-
- Hà cung phụng, ta thề với trời, nếu như ta là đệ tử đại thế gia thì ta sẽ bị thiên lôi đánh, trọn đời không được siêu sinh!
Tần Thiên thề.
Hà cung phụng nhìn bộ dáng Tần Thiên không giống nói láo, lần nữa nhìn về phía Điền gia chủ, giờ phút này Điền gia chủ cũng đã cầm vũ khí lên phát run nhìn hắn.
- Hà cung phụng, ngươi hãy nghe ta nói, ngàn vạn không nên tin tiểu tử này, hắn đang nói hưu nói vượn. .
Điền gia chủ nói.
- Ta nào có, ta đây rất thành thật, Điền gia chủ, ngươi dám cầm cha mẹ ngươi ra thề không.
Tần Thiên hỏi lại, Điền gia chủ thiếu chút nữa hộc máu, con mịa ngươi, ngươi nói gì vậy.
- Hừ! Điền gia các ngươi đã làm mất Hổ Văn Giao Long, hại bọn ta tổn thất khổng lồ, lưu các ngươi đã vô dụng!
Hà cung phụng lạnh lùng nói, vừa nói lập tức vọt tới Điền gia chủ, hắn ra tay xuất thủ đánh chết Điền gia chủ, dù sao tiểu thế gia này mất đi mình có thể đở một tiểu thế gia khác, mà Tần Thiên nhân tài thì vô cùng hiếm có.
Điền gia chủ vừa thấy Hà cung phụng giết tới cũng không để nữa mạnh mẽ cầm vũ khí giết qua, đám đệ tử Điền gia cũng ra tay xuất thủ.
Nhưng Hà cung phụng lại là cao thủ Tứ tinh, Điền gia chủ cùng đám đệ tử cùi bắp làm sao đánh lại, không qua bao lâu, toàn bộ đã bị giết sạch.
Đám người xung quanh nhìn màn hí kịch này rối rít lắc đầu, còn tưởng rằng Tần Thiên sẽ cùng Hà cung phụng đánh một trận, không nghĩ tới lại là người mình giết người mình, quá nhàm chán, mọi người rất thất vọng.
- Tốt lắm, tiểu tử, lão phu đã giúp ngươi giết Điền gia rồi, ngươi hẳn nên giao ra Hổ Văn Giao Long rồi gia nhập Hà gia chúng ta đi.
Hà cung phụng nhìn Tần Thiên, đứng chắp tay.
- Thật không tốt, Hà cung phụng, ta không có cầm Hổ Văn Giao Long, bất quá gia nhập Hà gia các ngươi thì vẫn có thể.
Tần Thiên nhìn Hà cung phụng cười nói.
- Ngươi đùa bỡn ta!
Hà cung phụng vừa nghe, nhất thời giận dữ, Tần Thiên lại lừa mình giết Điền gia, giờ lại không giao ra Hổ Văn Giao Long.
- Ta nào có lừa ngươi, Hà cung phụng, ngươi nghe ai nói Hổ Văn Giao Long bị ta lấy thế?
Tần Thiên nhìn Hà cười nói, dù sao cũng không ai nhìn thấy, mình chết sống không nhận, ai dám chắc mình lấy.
- Chẳng lẽ không phải ngươi!
Hà cung phụng giật mình thầm nghĩ, chẳng lẽ còn có người khác ẩn trốn, hắn nhất thời suy tư, dường như chưa từng thấy Tần Thiên lén cầm đi thi thể Giao Long, tất cả đều do Điền gia nói.
Lưu Hoành cùng đám người vây xem cũng kinh ngạc, chẳng lẽ thi thể Giao Long không phải Tần Thiên cầm.
- Hà cung phụng, nếu ta trộm Hổ Văn Giao Long thì sẽ trở về đây à, tất cả đều do người Điền gia nói, không chừng chính bọn hắn cầm đi tự mình dùng, sau đó nói ta lấy để tránh trách nhiệm, bọn hắn đẩy trách nhiệm lên người ta, như vậy thì vừa có thể thu được Hổ Văn Giao Long vào túi, vừa không cần chịu trách nhiệm, vẹn toàn đôi bên, còn có thể giết ta, phải biết rằng lúc trước ta còn đánh thiếu gia Điền gia đó, ta nghĩ ngươi cũng biết thi thể Giao Long lớn thế nào, mình ta làm sao trộm được, Hà cung phụng, người thông tuệ như ngươi phải nghỉ đến điểm này chứ.
Tần Thiên phân tích.
Hà cung phụng vừa nghe, thấy cũng có lý, hừ đám người Điền gia này lại dám gạt mình, xem ra giết bọn họ không sai, nhưng không biết bọn họ giấu Hổ Văn Giao Long ở đâu, phải nhanh chóng tìm ra mới được.
- Được rồi, tiểu tử, ngươi theo lão phu đi vào trong.
Hà cung phụng nói với Tần Thiên lên tiếng, sau đó đi vào trong nhà, Tần Thiên lập tức mang theo Thiên Hà đi vào, sau đó bảo Lưu hoành làm việc hắn nên làm.
Lưu hoành gật đầu, bây giờ là thời cơ báo thù tốt nhất, cho nên lập tức xoay người rời đi không tiến vào Điền gia, hắn đi tìm tàn dư thế lực của Lưu gia để tiến hành báo thù.
Tần Thiên theo Hà cung phụng vào trong nhà, Điền gia cũng chỉ còn lại một số đệ tử cấp thấp, giờ phút này đám đệ tử đang vội chuẩn bị chạy trốn, hắn cũng không để ý tới bọn chúng, việc thanh tẩy Điền gia giao hoàn toàn cho Lưu hoành đi làm.
- Ngồi đi!
Hà cung phụng lên tiếng, sau đó ngồi xuống trước, Tần Thiên mang theo Thiên Hà ngồi xuống đối diện.
- Tiểu tử, ngươi gọi Tần Thiên đúng không, lão phu tên Hà Tiên Phong, Trưởng lão Hà gia, sau này ngươi là người Hà gia chúng ta, vậy ngươi chỉ cần gọi ta Trưởng lão là được.
Hà cung phụng nhìn Tần Thiên nói.
- Tốt, Hà trưởng lão, vừa rồi có nhiều đắc tội còn xin ngài lượng thứ.
Tần Thiên đứng lên ôm quyền nói, hắn làm vậy đã coi như yếu thế rồi, dù sao mình gia nhập Hà gia thì không thể quá kiêu ngạo, nếu không sau này làm sao chung đụng.
- Ừm, không có chuyện gì, người trẻ tuổi có hỏa khí lớn rất bình thường, lúc lão phu còn trẻ cũng vậy, ngồi xuống nào lão phu hỏi ngươi vài vấn đề.
Hà Tiên Phong phất tay ý bảo Tần Thiên ngồi xuống.
Nói tiếp:
- Thân phận của ngươi rốt cuộc là gì, muốn gia nhập Hà gia chúng ta thì thân phận nhất định phải rõ ràng, còn có, một thân tu vi của ngươi từ nơi nào mà? Sư thừa là ai?
- Là như vậy Trưởng lão, Tần Thiên ta là hài tử nghèo khó trong núi, thuở nhỏ đi được một lão già cưu mang học nghệ, sau này sư phụ qua đời thì lưu lạc khắp nơi đến bây giờ lưu lạc đến Thanh Phong Trấn này.
Hà Tiên Phong nghe Tần Thiên nói, nhìn bộ dạng Tần Thiên cũng không giống như nói láo liền gật đầu, sau đó nói:
- Đã như vậy, vậy ngày mai ngươi theo ta trở về Hà gia đi.
- Sợ rằng không được, ta còn có một ít chuyện phải xử lý, nhất định phải xử lý trước mới được, đại khái một tháng sau mới có thể đi Hà gia, mong rằng Hà trưởng lão tha lỗi.
Tần Thiên đứng lên nói.
- Ừm, không có chuyện gì, ngươi xử lý việc của mình xong đi, đến lúc đó thì bóp nát ngọc giản đưa tin này là được, ta sẽ đi qua đón ngươi.
Hà Tiên Phong không nóng nảy, trực tiếp ném cho Tần Thiên một khối ngọc bội màu xanh, Tần Thiên bắt lấy thu vào trong túi.
- Hà trưởng lão, Tần Thiên còn có một chuyện muốn nhờ!