"Dát chi!"
Thời khắc mấu chốt, Biên Bức Vương lại tới, đầu súc sinh này ra một chiêu y như lần trước đánh tới Tần Thiên, Tần Thiên phân tâm, Hồ Đức Phu nhân cơ hội mà tránh thoát, vọt qua một bên.
- Địt mẹ, lại tới nữa, lần này lão tử làm thịt mày!
Tần Thiên cả giận nhìn Biên Bức Vương nói, chợt hắn quát lớn một tiếng rồi nhúng người nhảy lên không trung, cầm chiến kiếm hung hăng chém xuống Biên Bức Vương, thanh kiếm bộc phát ra kiếm quang đỏ như máu.
"Hưu!"
"Oanh!"
"Dát chi!"
Một kiếm đi xuống, Biên Bức Vương bị Tần Thiên chém thành hai nửa rơi trên mặt đất, đầy đất máu tươi, thân thể không ngừng ngọ ngoậy, nhưng đã tử vong, thân thể theo bản năng giãy giụa mà thôi.
- Không!
Hồ Đức Phu thấy thú cưỡi yêu mến của mình bị giết, mắt đỏ lên, nổi giận giết tới Tần Thiên.
- Mày cũng chết được rồi!
Tần Thiên xoay người, chiến kiếm mạnh mẽ oanh tạc trên người Hồ Đức Phu, đánh Hồ Đức Phu bay ra ngoài, nhưng không thể cắt hắn thành mảnh nhỏ, chỉ cắt nát quần áo hắn, thân thể hắn rất cứng rắn, không phải chiến kiếm tự thân chém tới, chỉ kiếm quang thì vô dụng.
- Thân thể của tao vô địch, mày đánh không thủng đâu!
Hồ Đức Phu cười lạnh nói, giết tới Tần Thiên tiếp.
- Hừ! Phải không, tao sẽ phá hủy thân thể mày!
Tần Thiên lạnh lùng nói, cầm kiếm mà lên, bắt tới được cánh tay của hắn ra bổ tới một kiếm, Hồ Đức Phu không tránh, tự tin nghênh đón một kiếm này.
"Hưu!"
- A! Cánh tay của tao!
Sau một khắc, Hồ Đức Phu kêu thảm, cánh tay hắn bị Tần Thiên chém đứt, máu tươi văng khắp nơi, cánh tay rơi trên mặt đất nhanh chóng khô héo.
"A!"
Hồ Đức Phu che cánh tay, thống khổ kêu to.
- Sao, thân thể vô địch ghê nhỉ.
Tần Thiên cầm chiến kiếm rỉ máu đắc ý khiêu khích.
- Mày dám tổn thương Huyết tộc cao quý như tao, mày phải trả giá!
Hồ Đức Phu giận dữ nói, mạnh mẽ rống một tiếng giống như tiếng rặn khi người ta bị táo bón. Sau một khắc, chỗ tay bị chặt dần qua lồi ra một cánh tay mới, trong nháy mắt, thực lực Hồ Đức Phu rơi xuống Tứ tinh sơ giai. Trùng sinh một cái tay tốn rất nhiều năng lượng của hắn khiến cảnh giới trực tiếp rớt xuống.
- Không tệ không tệ, thật giống như thằn lằn, để tao chém đầu mày xuống xem nó còn có thể mọc ra không?
Tần Thiên bình thản nói.
- Người Hoa ngu xuẩn, mày không có cơ hội đó nữa, lấy danh nghĩa của ta kêu gọi Huyết Tộc Thủy Tổ, Dracula Thuỷ tổ vĩ đại, xin người xuất hiện báo thù cho ta, tiêu diệt tên người Hoa hèn hạ trước mắt này!
Hồ Đức Phu đưa hai tay hướng lên trời, ngửa đầu hống khiếu.
"Oanh!"
Trong nháy mắt, một cổ hơi thở kinh khủng từ phía sau hắn bộc phát.
Sau một khắc, một hư ảnh cự đại dần hiện sau lưng hắn, cao đến mấy chục thước, thực lực kinh khủng, cực kỳ đáng sợ khiến tim Tần Thiên không khỏi đập nhanh.
- Cường giả Ngủ tinh!
Tần Thiên cả kinh hô.
"Sát!"
Hồ Đức Phu vung tay, hư ảnh kinh khủng bay thẳng đến Tần Thiên, bộc phát ra năng lượng kinh thiên thật giống như một đầu đạn đạo nổ tung. Trong nháy mắt, chỗ Tần Thiên đứng phát nổ, tia lửa văng khắp nơi, mặt đất xuất hiện một cái rãnh to hai mươi mấy thước, Tần Thiên đã biến mất.
"Hô!"
Hồ Đức Phu thấy Tần Thiên biến mất, nhất thời thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng giết được Tần Thiên, vốn cho rằng rất dễ sẽ giải quyết đối phương, không ngờ phí sức lớn như vậy, mà còn triệu hồi Thuỷ tổ ra ngoài mới giết được, nhưng mười tỷ này rất đáng giá.
- Hừ! Người Hoa ngu xuẩn, Thuỷ tổ vừa ra, ngươi chỉ có nước chết.
Hồ Đức Phu đắc ý nói, sau đó nhảy xuống hầm tìm kiếm thi thể Tần Thiên, chỉ khi lấy được thi thể mới nhận được tiền.
Nhưng hắn lại không tìm thấy thi thể.
- Di! Chuyện gì xảy ra, chẳng lẽ Thuỷ tổ quá lợi hại, oanh nát người hắn không còn mãnh vỡ!
Hồ Đức Phu nghi ngờ, tìm thi thể Tần Thiên khắp nới nhưng không thấy.
- Khụ khụ! Xin chào, mày đang tìm tao hả?!
Đột nhiên, tiếng nói Tần Thiên vang lên từ phía sau Hồ Đức Phu, hù hắn nhảy dựng, xoay người nhìn lại thì thấy Tần Thiên khoanh hai tay trước ngực nhìn mình, bộ dạng rất tiêu dao, trên người lông tóc không tổn, quần ảo đổi một bộ mới tinh.
- Này... chuyện gì xảy ra, là linh hồn của mày sao?!
Hồ Đức Phu thấy Tần Thiên lông tóc không tổn hao, không khỏi u mê, Tần Thiên rõ ràng bị nổ oanh, mà giờ lại không hề hấn gì, mình hoa mắt à, Hồ Đức Phu không tin dụi mắt, nhưng vẫn thế.
- Được rồi, đừng dụi mắt nữa thằng ngu!
Một khắc khi vụ nổ xuất hiện, Tần Thiên đã trốn vào trong giới chỉ, công kích của Hồ Đức Phu chả động đến góc áo của hắn.
- Làm sao mày không có chuyện gì?!
Hồ Đức Phu không tin hỏi.
- Nói nhảm, tao nếu có chuyện, ai tới giết mày, thằng ngu!
Tần Thiên nói.
- Mày. . mày!
Hồ Đức Phu còn chưa dứt lời thì đột nhiên xoay người bỏ chạy, Tần Thiên quá quỷ dị, có thể tránh thoát công kích của Thuỷ tổ, quả thực không phải người, hắn không thể phát động Thuỷ tổ nữa, chỉ có nước chạy trối chết, bởi vì hắn hiện giờ rất suy yếu, triệu hồi Thuỷ tổ công kích tiêu hao rất nhiều năng lượng, không còn sức để đánh tiếp.
- Mày cho rằng mày sẽ thoát được?!
Tần Thiên chợt hiện ra trước mặt Hồ Đức Phu, hù hắn nhảy dựng mà dừng lại, vội vàng quay đầu chạy trốn, nhưng không chạy được mấy bước, Tần Thiên lại xuất hiện, hắn không thể làm gì khác hơn là lần nữa đổi hướng chạy, liên tục đổi mấy lần để hắn hôn mê, trực tiếp đụng vào vách tường.
- Thiệt là, chạy làm gì để đụng đầu không biết!
Tần Thiên nhẹ nhàng nói.
- Mày... chết đi!
Hồ Đức Phu không nhịn được nữa tung móng vuốt đánh tới Tần Thiên, Tần Thiên rất quyết đoán vung chiến kiếm, chém đứt cánh tay hắn, để hắn kêu la thảm thiết.
- Lại mọc ra một cánh tay mới để cho ông đây nhìn xem thế nào!
Tần Thiên trêu chọc.
Hồ Đức Phu tức gần chết, mọc con mẹ mày, mày tưởng làm thế dễ lắm à, muốn là được.
- Tới đây, để tao chém đứt tứ chi mày, sau đó mày dùng thuật mọc lại, rồi tiếp theo tao sẽ chém đầu mày, mày tiếp tục mọc lại đầu cho tao xem nha!
Tần Thiên cười nói tiếp.
Giờ phút này, Hồ Đức Phu phát hiện Tần Thiên so với chính mình thì càng thêm kinh khủng, quả thực là ma quỷ, hắn không cần suy nghĩ, lập tức muốn chạy trốn, nhưng chưa kịp động thân, chiến kiếm Tần Thiên đã động trước, rất quyết đoán chém đứt tứ chi hắn, để toàn thân hắn xuất huyết, cả người bị máu tươi bao trùm, không đến mấy hơi đã trực tiếp hôn mê.
- Thật không có ý nghĩa, lại cứ như vậy mà xỉu rồi, haiz!
Tần Thiên lắc đầu cảm thán, sau đó chém đầu Hồ Đức Phu rồi lục soát người hắn, lấy được một chiếc nhẫn Hồng Bảo Thạch, là một không gian giới chỉ.
Tần Thiên nhìn một chút, bên trong có rất nhiều kim tệ, còn có đại lượng tiền mặt.
- Không tệ, coi như tiền bồi thường làm hư xe tao đi!
Tần Thiên thu hồi không gian giới chỉ rồi đi về nha, sau khi hắn đi không lâu sau, cảnh sát mới tới.