hồng quang trong mắt sáng lên.

- Hừ! Chết đến nơi rồi còn dám ngông cuồng. Người đâu, đánh hắn cho tao!

Hắc Nhị vung tay, những hòa thượng cầm gậy lập tức vọt tới Tần Thiên, lấy gậy hung hăng đánh lên người hắn.

Đám hòa thượng này có cảnh giới từ nhị đến tam tinh, nếu Tần Thiên bị bọn họ đánh, tuyệt đối sẽ bị đánh chết.

- Hừ! Người chết là mày!

Tần Thiên quát lạnh một tiếng, phát ra lực lượng mạnh mẽ, trong nháy mắt hơi thở kinh khủng bộc phát, sát khí đầy trời tản ra. Những hòa thượng xông tới bị sát khí kinh khủng này đánh sâu vào đầu mê muội, ngực khó chịu rồi phun máu. Hắc Nhị cũng ngã ngồi trên mặt đất, che ngực, cực kỳ khó chịu.

Sợi dây trên người Tần Thiên đã bị bức đứt. Sau một khắc, chiến kiếm trong tay hắn thoáng hiện rồi bay thẳng về phía hai nàng. Chiến kiếm cắt đừng dây thừng trói chặt hai nàng ra, hắn ôm hai nàng vào ngực rồi nhanh chóng vọt về phía xe của mình.

Mọi chuyện xảy ra rất nhanh, trước sau chưa tới mười giây, có thể thấy tốc độ kinh khủng bậc nào. Chúng hòa thượng còn chưa kịp phản ứng thì Tần Thiên đã cứu người. Đợi kịp phản ứng thì bọn họ lộ vẻ hoảng sợ, sát khí trên người Tần Thiên từ đâu mà đến, sao đáng sợ như thế, phải giết bao nhiều người mới có thể thể bộc phát được.

- Mày... Mày là Tu Luyện Giả!

Hắc Nhị kinh ngạc nhìn Tần Thiên, hắn thật không ngờ Tần Thiên là Tu Luyện Giả.

- Hừ! Không thể sao, Hắc Nhị, ngày chết của mày đã đến!

Tần Thiên lạnh lùng quát.

- Hừ! Mày là ai cũng phải chết. Giết hắn cho tao!

Hắc Nhị lạnh lùng vung tay ra lệnh, đám hòa thượng lập tức đánh về phía Tần Thiên.

- Một đám phế vật, tất cả chết đi cho tao!

Tần Thiên hoàn toàn không xem đám người vào mắt, trực tiếp huy kiếm, đại khai sát giới.

Hưu!

Bình Luận (0)
Comment