-
Thình thịch!
Tần Thiên cũng không cho hắn cơ hội gì, một cước không được thì giẫm trên bụng Hồ Đức Phu, mượn lực một cước này cong chân lên đá vào khuôn mặt mắt, một cước này vận dụng năm thành lực lượng, trực tiếp đá bay Hồ Đức Phu ra ngoài.
Thình thịch!
- A!
Hồ Đức Phu hét thảm một tiếng té trên mặt đất, bụm mặt, lửa giận ngút trời, mà Tần Thiên lại nương theo lực đạo xoay một vòng tuyệt đẹp dừng trên mặt đất, nói:
- Như thế nào, đáy giầy ăn ngon không?.
- Mày muốn chết!
Hồ Đức Phu giận dữ, làm một Hấp Huyết Quỷ cao ngạo, đồng thời còn là một sát thủ ưu tú, đứng trong top 15 của Sát thủ Thiên đường, vậy mà bị Tần Thiên nhục nhã, không thể tha thứ.
- Bọn nhỏ, đi ra ngoài, hút hết máu tên nhân loại ghê tởm này cho ta!
Hồ Đức Phu giận dữ vung tay. Sau một khắc, đại lượng Biên Bức xuất hiện phía sau hắn, mỗi một con nanh vuốt sắc bén, rất kinh khủng, toàn bộ giết tới Tần Thiên.
- Con mẹ-, nhiều như vậy!
Hai tay Tần Thiên bắn ra đại lượng chu ti trong suốt, sau đó đan xen nhau giống như con nhện đang kết xuất một tấm lưới chặn trước mặt.
Đám Biên Bức đụng chu ti thì dính vào, toàn bộ rơi rụng liều mạng giãy giụa trên mặt đất, mà Tần Thiên phát động năng lượng thông qua chu ti thiêu cả đám thành tro.
Diệt sạch đám Biên Bức chưa đầy một phút, Hồ Đức Phu bên cạnh nhìn cũng u mê, Hấp Huyết Biên Bức chính mình tân tân khổ khổ bồi dưỡng đã bị Tần Thiên giết hết, trong lòng hắn tiếc của đến nhỏ máu.
- Nhân loại đáng chết, tao muốn giết mày!
Hồ Đức Phu nổi giận giết tới. Cùng lúc đó, Biên Bức Vương khổng lồ cũng phát động ra công kích, hai người một tên trên không trung, một con trên mặt đất cùng công kích.
- Chết!
Móng nhọn của Hồ Đức Phu chộp tới ngực Tần Thiên, Tần Thiên lách người tránh được, đưa tay lên, bắt được cánh tay Hồ Đức Phu chuẩn bị xé nát.
Bất quá tốc độ phản ứng Hồ Đức Phu rất nhanh, bị Tần Thiên bắt được cổ tay thì thuận thế thúc một chỏ vào ngực Tần Thiên.
- A!
Tần Thiên không kịp đề phòng, ngực gặp phải một đòn nghiêm trọng, nhất thời phát ra hét thảm, nháy mắt buông lỏng cánh tay Hồ Đức Phu, hắn phải lui lại mấy bước mới có thể đứng vững được, tên hấp huyết quỷ này có lực đạo rất lớn, thật khó tin.
- Xèo xèo!
Lúc này trên bầu trời, con Biên Bức khổng lồ vọt tới, móng nhọn đưa xuống muốn chụp vào đầu Tần Thiên, Tần Thiên thuận thế ngã trên mặt đất né được.
Nhưng lúc này, Hồ Đức Phu công tới.
- Con mẹ-, tao không thích nam nhân, nhất là cương thi!
Tần Thiên vội tung mình lăn qua một bên, tránh Hồ Đức Phu xong thì nhảy lên vững vàng đứng trên mặt đất.
Song, công kích Hồ Đức Phu rất nhanh lại tới, Tần Thiên mới vừa đứng lên, bộ ngực đã bị trúng một đòn nghiêm trọng, móng nhọn Hồ Đức Phu chộp vào người Tần Thiên bộc phát ra năng lượng kinh khủng trực tiếp đánh bay hắn, Tần Thiên bay ra xa đụng sập một vách tường, phát ra một tiếng nổ vang, áo của hắn nát bấy, bất quá thân thể lại không bị thương, chỉ có mấy điểm đỏ do móng tay lưu lại.
- Hả, không có chuyện gì?!
Hồ Đức Phu thấy Tần Thiên bị một vuốt của mình đánh trúng mà không bị thương, không chảy máu cũng kinh ngạc, chẳng lẽ Tần Thiên cũng là cương thi giống như mình, thân thể cường đại đao thương không vào?
- Mẹ nó chứ, đánh lão tử đau quá. Lão tử muốn trả thù!
Tần Thiên cả giận quát.
Lúc này, con Biên Bức Vương kia giết tới.
- Mày chết đi!
Tần Thiên hét lớn, trong tay xuất hiện hai thanh chủy thủ, bay thẳng đến đâm vào mắt Biên Bức Vương.
- Z. . CHÀ. Z. . !
Hưu!
Oanh!
Trong nháy mắt, Biên Bức Vương trực tiếp đụng vào vách tường bên cạnh Tần Thiên kêu thảm, mặc dù nó không cần dùng mắt tìm kiếm mục tiêu trong lúc phi hành, nhưng mắt bị đâm vẫn rất đau, bị đau nên không khống chế được cơ thể mà bay loạng choạng, uỵch uỵch phách phách vỗ cánh tạo nên một trận gió to lớn.
- Móa, thối quá, bao nhiêu năm không có tắm rồi!
Tần Thiên kêu to, che lỗ mũi nhanh chóng trốn qua một bên, đầu Biên Bức Vương này có mùi như mùi cống, vô cùng thối.
- Nhân loại ghê tởm, ngươi lại dám đả thương thú cưỡi yêu mến của ta, ta muốn giết ngươi, dùng máu tươi của ngươi chữa thương cho nó!
Hồ Đức Phu rống to lần nữa giết tới.
Bất quá tốc độ của hắn đâu có nhanh bằng Tần Thiên, một cái thuấn di, Tần Thiên đã biến mất tại chỗ, hiện ra phía sau Hồ Đức Phu, một cước đạp tới hắn.
- Thình thịch!
Hồ Đức Phu bị đạp bay ra đụng trên vách tường, rơi vào bên cạnh Biên Bức Vương, nhưng vừa ngã xuống hắn đã đứng lên, một chút vết thương cũng không có.
- Con mẹ nó, ngươi thật sự làm bằng sắt, thân thể lại cứng như thế, có phải trên người mang thêm mấy tấm thép?
Tần Thiên chửi ầm lên, thân thể con hàng này lại cứng rắn hơn hắn.
- Hừ! Đồ con người ngu muội, thân thể Hấp Huyết Quỷ bọn ta là vô địch, không phải loài người yếu đuối các ngươi có thể tưởng tượng được, ngươi vĩnh viễn không thể giết chết chúng ta, chỉ có chúng ta mới có thể giết chết ngươi, đến đây đi, thừa nhận lửa giận của Huyết tộc cao quý đi.
Hồ Đức Phu lạnh lùng nói.
- Đánh thì đánh đi, la con mẹ mày à, dám ở đây trang bức với lão tử, trang con mẹ mày chứ bức.
Tần Thiên khinh thường quát.
"Hừ!"
Hồ Đức Phu hừ lạnh một tiếng đánh tới Tần Thiên, miệng lộ ra răng nanh sắc bén, mặt trắng bệch, không có chút huyết sắc.
- Móng tay dài quá, để tao cắt dùm cho.
Tần Thiên vừa nói vừa lấy ra một thanh chủy thủ sắc bén nghênh đón, hai người giao chiến với nhau.
"Đinh đương!"
"Xoẹt!"
Chủy thủ va chạm với móng tay, thật giống như hai cây cương đao đụng chạm phát ra tiếng vang thanh thúy, tia lửa bắn tung tóe.
- Móa, cứng thế, chất lượng quốc tế quả không sai nha!
Tần Thiên kinh hô, chủy thủ trong tay hắn đã bị móng tay Hồ Đức Phu chặt đứt.
- Hừ! Chết đi!
Hồ Đức Phu đắc thủ đưa tay chộp tới mặt Tần Thiên, Tần Thiên vội vàng ngửa đầu né tránh, bất quá Hồ Đức Phu rất nhanh chóng lại tới, vẫn hướng đến mặt Tần Thiên, chân hắn không chạm đất, ra tay liên tục, tốc độ còn nhanh hơn Tần Thiên.
- Cút ngay, đồ háo sắc, lại muốn sờ mặt tao!
Tần Thiên ngửa ra sau một trăm tám mươi độ, tránh được hai móng vuốt của Hồ Đức Phu, chống hai tay trên mặt đất, mạnh mẽ tung chân đá một cước vào cằm đối phương trực tiếp đá hắn bay lên trời giống như hỏa tiễn.
"Dát chi!"
Giờ phút này, đầu Biên Bức Vương đã rút ra được chủy thủ ghim vào mắt đang cấp tốc lao xuống đánh tới Tần Thiên, Tần Thiên thuận thế té trên đất tránh được công kích của nó.
- Chết!
Hồ Đức Phu bị đá bay giờ đang rơi xuống, trong tay xuất hiện một thanh kiếm của kỵ sĩ Trung Cổ, đâm xuống trái tim Tần Thiên.
- Con mẹ-!
Tần Thiên thấy thế hô một câu tối nghĩa, sau đó trong tay chợt xuất hiện đồng xanh chiến kiếm, mạnh mẽ tung mình đứng lên nghênh đón kiếm của Hồ Đức Phu.
"Thình thịch!"
"Đang!"
Chiến kiếm của Hồ Đức Phu bị cắt thành hai nửa, cả người thẳng tắp té trên mặt đất, Tần Thiên nắm lấy cơ hội chém một kiếm về phía hắn.