Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 526 - Chương 531: . Bêu Xấu Lưu Tinha

 Chương 531: . Bêu Xấu Lưu Tinha Chương 531: . Bêu Xấu Lưu Tinha Chương 531: . Bêu Xấu Lưu Tinha

-

Lưu Tinh thấy hai người muốn bạo lỗ đít mình, vô cùng tức giận. Từ trước đến giờ chỉ có mình bạo hoa cúc người khác, còn là mỹ nữ. Không nghĩ tới hôm nay lại sắp bị hai tên nam nhân thô lỗ bạo hoa cúc, sau này ra đường phải đội quần quá.

- Thiếu gia, xin lỗi. Chúng ta cũng bị ép buộc.

Tên muốn làm trước khó khăn nói, sau đó lấy dương vật của mình xoa lên cho cứng, rồi trực tiếp đút vào hoa cúc của Lưu Tinh.

- A!

Lưu Tinh kêu thảm, hoa cúc giống như bị xé rách, rất đau đớn, nước mắt cũng tràn ra.

- Ừm! Thật khít, không ngờ sung sướng như thế.

Tên đang đâm chọt cảm thán, sau đó mãnh liệt ra vào, khuôn mặt đầy hưởng thụ.

- Thật sướng, cho mày thử một chút, sướng lắm đấy!

- Thật sao, vậy để tao thử một chút!

Tên còn lại cũng nhanh chóng móc dương vật của mình ra, hắn cũng muốn thử cảm giác này một lần.

- Hai tên khốn kiếp này, mau cút ra. Không được bạo lỗ đít của tao!

Lưu Tinh mắng to, muốn giãy giụa nhưng không còn sức, bị bạo nước mắt chảy ròng.

Hôm nay ra cửa thật không nhìn ngày cmnr, trước bị muội mập ói lên người, sau còn bị hai tên hộ vệ cường bạo lỗ đít, quá xui xẻ đi.

- Ừm, thật sướng!

Tên còn lại thử một chút, không khỏi hưởng thụ, sau đó hai người thay phiên bạo hoa cúc Lưu Tinh

Quản lý vốn muốn đưa y phục vào, vừa mở cửa ra đã thấy cảnh tượng bên trong liền nhanh chóng đóng lại. Trong lòng thầm nghĩ cũng may không bị phát hiện, nếu không thảm rồi. Không ngờ con trai của chủ tịch tập đoàn Lưu thị lại còn có ham mê thế này.

Giờ phút này, người khởi xướng - Tần Thiên dắt ba nữ ra khỏi nhà ma, Đồng Văn Văn và Hàn Thi Vũ từ đầu tới đuôi vẫn luôn ôm chặt tay hắn, ra ngoài cũng không buông. Điều này để Tần Thiên chiếm đủ tiện nghi, nam du khách bên cạnh thấy thế ghen tỵ không thôi.

- Tốt lắm, không có chuyện gì rồi. Chúng ta đi chơi trò khác nào.

Tần Thiên đề nghị.

- Không cần. Tần Thiên, em giờ đuối quá. Không bằng chúng ta tìm chỗ nghỉ ngơi một chút đi? Em mới vừa thấy bên kia có một quán café, chúng ta qua đó ngồi nghỉ chút, uống ít nước nha.

Đồng Văn Văn nói, lộ vẻ mặt cầu khẩn nhìn Tần Thiên.

- Đúng vậy Tần Thiên, chúng ta nghỉ ngơi một chút đi.

Hàn Thi Vũ cũng muốn thế.

- Cũng được, chúng ta nghỉ ngơi một chút.

Tần Thiên thấy thế đồng ý.

Sau đó bốn người đi về phía quán café.

Bốn người vào quán café, mỗi người kêu một ly nước và một ít thức ăn, sau đó ngồi xuống vừa ăn uống vừa tám chuyện.

- Cũng không biết hai vị kia có đi bạo hoa cúc Lưu Tinh không.

Triệu Chỉ Vân cười hì hì nói, nàng rất mong đợi hoa cúc của Lưu Tinh sẽ bị bạo.

- Hẳn sẽ bị bạo.

Tần Thiên cảm giác mình đã hù hai tên kia đã đủ, không dám không đi đâu.

- Chạy mau!

Bốn người đang thảo luận, thì đột nhiên trong quán café truyền đến tiếng bước chân dồn dập chạy ra ngoài, khiến rất nhiều người chú ý. Bốn người nhìn sang thì thấy hai tên hộ vệ kia.

- Thật đã bạo rồi!

Hàn Thi Vũ giật mình nói, nhìn hai người kia chật vật chạy trốn thì hẳn thông nát lỗ đít Lưu Tinh rồi.

- Bắt chúng lại cho tao!

Đang lúc tất cả đang giật mình thì bên trong truyền đến tiếng rống của Lưu Tinh, thì bốn người đã xác định, tên kia bị thông cmnr.

- Xì... Ha ha ha ha, chết cười mất!

Triệu Chỉ Vân phá lên cười, hai nàng khác cũng thế.

- Mau, chúng ta vào xem một chút đi, xem coi hắn bị bạo thành hình dáng gì đi.

Triệu Chỉ Vân kích động đứng lên, kéo Tần Thiên đi vào bên trong. Điều này khiến cho rất nhiều người chú ý, rối rít nhìn sang, bọn họ không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì mà bên này lại cười to như vậy, thật kỳ quái.

- Ngồi xuống đi, để hắn ra ngoài thì cũng sẽ thấy mà.

Tần Thiên kéo Triệu Chỉ Vân lại để cho nàng ngồi xuống, tránh hỗn loạn.

- Hì hì, em đây chỉ muốn nhìn một chút thôi.

Triệu Chỉ Vân cười hì hì nói.

- Mau bắt bọn chúng. Mẹ kiếp, tao phải giết chúng!

Lúc này, thanh âm Lưu Tinh nổi giận lại truyền từ trong ra. Sau đó thấy hắn đổi một bộ quần áo mới, hai tay che cái mông, mặt đỏ gất đi ra, chỉ huy an ninh đuổi theo hai tên kia.

- Oa! Lưu Tinh, anh che mông làm gì thế, lỗ đít bị bạo hả?

Triệu Chỉ Vân thấy Lưu Tinh lộ bộ dáng như ăn phải cứt thì hô to, nghe thế rất nhiều người rối rít nhìn sang, thì thấy Lưu Tinh đang dùng tay che mông.

Trong phút chốc, Lưu Tinh lúng túng, lập tức buông tay, cố gắng đứng thẳng. Nhưng lỗ nhị bị đâm rách, đứng không vững, tư thế hình chữ bát khiến rất nhiều người len lén nở nụ cười.

Lưu Tinh nhìn Triệu Chỉ Vân, trong lòng rất tức giận. Mẹ nó, không ngờ bị cô nàng đoán đúng, trong lòng hận muốn chết.

- Lưu Tinh, qua đây ngồi nè, lỗ đít của anh có bị bạo thì chúng ta cũng không ghét bỏ anh đâu.

Triệu Chỉ Vân nói tiếp khiến Lưu Tinh càng thêm lúng túng.

- Ta không có, nào có chứ.

Lưu Tinh gượng cười đi tới.

- Ngồi đi!

Tần Thiên nhìn Lưu Tinh nói.

- A... được rồi, tôi không thích ngồi, ngồi mệt lắm, đứng nói chuyện được rồi.

Lưu Tinh khoát tay, hậu môn đang đau muốn chết, nào dám ngồi chứ.

- Đứng không tốt đâu, ngồi đi!

Tần Thiên trực tiếp kéo hắn ngồi xuống.

- A!

Lưu Tinh hét thảm lên, vội vàng nhảy dựng từ trên ghế. Cũng không biết nguyên nhân gì, có thể do quá mức vội vàng đứng lên nên đã té xuống. Trong nháy mắt ngã ra ghế, cả người ôm theo cái ghế té xuống.

Thình thịch!

Tư!

Trong nháy mắt, Lưu Tinh ngã xuống, hai chân đột nhiên mở ra, quần mới bị tuộc. Bên trong không mặc gì, để lộ ra một con giun nhỏ, gió mát thổi vào từng cơn.

- Thật nhỏ!

- Giống như cây tăm vậy!

Rất nhiều nữ nhân thấy con giun nhỏ của Lưu Tinh, rối rít khinh bỉ.

- Lưu manh!

- Chết đi!

Bên cạnh có một nữ nhân chừng bốn mươi lớn lên giống như Chung Vô Diệm đỏ mặt, tiện tay bưng chén cà phê quăng về phía con giun nhỏ của Lưu Tinh.

- A!!!

Lưu Tinh ngã xuống đã đủ xui rồi, không ngờ còn có người mớm nước cho thằng em hắn nữa, mà còn là nước nóng, hắn vội vàng bụm ngã ba, thảm thiết kêu lên nhưng đứng lên không nổi, trước sau đều đau.

- Lưu thiếu, Lưu thiếu, ngài không sao chứ?!

Quản lý vội vàng chạy tới đở Lưu Tinh lên.

- Nói nhảm, mau gọi xe cứu thương!

Lưu Tinh quát lớn.

Bình Luận (0)
Comment