Sống Cùng Biểu Tỷ (Dịch Fulll)

Chương 580 - Chương 585: . Vui Vẻ Uống

 Chương 585: . Vui Vẻ Uống Chương 585: . Vui Vẻ Uống Chương 585: . Vui Vẻ Uống

-

- Bốn vị, đồ nướng đã lên tới rồi đây, số còn lại đang làm sắp xong rồi, xin mời thưởng thức!

Lão bản mang cánh gà nướng lên, Phạm Kiến lập tức đưa tay giành hai cái cánh to nhất rồi bắt đầu gặm, ba người còn lại cũng bắt đầu ăn, vừa ăn vừa chơi.

Giờ phút này, bốn năm chiếc xe gắn máy chạy tới ngừng lại trước cửa quán, mười mấy người leo xuống xe đi vào, lão bản vừa nhìn, vội vàng nghênh đón.

- Đông Ông, ngài tới rồi, ăn chút gì không?!

Điếm lão bản khách khí nói với tên cầm đầu, Đông Ông này là tiểu đầu mục Thanh Long đường, thường xuyên đến ủng hộ quán ăn của ông ta, sẵn tiện bảo kê luôn.

- Hậu lão, không cần chào hỏi tôi, hôm nay tôi tới không phải vì dùng cơm, tôi tới tìm người.

Đông Ông lạnh nhạt nói, sau đó không để ý tới lão bản nữa mà đi thẳng đến bàn Tần Thiên đang ngồi.

Lão bản vừa nhìn nhất thời kinh hãi, hắn đã bán ở đây rất nhiều năm nên vừa nhìn đã đoán được tên này muốn đánh người, nếu có chuyện thì việc làm ăn của mình sẽ gặp trở ngại một đoạn thời gian, lão muốn đi hòa giải, nhưng lại bị mấy tiểu đệ ngăn cản.

Giờ phút này, đối diện quán đồ nướng, trong một chiếc Mazda thể thao, Lưu Kỳ vừa rồi bị Tần Thiên nhục nhã đang ngồi nhìn qua, mười mấy tên côn đồ này do hắn kêu đến để dạy dỗ Tần Thiên.

- Hừ! Khốn kiếp, dám đoạt nữ nhân của tao, lại còn dám nhục mạ tao, đồ không biết sống chết!

Lưu kỳ lạnh lùng nói.

- Thiếu gia yên tâm, tiểu tử này chết chắc!

Bên cạnh Lưu kỳ, một quản gia lên tiếng, Lưu kỳ nghe thế gật đầu.

- Hai người các cậu bắt tiểu tử này lại mang đi!

Đông Ông nhìn Tần Thiên đang cúi đầu ăn phân phó thì hai tiểu đệ bên cạnh, Tần Thiên lập tức ngẩng đầu lên.

- Làm sao, chuyện gì?!

Tần Thiên thấy thế nhíu mày, tại sao hôm nay có nhiều chuyện như vậy.

Tần Thiên ngẩng đầu, Đông Ông nhìn thấy mặt hắn xong không khỏi ngây ngẩn, hoảng sợ nói:

- Thiên ca, tại sao là anh!

Đám du côn vừa muốn động thủ chợt thấy Tần Thiên cũng giật mình, vội vàng chào Thiên ca, nhưng trong giọng nói đầy kích động, mình hôm nay lại thấy lão Đại vô địch trong truyền thuyết, quá sung sướng rồi, trở về có thể khoe khoang với đám anh em một chút.

- Anh là ai, hai ta quan nhau sao?!

Tần Thiên hỏi.

- Thiên ca, anh không nhận ra chúng em, nhưng chúng em biết anh, chúng em là thành viên Thanh Long đường, em gọi Đại Đông, thời điểm anh chiếm quầy rượu em đã thấy anh.

Đại đông nói, trong lòng rất khẩn trương, chân cũng bắt đầu phát run, trong lòng thầm mắng Lưu kỳ khốn kiếp lại kêu mình tới đánh lão đại của mình, này không phải tự tìm chết, trở về phải hung hăng đánh giáo huấn tên này một trận mới được.

- Nga, thì ra là vậy, các anh tới tìm tôi làm gì, muốn giáo huấn tôi?

Tần Thiên hỏi tiếp.

- A! Không dám, hiểu lầm thôi ạ!

Đại Đông nghe hỏi thế không khỏi hoảng sợ quỳ xuống, mồ hôi lạnh ứa ra, người khác không biết Tần Thiên kinh khủng thế nào, nhưng hắn biết, lúc ấy Tần Thiên và Phong Tử giết người không chớp mắt, rất nhiều người gục xuống dưới tay của hai người, đầy đất toàn máu, hắn cũng nhờ khi ấy phụ giúp đám người dọn dẹp tàn cuộc, nên mới có cơ hội tiến vào Thanh Long đường, hiện tại cũng leo lên vị trí tiểu đầu mục, dưới tay có đám anh em.

- Chuyện gì xảy ra? Các anh đến đây làm gì?!

Tần Thiên lại hỏi.

- Có một người xuất tiền nhờ chúng em giáo huấn anh, em không biết là anh nên mới tới, nếu không cho em một vạn lá gan em cũng không dám!

Đại Đông khóc không ra nước mắt nói.

- Ồ, ai thế!

Tần Thiên hỏi.

- Hắn tên Lưu kỳ, đang trên chiếc Mazda đối diện!

Đại Đông chỉ bên kia đường, hắn không nhận ra Lưu kỳ, nhưng thông qua kẻ thứ ba giới thiệu nên biết tên này, mà giờ Lưu kỳ đang nhìn chằm chằm vào quán ăn mà buồn bực, tại sao còn chưa động thủ?

- Lưu kỳ, tên khốn kiếp này, em muốn đánh hắn một trận!

Hàn Thi Vũ vừa nghe, nhất thời giận dữ, lập tức đứng lên muốn đi tìm Lưu kỳ, nhưng bị Tần Thiên ngăn lại.

- Đại đông, anh đi qua dạy dỗ hắn một trận giúp tôi!

Tần Thiên ra lệnh, hắn không muốn tự mình động thủ, hắn đang rất đói bụng nên lười hoạt động.

- Không thành vấn đề, để em giúp anh trút giận!

Đại Đông đáp ứng.

- Các ngươi muốn làm lớn cở nào cũng được, đi đi!

Tần Thiên phất tay ra hiệu.

- Vâng, Thiên ca, chúng em đi ngay.

Đại đông đứng lên dẫn đám người đi qua phía đối diện, hắn lấy ra vũ khí mang theo trong người ra. .

Lưu Kỳ đang đợi trong xe thấy bọn người Đại Đông không đánh Tần Thiên, mà còn đi về phía mình, nhất thời nỗi giận, trực tiếp mở cửa xe đi xuống, chỉ vào mặt Đại Đông quát.

- Hừ! Tụi mày làm gì thế, tại sao không ra tay, không phải tao bảo tụi mày đánh hắn tàn phế à, sao lại không đánh, chạy tới đây làm gì?

- Thiếu gia, không nên mắng!

Quản gia nhìn tình huống có chút không đúng, vội vàng từ trong xe đi ra kéo Lưu kỳ lại.

- Đông Ông, xảy ra chuyện gì !

Quản gia hỏi, hắn thấy đám du côn này nhìn chằm chằm Lưu Kỳ nên có dự cảm xấu.

- Hừ! Chuyện gì? Ông dám hỏi tôi câu đó? Các huynh đệ, đánh chết bọn họ!

Đại Đông ra lệnh, đám tiểu đệ lập tức cầm gậy đánh tới hai người. Trong nháy mắt, hai người ăn mười mấy côn, ngã trên mặt đất kêu thảm, người đi đường đứng xung quanh xem nhìn cũng không dám nói gì, chỉ dám đứng từ xa mà nhìn thôi.

Tạp sát!

- A! Chân của tôi!

Lưu kỳ lớn tiếng kêu thảm, chân của hắn bị đập gảy, quản gia thì bị đánh hôn mê.

- Hừ! Lần sau tốt nhất không nên chọc người không nên dây vào, nếu không mà không chỉ gãy một chân đơn giản như vậy đâu!

Đại đông lạnh lùng nói, sau đó dẫn tiểu đệ đi về phía Tần Thiên.

- Thiên ca, làm xong rồi, còn có phân phó gì không?

Đại Đông hỏi.

- Ừm, không có chuyện gì nữa, các anh đi đi.

Tần Thiên phất tay, Đại Đông lập tức dẫn tiểu đệ rời đi.

Hàn Thi Vũ thấy hai người nằm trên mặt đất bên kia đường có chút lo lắng, nàng sợ Đại Đông ra tay quá nặng đánh chết hai người thì sẽ không tốt.

- Tần Thiên, bọn họ không sao chứ?!

Hàn Thi Vũ hỏi.

- Hẳn không sao, hiện tại còn có thể kêu thảm thì không chết được, chúng ta tiếp tục ăn thôi, không cần phải để ý họ, tự nhiên sẽ có người tới đưa họ đi bệnh viện

Tần Thiên nói.

- Mẹ nó, Tần Thiên, cậu khai mau, cậu rốt cuộc là ai, sao đám du côn cơ bắp cuồn cuộn khi nãy gọi cậu là Thiên ca, cậu là lão Đại xã hội đen hả?

Phạm Kiến hỏi.

- Hìhì, dĩ nhiên, anh rễ rất lợi hại đó, dưới tay có rất nhiều tiểu đệ, sau này anh có chuyện gì thì tìm anh rễ là được, ảnh sẽ giúp anh!

Triệu Chỉ Vân vỗ ngực bảo đảm.

- Tiểu nha đầu em nói hưu nói vượn, tôi chỉ biết những người này thôi, Phạm Kiến, cậu không nên nghe cô ấy nói bậy, chúng ta ăn tiếp nào!

Tần Thiên vừa nói vừa lắc xúc xắc, Phạm Kiến thấy hắn không muốn nói, cho nên thôi.

Bốn người tiếp tục chơi xúc xắc, Lưu kỳ bên kia kêu thảm thiết 20 phút mới được xe cứu thương mang đi.

Bốn người uống một hồi, Triệu Chỉ Vân rất nhanh đã say bắt đầu nói hưu nói vượn, Hàn Thi Vũ cũng hơi say, Tần Thiên và Phạm Kiến thì vẫn còn tỉnh, Phạm Kiến con hàng này tửu lượng cũng cao, uống bia như uống nước dọa Tần Thiên hoảng sợ.

Bình Luận (0)
Comment